Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 3121
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 3121:Giọng Mục thành chủ vang lên, Mục Hoa đẩy Mục thành chủ đang ngồi trên xe lăn bước vào.Mục thành chủ nhìn Dương Thanh: “Nghe nói cậu bị thương? Tôi đến xem sao”.Dương Thanh mỉm cười: “Cảm ơn Mục thành chủ đã hỏi, vết thương của tôi không nghiêm trọng”.Anh không thân với Mục thành chủ, cũng vừa quen chưa lâu, đương nhiên anh sẽ không nói tình †r ng của mình cho đối phương biết.“Không nghiêm trọng là tốt rồi”.Mục thành chủ gật nhẹ đầu, nói với vẻ áy náy: “Rất xin lõi, tôi đã đánh giá thấp sự hèn hạ của nhà họ Đinh và phủ Hoài Thành, không ngờ họ định bắt cô Phùng để uy hiếp cậu thật”.Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh nói: “Đúng là rất hèn hạ, nhà họ Đinh cũng được, phủ Hoài Thành cũng thế, đều là thế lực đỉnh cao, không ngờ họ lại dùng thủ đoạn thấp hèn như thế để đối phó tôi”.Anh thực sự rất tức giận, cho dù là ai, đối phó với anh ra sao cũng được, nhưng nếu dám nhắm vào người bên cạnh anh thì anh không nhịn được nữa.“Chắc đây là cô Phùng – em gái cậu nhỉ?”Mục thành chủ bỗng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển bên cạnh Dương Thanh, cười hỏi.Dương Thanh mỉm cười, gật đầu, nói với Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, đây là Mục thành chủ, những người đã đưa em an toàn rời khỏi sân bay là do Mục thành chủ sắp xếp, lần này anh gọi em qua đây vì muốn nhờ em khám cho Mục thành chủ, xem có thể chữa khỏi chân cho ông ấy không”.Phùng Tiểu Uyển nhìn về phía Mục thành chủ, gật nhẹ đầu: “Chào Mục thành chủ, nếu ông là bạn của anh Thanh thì cứ gọi tôi là Tiểu Uyển thôi”.Mục thành chủ cười ha hả: “Được, vậy tôi cũng không khách sáo nữa, lần này làm phiền Tiểu Uyển rồi”.Dương Thanh biết Mục thành chủ đang vội, bèn nói với Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, bây giờ em khám cho Mục thành chủ xem sao đi?”Nghe thấy thế, Mục thành chủ rất kích động.Ông lão đã tìm rất nhiều thần y nổi tiếng đến khám cho mình, nhưng không ai có thể chữa khỏi chân cho ông lão hết. Ông lão vốn đã định bỏ cuộc, không ngờ đúng lúc này lại gặp Dương Thanh, có thêm cơ hội nữa.Phùng Tiểu Uyển lập tức lấy một túi kim ra, bước đến bên Mục thành chủ, nhìn ông lão: “Mục thành chủ, tiếp đến tôi sẽ châm cứu chân cho ông, có lẽ sẽ hơi đau, ông chuẩn bị tâm lý trước nhé”.Nghe thấy thế, Mục thành chủ thoáng sững sờ rồi mỉm cười: “Tiểu Uyển cứ yên tâm, cho dù đau đến đâu, chỉ cần có thể giúp tôi đứng dậy lần nữa, tôi cũng chịu được”.Thật ra ông lão không quá bận tâm đến câu nói này của Phùng Tiểu Uyển, vì chân ông lão đã mất cảm giác từ lâu rồi.Trước đó ông lão đã mời rất nhiều thần y đến, cũng có người châm cứu cho ông lão, nhưng khi kim căm vào huyệt vị trên đùi ông lão, ông lão vân không cảm thấy gì.Thế nên ông lão không tin việc Phùng Tiểu Uyển châm cứu có thể khiến chân ông lão có cảm giác đau đớn.Phùng Tiểu Uyển mở túi, lấy một cây kim bạc ra, cảm vào một huyệt vị trên đùi Mục thành chủ.Mục thành chủ vấn rất thản nhiên, còn mỉm cười.Phùng Tiểu Uyển châm cứu tiếp, sau năm phút ngắn ngủi, trên chân Mục thành chủ đã cắm đầy kim bạc.Nhưng Mục thành chủ vẫn không thấy gì, như thể Phùng Tiểu Uyển đang cắm kim vào quần áo ông lão.
Chương 3121:
Giọng Mục thành chủ vang lên, Mục Hoa đẩy Mục thành chủ đang ngồi trên xe lăn bước vào.
Mục thành chủ nhìn Dương Thanh: “Nghe nói cậu bị thương? Tôi đến xem sao”.
Dương Thanh mỉm cười: “Cảm ơn Mục thành chủ đã hỏi, vết thương của tôi không nghiêm trọng”.
Anh không thân với Mục thành chủ, cũng vừa quen chưa lâu, đương nhiên anh sẽ không nói tình †r ng của mình cho đối phương biết.
“Không nghiêm trọng là tốt rồi”.
Mục thành chủ gật nhẹ đầu, nói với vẻ áy náy: “Rất xin lõi, tôi đã đánh giá thấp sự hèn hạ của nhà họ Đinh và phủ Hoài Thành, không ngờ họ định bắt cô Phùng để uy hiếp cậu thật”.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh nói: “Đúng là rất hèn hạ, nhà họ Đinh cũng được, phủ Hoài Thành cũng thế, đều là thế lực đỉnh cao, không ngờ họ lại dùng thủ đoạn thấp hèn như thế để đối phó tôi”.
Anh thực sự rất tức giận, cho dù là ai, đối phó với anh ra sao cũng được, nhưng nếu dám nhắm vào người bên cạnh anh thì anh không nhịn được nữa.
“Chắc đây là cô Phùng – em gái cậu nhỉ?”
Mục thành chủ bỗng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển bên cạnh Dương Thanh, cười hỏi.
Dương Thanh mỉm cười, gật đầu, nói với Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, đây là Mục thành chủ, những người đã đưa em an toàn rời khỏi sân bay là do Mục thành chủ sắp xếp, lần này anh gọi em qua đây vì muốn nhờ em khám cho Mục thành chủ, xem có thể chữa khỏi chân cho ông ấy không”.
Phùng Tiểu Uyển nhìn về phía Mục thành chủ, gật nhẹ đầu: “Chào Mục thành chủ, nếu ông là bạn của anh Thanh thì cứ gọi tôi là Tiểu Uyển thôi”.
Mục thành chủ cười ha hả: “Được, vậy tôi cũng không khách sáo nữa, lần này làm phiền Tiểu Uyển rồi”.
Dương Thanh biết Mục thành chủ đang vội, bèn nói với Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, bây giờ em khám cho Mục thành chủ xem sao đi?”
Nghe thấy thế, Mục thành chủ rất kích động.
Ông lão đã tìm rất nhiều thần y nổi tiếng đến khám cho mình, nhưng không ai có thể chữa khỏi chân cho ông lão hết. Ông lão vốn đã định bỏ cuộc, không ngờ đúng lúc này lại gặp Dương Thanh, có thêm cơ hội nữa.
Phùng Tiểu Uyển lập tức lấy một túi kim ra, bước đến bên Mục thành chủ, nhìn ông lão: “Mục thành chủ, tiếp đến tôi sẽ châm cứu chân cho ông, có lẽ sẽ hơi đau, ông chuẩn bị tâm lý trước nhé”.
Nghe thấy thế, Mục thành chủ thoáng sững sờ rồi mỉm cười: “Tiểu Uyển cứ yên tâm, cho dù đau đến đâu, chỉ cần có thể giúp tôi đứng dậy lần nữa, tôi cũng chịu được”.
Thật ra ông lão không quá bận tâm đến câu nói này của Phùng Tiểu Uyển, vì chân ông lão đã mất cảm giác từ lâu rồi.
Trước đó ông lão đã mời rất nhiều thần y đến, cũng có người châm cứu cho ông lão, nhưng khi kim căm vào huyệt vị trên đùi ông lão, ông lão vân không cảm thấy gì.
Thế nên ông lão không tin việc Phùng Tiểu Uyển châm cứu có thể khiến chân ông lão có cảm giác đau đớn.
Phùng Tiểu Uyển mở túi, lấy một cây kim bạc ra, cảm vào một huyệt vị trên đùi Mục thành chủ.
Mục thành chủ vấn rất thản nhiên, còn mỉm cười.
Phùng Tiểu Uyển châm cứu tiếp, sau năm phút ngắn ngủi, trên chân Mục thành chủ đã cắm đầy kim bạc.
Nhưng Mục thành chủ vẫn không thấy gì, như thể Phùng Tiểu Uyển đang cắm kim vào quần áo ông lão.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 3121:Giọng Mục thành chủ vang lên, Mục Hoa đẩy Mục thành chủ đang ngồi trên xe lăn bước vào.Mục thành chủ nhìn Dương Thanh: “Nghe nói cậu bị thương? Tôi đến xem sao”.Dương Thanh mỉm cười: “Cảm ơn Mục thành chủ đã hỏi, vết thương của tôi không nghiêm trọng”.Anh không thân với Mục thành chủ, cũng vừa quen chưa lâu, đương nhiên anh sẽ không nói tình †r ng của mình cho đối phương biết.“Không nghiêm trọng là tốt rồi”.Mục thành chủ gật nhẹ đầu, nói với vẻ áy náy: “Rất xin lõi, tôi đã đánh giá thấp sự hèn hạ của nhà họ Đinh và phủ Hoài Thành, không ngờ họ định bắt cô Phùng để uy hiếp cậu thật”.Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh nói: “Đúng là rất hèn hạ, nhà họ Đinh cũng được, phủ Hoài Thành cũng thế, đều là thế lực đỉnh cao, không ngờ họ lại dùng thủ đoạn thấp hèn như thế để đối phó tôi”.Anh thực sự rất tức giận, cho dù là ai, đối phó với anh ra sao cũng được, nhưng nếu dám nhắm vào người bên cạnh anh thì anh không nhịn được nữa.“Chắc đây là cô Phùng – em gái cậu nhỉ?”Mục thành chủ bỗng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển bên cạnh Dương Thanh, cười hỏi.Dương Thanh mỉm cười, gật đầu, nói với Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, đây là Mục thành chủ, những người đã đưa em an toàn rời khỏi sân bay là do Mục thành chủ sắp xếp, lần này anh gọi em qua đây vì muốn nhờ em khám cho Mục thành chủ, xem có thể chữa khỏi chân cho ông ấy không”.Phùng Tiểu Uyển nhìn về phía Mục thành chủ, gật nhẹ đầu: “Chào Mục thành chủ, nếu ông là bạn của anh Thanh thì cứ gọi tôi là Tiểu Uyển thôi”.Mục thành chủ cười ha hả: “Được, vậy tôi cũng không khách sáo nữa, lần này làm phiền Tiểu Uyển rồi”.Dương Thanh biết Mục thành chủ đang vội, bèn nói với Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, bây giờ em khám cho Mục thành chủ xem sao đi?”Nghe thấy thế, Mục thành chủ rất kích động.Ông lão đã tìm rất nhiều thần y nổi tiếng đến khám cho mình, nhưng không ai có thể chữa khỏi chân cho ông lão hết. Ông lão vốn đã định bỏ cuộc, không ngờ đúng lúc này lại gặp Dương Thanh, có thêm cơ hội nữa.Phùng Tiểu Uyển lập tức lấy một túi kim ra, bước đến bên Mục thành chủ, nhìn ông lão: “Mục thành chủ, tiếp đến tôi sẽ châm cứu chân cho ông, có lẽ sẽ hơi đau, ông chuẩn bị tâm lý trước nhé”.Nghe thấy thế, Mục thành chủ thoáng sững sờ rồi mỉm cười: “Tiểu Uyển cứ yên tâm, cho dù đau đến đâu, chỉ cần có thể giúp tôi đứng dậy lần nữa, tôi cũng chịu được”.Thật ra ông lão không quá bận tâm đến câu nói này của Phùng Tiểu Uyển, vì chân ông lão đã mất cảm giác từ lâu rồi.Trước đó ông lão đã mời rất nhiều thần y đến, cũng có người châm cứu cho ông lão, nhưng khi kim căm vào huyệt vị trên đùi ông lão, ông lão vân không cảm thấy gì.Thế nên ông lão không tin việc Phùng Tiểu Uyển châm cứu có thể khiến chân ông lão có cảm giác đau đớn.Phùng Tiểu Uyển mở túi, lấy một cây kim bạc ra, cảm vào một huyệt vị trên đùi Mục thành chủ.Mục thành chủ vấn rất thản nhiên, còn mỉm cười.Phùng Tiểu Uyển châm cứu tiếp, sau năm phút ngắn ngủi, trên chân Mục thành chủ đã cắm đầy kim bạc.Nhưng Mục thành chủ vẫn không thấy gì, như thể Phùng Tiểu Uyển đang cắm kim vào quần áo ông lão.