Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 2893
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2893:Dương Thanh gật đầu, sắc mặt chợt lộ vẻ giận dữ.Hôm nay đã là ngày thứ tư anh trở thành Vương của Yến Đô, vì sao vấn không có bất kì cao thủ nào của Đế Thôn tìm tới?Chẳng lẽ, truyền thuyết này chỉ là giả, hoàn toàn chẳng có nơi nào gọi là Đế Thôn cả?Nhưng nếu là giả, vì sao sư phụ lại bảo mình tiếp tục chờ?Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh nôn nóng như kiến bò trong chảo, anh đi qua đi lại trong phòng, thỉnh thoảng canh chừng tình hình của Mã Siêu.Nhưng tình hình của Mã Siêu ngày càng kém đi, Phùng Giai Di nói tối đa chỉ cầm cự được ba giờ, nhưng nay xem ra, có thể cầm cự được hơn hai giờ đã là giỏi lắm rồi.Lại một giờ qua đi, hơi thở cuồng bạo trên người Mã Siêu càng lúc càng mạnh, màu sắc của phong ấn trên trái tim anh ta đã cực kì mờ nhạt.Thị Huyết Châu giống như có sinh mệnh, liên tục công kích phong ấn, lúc này thậm chí còn có thể thấy trên hoa văn phong ấn đã xuất hiện rất nhiều khe nứt, có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.Khoảnh khắc phong ấn vỡ vụn ấy, có thể chính là thời khắc Thị Huyết Châu triệt để phá tan phong ấn, lí trí của Mã Siêu hoàn toàn biến mất.Phùng Giai Di sốt ruột nói: “Anh Thanh, anh mau nghĩ cách nào đi, phong ấn sắp vỡ rồi”.Nhưng ngay khi cô ta vừa dứt lời, một hơi thở cuồng bạo bõng tăng vọt, bùng nổ ra khỏi cơ thể Mã Siêu.‘Am!Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc giường bên dưới người Mã Siêu đã đổ sụp, vỡ nát.Phong ấn nơi trái tìm của Mã Siêu đã hoàn toàn biến mất.Mã Siêu đang nhăm nghiền mắt nằm đó bỗng đứng phắt lên, mở bừng mắt, đôi mắt anh ta đỏ rực, vẻ mặt dữ dẫn, từng đường hoa văn màu đỏ như máu nháy mắt đã trải rộng khắp mặt anh ta.Đây là tình huống chỉ xuất hiện trên người của kẻ sở hữu máu tổ của gia tộc Bách Lý.Nhưng trước đây, khi còn ở Hoàng tộc họ Phùng, sau khi máu tổ của gia tộc Bách Lý bùng lên, mới chỉ có mặt của Mã Siêu có xuất hiện hoa văn màu đỏ máu, mà hiện tại, những đường hoa văn màu máu này đang lan dọc xuống cổ, chạy khắp toàn thân.Chẳng mấy chốc, những phần da lộ bên ngoài của Mã Siêu đã tràn đầy những hoa văn màu đỏ máu này.Một hơi thở võ thuật cuồng bạo tràn ra từ trên người Mã Siêu.Dương Thanh lập tức biến sắc, vội vã quát lớn: “Giai Di, chạy ngay đi!”Phùng Giai Di cũng biết phong ấn trên người Mã Siêu đã hoàn toàn bị phá vỡ rồi, nơi đây vô cùng nguy hiểm, cô ta chỉ mới có thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh, hoàn toàn không có tư cách nhúng tay.Cô ta trịnh trọng nói: “Anh Thanh, anh nhất định phải nghĩ cách làm cậu ấy bình phục lại!”Nói xong, cô ta vội vã rời khỏi đây.Ngay khi Phùng Giai Di mới đi được vài bước, Mã Siêu đã nổi giận gầm lên một tiếng, thân mình lóe lên, lao thẳng về phía Phùng Giai Di.Mặt Dương Thanh biến sắc, ngay cả bản thân anh đã có thực lực ngang ngửa cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong mà vẫn có thể cảm nhận được sự đáng sợ trên người Mã Siêu, Phùng Giai Di lại chỉ có thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh, nếu bị trúng một đòn này của Mã Siêu, chỉ sợ cô ta không có bất cứ cơ hội sống sót nào.Chân anh thoáng di động, thân hình lao ra như một tia chớp, gần như chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Phùng Giai Di, giơ tay lên đánh ra một chưởng.
Chương 2893:
Dương Thanh gật đầu, sắc mặt chợt lộ vẻ giận dữ.
Hôm nay đã là ngày thứ tư anh trở thành Vương của Yến Đô, vì sao vấn không có bất kì cao thủ nào của Đế Thôn tìm tới?
Chẳng lẽ, truyền thuyết này chỉ là giả, hoàn toàn chẳng có nơi nào gọi là Đế Thôn cả?
Nhưng nếu là giả, vì sao sư phụ lại bảo mình tiếp tục chờ?
Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh nôn nóng như kiến bò trong chảo, anh đi qua đi lại trong phòng, thỉnh thoảng canh chừng tình hình của Mã Siêu.
Nhưng tình hình của Mã Siêu ngày càng kém đi, Phùng Giai Di nói tối đa chỉ cầm cự được ba giờ, nhưng nay xem ra, có thể cầm cự được hơn hai giờ đã là giỏi lắm rồi.
Lại một giờ qua đi, hơi thở cuồng bạo trên người Mã Siêu càng lúc càng mạnh, màu sắc của phong ấn trên trái tim anh ta đã cực kì mờ nhạt.
Thị Huyết Châu giống như có sinh mệnh, liên tục công kích phong ấn, lúc này thậm chí còn có thể thấy trên hoa văn phong ấn đã xuất hiện rất nhiều khe nứt, có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.
Khoảnh khắc phong ấn vỡ vụn ấy, có thể chính là thời khắc Thị Huyết Châu triệt để phá tan phong ấn, lí trí của Mã Siêu hoàn toàn biến mất.
Phùng Giai Di sốt ruột nói: “Anh Thanh, anh mau nghĩ cách nào đi, phong ấn sắp vỡ rồi”.
Nhưng ngay khi cô ta vừa dứt lời, một hơi thở cuồng bạo bõng tăng vọt, bùng nổ ra khỏi cơ thể Mã Siêu.
‘Am!
Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc giường bên dưới người Mã Siêu đã đổ sụp, vỡ nát.
Phong ấn nơi trái tìm của Mã Siêu đã hoàn toàn biến mất.
Mã Siêu đang nhăm nghiền mắt nằm đó bỗng đứng phắt lên, mở bừng mắt, đôi mắt anh ta đỏ rực, vẻ mặt dữ dẫn, từng đường hoa văn màu đỏ như máu nháy mắt đã trải rộng khắp mặt anh ta.
Đây là tình huống chỉ xuất hiện trên người của kẻ sở hữu máu tổ của gia tộc Bách Lý.
Nhưng trước đây, khi còn ở Hoàng tộc họ Phùng, sau khi máu tổ của gia tộc Bách Lý bùng lên, mới chỉ có mặt của Mã Siêu có xuất hiện hoa văn màu đỏ máu, mà hiện tại, những đường hoa văn màu máu này đang lan dọc xuống cổ, chạy khắp toàn thân.
Chẳng mấy chốc, những phần da lộ bên ngoài của Mã Siêu đã tràn đầy những hoa văn màu đỏ máu này.
Một hơi thở võ thuật cuồng bạo tràn ra từ trên người Mã Siêu.
Dương Thanh lập tức biến sắc, vội vã quát lớn: “Giai Di, chạy ngay đi!”
Phùng Giai Di cũng biết phong ấn trên người Mã Siêu đã hoàn toàn bị phá vỡ rồi, nơi đây vô cùng nguy hiểm, cô ta chỉ mới có thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh, hoàn toàn không có tư cách nhúng tay.
Cô ta trịnh trọng nói: “Anh Thanh, anh nhất định phải nghĩ cách làm cậu ấy bình phục lại!”
Nói xong, cô ta vội vã rời khỏi đây.
Ngay khi Phùng Giai Di mới đi được vài bước, Mã Siêu đã nổi giận gầm lên một tiếng, thân mình lóe lên, lao thẳng về phía Phùng Giai Di.
Mặt Dương Thanh biến sắc, ngay cả bản thân anh đã có thực lực ngang ngửa cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong mà vẫn có thể cảm nhận được sự đáng sợ trên người Mã Siêu, Phùng Giai Di lại chỉ có thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh, nếu bị trúng một đòn này của Mã Siêu, chỉ sợ cô ta không có bất cứ cơ hội sống sót nào.
Chân anh thoáng di động, thân hình lao ra như một tia chớp, gần như chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Phùng Giai Di, giơ tay lên đánh ra một chưởng.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2893:Dương Thanh gật đầu, sắc mặt chợt lộ vẻ giận dữ.Hôm nay đã là ngày thứ tư anh trở thành Vương của Yến Đô, vì sao vấn không có bất kì cao thủ nào của Đế Thôn tìm tới?Chẳng lẽ, truyền thuyết này chỉ là giả, hoàn toàn chẳng có nơi nào gọi là Đế Thôn cả?Nhưng nếu là giả, vì sao sư phụ lại bảo mình tiếp tục chờ?Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh nôn nóng như kiến bò trong chảo, anh đi qua đi lại trong phòng, thỉnh thoảng canh chừng tình hình của Mã Siêu.Nhưng tình hình của Mã Siêu ngày càng kém đi, Phùng Giai Di nói tối đa chỉ cầm cự được ba giờ, nhưng nay xem ra, có thể cầm cự được hơn hai giờ đã là giỏi lắm rồi.Lại một giờ qua đi, hơi thở cuồng bạo trên người Mã Siêu càng lúc càng mạnh, màu sắc của phong ấn trên trái tim anh ta đã cực kì mờ nhạt.Thị Huyết Châu giống như có sinh mệnh, liên tục công kích phong ấn, lúc này thậm chí còn có thể thấy trên hoa văn phong ấn đã xuất hiện rất nhiều khe nứt, có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.Khoảnh khắc phong ấn vỡ vụn ấy, có thể chính là thời khắc Thị Huyết Châu triệt để phá tan phong ấn, lí trí của Mã Siêu hoàn toàn biến mất.Phùng Giai Di sốt ruột nói: “Anh Thanh, anh mau nghĩ cách nào đi, phong ấn sắp vỡ rồi”.Nhưng ngay khi cô ta vừa dứt lời, một hơi thở cuồng bạo bõng tăng vọt, bùng nổ ra khỏi cơ thể Mã Siêu.‘Am!Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc giường bên dưới người Mã Siêu đã đổ sụp, vỡ nát.Phong ấn nơi trái tìm của Mã Siêu đã hoàn toàn biến mất.Mã Siêu đang nhăm nghiền mắt nằm đó bỗng đứng phắt lên, mở bừng mắt, đôi mắt anh ta đỏ rực, vẻ mặt dữ dẫn, từng đường hoa văn màu đỏ như máu nháy mắt đã trải rộng khắp mặt anh ta.Đây là tình huống chỉ xuất hiện trên người của kẻ sở hữu máu tổ của gia tộc Bách Lý.Nhưng trước đây, khi còn ở Hoàng tộc họ Phùng, sau khi máu tổ của gia tộc Bách Lý bùng lên, mới chỉ có mặt của Mã Siêu có xuất hiện hoa văn màu đỏ máu, mà hiện tại, những đường hoa văn màu máu này đang lan dọc xuống cổ, chạy khắp toàn thân.Chẳng mấy chốc, những phần da lộ bên ngoài của Mã Siêu đã tràn đầy những hoa văn màu đỏ máu này.Một hơi thở võ thuật cuồng bạo tràn ra từ trên người Mã Siêu.Dương Thanh lập tức biến sắc, vội vã quát lớn: “Giai Di, chạy ngay đi!”Phùng Giai Di cũng biết phong ấn trên người Mã Siêu đã hoàn toàn bị phá vỡ rồi, nơi đây vô cùng nguy hiểm, cô ta chỉ mới có thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh, hoàn toàn không có tư cách nhúng tay.Cô ta trịnh trọng nói: “Anh Thanh, anh nhất định phải nghĩ cách làm cậu ấy bình phục lại!”Nói xong, cô ta vội vã rời khỏi đây.Ngay khi Phùng Giai Di mới đi được vài bước, Mã Siêu đã nổi giận gầm lên một tiếng, thân mình lóe lên, lao thẳng về phía Phùng Giai Di.Mặt Dương Thanh biến sắc, ngay cả bản thân anh đã có thực lực ngang ngửa cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong mà vẫn có thể cảm nhận được sự đáng sợ trên người Mã Siêu, Phùng Giai Di lại chỉ có thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh, nếu bị trúng một đòn này của Mã Siêu, chỉ sợ cô ta không có bất cứ cơ hội sống sót nào.Chân anh thoáng di động, thân hình lao ra như một tia chớp, gần như chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Phùng Giai Di, giơ tay lên đánh ra một chưởng.