Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 3295
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 3295:Mục Xung tức giận nghiến răng: “Khốn kiếp thật, rốt cuộc họ đang ở đâu chứ?”“Rầm!”Mục Xung vừa dứt lời, một nhánh cây đầy lá bỗng bay về phía ông ta, nhánh cây to cỡ cổ tay đó đánh thẳng vào ngực Mục Xung, Mục Xung bị hất bay.“Ai đấy?”Ông Tề và cao thủ của Mục phủ lập tức biến sắc, thi nhau chăn trước Mục Xung.Mục Xung bò dậy, khóe miệng vẫn còn vết máu, ông ta nghiến răng nghiến lợi, giận dữ hét: “Rốt cuộc là ai vừa đánh lén? Cút ra đây cho tôi!”“Ha ha, mạnh miệng thật”.Đúng lúc này, một giọng nói dí dỏm bỗng vang lên.Đám người Mục Xung thi nhau nhìn về phía đó, chỉ thấy một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, mặc trang phục truyền thống đang chắp tay bước đến, phía sau lưng hản là hai cao thủ với khí thế đáng sợ.Thanh niên này không phải ai khác, chính là Tống Nghị – thiếu thành chủ Tống Thành.“Gậu là ai?”Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của hai cao thủ đứng sau Tống Nghị, Mục Xung tức giận nói.Tống Nghị cười ha hả, nhìn Mục Xung: “Ông vừa tìm tôi xong, bây giờ lại không biết tôi là ai.Tôi bỗng hiểu tại sao Mục thành chủ không giao vị trí thiếu thành chủ của Mục phủ cho ông, bởi vì ông là đồ vô dụng”.Nghe thấy thế, Mục Xung lập tức biến sắc, tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Khốn kiếp, cậu nói ai là đồ vô dụng cơ?”“Vả miệng!”Tống Nghị ra lệnh, một cao thủ phía sau hắn lập tức biến mất.Cao thủ của Mục phủ biến sắc, định chắn trước Mục Xung, nhưng khí thế từ đối phương quá mạnh, đến mức khiến họ không dám nhúc nhích chút nào.“Bốp!”Ngay sau đó, tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, Mục Xung bị một cao thủ của Tống Thành tát vào mặt, lập tức bay ra xa, hai cái răng của ông ta cũng bay ra khỏi miệng.“Cậu Mục!”Cao thủ của Mục phủ kinh hãi xông tới.Mục Xung được đỡ dậy, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn, mát đỏ ngầu, ông ta nghiến răng, nhìn chằm chằm vào Tống Nghị.Tống Nghị cười nhạt, không hề sợ hãi.Thấy Mục Xung định nổi đóa, ông Tề vội khuyên: “Cậu Mục, cậu bớt giận! Đừng quên mục đích của cậu khi tìm hợ”.Nghe thấy ông Tề nói thế, Mục Xung nén giận, hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Tống Nghị: “Thiếu thành chủ Tống, tôi muốn làm một cuộc giao dịch với cậu”.Tống Nghị cười nhạt, nói: “Ông đừng nói vội, để tôi đoán xem ông định bàn chuyện giao dịch gì với tôi nhé”.
Chương 3295:
Mục Xung tức giận nghiến răng: “Khốn kiếp thật, rốt cuộc họ đang ở đâu chứ?”
“Rầm!”
Mục Xung vừa dứt lời, một nhánh cây đầy lá bỗng bay về phía ông ta, nhánh cây to cỡ cổ tay đó đánh thẳng vào ngực Mục Xung, Mục Xung bị hất bay.
“Ai đấy?”
Ông Tề và cao thủ của Mục phủ lập tức biến sắc, thi nhau chăn trước Mục Xung.
Mục Xung bò dậy, khóe miệng vẫn còn vết máu, ông ta nghiến răng nghiến lợi, giận dữ hét: “Rốt cuộc là ai vừa đánh lén? Cút ra đây cho tôi!”
“Ha ha, mạnh miệng thật”.
Đúng lúc này, một giọng nói dí dỏm bỗng vang lên.
Đám người Mục Xung thi nhau nhìn về phía đó, chỉ thấy một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, mặc trang phục truyền thống đang chắp tay bước đến, phía sau lưng hản là hai cao thủ với khí thế đáng sợ.
Thanh niên này không phải ai khác, chính là Tống Nghị – thiếu thành chủ Tống Thành.
“Gậu là ai?”
Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của hai cao thủ đứng sau Tống Nghị, Mục Xung tức giận nói.
Tống Nghị cười ha hả, nhìn Mục Xung: “Ông vừa tìm tôi xong, bây giờ lại không biết tôi là ai.
Tôi bỗng hiểu tại sao Mục thành chủ không giao vị trí thiếu thành chủ của Mục phủ cho ông, bởi vì ông là đồ vô dụng”.
Nghe thấy thế, Mục Xung lập tức biến sắc, tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Khốn kiếp, cậu nói ai là đồ vô dụng cơ?”
“Vả miệng!”
Tống Nghị ra lệnh, một cao thủ phía sau hắn lập tức biến mất.
Cao thủ của Mục phủ biến sắc, định chắn trước Mục Xung, nhưng khí thế từ đối phương quá mạnh, đến mức khiến họ không dám nhúc nhích chút nào.
“Bốp!”
Ngay sau đó, tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, Mục Xung bị một cao thủ của Tống Thành tát vào mặt, lập tức bay ra xa, hai cái răng của ông ta cũng bay ra khỏi miệng.
“Cậu Mục!”
Cao thủ của Mục phủ kinh hãi xông tới.
Mục Xung được đỡ dậy, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn, mát đỏ ngầu, ông ta nghiến răng, nhìn chằm chằm vào Tống Nghị.
Tống Nghị cười nhạt, không hề sợ hãi.
Thấy Mục Xung định nổi đóa, ông Tề vội khuyên: “Cậu Mục, cậu bớt giận! Đừng quên mục đích của cậu khi tìm hợ”.
Nghe thấy ông Tề nói thế, Mục Xung nén giận, hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Tống Nghị: “Thiếu thành chủ Tống, tôi muốn làm một cuộc giao dịch với cậu”.
Tống Nghị cười nhạt, nói: “Ông đừng nói vội, để tôi đoán xem ông định bàn chuyện giao dịch gì với tôi nhé”.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 3295:Mục Xung tức giận nghiến răng: “Khốn kiếp thật, rốt cuộc họ đang ở đâu chứ?”“Rầm!”Mục Xung vừa dứt lời, một nhánh cây đầy lá bỗng bay về phía ông ta, nhánh cây to cỡ cổ tay đó đánh thẳng vào ngực Mục Xung, Mục Xung bị hất bay.“Ai đấy?”Ông Tề và cao thủ của Mục phủ lập tức biến sắc, thi nhau chăn trước Mục Xung.Mục Xung bò dậy, khóe miệng vẫn còn vết máu, ông ta nghiến răng nghiến lợi, giận dữ hét: “Rốt cuộc là ai vừa đánh lén? Cút ra đây cho tôi!”“Ha ha, mạnh miệng thật”.Đúng lúc này, một giọng nói dí dỏm bỗng vang lên.Đám người Mục Xung thi nhau nhìn về phía đó, chỉ thấy một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, mặc trang phục truyền thống đang chắp tay bước đến, phía sau lưng hản là hai cao thủ với khí thế đáng sợ.Thanh niên này không phải ai khác, chính là Tống Nghị – thiếu thành chủ Tống Thành.“Gậu là ai?”Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của hai cao thủ đứng sau Tống Nghị, Mục Xung tức giận nói.Tống Nghị cười ha hả, nhìn Mục Xung: “Ông vừa tìm tôi xong, bây giờ lại không biết tôi là ai.Tôi bỗng hiểu tại sao Mục thành chủ không giao vị trí thiếu thành chủ của Mục phủ cho ông, bởi vì ông là đồ vô dụng”.Nghe thấy thế, Mục Xung lập tức biến sắc, tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Khốn kiếp, cậu nói ai là đồ vô dụng cơ?”“Vả miệng!”Tống Nghị ra lệnh, một cao thủ phía sau hắn lập tức biến mất.Cao thủ của Mục phủ biến sắc, định chắn trước Mục Xung, nhưng khí thế từ đối phương quá mạnh, đến mức khiến họ không dám nhúc nhích chút nào.“Bốp!”Ngay sau đó, tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, Mục Xung bị một cao thủ của Tống Thành tát vào mặt, lập tức bay ra xa, hai cái răng của ông ta cũng bay ra khỏi miệng.“Cậu Mục!”Cao thủ của Mục phủ kinh hãi xông tới.Mục Xung được đỡ dậy, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn, mát đỏ ngầu, ông ta nghiến răng, nhìn chằm chằm vào Tống Nghị.Tống Nghị cười nhạt, không hề sợ hãi.Thấy Mục Xung định nổi đóa, ông Tề vội khuyên: “Cậu Mục, cậu bớt giận! Đừng quên mục đích của cậu khi tìm hợ”.Nghe thấy ông Tề nói thế, Mục Xung nén giận, hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Tống Nghị: “Thiếu thành chủ Tống, tôi muốn làm một cuộc giao dịch với cậu”.Tống Nghị cười nhạt, nói: “Ông đừng nói vội, để tôi đoán xem ông định bàn chuyện giao dịch gì với tôi nhé”.