Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…
Chương 146: Linh giả chí tôn (6)
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Bởi vì là chuyện không có đức hạnh, Thừa tướng coi là vô cùng nhục nhã, trong phủ không chứa được nàng, may mắn là trưởng công chúa hiền lương ôn hoà, để cho phò mã đưa bà vào phủ trưởng công chúa, nâng địa vị lên làm di nương.Năm đó chuyện này được truyền ồn ào huyên náo trong đế đô, thậm chí Thừa tướng còn cùng nữ nhi này cắt đứt quan hệ, không cho bà tới gần phủ Thừa tướng nửa bước!Mặc dù hiện tại đã qua rất nhiều năm, tuy nhiên những phu nhân nhàn rỗi nhàm chán trong đế đô thích nhàn thoại bát quái, huống chi Cầm di nương này là người phách lối, từ sau khi trưởng công chúa qua đời, bày ra tư thế đương thế đương gia chủ mẫu một cách nghiễm nhiên.Nguyên bản chuyện này phạm phải điều khiến nhiều người tức giận vậy mà Cầm di nương sống những ngày tháng như chính thất phu nhân, ra tay hoang phí, mặc kim mang ngân*, chủ mẫu của những phủ khác thấy bà như vậy, đối với một di nương như bà hận nghiến răng nghiến lợi, sao có thể không thường xuyên lôi chuyện của bà ra nói?* mặc kim mang ngân: mặc vàng đeo bạc, chỉ có cuộc sống giàu có thừa thãi vàng bạc.Chuyện tình năm đó của bà ở bên ngoài không ai nói, nhưng là bí mật mà mọi người đều biết trong lòng mà không nói ra.Nghe xong Tiêu Vận nói như thế, trên vẻ mặt của một số thiếu gia tiểu thư đều là tương đối đặc sắc, nhìn Tiêu Nhu một cái không nói gì rồi đều tự tránh ra.Sắc mặt tam hoàng tử cũng có chút không vui, mới vừa rồi Hồng Lăng quận chúa cùng Tiêu Nhu nói nói cười cười, thoạt nhìn quan hệ bình thường cũng không tồi.
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Bởi vì là chuyện không có đức hạnh, Thừa tướng coi là vô cùng nhục nhã, trong phủ không chứa được nàng, may mắn là trưởng công chúa hiền lương ôn hoà, để cho phò mã đưa bà vào phủ trưởng công chúa, nâng địa vị lên làm di nương.Năm đó chuyện này được truyền ồn ào huyên náo trong đế đô, thậm chí Thừa tướng còn cùng nữ nhi này cắt đứt quan hệ, không cho bà tới gần phủ Thừa tướng nửa bước!Mặc dù hiện tại đã qua rất nhiều năm, tuy nhiên những phu nhân nhàn rỗi nhàm chán trong đế đô thích nhàn thoại bát quái, huống chi Cầm di nương này là người phách lối, từ sau khi trưởng công chúa qua đời, bày ra tư thế đương thế đương gia chủ mẫu một cách nghiễm nhiên.Nguyên bản chuyện này phạm phải điều khiến nhiều người tức giận vậy mà Cầm di nương sống những ngày tháng như chính thất phu nhân, ra tay hoang phí, mặc kim mang ngân*, chủ mẫu của những phủ khác thấy bà như vậy, đối với một di nương như bà hận nghiến răng nghiến lợi, sao có thể không thường xuyên lôi chuyện của bà ra nói?* mặc kim mang ngân: mặc vàng đeo bạc, chỉ có cuộc sống giàu có thừa thãi vàng bạc.Chuyện tình năm đó của bà ở bên ngoài không ai nói, nhưng là bí mật mà mọi người đều biết trong lòng mà không nói ra.Nghe xong Tiêu Vận nói như thế, trên vẻ mặt của một số thiếu gia tiểu thư đều là tương đối đặc sắc, nhìn Tiêu Nhu một cái không nói gì rồi đều tự tránh ra.Sắc mặt tam hoàng tử cũng có chút không vui, mới vừa rồi Hồng Lăng quận chúa cùng Tiêu Nhu nói nói cười cười, thoạt nhìn quan hệ bình thường cũng không tồi.
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Bởi vì là chuyện không có đức hạnh, Thừa tướng coi là vô cùng nhục nhã, trong phủ không chứa được nàng, may mắn là trưởng công chúa hiền lương ôn hoà, để cho phò mã đưa bà vào phủ trưởng công chúa, nâng địa vị lên làm di nương.Năm đó chuyện này được truyền ồn ào huyên náo trong đế đô, thậm chí Thừa tướng còn cùng nữ nhi này cắt đứt quan hệ, không cho bà tới gần phủ Thừa tướng nửa bước!Mặc dù hiện tại đã qua rất nhiều năm, tuy nhiên những phu nhân nhàn rỗi nhàm chán trong đế đô thích nhàn thoại bát quái, huống chi Cầm di nương này là người phách lối, từ sau khi trưởng công chúa qua đời, bày ra tư thế đương thế đương gia chủ mẫu một cách nghiễm nhiên.Nguyên bản chuyện này phạm phải điều khiến nhiều người tức giận vậy mà Cầm di nương sống những ngày tháng như chính thất phu nhân, ra tay hoang phí, mặc kim mang ngân*, chủ mẫu của những phủ khác thấy bà như vậy, đối với một di nương như bà hận nghiến răng nghiến lợi, sao có thể không thường xuyên lôi chuyện của bà ra nói?* mặc kim mang ngân: mặc vàng đeo bạc, chỉ có cuộc sống giàu có thừa thãi vàng bạc.Chuyện tình năm đó của bà ở bên ngoài không ai nói, nhưng là bí mật mà mọi người đều biết trong lòng mà không nói ra.Nghe xong Tiêu Vận nói như thế, trên vẻ mặt của một số thiếu gia tiểu thư đều là tương đối đặc sắc, nhìn Tiêu Nhu một cái không nói gì rồi đều tự tránh ra.Sắc mặt tam hoàng tử cũng có chút không vui, mới vừa rồi Hồng Lăng quận chúa cùng Tiêu Nhu nói nói cười cười, thoạt nhìn quan hệ bình thường cũng không tồi.