Tác giả:

Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…

Chương 318: Phù quang rừng rậm (4)

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… “Cũng không phải vui, dầu gì cũng tá túc trong thân thể ngươi, cũng không nhẫn tâm nhìn ngươi quá yếu, vạn nhất gặp đối thủ mạnh, cũng đừng liên lụy ta, đánh không lại thì chạy”.Yểm lo lắng là có đạo lý, chờ khi vào Phù Quang rừng rậm, đó là một thế giời khác, mặc dù chỉ rèn luyện ở ngoài, nhưng cũng không phải vạn vô nhất nhất (đề phòng mọi chuyện có thể xảy ra), biết đâu xui xẻo, gặp phải sào huyệt thần thú, đúng là không dễ chơi.Hoàng Bắc Nguyệt hừ lạnh “ Lão yêu quái vô dụng, ngươi không có chút tin tức nào của Vạn Thú Vô Cương? “.“ Này, này, đừng có lúc nào cũng gọi ta là lão yêu quái được không? Ta cũng không có già!” Yểm oán trách.“ Bớt xàm ngôn đi! rốt cuộc ngươi có biết hay không?” Hoàng Bắc Nguyệt rống to.Yểm uất ức ngậm miệng, nói: “Cái khác không biết, nhưng Vạn Thú Vô Cương cùng người đó có liên quan, nhất định là phù chú thuật, trong phù chú thuật có một loại là triệu hồi phù, triệu hồi phù này so với triệu hồi thuật mạnh hơn, triệu hồi thuật chỉ có thể thông qua kí kết khế ước cùng linh thú, lợi dụng lần nhau, mà triệu hồi phù, chỉ cần ngươi có bản lĩnh luyện chế được triệu hồi phù đẳng cấp cao thì có thể tùy ý triệu hồi linh thú thậm chí thần thú! “.“ Chậc chậc” Hoàng Bắc Nguyệt nghe mà hâm mộ, triệu hồi phù này, có công hiệu giống như nàng hàng phục rồi khống chế linh thú.Chỉ là, nàng hàng phục linh thú, đầu tiên phải gặp được nó, mà triệu hồi phù thì không giống, chỉ cần người có bản lãnh thì có thể triệu hồi linh thú tứ phương.Nàng nóng lòng muốn thử, hận không thể lập tức nắm giữ triệu hồi phù này.Yểm có thể thấy biểu tình khát vọng trên mặt nàng, cười hắc hắc, tiếp tục dụ dỗ: “Trong phù chú thuật, cũng không phải chỉ có triệu hồi phù, còn căn cứ vào các loại nguyên khí để luyện chế phù chú, cấp bậc càng cao, uy lực càng mạnh”Hoàng Bắc Nguyệt nheo mắt “ Nguyên khí, lão gia hỏa ngươi trong thân thể ta, ta đi đâu mà tìm nguyên khí?”“Phù chú thuật đều có pháp môn (phương pháp, cách thức), ngươi có thể bái Linh Tôn làm sư phụ, tự nhiên sẽ biết.” Yểm cười hắc hắc.“Tốt, chúng ta tìm Linh Tôn” Hoàng Bắc Nguyệt lấy áo choàng, lén ra ngoài.“Đi thật à?“ Yểm hưng phấn.Hoàng Bắc Nguyệt gọi ra Băng Linh Huyễn Điểu, không bay hướng Linh Ương Học Viện, mà bay hướng biệt viện của thái tử Chiến Dã.“Không phải tìm Linh Tôn sao?” Yểm hỏi.Hoàng Bắc Nguyệt không để ý hắn, quanh quẩn một vòng trên biệt viện của Chiến Dã, không đáp xuống.Trong biệt viện chỉ có một gian phòng sáng, qua cửa sổ nhìn thấy Chiến Dã đang đọc sách bên trong, khoác áo choàng đen, lộ ra khuôn mặt nhợt nhạt.Ngoài cửa sổ gió thổi, hắn ho khan mấy tiếng, tiểu thái giám vội khép cửa lại.Hoàng Bắc Nguyệt nhìn cửa sổ một lát, nói với Băng Linh Huyễn Điểu:”Đi thôi, đến Thất Tháp ““Hắc hắc, thì ra đây mới là quyết định, Hoàng Bắc Nguyệt, thái tử Chiến Dã cứu ngươi một lần, ngươi tận tâm tận lực giúp hắn, làm người ta nghĩ không ra“ Yểm ý vị thâm thường nói.“Ngươi không phải là người, làm sao hiểu!“ Hoàng Bắc Nguyệt khinh bỉ nói, khiến Yểm nghe mà muốn tự sát.Hừ! lão yêu quái muốn giễu cợt nàng? Còn kém lắm!

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… “Cũng không phải vui, dầu gì cũng tá túc trong thân thể ngươi, cũng không nhẫn tâm nhìn ngươi quá yếu, vạn nhất gặp đối thủ mạnh, cũng đừng liên lụy ta, đánh không lại thì chạy”.Yểm lo lắng là có đạo lý, chờ khi vào Phù Quang rừng rậm, đó là một thế giời khác, mặc dù chỉ rèn luyện ở ngoài, nhưng cũng không phải vạn vô nhất nhất (đề phòng mọi chuyện có thể xảy ra), biết đâu xui xẻo, gặp phải sào huyệt thần thú, đúng là không dễ chơi.Hoàng Bắc Nguyệt hừ lạnh “ Lão yêu quái vô dụng, ngươi không có chút tin tức nào của Vạn Thú Vô Cương? “.“ Này, này, đừng có lúc nào cũng gọi ta là lão yêu quái được không? Ta cũng không có già!” Yểm oán trách.“ Bớt xàm ngôn đi! rốt cuộc ngươi có biết hay không?” Hoàng Bắc Nguyệt rống to.Yểm uất ức ngậm miệng, nói: “Cái khác không biết, nhưng Vạn Thú Vô Cương cùng người đó có liên quan, nhất định là phù chú thuật, trong phù chú thuật có một loại là triệu hồi phù, triệu hồi phù này so với triệu hồi thuật mạnh hơn, triệu hồi thuật chỉ có thể thông qua kí kết khế ước cùng linh thú, lợi dụng lần nhau, mà triệu hồi phù, chỉ cần ngươi có bản lĩnh luyện chế được triệu hồi phù đẳng cấp cao thì có thể tùy ý triệu hồi linh thú thậm chí thần thú! “.“ Chậc chậc” Hoàng Bắc Nguyệt nghe mà hâm mộ, triệu hồi phù này, có công hiệu giống như nàng hàng phục rồi khống chế linh thú.Chỉ là, nàng hàng phục linh thú, đầu tiên phải gặp được nó, mà triệu hồi phù thì không giống, chỉ cần người có bản lãnh thì có thể triệu hồi linh thú tứ phương.Nàng nóng lòng muốn thử, hận không thể lập tức nắm giữ triệu hồi phù này.Yểm có thể thấy biểu tình khát vọng trên mặt nàng, cười hắc hắc, tiếp tục dụ dỗ: “Trong phù chú thuật, cũng không phải chỉ có triệu hồi phù, còn căn cứ vào các loại nguyên khí để luyện chế phù chú, cấp bậc càng cao, uy lực càng mạnh”Hoàng Bắc Nguyệt nheo mắt “ Nguyên khí, lão gia hỏa ngươi trong thân thể ta, ta đi đâu mà tìm nguyên khí?”“Phù chú thuật đều có pháp môn (phương pháp, cách thức), ngươi có thể bái Linh Tôn làm sư phụ, tự nhiên sẽ biết.” Yểm cười hắc hắc.“Tốt, chúng ta tìm Linh Tôn” Hoàng Bắc Nguyệt lấy áo choàng, lén ra ngoài.“Đi thật à?“ Yểm hưng phấn.Hoàng Bắc Nguyệt gọi ra Băng Linh Huyễn Điểu, không bay hướng Linh Ương Học Viện, mà bay hướng biệt viện của thái tử Chiến Dã.“Không phải tìm Linh Tôn sao?” Yểm hỏi.Hoàng Bắc Nguyệt không để ý hắn, quanh quẩn một vòng trên biệt viện của Chiến Dã, không đáp xuống.Trong biệt viện chỉ có một gian phòng sáng, qua cửa sổ nhìn thấy Chiến Dã đang đọc sách bên trong, khoác áo choàng đen, lộ ra khuôn mặt nhợt nhạt.Ngoài cửa sổ gió thổi, hắn ho khan mấy tiếng, tiểu thái giám vội khép cửa lại.Hoàng Bắc Nguyệt nhìn cửa sổ một lát, nói với Băng Linh Huyễn Điểu:”Đi thôi, đến Thất Tháp ““Hắc hắc, thì ra đây mới là quyết định, Hoàng Bắc Nguyệt, thái tử Chiến Dã cứu ngươi một lần, ngươi tận tâm tận lực giúp hắn, làm người ta nghĩ không ra“ Yểm ý vị thâm thường nói.“Ngươi không phải là người, làm sao hiểu!“ Hoàng Bắc Nguyệt khinh bỉ nói, khiến Yểm nghe mà muốn tự sát.Hừ! lão yêu quái muốn giễu cợt nàng? Còn kém lắm!

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… “Cũng không phải vui, dầu gì cũng tá túc trong thân thể ngươi, cũng không nhẫn tâm nhìn ngươi quá yếu, vạn nhất gặp đối thủ mạnh, cũng đừng liên lụy ta, đánh không lại thì chạy”.Yểm lo lắng là có đạo lý, chờ khi vào Phù Quang rừng rậm, đó là một thế giời khác, mặc dù chỉ rèn luyện ở ngoài, nhưng cũng không phải vạn vô nhất nhất (đề phòng mọi chuyện có thể xảy ra), biết đâu xui xẻo, gặp phải sào huyệt thần thú, đúng là không dễ chơi.Hoàng Bắc Nguyệt hừ lạnh “ Lão yêu quái vô dụng, ngươi không có chút tin tức nào của Vạn Thú Vô Cương? “.“ Này, này, đừng có lúc nào cũng gọi ta là lão yêu quái được không? Ta cũng không có già!” Yểm oán trách.“ Bớt xàm ngôn đi! rốt cuộc ngươi có biết hay không?” Hoàng Bắc Nguyệt rống to.Yểm uất ức ngậm miệng, nói: “Cái khác không biết, nhưng Vạn Thú Vô Cương cùng người đó có liên quan, nhất định là phù chú thuật, trong phù chú thuật có một loại là triệu hồi phù, triệu hồi phù này so với triệu hồi thuật mạnh hơn, triệu hồi thuật chỉ có thể thông qua kí kết khế ước cùng linh thú, lợi dụng lần nhau, mà triệu hồi phù, chỉ cần ngươi có bản lĩnh luyện chế được triệu hồi phù đẳng cấp cao thì có thể tùy ý triệu hồi linh thú thậm chí thần thú! “.“ Chậc chậc” Hoàng Bắc Nguyệt nghe mà hâm mộ, triệu hồi phù này, có công hiệu giống như nàng hàng phục rồi khống chế linh thú.Chỉ là, nàng hàng phục linh thú, đầu tiên phải gặp được nó, mà triệu hồi phù thì không giống, chỉ cần người có bản lãnh thì có thể triệu hồi linh thú tứ phương.Nàng nóng lòng muốn thử, hận không thể lập tức nắm giữ triệu hồi phù này.Yểm có thể thấy biểu tình khát vọng trên mặt nàng, cười hắc hắc, tiếp tục dụ dỗ: “Trong phù chú thuật, cũng không phải chỉ có triệu hồi phù, còn căn cứ vào các loại nguyên khí để luyện chế phù chú, cấp bậc càng cao, uy lực càng mạnh”Hoàng Bắc Nguyệt nheo mắt “ Nguyên khí, lão gia hỏa ngươi trong thân thể ta, ta đi đâu mà tìm nguyên khí?”“Phù chú thuật đều có pháp môn (phương pháp, cách thức), ngươi có thể bái Linh Tôn làm sư phụ, tự nhiên sẽ biết.” Yểm cười hắc hắc.“Tốt, chúng ta tìm Linh Tôn” Hoàng Bắc Nguyệt lấy áo choàng, lén ra ngoài.“Đi thật à?“ Yểm hưng phấn.Hoàng Bắc Nguyệt gọi ra Băng Linh Huyễn Điểu, không bay hướng Linh Ương Học Viện, mà bay hướng biệt viện của thái tử Chiến Dã.“Không phải tìm Linh Tôn sao?” Yểm hỏi.Hoàng Bắc Nguyệt không để ý hắn, quanh quẩn một vòng trên biệt viện của Chiến Dã, không đáp xuống.Trong biệt viện chỉ có một gian phòng sáng, qua cửa sổ nhìn thấy Chiến Dã đang đọc sách bên trong, khoác áo choàng đen, lộ ra khuôn mặt nhợt nhạt.Ngoài cửa sổ gió thổi, hắn ho khan mấy tiếng, tiểu thái giám vội khép cửa lại.Hoàng Bắc Nguyệt nhìn cửa sổ một lát, nói với Băng Linh Huyễn Điểu:”Đi thôi, đến Thất Tháp ““Hắc hắc, thì ra đây mới là quyết định, Hoàng Bắc Nguyệt, thái tử Chiến Dã cứu ngươi một lần, ngươi tận tâm tận lực giúp hắn, làm người ta nghĩ không ra“ Yểm ý vị thâm thường nói.“Ngươi không phải là người, làm sao hiểu!“ Hoàng Bắc Nguyệt khinh bỉ nói, khiến Yểm nghe mà muốn tự sát.Hừ! lão yêu quái muốn giễu cợt nàng? Còn kém lắm!

Chương 318: Phù quang rừng rậm (4)