Tác giả:

Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…

Chương 34: Con tin của bắc dực quốc (4)

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Một đạo ánh chớp thoáng hiện. Nơi ánh chớp chạm đến, toàn bộ mọi thứ đều bị phá hủy! Hồng Thù nằm ngay khi trung tâm của đám tia chớp, tơ nhện kết thành một cái chu võng (lưới nhện), bên trên đa số là thi thể Linh thú dám cả gan lại gần, tất cả đều sẽ nhanh chóng trở thành thức ăn trong bụng nó!Rất nhiều dong binh khi nhìn thấy cảnh này đều âm thầm nuốt một ngụm nước miếng.” Quá mạnh mẽ! Con Hồng Thù là mấy giai Linh thú a? ”Linh thú cũng giống như Triệu hoán sư, cũng có phân chia đẳng cấp, từ Nhất giai đến Nhị Thập giai. Đương nhiên, Tử Diễm Hỏa Kì Lân cùng Băng Linh Huyễn Điểu cũng không thuộc tầng lớp này.Ngũ Linh đại biểu cho Linh thú mạnh nhất trên đại lục, chỉ thua Thần thú. Bọn hắn là chí tôn trong năm loại thuộc tính, tiềm lực phát triển rất lớn cho nên cũng không có phân chia đẳng cấp như Linh thú thông thường.” Chí ít cũng là Thập giai trở lên, trên chu võng còn có thi thể của một con Thập giai Linh thú Lam Sắc Biên Bức (dơi màu xanh dương) a!”” Ta kháo! Đánh nhau với Linh thú từ Thập giai trở lên, muốn chết a! ”” Hết cách rồi, 100 vạn kim tệ a! Ta chỉ tới xem náo nhiệt một chút mà thôi! ”” Di! Mau nhìn! Đó là cái gì vậy?”Một tên dong binh bỗng nhiên chỉ vào một cái bóng trắng như tuyết đang lướt đi trên trời.Bóng trắng càng lúc càng gần, tinh mang sáng chói, một mảnh băng tuyết lóa mắt đập vào trong mắt mọi người, một cặp băng dực giương rộng trên không trung!” Băng Linh Huyễn Điểu a! Hí Thiên đại nhân cũng tới sao?”Theo từng tiếng kinh ngạc thốt lên, một bóng trắng thật lớn hạ xuống, uy áp thuộc về siêu cấp Linh thú tản mát ra dẫn đến một trận bạo loạn, cây cối hơi nhỏ liền bị cuốn vào trong gió lốc!Băng Linh Huyễn Điểu vừa lao xuống, Hồng Thù kia lập tức ngẩng đầu lên. Linh thú từ Thập giai trở lên cũng không phải dễ trêu, tư duy của bọn chúng cũng đã tương đối cao rồi!Toàn thân màu đỏ đột nhiên sáng lên, Hồng Thù rít một tiếng, một đoàn ánh chớp từ trong miệng bạo xuất đi ra, hướng Băng Linh Huyễn Điểu đâm tới.Trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, Hoàng Bắc Nguyệt cao ngạo mà đứng, sợi tóc màu đỏ từ vành nón trượt xuống, theo gió tung bay!Nàng nâng tay phải lên, hắc khí nồng đậm xoay tròn trong lòng bàn tay, chậm rãi từ trên lưng của Băng Linh Huyễn Điểu giật ra một cái Băng Vũ. Nàng dùng Băng Vũ làm kiếm, giơ lên rồi vung xuống!Hai cái động tác tuy đơn giản nhưng lại sinh ra hiệu quả kinh thiên động địa!Hắc khí theo Băng Vũ kiếm tùy ý phát ra, hình thành nên một cái trường tiên (cây roi dài), đánh mạnh về phía Hồng Thù.Chỉ phút chốc, ánh chớp nổ tung, mà hắc khí kia mang theo khí thế như chẻ tre thẳng tắp chui vào trong miệng của Hồng Thù. Hồng Thù mới vừa rồi còn hung hãn cuồng vọng trong nháy mắt liền cứng đờ lại.Hồng Thù bất động, ánh chớp quay chung quanh cũng chậm rãi tản đi.Sau khi lôi điện tan hết, dưới tầng tầng lớp lớp mạng nhện đã lộ ra một gốc cây nho nhỏ, một quả cây toàn thân óng ánh, sáng bóng, sinh trưởng giữa một đám cành lá xum xuê.Hoàng Bắc Nguyệt từ trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu nhảy xuống, hướng phía quả cây đi tới.Lúc này, đám dong binh trốn chung quanh mới dần dần phản ứng lại.Chỉ dùng một chiêu.Linh thú từ Thập giai trở lên – Hồng Thù, nàng cư nhiên liền miểu sát!?Bốn phía yên tĩnh đến mức đáng sợ, hơn trăm con mắt đều nhìn theo thân ảnh nhỏ nhắn của Hoàng Bắc Nguyệt ẩn dưới đấu bồng đen.Ta kháo! Thực lực biến thái như vậy, còn muốn cho người khác sống nữa hay không đây!!!Hoàng Bắc Nguyệt một cước đá bay Hồng Thù đang bất động ra ngoài, đang định đưa tay hái Thủy Tinh Quả thì một thanh âm đột nhiên vang lên: “Khoan đã.”

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Một đạo ánh chớp thoáng hiện. Nơi ánh chớp chạm đến, toàn bộ mọi thứ đều bị phá hủy! Hồng Thù nằm ngay khi trung tâm của đám tia chớp, tơ nhện kết thành một cái chu võng (lưới nhện), bên trên đa số là thi thể Linh thú dám cả gan lại gần, tất cả đều sẽ nhanh chóng trở thành thức ăn trong bụng nó!Rất nhiều dong binh khi nhìn thấy cảnh này đều âm thầm nuốt một ngụm nước miếng.” Quá mạnh mẽ! Con Hồng Thù là mấy giai Linh thú a? ”Linh thú cũng giống như Triệu hoán sư, cũng có phân chia đẳng cấp, từ Nhất giai đến Nhị Thập giai. Đương nhiên, Tử Diễm Hỏa Kì Lân cùng Băng Linh Huyễn Điểu cũng không thuộc tầng lớp này.Ngũ Linh đại biểu cho Linh thú mạnh nhất trên đại lục, chỉ thua Thần thú. Bọn hắn là chí tôn trong năm loại thuộc tính, tiềm lực phát triển rất lớn cho nên cũng không có phân chia đẳng cấp như Linh thú thông thường.” Chí ít cũng là Thập giai trở lên, trên chu võng còn có thi thể của một con Thập giai Linh thú Lam Sắc Biên Bức (dơi màu xanh dương) a!”” Ta kháo! Đánh nhau với Linh thú từ Thập giai trở lên, muốn chết a! ”” Hết cách rồi, 100 vạn kim tệ a! Ta chỉ tới xem náo nhiệt một chút mà thôi! ”” Di! Mau nhìn! Đó là cái gì vậy?”Một tên dong binh bỗng nhiên chỉ vào một cái bóng trắng như tuyết đang lướt đi trên trời.Bóng trắng càng lúc càng gần, tinh mang sáng chói, một mảnh băng tuyết lóa mắt đập vào trong mắt mọi người, một cặp băng dực giương rộng trên không trung!” Băng Linh Huyễn Điểu a! Hí Thiên đại nhân cũng tới sao?”Theo từng tiếng kinh ngạc thốt lên, một bóng trắng thật lớn hạ xuống, uy áp thuộc về siêu cấp Linh thú tản mát ra dẫn đến một trận bạo loạn, cây cối hơi nhỏ liền bị cuốn vào trong gió lốc!Băng Linh Huyễn Điểu vừa lao xuống, Hồng Thù kia lập tức ngẩng đầu lên. Linh thú từ Thập giai trở lên cũng không phải dễ trêu, tư duy của bọn chúng cũng đã tương đối cao rồi!Toàn thân màu đỏ đột nhiên sáng lên, Hồng Thù rít một tiếng, một đoàn ánh chớp từ trong miệng bạo xuất đi ra, hướng Băng Linh Huyễn Điểu đâm tới.Trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, Hoàng Bắc Nguyệt cao ngạo mà đứng, sợi tóc màu đỏ từ vành nón trượt xuống, theo gió tung bay!Nàng nâng tay phải lên, hắc khí nồng đậm xoay tròn trong lòng bàn tay, chậm rãi từ trên lưng của Băng Linh Huyễn Điểu giật ra một cái Băng Vũ. Nàng dùng Băng Vũ làm kiếm, giơ lên rồi vung xuống!Hai cái động tác tuy đơn giản nhưng lại sinh ra hiệu quả kinh thiên động địa!Hắc khí theo Băng Vũ kiếm tùy ý phát ra, hình thành nên một cái trường tiên (cây roi dài), đánh mạnh về phía Hồng Thù.Chỉ phút chốc, ánh chớp nổ tung, mà hắc khí kia mang theo khí thế như chẻ tre thẳng tắp chui vào trong miệng của Hồng Thù. Hồng Thù mới vừa rồi còn hung hãn cuồng vọng trong nháy mắt liền cứng đờ lại.Hồng Thù bất động, ánh chớp quay chung quanh cũng chậm rãi tản đi.Sau khi lôi điện tan hết, dưới tầng tầng lớp lớp mạng nhện đã lộ ra một gốc cây nho nhỏ, một quả cây toàn thân óng ánh, sáng bóng, sinh trưởng giữa một đám cành lá xum xuê.Hoàng Bắc Nguyệt từ trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu nhảy xuống, hướng phía quả cây đi tới.Lúc này, đám dong binh trốn chung quanh mới dần dần phản ứng lại.Chỉ dùng một chiêu.Linh thú từ Thập giai trở lên – Hồng Thù, nàng cư nhiên liền miểu sát!?Bốn phía yên tĩnh đến mức đáng sợ, hơn trăm con mắt đều nhìn theo thân ảnh nhỏ nhắn của Hoàng Bắc Nguyệt ẩn dưới đấu bồng đen.Ta kháo! Thực lực biến thái như vậy, còn muốn cho người khác sống nữa hay không đây!!!Hoàng Bắc Nguyệt một cước đá bay Hồng Thù đang bất động ra ngoài, đang định đưa tay hái Thủy Tinh Quả thì một thanh âm đột nhiên vang lên: “Khoan đã.”

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Một đạo ánh chớp thoáng hiện. Nơi ánh chớp chạm đến, toàn bộ mọi thứ đều bị phá hủy! Hồng Thù nằm ngay khi trung tâm của đám tia chớp, tơ nhện kết thành một cái chu võng (lưới nhện), bên trên đa số là thi thể Linh thú dám cả gan lại gần, tất cả đều sẽ nhanh chóng trở thành thức ăn trong bụng nó!Rất nhiều dong binh khi nhìn thấy cảnh này đều âm thầm nuốt một ngụm nước miếng.” Quá mạnh mẽ! Con Hồng Thù là mấy giai Linh thú a? ”Linh thú cũng giống như Triệu hoán sư, cũng có phân chia đẳng cấp, từ Nhất giai đến Nhị Thập giai. Đương nhiên, Tử Diễm Hỏa Kì Lân cùng Băng Linh Huyễn Điểu cũng không thuộc tầng lớp này.Ngũ Linh đại biểu cho Linh thú mạnh nhất trên đại lục, chỉ thua Thần thú. Bọn hắn là chí tôn trong năm loại thuộc tính, tiềm lực phát triển rất lớn cho nên cũng không có phân chia đẳng cấp như Linh thú thông thường.” Chí ít cũng là Thập giai trở lên, trên chu võng còn có thi thể của một con Thập giai Linh thú Lam Sắc Biên Bức (dơi màu xanh dương) a!”” Ta kháo! Đánh nhau với Linh thú từ Thập giai trở lên, muốn chết a! ”” Hết cách rồi, 100 vạn kim tệ a! Ta chỉ tới xem náo nhiệt một chút mà thôi! ”” Di! Mau nhìn! Đó là cái gì vậy?”Một tên dong binh bỗng nhiên chỉ vào một cái bóng trắng như tuyết đang lướt đi trên trời.Bóng trắng càng lúc càng gần, tinh mang sáng chói, một mảnh băng tuyết lóa mắt đập vào trong mắt mọi người, một cặp băng dực giương rộng trên không trung!” Băng Linh Huyễn Điểu a! Hí Thiên đại nhân cũng tới sao?”Theo từng tiếng kinh ngạc thốt lên, một bóng trắng thật lớn hạ xuống, uy áp thuộc về siêu cấp Linh thú tản mát ra dẫn đến một trận bạo loạn, cây cối hơi nhỏ liền bị cuốn vào trong gió lốc!Băng Linh Huyễn Điểu vừa lao xuống, Hồng Thù kia lập tức ngẩng đầu lên. Linh thú từ Thập giai trở lên cũng không phải dễ trêu, tư duy của bọn chúng cũng đã tương đối cao rồi!Toàn thân màu đỏ đột nhiên sáng lên, Hồng Thù rít một tiếng, một đoàn ánh chớp từ trong miệng bạo xuất đi ra, hướng Băng Linh Huyễn Điểu đâm tới.Trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, Hoàng Bắc Nguyệt cao ngạo mà đứng, sợi tóc màu đỏ từ vành nón trượt xuống, theo gió tung bay!Nàng nâng tay phải lên, hắc khí nồng đậm xoay tròn trong lòng bàn tay, chậm rãi từ trên lưng của Băng Linh Huyễn Điểu giật ra một cái Băng Vũ. Nàng dùng Băng Vũ làm kiếm, giơ lên rồi vung xuống!Hai cái động tác tuy đơn giản nhưng lại sinh ra hiệu quả kinh thiên động địa!Hắc khí theo Băng Vũ kiếm tùy ý phát ra, hình thành nên một cái trường tiên (cây roi dài), đánh mạnh về phía Hồng Thù.Chỉ phút chốc, ánh chớp nổ tung, mà hắc khí kia mang theo khí thế như chẻ tre thẳng tắp chui vào trong miệng của Hồng Thù. Hồng Thù mới vừa rồi còn hung hãn cuồng vọng trong nháy mắt liền cứng đờ lại.Hồng Thù bất động, ánh chớp quay chung quanh cũng chậm rãi tản đi.Sau khi lôi điện tan hết, dưới tầng tầng lớp lớp mạng nhện đã lộ ra một gốc cây nho nhỏ, một quả cây toàn thân óng ánh, sáng bóng, sinh trưởng giữa một đám cành lá xum xuê.Hoàng Bắc Nguyệt từ trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu nhảy xuống, hướng phía quả cây đi tới.Lúc này, đám dong binh trốn chung quanh mới dần dần phản ứng lại.Chỉ dùng một chiêu.Linh thú từ Thập giai trở lên – Hồng Thù, nàng cư nhiên liền miểu sát!?Bốn phía yên tĩnh đến mức đáng sợ, hơn trăm con mắt đều nhìn theo thân ảnh nhỏ nhắn của Hoàng Bắc Nguyệt ẩn dưới đấu bồng đen.Ta kháo! Thực lực biến thái như vậy, còn muốn cho người khác sống nữa hay không đây!!!Hoàng Bắc Nguyệt một cước đá bay Hồng Thù đang bất động ra ngoài, đang định đưa tay hái Thủy Tinh Quả thì một thanh âm đột nhiên vang lên: “Khoan đã.”

Chương 34: Con tin của bắc dực quốc (4)