Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 745: Cảm Giác Có Gia Đình
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Lúc này, bọn họ không dám để bị Nhan Băng Thanh kéo xuống nước.Người nào đứng về phe Nhan Băng Thanh cũng chính là tuyên bố đối đầu với Hoàn Vũ.Ai dám chứ?Ăn tim gấu mật hổ cũng không dám đối địch với Hoàn Vũ.Hoàn Vũ muốn tẩy chay một người, ai cũng không dám ngăn cản.Nếu không, ai muốn ra tay giúp đỡ thì cũng sẽ bị tẩy chay một thể.Điên rồi mới đứng về phe Nhan Băng Thanh.Nhan Băng Thanh lập tức tìm đến Dương Thọ Trình, đối với chuyện này, Dương Thọ Trình thật sự không thể làm gì được.Thị trường ở đại lục, ông ta không có mấy sức ảnh hưởng.Mặc dù ông ta có chút địa vị nhưng thực sự chẳng có cái khả năng nói một là một.Tâm phúc của ông ta đều ở thị trường HongKong, hiện giờ thị trường điện ảnh của HongKong đi xuống, ông ta mới chuyển sang đầu tư ở đại lục, muốn có cổ phần ở Hoàn Vũ, muốn hưởng một chút lộc ở thị trường đại lục.Nhưng Hoàn Vũ không hề cho ông ta cơ hội.Huống hồ trong lòng ông ta cũng hiểu rõ, Mộ Nhã Triết muốn đuổi cùng giết tận một người thì có cầu xin anh thế nào cũng không được.Trong mắt Mộ Nhã Triết, mặt mũi của Dương Thọ Trình chẳng đáng mấy xu.Nhan Băng Thanh khóc lóc trước mắt ông ta, bày ra dáng vẻ yếu đuối đáng thương, nhưng mà Dương Thọ Trình chỉ có thể đồng ý đưa cô ta sang HongKong phát triển.Lời này nói ra, Nhan Băng Thanh hoàn toàn tuyệt vọng.Cô ta trông cậy không đúng người rồi.Trong lòng cô ta vừa tuyệt vọng lại vừa sợ hãi.Thực sự rất sợ Mộ Nhã Triết.Người đàn ông này có quyền có thế, chỉ trong vòng một đêm đã đẩy cô ta ngã xuống đáy vực.Ngay cả vùng vẫy tìm đường sống cũng không có cơ hội.Vân Thi Thi kia rốt cuộc có ma lực gì mà có thể khiến cho đàn ông ở trước mặt cô người trước ngã xuống người sau liền tiến lên, ra sức bảo vệ cô.Mộ Nhã Triết như vậy.Cố Tinh Trạch cũng như vậy.Trong lòng cô ta cũng thầm hối hận, nếu lúc trước cô ta có thể kiềm chế một chút, cục diện hiện tại đã không như thế này.Nhưng trên đời không có thuốc hối hận, bây giờ cho dù Nhan Băng Thanh muốn đến bệnh viện van xin Vân Thi Thi tha thứ thì ngay cả cửa bệnh viện cũng không bước vào được.Cô ta nhận ra, có lẽ cả đời này của cô ta đã bị hủy rồi.Thật sự xong đời rồi...Mấy ngày vừa rồi, trên Microblogging vô cùng náo nhiệt, nhưng mà nhân vật tâm điểm là Vân Thi Thi lại hoàn toàn im ắng, thậm chí không hề tỏ chút thái độ nào.Không ít cư dân mạng yêu quý cô, suy đoán rằng cô bị thương, đang nằm viện nên không tiện đứng ra tỏ thái độ.Trên thực tế, sau khi được các bác sĩ dốc lòng điều trị, bệnh tình của Vân Thi Thi đã chuyển biến tốt, đã xuất viện trước thời hạn rồi.Bởi vì Mộ Nhã Triết lo rằng mấy ngày nay trên Internet đồn đãi linh tinh, sợ mẹ con Vân Thi Thi và Vân Thiên Hữu sốt ruột nên mới sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện trước, một nhà bốn người lên đường đến đảo tư nhân nghỉ dưỡng.Phải, "một nhà bốn người", anh rất thích mấy chữ này.Cảm giác cực kỳ ấm áp.Cảm giác có gia đình.Vân Thi Thi hoàn toàn không biết dụng ý của Mộ Nhã Triết, vốn là bác sĩ nói rằng ba ngày nữa cô mới có thể xuất viện, kết quả lại nhảy ra kỳ nghỉ dưỡng này, đợi cô kịp có phản ứng thì trước mắt đã là cả một khoảng biển mênh mông xanh ngắt.Hải âu chao nghiêng đôi cánh lướt qua mặt biển, tiếng kêu cũng bị sóng biển đánh chìm.Biển lớn xanh ngắt, mênh mông vô bờ, giống như trải dài đến tận chân trời.Vân Thi Thi chưa từng nhìn thấy bầu trời xanh đến thế, trong vắt không nhiễm hạt bụi.Phong cảnh đẹp đẽ trước mắt khiến cô vô cùng vui vẻ, mây mù trong lòng mấy ngày nay dường như đều hóa thành hư không!Quần đảo Yamaha có phong cảnh diễm lệ, rộng chừng 100 mẫu Anh, trên đảo có bãi biển, thảm thực vật rậm rạp và một số lượng lớn động vật hoang dã.* mẫu Anh: đơn vị đo diện tích của Anh và Mỹ, 1 mẫu Anh bằng 4046, 86 mét vuông
Lúc này, bọn họ không dám để bị Nhan Băng Thanh kéo xuống nước.
Người nào đứng về phe Nhan Băng Thanh cũng chính là tuyên bố đối đầu với Hoàn Vũ.
Ai dám chứ?
Ăn tim gấu mật hổ cũng không dám đối địch với Hoàn Vũ.
Hoàn Vũ muốn tẩy chay một người, ai cũng không dám ngăn cản.
Nếu không, ai muốn ra tay giúp đỡ thì cũng sẽ bị tẩy chay một thể.
Điên rồi mới đứng về phe Nhan Băng Thanh.
Nhan Băng Thanh lập tức tìm đến Dương Thọ Trình, đối với chuyện này, Dương Thọ Trình thật sự không thể làm gì được.
Thị trường ở đại lục, ông ta không có mấy sức ảnh hưởng.
Mặc dù ông ta có chút địa vị nhưng thực sự chẳng có cái khả năng nói một là một.
Tâm phúc của ông ta đều ở thị trường HongKong, hiện giờ thị trường điện ảnh của HongKong đi xuống, ông ta mới chuyển sang đầu tư ở đại lục, muốn có cổ phần ở Hoàn Vũ, muốn hưởng một chút lộc ở thị trường đại lục.
Nhưng Hoàn Vũ không hề cho ông ta cơ hội.
Huống hồ trong lòng ông ta cũng hiểu rõ, Mộ Nhã Triết muốn đuổi cùng giết tận một người thì có cầu xin anh thế nào cũng không được.
Trong mắt Mộ Nhã Triết, mặt mũi của Dương Thọ Trình chẳng đáng mấy xu.
Nhan Băng Thanh khóc lóc trước mắt ông ta, bày ra dáng vẻ yếu đuối đáng thương, nhưng mà Dương Thọ Trình chỉ có thể đồng ý đưa cô ta sang HongKong phát triển.
Lời này nói ra, Nhan Băng Thanh hoàn toàn tuyệt vọng.
Cô ta trông cậy không đúng người rồi.
Trong lòng cô ta vừa tuyệt vọng lại vừa sợ hãi.
Thực sự rất sợ Mộ Nhã Triết.
Người đàn ông này có quyền có thế, chỉ trong vòng một đêm đã đẩy cô ta ngã xuống đáy vực.
Ngay cả vùng vẫy tìm đường sống cũng không có cơ hội.
Vân Thi Thi kia rốt cuộc có ma lực gì mà có thể khiến cho đàn ông ở trước mặt cô người trước ngã xuống người sau liền tiến lên, ra sức bảo vệ cô.
Mộ Nhã Triết như vậy.
Cố Tinh Trạch cũng như vậy.
Trong lòng cô ta cũng thầm hối hận, nếu lúc trước cô ta có thể kiềm chế một chút, cục diện hiện tại đã không như thế này.
Nhưng trên đời không có thuốc hối hận, bây giờ cho dù Nhan Băng Thanh muốn đến bệnh viện van xin Vân Thi Thi tha thứ thì ngay cả cửa bệnh viện cũng không bước vào được.
Cô ta nhận ra, có lẽ cả đời này của cô ta đã bị hủy rồi.
Thật sự xong đời rồi...
Mấy ngày vừa rồi, trên Microblogging vô cùng náo nhiệt, nhưng mà nhân vật tâm điểm là Vân Thi Thi lại hoàn toàn im ắng, thậm chí không hề tỏ chút thái độ nào.
Không ít cư dân mạng yêu quý cô, suy đoán rằng cô bị thương, đang nằm viện nên không tiện đứng ra tỏ thái độ.
Trên thực tế, sau khi được các bác sĩ dốc lòng điều trị, bệnh tình của Vân Thi Thi đã chuyển biến tốt, đã xuất viện trước thời hạn rồi.
Bởi vì Mộ Nhã Triết lo rằng mấy ngày nay trên Internet đồn đãi linh tinh, sợ mẹ con Vân Thi Thi và Vân Thiên Hữu sốt ruột nên mới sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện trước, một nhà bốn người lên đường đến đảo tư nhân nghỉ dưỡng.
Phải, "một nhà bốn người", anh rất thích mấy chữ này.
Cảm giác cực kỳ ấm áp.
Cảm giác có gia đình.
Vân Thi Thi hoàn toàn không biết dụng ý của Mộ Nhã Triết, vốn là bác sĩ nói rằng ba ngày nữa cô mới có thể xuất viện, kết quả lại nhảy ra kỳ nghỉ dưỡng này, đợi cô kịp có phản ứng thì trước mắt đã là cả một khoảng biển mênh mông xanh ngắt.
Hải âu chao nghiêng đôi cánh lướt qua mặt biển, tiếng kêu cũng bị sóng biển đánh chìm.
Biển lớn xanh ngắt, mênh mông vô bờ, giống như trải dài đến tận chân trời.
Vân Thi Thi chưa từng nhìn thấy bầu trời xanh đến thế, trong vắt không nhiễm hạt bụi.
Phong cảnh đẹp đẽ trước mắt khiến cô vô cùng vui vẻ, mây mù trong lòng mấy ngày nay dường như đều hóa thành hư không!
Quần đảo Yamaha có phong cảnh diễm lệ, rộng chừng 100 mẫu Anh, trên đảo có bãi biển, thảm thực vật rậm rạp và một số lượng lớn động vật hoang dã.
* mẫu Anh: đơn vị đo diện tích của Anh và Mỹ, 1 mẫu Anh bằng 4046, 86 mét vuông
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Lúc này, bọn họ không dám để bị Nhan Băng Thanh kéo xuống nước.Người nào đứng về phe Nhan Băng Thanh cũng chính là tuyên bố đối đầu với Hoàn Vũ.Ai dám chứ?Ăn tim gấu mật hổ cũng không dám đối địch với Hoàn Vũ.Hoàn Vũ muốn tẩy chay một người, ai cũng không dám ngăn cản.Nếu không, ai muốn ra tay giúp đỡ thì cũng sẽ bị tẩy chay một thể.Điên rồi mới đứng về phe Nhan Băng Thanh.Nhan Băng Thanh lập tức tìm đến Dương Thọ Trình, đối với chuyện này, Dương Thọ Trình thật sự không thể làm gì được.Thị trường ở đại lục, ông ta không có mấy sức ảnh hưởng.Mặc dù ông ta có chút địa vị nhưng thực sự chẳng có cái khả năng nói một là một.Tâm phúc của ông ta đều ở thị trường HongKong, hiện giờ thị trường điện ảnh của HongKong đi xuống, ông ta mới chuyển sang đầu tư ở đại lục, muốn có cổ phần ở Hoàn Vũ, muốn hưởng một chút lộc ở thị trường đại lục.Nhưng Hoàn Vũ không hề cho ông ta cơ hội.Huống hồ trong lòng ông ta cũng hiểu rõ, Mộ Nhã Triết muốn đuổi cùng giết tận một người thì có cầu xin anh thế nào cũng không được.Trong mắt Mộ Nhã Triết, mặt mũi của Dương Thọ Trình chẳng đáng mấy xu.Nhan Băng Thanh khóc lóc trước mắt ông ta, bày ra dáng vẻ yếu đuối đáng thương, nhưng mà Dương Thọ Trình chỉ có thể đồng ý đưa cô ta sang HongKong phát triển.Lời này nói ra, Nhan Băng Thanh hoàn toàn tuyệt vọng.Cô ta trông cậy không đúng người rồi.Trong lòng cô ta vừa tuyệt vọng lại vừa sợ hãi.Thực sự rất sợ Mộ Nhã Triết.Người đàn ông này có quyền có thế, chỉ trong vòng một đêm đã đẩy cô ta ngã xuống đáy vực.Ngay cả vùng vẫy tìm đường sống cũng không có cơ hội.Vân Thi Thi kia rốt cuộc có ma lực gì mà có thể khiến cho đàn ông ở trước mặt cô người trước ngã xuống người sau liền tiến lên, ra sức bảo vệ cô.Mộ Nhã Triết như vậy.Cố Tinh Trạch cũng như vậy.Trong lòng cô ta cũng thầm hối hận, nếu lúc trước cô ta có thể kiềm chế một chút, cục diện hiện tại đã không như thế này.Nhưng trên đời không có thuốc hối hận, bây giờ cho dù Nhan Băng Thanh muốn đến bệnh viện van xin Vân Thi Thi tha thứ thì ngay cả cửa bệnh viện cũng không bước vào được.Cô ta nhận ra, có lẽ cả đời này của cô ta đã bị hủy rồi.Thật sự xong đời rồi...Mấy ngày vừa rồi, trên Microblogging vô cùng náo nhiệt, nhưng mà nhân vật tâm điểm là Vân Thi Thi lại hoàn toàn im ắng, thậm chí không hề tỏ chút thái độ nào.Không ít cư dân mạng yêu quý cô, suy đoán rằng cô bị thương, đang nằm viện nên không tiện đứng ra tỏ thái độ.Trên thực tế, sau khi được các bác sĩ dốc lòng điều trị, bệnh tình của Vân Thi Thi đã chuyển biến tốt, đã xuất viện trước thời hạn rồi.Bởi vì Mộ Nhã Triết lo rằng mấy ngày nay trên Internet đồn đãi linh tinh, sợ mẹ con Vân Thi Thi và Vân Thiên Hữu sốt ruột nên mới sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện trước, một nhà bốn người lên đường đến đảo tư nhân nghỉ dưỡng.Phải, "một nhà bốn người", anh rất thích mấy chữ này.Cảm giác cực kỳ ấm áp.Cảm giác có gia đình.Vân Thi Thi hoàn toàn không biết dụng ý của Mộ Nhã Triết, vốn là bác sĩ nói rằng ba ngày nữa cô mới có thể xuất viện, kết quả lại nhảy ra kỳ nghỉ dưỡng này, đợi cô kịp có phản ứng thì trước mắt đã là cả một khoảng biển mênh mông xanh ngắt.Hải âu chao nghiêng đôi cánh lướt qua mặt biển, tiếng kêu cũng bị sóng biển đánh chìm.Biển lớn xanh ngắt, mênh mông vô bờ, giống như trải dài đến tận chân trời.Vân Thi Thi chưa từng nhìn thấy bầu trời xanh đến thế, trong vắt không nhiễm hạt bụi.Phong cảnh đẹp đẽ trước mắt khiến cô vô cùng vui vẻ, mây mù trong lòng mấy ngày nay dường như đều hóa thành hư không!Quần đảo Yamaha có phong cảnh diễm lệ, rộng chừng 100 mẫu Anh, trên đảo có bãi biển, thảm thực vật rậm rạp và một số lượng lớn động vật hoang dã.* mẫu Anh: đơn vị đo diện tích của Anh và Mỹ, 1 mẫu Anh bằng 4046, 86 mét vuông