Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…
Chương 172: Luyện dược thuật (2)
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Phong Liên Dực gật đầu: “Vài loại dược liệu này sợ rằng phải đi Phù Quang rừng rậm mới tìm được, có chút phiền toái.”“Không có việc gì, dù phiền toái ta cũng sẽ tìm được.” Hoàng Bắc Nguyệt thu hồi tờ giấy kia, còn nói: “Tiền dược liệu sau này ta sẽ trả cho ngươi, đa tạ.”Nàng để cho hắn luyện chế Tẩy Tủy Đan là một chuyện, cho tới bây giờ đều không nghĩ đến chiếm tiện nghi của hắn, để cho hắn ngay cả tiền dược liệu cũng phải trả.Vài loại dược liệu này rất quý, nàng rất rõ ràng, hắn cũng chỉ là một con tin tại địch quốc, cho dù được người khác tôn kính nhưng cũng không nhất định hắn sẽ giống như chân chính quý tộc tại Nam Dực quốc, có vô số tiền tài.Nàng là ngươci mặc dù không phải loại lương thiện gì, tuy nhiên cũng không phải hoàn toàn không có lương tâm.Nghe thấy nàng nói sẽ trả tiền, đầu tiên Phong Liên Dực ngẩn ra, lập tức hiểu được ý nghĩ của nàng, đây là nàng không muốn chiếm tiện nghi của hắn, cũng không muốn làm cho ngươi khác gây khó dễ, bắt được nhược điểm.Nha đầu kia rất thông minh.Hắn cũng không nói ra, tùy ý hỏi: “Ngươi muốn tẩy tủy cho chính mình sao?”“Chính mình không cần.” Thân thể của nàng chỉ là suy yếu mà thôi, thiên phú cùng năng lực của nàng là không thể nghi ngờ, căn bản không cần tẩy tủy, nàng muốn Tẩy Tủy Đan là để cho Đông Lăng dùng.Khi còn nhỏ Đông Lăng đã học qua võ đạo, tuy nhiên bị trì hoãn nhiều năm, thực lực cũng không mạnh mẽ mà tương lai cũng có một ngày nàng sẽ rời khỏi Nam Dực quốc, có lẽ cũng sẽ rời đi đại lục Tạp Nhĩ Tháp.Trước đó, nàng hy vọng có thể để cho Đông Lăng trở nên mạnh mẽ, ít nhất nếu có thể hi vọng nàng bảo vệ phủ trưởng công chúa.Tẩy Tủy Đan là loại đan dược phẩm bậc cao, tạm thời nàng không thể luyện chế, cho nên chỉ có thể xin giúp đỡ của ngoại nhân.Có Tẩy Tủy Đan, hơn nữa dưới huấn luyện của nàng, để cho Đông Lăng trong thời gian ngắn biến thành một vị cường giả, tin tưởng không phải việc khó.Phong Liên Dực nhìn nàng, thấy loại tính cách lạnh lùng của nàng, hơn nữa thái độ của nàng đối với Tiêu gia, hắn quyết không tin Tẩy Tủy Đan là nàng chuẩn bị cho huynh đệ tỷ muội gì.Rất khó tưởng tượng, người như nàng sẽ vì người khác suy nghĩ cẩn thận chu toàn như vậy.Nàng không muốn nói nói, hắn cũng không miễn cưỡng, thứ nên đưa cho nàng hắn cũng đã đưa rồi, giờ hắn cũng nên đi.Đứng lên, đang muốn cáo từ, Hoàng Bắc Nguyệt đột nhiên nói: “Dực vương tử, ngươi là một vị luyện dược sư sao?”Phong Liên Dực suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Không tính là phải”“Cái gì gọi là không tính là phải?” Hoàng Bắc Nguyệt chau mày, ấn tượng đối với người này vẫn không có gì đặc biệt, hiện tại nghe lời hắn nói, cảm giác càng không có gì đặc biệt!“Ta chỉ vừa mới bắt đầu tiếp xúc chế thuốc mà thôi, mới một chút bề ngoài.”“Có thể có được huyết thống luyện dược sư, đã rất giỏi.” Hoàng Bắc Nguyệt ngay thẳng nói.Tuy rằng người này rất đáng ghét, không có kinh nghiệm lần đánh nhau với hắn ở bên ngoài thì không biếtt, thân thủ của hắn là rất mạnh, sợ rằng còn trên nàng.Chỉ là bây giờ còn không biết rõ ràng, nghề nghiệp của hắn đến tột cùng là cái gì, là chiến sĩ, triệu hoán sư, hay là luyện dược sư?Nàng cũng đã thấy võ đạo của hắn, bởi vậy tự động phân hắn vào loại chiến sĩ, nhưng hắn trộm Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh cũng không phải vô duyên vô cớ.Người này sâu không lường được, có rất nhiều bí mật, hiện tại nàng nhìn thấy chẳng qua chỉ là một góc của băng sơn mà thôi.“Ngươi rất hâm mộ luyện dược sư?” Phong Liên Dực mỉm cười hỏi, nhìn thấy vẻ mặt của nàng, tâm tư đột nhiên động một chút.“Không nói là hâm mộ, chỉ là cảm thấy được trở thành một vị luyện dược sư, sẽ trợ giúp ta rất lớn.” Hoàng Bắc Nguyệt thật sự nói, ở thời đại này, thực lực càng mạnh càng tốt.Mà thực lực mạnh hơn, là không thoát khỏi kỹ thuật của luyện dược sư và luyện khí sư.
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Phong Liên Dực gật đầu: “Vài loại dược liệu này sợ rằng phải đi Phù Quang rừng rậm mới tìm được, có chút phiền toái.”“Không có việc gì, dù phiền toái ta cũng sẽ tìm được.” Hoàng Bắc Nguyệt thu hồi tờ giấy kia, còn nói: “Tiền dược liệu sau này ta sẽ trả cho ngươi, đa tạ.”Nàng để cho hắn luyện chế Tẩy Tủy Đan là một chuyện, cho tới bây giờ đều không nghĩ đến chiếm tiện nghi của hắn, để cho hắn ngay cả tiền dược liệu cũng phải trả.Vài loại dược liệu này rất quý, nàng rất rõ ràng, hắn cũng chỉ là một con tin tại địch quốc, cho dù được người khác tôn kính nhưng cũng không nhất định hắn sẽ giống như chân chính quý tộc tại Nam Dực quốc, có vô số tiền tài.Nàng là ngươci mặc dù không phải loại lương thiện gì, tuy nhiên cũng không phải hoàn toàn không có lương tâm.Nghe thấy nàng nói sẽ trả tiền, đầu tiên Phong Liên Dực ngẩn ra, lập tức hiểu được ý nghĩ của nàng, đây là nàng không muốn chiếm tiện nghi của hắn, cũng không muốn làm cho ngươi khác gây khó dễ, bắt được nhược điểm.Nha đầu kia rất thông minh.Hắn cũng không nói ra, tùy ý hỏi: “Ngươi muốn tẩy tủy cho chính mình sao?”“Chính mình không cần.” Thân thể của nàng chỉ là suy yếu mà thôi, thiên phú cùng năng lực của nàng là không thể nghi ngờ, căn bản không cần tẩy tủy, nàng muốn Tẩy Tủy Đan là để cho Đông Lăng dùng.Khi còn nhỏ Đông Lăng đã học qua võ đạo, tuy nhiên bị trì hoãn nhiều năm, thực lực cũng không mạnh mẽ mà tương lai cũng có một ngày nàng sẽ rời khỏi Nam Dực quốc, có lẽ cũng sẽ rời đi đại lục Tạp Nhĩ Tháp.Trước đó, nàng hy vọng có thể để cho Đông Lăng trở nên mạnh mẽ, ít nhất nếu có thể hi vọng nàng bảo vệ phủ trưởng công chúa.Tẩy Tủy Đan là loại đan dược phẩm bậc cao, tạm thời nàng không thể luyện chế, cho nên chỉ có thể xin giúp đỡ của ngoại nhân.Có Tẩy Tủy Đan, hơn nữa dưới huấn luyện của nàng, để cho Đông Lăng trong thời gian ngắn biến thành một vị cường giả, tin tưởng không phải việc khó.Phong Liên Dực nhìn nàng, thấy loại tính cách lạnh lùng của nàng, hơn nữa thái độ của nàng đối với Tiêu gia, hắn quyết không tin Tẩy Tủy Đan là nàng chuẩn bị cho huynh đệ tỷ muội gì.Rất khó tưởng tượng, người như nàng sẽ vì người khác suy nghĩ cẩn thận chu toàn như vậy.Nàng không muốn nói nói, hắn cũng không miễn cưỡng, thứ nên đưa cho nàng hắn cũng đã đưa rồi, giờ hắn cũng nên đi.Đứng lên, đang muốn cáo từ, Hoàng Bắc Nguyệt đột nhiên nói: “Dực vương tử, ngươi là một vị luyện dược sư sao?”Phong Liên Dực suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Không tính là phải”“Cái gì gọi là không tính là phải?” Hoàng Bắc Nguyệt chau mày, ấn tượng đối với người này vẫn không có gì đặc biệt, hiện tại nghe lời hắn nói, cảm giác càng không có gì đặc biệt!“Ta chỉ vừa mới bắt đầu tiếp xúc chế thuốc mà thôi, mới một chút bề ngoài.”“Có thể có được huyết thống luyện dược sư, đã rất giỏi.” Hoàng Bắc Nguyệt ngay thẳng nói.Tuy rằng người này rất đáng ghét, không có kinh nghiệm lần đánh nhau với hắn ở bên ngoài thì không biếtt, thân thủ của hắn là rất mạnh, sợ rằng còn trên nàng.Chỉ là bây giờ còn không biết rõ ràng, nghề nghiệp của hắn đến tột cùng là cái gì, là chiến sĩ, triệu hoán sư, hay là luyện dược sư?Nàng cũng đã thấy võ đạo của hắn, bởi vậy tự động phân hắn vào loại chiến sĩ, nhưng hắn trộm Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh cũng không phải vô duyên vô cớ.Người này sâu không lường được, có rất nhiều bí mật, hiện tại nàng nhìn thấy chẳng qua chỉ là một góc của băng sơn mà thôi.“Ngươi rất hâm mộ luyện dược sư?” Phong Liên Dực mỉm cười hỏi, nhìn thấy vẻ mặt của nàng, tâm tư đột nhiên động một chút.“Không nói là hâm mộ, chỉ là cảm thấy được trở thành một vị luyện dược sư, sẽ trợ giúp ta rất lớn.” Hoàng Bắc Nguyệt thật sự nói, ở thời đại này, thực lực càng mạnh càng tốt.Mà thực lực mạnh hơn, là không thoát khỏi kỹ thuật của luyện dược sư và luyện khí sư.
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Phong Liên Dực gật đầu: “Vài loại dược liệu này sợ rằng phải đi Phù Quang rừng rậm mới tìm được, có chút phiền toái.”“Không có việc gì, dù phiền toái ta cũng sẽ tìm được.” Hoàng Bắc Nguyệt thu hồi tờ giấy kia, còn nói: “Tiền dược liệu sau này ta sẽ trả cho ngươi, đa tạ.”Nàng để cho hắn luyện chế Tẩy Tủy Đan là một chuyện, cho tới bây giờ đều không nghĩ đến chiếm tiện nghi của hắn, để cho hắn ngay cả tiền dược liệu cũng phải trả.Vài loại dược liệu này rất quý, nàng rất rõ ràng, hắn cũng chỉ là một con tin tại địch quốc, cho dù được người khác tôn kính nhưng cũng không nhất định hắn sẽ giống như chân chính quý tộc tại Nam Dực quốc, có vô số tiền tài.Nàng là ngươci mặc dù không phải loại lương thiện gì, tuy nhiên cũng không phải hoàn toàn không có lương tâm.Nghe thấy nàng nói sẽ trả tiền, đầu tiên Phong Liên Dực ngẩn ra, lập tức hiểu được ý nghĩ của nàng, đây là nàng không muốn chiếm tiện nghi của hắn, cũng không muốn làm cho ngươi khác gây khó dễ, bắt được nhược điểm.Nha đầu kia rất thông minh.Hắn cũng không nói ra, tùy ý hỏi: “Ngươi muốn tẩy tủy cho chính mình sao?”“Chính mình không cần.” Thân thể của nàng chỉ là suy yếu mà thôi, thiên phú cùng năng lực của nàng là không thể nghi ngờ, căn bản không cần tẩy tủy, nàng muốn Tẩy Tủy Đan là để cho Đông Lăng dùng.Khi còn nhỏ Đông Lăng đã học qua võ đạo, tuy nhiên bị trì hoãn nhiều năm, thực lực cũng không mạnh mẽ mà tương lai cũng có một ngày nàng sẽ rời khỏi Nam Dực quốc, có lẽ cũng sẽ rời đi đại lục Tạp Nhĩ Tháp.Trước đó, nàng hy vọng có thể để cho Đông Lăng trở nên mạnh mẽ, ít nhất nếu có thể hi vọng nàng bảo vệ phủ trưởng công chúa.Tẩy Tủy Đan là loại đan dược phẩm bậc cao, tạm thời nàng không thể luyện chế, cho nên chỉ có thể xin giúp đỡ của ngoại nhân.Có Tẩy Tủy Đan, hơn nữa dưới huấn luyện của nàng, để cho Đông Lăng trong thời gian ngắn biến thành một vị cường giả, tin tưởng không phải việc khó.Phong Liên Dực nhìn nàng, thấy loại tính cách lạnh lùng của nàng, hơn nữa thái độ của nàng đối với Tiêu gia, hắn quyết không tin Tẩy Tủy Đan là nàng chuẩn bị cho huynh đệ tỷ muội gì.Rất khó tưởng tượng, người như nàng sẽ vì người khác suy nghĩ cẩn thận chu toàn như vậy.Nàng không muốn nói nói, hắn cũng không miễn cưỡng, thứ nên đưa cho nàng hắn cũng đã đưa rồi, giờ hắn cũng nên đi.Đứng lên, đang muốn cáo từ, Hoàng Bắc Nguyệt đột nhiên nói: “Dực vương tử, ngươi là một vị luyện dược sư sao?”Phong Liên Dực suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Không tính là phải”“Cái gì gọi là không tính là phải?” Hoàng Bắc Nguyệt chau mày, ấn tượng đối với người này vẫn không có gì đặc biệt, hiện tại nghe lời hắn nói, cảm giác càng không có gì đặc biệt!“Ta chỉ vừa mới bắt đầu tiếp xúc chế thuốc mà thôi, mới một chút bề ngoài.”“Có thể có được huyết thống luyện dược sư, đã rất giỏi.” Hoàng Bắc Nguyệt ngay thẳng nói.Tuy rằng người này rất đáng ghét, không có kinh nghiệm lần đánh nhau với hắn ở bên ngoài thì không biếtt, thân thủ của hắn là rất mạnh, sợ rằng còn trên nàng.Chỉ là bây giờ còn không biết rõ ràng, nghề nghiệp của hắn đến tột cùng là cái gì, là chiến sĩ, triệu hoán sư, hay là luyện dược sư?Nàng cũng đã thấy võ đạo của hắn, bởi vậy tự động phân hắn vào loại chiến sĩ, nhưng hắn trộm Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh cũng không phải vô duyên vô cớ.Người này sâu không lường được, có rất nhiều bí mật, hiện tại nàng nhìn thấy chẳng qua chỉ là một góc của băng sơn mà thôi.“Ngươi rất hâm mộ luyện dược sư?” Phong Liên Dực mỉm cười hỏi, nhìn thấy vẻ mặt của nàng, tâm tư đột nhiên động một chút.“Không nói là hâm mộ, chỉ là cảm thấy được trở thành một vị luyện dược sư, sẽ trợ giúp ta rất lớn.” Hoàng Bắc Nguyệt thật sự nói, ở thời đại này, thực lực càng mạnh càng tốt.Mà thực lực mạnh hơn, là không thoát khỏi kỹ thuật của luyện dược sư và luyện khí sư.