Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 3342
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 3342Đạo sĩ áo vải bị đạp bay mười mấy mét, nặng nề ng ã xuống đất, không đứng dậy được.Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt kia đã đến, Dương Thanh bỗng quay người lại, vung dao găm linh khí lên.Nhưng đúng lúc vung dao găm linh khí lên, anh bị õng thấy một khuôn mặt quen thuộc.“Vài Dương Thanh hô lên kinh hãi, vội giảm bớt sức lực, đồng thời cố găng đổi hướng của dao – găm linh khí.Nếu anh không đổi hướng, có lẽ dao găm linh khí sẽ Nh giết Tần Y.ưng đúng vào lúc anh đổi hướng của dao găm linh khí.“Phập!”Một con dao găm đâm vào người Dương Thanh Dương Thanh mở to mắt, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Tân Y.Dương Thanh sững sờ, cảm nhận cơn đau truyền bẩm: “chẳng đến từ bụng, ngơ ngác nhìn Tân Y, lẩm Y à, anh là Dương Thanh – anh rể em, lẽ em quên anh rồi à?”Sau khi nghe thấy tiếng gọi “Y” từ Dương Thanh, Tần Y đang đờ đẫn không khỏi run rẩy, cô ta lại nhìn về phía Dương Thanh, cảm giác quen thuộc khó hiểu bỗng ập tới.Nh ưng cô ta không sao nhớ nổi rốt cuộc người đàn ông trước mặt này là ai.Mặt cô ta nhanh chóng đầm đìa nước mắt.Không hiểu sao, người đàn ông này mang lại cảm giác quen thuộc hết sức mãnh liệt, khiến cô †a muốn nhào vào vòng tay anh rồi khóc thật lớn.“Rốt cuộc anh là ai? Tại sao tôi lại thấy rất quen thuộc khi nhìn thấy anh chứ?”Mặt Tần Y đây nước mắt, cô ta nhìn chăm chăm vào người đàn ông lạ mà quen ngay trước mặt, nghẹn ngào hỏi.Rốt cuộc Dương Thanh cũng xác định, không hiểu sao Tân Y lại hoàn toàn quên mất anh, nên mới ra tay với anh như thế.Dương Thanh nói: “Giải quyết mấy kẻ không liên quan xung quanh rồi chúng ta nói rõ hơn, được không?”Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Tân Y buông lỏng dao găm, nhìn cao thủ xung quanh, nét mặt cũng trở nên lạnh lẽo, bỗng xông tới chỗ họ.Một phút sau, trừ Dương Thanh và đạo sĩ áo vải đã bị Dương Thanh đánh trọng thương, những người khác đều bị Tân Y giết chết.Nhân lúc Tần Y ra tay, Dương Thanh vội uống thêm một viên thuốc nữa, đó là đan dược chữa thương Hồi mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.nãy, Tân Y dùng dao găm đâm vào bụng anh, tuy có vẻ vết thương rất nặng, nhưng trên thực tế, , khi Tân Y đâm dao găm tới, Dương Thanh đã cố gắng tránh cho dao đâm trúng nội tạng, dao găm chỉ đâm rách bụng anh.Vết thương ấy chỉ có thể coi là vết thương ngoài da tương đối nghiêm trọng, có đan dược do Phùng Tiểu Uyển để lại, vết thương ấy không tính là lớn với anh, khi anh đánh với đạo sĩ áo vải, vết thương do lão ta gây ra mới là nghiêm trọng nhất.“Bây giờ có thể nói cho tôi biết anh là ai rồi chứ?”
Chương 3342
Đạo sĩ áo vải bị đạp bay mười mấy mét, nặng nề ng ã xuống đất, không đứng dậy được.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt kia đã đến, Dương Thanh bỗng quay người lại, vung dao găm linh khí lên.
Nhưng đúng lúc vung dao găm linh khí lên, anh bị õng thấy một khuôn mặt quen thuộc.
“Vài Dương Thanh hô lên kinh hãi, vội giảm bớt sức lực, đồng thời cố găng đổi hướng của dao – găm linh khí.
Nếu anh không đổi hướng, có lẽ dao găm linh khí sẽ Nh giết Tần Y.
ưng đúng vào lúc anh đổi hướng của dao găm linh khí.
“Phập!”
Một con dao găm đâm vào người Dương Thanh Dương Thanh mở to mắt, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Tân Y.
Dương Thanh sững sờ, cảm nhận cơn đau truyền bẩm: “
chẳng đến từ bụng, ngơ ngác nhìn Tân Y, lẩm Y à, anh là Dương Thanh – anh rể em, lẽ em quên anh rồi à?”
Sau khi nghe thấy tiếng gọi “Y” từ Dương Thanh, Tần Y đang đờ đẫn không khỏi run rẩy, cô ta lại nhìn về phía Dương Thanh, cảm giác quen thuộc khó hiểu bỗng ập tới.
Nh ưng cô ta không sao nhớ nổi rốt cuộc người đàn ông trước mặt này là ai.
Mặt cô ta nhanh chóng đầm đìa nước mắt.
Không hiểu sao, người đàn ông này mang lại cảm giác quen thuộc hết sức mãnh liệt, khiến cô †a muốn nhào vào vòng tay anh rồi khóc thật lớn.
“Rốt cuộc anh là ai? Tại sao tôi lại thấy rất quen thuộc khi nhìn thấy anh chứ?”
Mặt Tần Y đây nước mắt, cô ta nhìn chăm chăm vào người đàn ông lạ mà quen ngay trước mặt, nghẹn ngào hỏi.
Rốt cuộc Dương Thanh cũng xác định, không hiểu sao Tân Y lại hoàn toàn quên mất anh, nên mới ra tay với anh như thế.
Dương Thanh nói: “Giải quyết mấy kẻ không liên quan xung quanh rồi chúng ta nói rõ hơn, được không?”
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Tân Y buông lỏng dao găm, nhìn cao thủ xung quanh, nét mặt cũng trở nên lạnh lẽo, bỗng xông tới chỗ họ.
Một phút sau, trừ Dương Thanh và đạo sĩ áo vải đã bị Dương Thanh đánh trọng thương, những người khác đều bị Tân Y giết chết.
Nhân lúc Tần Y ra tay, Dương Thanh vội uống thêm một viên thuốc nữa, đó là đan dược chữa thương Hồi mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.
nãy, Tân Y dùng dao găm đâm vào bụng anh, tuy có vẻ vết thương rất nặng, nhưng trên thực tế, , khi Tân Y đâm dao găm tới, Dương Thanh đã cố gắng tránh cho dao đâm trúng nội tạng, dao găm chỉ đâm rách bụng anh.
Vết thương ấy chỉ có thể coi là vết thương ngoài da tương đối nghiêm trọng, có đan dược do Phùng Tiểu Uyển để lại, vết thương ấy không tính là lớn với anh, khi anh đánh với đạo sĩ áo vải, vết thương do lão ta gây ra mới là nghiêm trọng nhất.
“Bây giờ có thể nói cho tôi biết anh là ai rồi chứ?”
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 3342Đạo sĩ áo vải bị đạp bay mười mấy mét, nặng nề ng ã xuống đất, không đứng dậy được.Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt kia đã đến, Dương Thanh bỗng quay người lại, vung dao găm linh khí lên.Nhưng đúng lúc vung dao găm linh khí lên, anh bị õng thấy một khuôn mặt quen thuộc.“Vài Dương Thanh hô lên kinh hãi, vội giảm bớt sức lực, đồng thời cố găng đổi hướng của dao – găm linh khí.Nếu anh không đổi hướng, có lẽ dao găm linh khí sẽ Nh giết Tần Y.ưng đúng vào lúc anh đổi hướng của dao găm linh khí.“Phập!”Một con dao găm đâm vào người Dương Thanh Dương Thanh mở to mắt, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Tân Y.Dương Thanh sững sờ, cảm nhận cơn đau truyền bẩm: “chẳng đến từ bụng, ngơ ngác nhìn Tân Y, lẩm Y à, anh là Dương Thanh – anh rể em, lẽ em quên anh rồi à?”Sau khi nghe thấy tiếng gọi “Y” từ Dương Thanh, Tần Y đang đờ đẫn không khỏi run rẩy, cô ta lại nhìn về phía Dương Thanh, cảm giác quen thuộc khó hiểu bỗng ập tới.Nh ưng cô ta không sao nhớ nổi rốt cuộc người đàn ông trước mặt này là ai.Mặt cô ta nhanh chóng đầm đìa nước mắt.Không hiểu sao, người đàn ông này mang lại cảm giác quen thuộc hết sức mãnh liệt, khiến cô †a muốn nhào vào vòng tay anh rồi khóc thật lớn.“Rốt cuộc anh là ai? Tại sao tôi lại thấy rất quen thuộc khi nhìn thấy anh chứ?”Mặt Tần Y đây nước mắt, cô ta nhìn chăm chăm vào người đàn ông lạ mà quen ngay trước mặt, nghẹn ngào hỏi.Rốt cuộc Dương Thanh cũng xác định, không hiểu sao Tân Y lại hoàn toàn quên mất anh, nên mới ra tay với anh như thế.Dương Thanh nói: “Giải quyết mấy kẻ không liên quan xung quanh rồi chúng ta nói rõ hơn, được không?”Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Tân Y buông lỏng dao găm, nhìn cao thủ xung quanh, nét mặt cũng trở nên lạnh lẽo, bỗng xông tới chỗ họ.Một phút sau, trừ Dương Thanh và đạo sĩ áo vải đã bị Dương Thanh đánh trọng thương, những người khác đều bị Tân Y giết chết.Nhân lúc Tần Y ra tay, Dương Thanh vội uống thêm một viên thuốc nữa, đó là đan dược chữa thương Hồi mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.nãy, Tân Y dùng dao găm đâm vào bụng anh, tuy có vẻ vết thương rất nặng, nhưng trên thực tế, , khi Tân Y đâm dao găm tới, Dương Thanh đã cố gắng tránh cho dao đâm trúng nội tạng, dao găm chỉ đâm rách bụng anh.Vết thương ấy chỉ có thể coi là vết thương ngoài da tương đối nghiêm trọng, có đan dược do Phùng Tiểu Uyển để lại, vết thương ấy không tính là lớn với anh, khi anh đánh với đạo sĩ áo vải, vết thương do lão ta gây ra mới là nghiêm trọng nhất.“Bây giờ có thể nói cho tôi biết anh là ai rồi chứ?”