Tác giả:

Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…

Chương 586: Dung huyết tận xương (4)

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Tuy bị vây trong lục đạo thiên nguyên phù nhưng Huyền Xà Âm Hậu vẫn bảo trì thần tình hung hãn, nguyên khí bản thể đang dần dần tiêu tán ra bên ngoài, mà bản thân lại không còn chút năng lực ngăn trở nào.Đây chính là lục đạo thiên nguyên phù, nếu như là do người kia sử dụng, vậy hôm nay nàng đã hết đường sống để đi rồi.Bên khóe miệng giương lên nụ cười tự giễu, nàng sống hay chết, cái người kia chắc cũng chẳng bao giờ quan tâm? Trong khoảnh khắc nhìn thấy thiếu nữ tóc đỏ kia, cuối cùng nàng cũng hiểu, bao năm qua mình đã đắm chìm trong một giấc mộng biết bao hoang đường, thật buồn cười làm sao! Cảm giác được uy áp cường đại đến gần, Huyền Xà Âm Hậu bất lực giơ mí mắt, nhìn thấy thiếu niên áo đen đi ra từ trong hỏa diễm, Kết Ngạnh hoa ở khóe mắt dưới ánh lửa trở nên có mấy phần quỷ dị.Hơi sửng sốt một chút, Huyền Xà Âm Hậu lạnh lùng nói: “Quang Diệu Điện?”Mặc Liên hơi chuyển mắt tới, không phải nhìn nàng, mà là cảm thụ hoàn cảnh của nàng, môi khẽ mấp máy: “Vô dụng.”Nhưng Huyền Xà Âm Hậu giống như không hề tức giận, trái lại bật cười, nói: “Kết Ngạnh màu đen, hai mắt bị mù, chắc hẳn ngươi chính là Mặc Liên đi, nghe đồn là thiên tài tuyệt thế thứ hai trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp.”Mặc Liên mặt vô biểu cảm, vươn tay phất qua hào quang của lục đạo thiên nguyên phù, phù quang chói mắt kia tức khắc ầm một tiếng vỡ nát giống như thủy tinh mỏng manh! “Quả nhiên rất mạnh.”Huyền Xà Âm Hậu bởi vì nguyên khí gần như cạn kiệt nên chỉ có thể dựa vào trong một đống thân thể cự xà xụi lơ, khóe miệng chứa nụ cười trào phúng, “Hơn nữa thật lạnh lùng và vô tình, Dực của ta nếu cũng giống như vậy, Tu La thành nhất định có thể trở về quang cảnh năm đó.”“Phiền.”Mặc Liên hờ hững nói một chữ, Huyền Xà Âm Hậu với nguyên khí cạn kiệt đang ở ngay trước mặt hắn, thân là người của Quang Diệu Diện, lúc này nếu giết Huyền Xà Âm Hậu, đối với Quang Diệu Điện mà nói, đây là một cái thời cơ cực kỳ tốt.Nhưng hắn lại không động thủ, người có tâm tính đơn thuần như hắn, nếu như không có mệnh lệnh của Thánh Quân, mọi chuyện hắn làm đều là dựa vào bản tính.Bản tính vốn lười động thủ giết người, hắn hoàn toàn không cân nhắc đến việc Huyền Xà Âm Hậu đối với hắn mà nói là kẻ địch trí mạng, cho nên đã để cho Huyền Xà Âm Hậu tránh được một kiếp.Huyền Xà Âm Hậu cũng thấy được hắn không có sát ý, thiếu niên này lãnh khốc, nhưng không phải người do Tu La thành bồi dưỡng ra, sẽ không giết người cho vui.“Quang Diệu Điện các ngươi chẳng phải trăm phương ngàn kế muốn có được Vạn Thú Vô Cương sao?”Trên mặt Huyền Xà Âm Hầu lộ ra nụ cười có chút thâm sâu, nghĩ đến một chiêu mượn đao giết người.Biểu tình của Mặc Liên hơi biến động, phải lấy được Vạn Thú Vô Cương, đó xác thực là mệnh lệnh của Thánh Quân.Huyền Xà Âm Hậu tà ác cười nói: “Bọn chúng ở ngay Huyền Băng Điện trước mặt, trên người nữ nhân kia có mang Vạn Thú Vô Cương, ngươi giết nàng ta, Vạn Thú Vô Cương sẽ vô chủ, đến lúc đó người của Quang Diệu Điện các ngươi có thể nhỏ máu nhận chủ.”Nàng hiện tại không thể động thủ, nhưng mượn tay Mặc Liên giết nữ nhân kia, đối với nàng mà nói, đây càng có giá trị hơn so với lấy được Vạn Thú Vô Cương! “Giết.”Mặc Liên bình thản nói.Mắt nhìn không thấy là điểm yếu lớn nhất của hắn, luôn bị người khác nắm được cơ hội lợi dụng, người không hiểu sự đời như hắn ở trước mặt người đã trải qua sinh tử tang thương như Huyền Xà Âm Hậu, cứ giống như một đứa trẻ nhỏ có thể lợi dụng bất kỳ lúc nào! Huyền Xà Âm Hậu nở nụ cười lạnh, nhìn thiếu niên hắc y chậm rãi đi xa, chốc lát sau, âm thanh sàn sạt khi rắn bò truyền tới, một nữ tử đẹp lạnh lùng đi đến, cũng giống như Huyền Xà Âm Hậu là nửa người nửa rắn, phần dưới là thân rắn màu xanh to lớn.

Tuy bị vây trong lục đạo thiên nguyên
phù nhưng Huyền Xà Âm Hậu vẫn bảo trì thần tình hung hãn, nguyên khí bản thể đang dần dần tiêu tán ra bên ngoài, mà bản thân lại không còn chút
năng lực ngăn trở nào.

Đây chính là lục đạo thiên nguyên phù, nếu như là do người kia sử dụng, vậy hôm nay nàng đã hết đường sống để đi rồi.

Bên khóe miệng giương lên nụ cười tự giễu, nàng sống hay chết, cái người kia chắc cũng chẳng bao giờ quan tâm?
Trong khoảnh khắc nhìn thấy thiếu nữ
tóc đỏ kia, cuối cùng nàng cũng hiểu, bao năm qua mình đã đắm chìm trong một giấc mộng biết bao hoang đường, thật buồn cười làm sao!
Cảm giác được uy áp cường đại đến gần,
Huyền Xà Âm Hậu bất lực giơ mí mắt, nhìn thấy thiếu niên áo đen đi ra từ trong hỏa diễm, Kết Ngạnh hoa ở khóe mắt dưới ánh lửa trở nên có mấy
phần quỷ dị.

Hơi sửng sốt một chút, Huyền Xà Âm Hậu lạnh lùng nói: “Quang Diệu Điện?”

Mặc Liên hơi chuyển mắt tới, không phải nhìn nàng, mà là cảm thụ hoàn cảnh của nàng, môi khẽ mấp máy: “Vô dụng.

Nhưng Huyền Xà Âm Hậu giống như không
hề tức giận, trái lại bật cười, nói: “Kết Ngạnh màu đen, hai mắt bị mù,
chắc hẳn ngươi chính là Mặc Liên đi, nghe đồn là thiên tài tuyệt thế thứ hai trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp.

Mặc Liên mặt vô biểu cảm, vươn tay phất qua hào quang của lục đạo thiên nguyên phù, phù quang chói mắt kia tức
khắc ầm một tiếng vỡ nát giống như thủy tinh mỏng manh!
“Quả nhiên rất mạnh.

Huyền Xà Âm Hậu
bởi vì nguyên khí gần như cạn kiệt nên chỉ có thể dựa vào trong một đống thân thể cự xà xụi lơ, khóe miệng chứa nụ cười trào phúng, “Hơn nữa
thật lạnh lùng và vô tình, Dực của ta nếu cũng giống như vậy, Tu La
thành nhất định có thể trở về quang cảnh năm đó.

“Phiền.

Mặc Liên hờ hững nói một chữ,
Huyền Xà Âm Hậu với nguyên khí cạn kiệt đang ở ngay trước mặt hắn, thân
là người của Quang Diệu Diện, lúc này nếu giết Huyền Xà Âm Hậu, đối với
Quang Diệu Điện mà nói, đây là một cái thời cơ cực kỳ tốt.

Nhưng hắn lại không động thủ, người có
tâm tính đơn thuần như hắn, nếu như không có mệnh lệnh của Thánh Quân,
mọi chuyện hắn làm đều là dựa vào bản tính.

Bản tính vốn lười động thủ giết người,
hắn hoàn toàn không cân nhắc đến việc Huyền Xà Âm Hậu đối với hắn mà nói là kẻ địch trí mạng, cho nên đã để cho Huyền Xà Âm Hậu tránh được một
kiếp.

Huyền Xà Âm Hậu cũng thấy được hắn
không có sát ý, thiếu niên này lãnh khốc, nhưng không phải người do Tu
La thành bồi dưỡng ra, sẽ không giết người cho vui.

“Quang Diệu Điện các ngươi chẳng phải
trăm phương ngàn kế muốn có được Vạn Thú Vô Cương sao?”

Trên mặt Huyền
Xà Âm Hầu lộ ra nụ cười có chút thâm sâu, nghĩ đến một chiêu mượn đao
giết người.

Biểu tình của Mặc Liên hơi biến động, phải lấy được Vạn Thú Vô Cương, đó xác thực là mệnh lệnh của Thánh Quân.

Huyền Xà Âm Hậu tà ác cười nói: “Bọn
chúng ở ngay Huyền Băng Điện trước mặt, trên người nữ nhân kia có mang
Vạn Thú Vô Cương, ngươi giết nàng ta, Vạn Thú Vô Cương sẽ vô chủ, đến
lúc đó người của Quang Diệu Điện các ngươi có thể nhỏ máu nhận chủ.

Nàng hiện tại không thể động thủ, nhưng mượn tay Mặc Liên giết nữ nhân kia, đối với nàng mà nói, đây càng có
giá trị hơn so với lấy được Vạn Thú Vô Cương!
“Giết.

Mặc Liên bình thản nói.

Mắt nhìn không thấy là điểm yếu lớn
nhất của hắn, luôn bị người khác nắm được cơ hội lợi dụng, người không
hiểu sự đời như hắn ở trước mặt người đã trải qua sinh tử tang thương
như Huyền Xà Âm Hậu, cứ giống như một đứa trẻ nhỏ có thể lợi dụng bất kỳ lúc nào!
Huyền Xà Âm Hậu nở nụ cười lạnh, nhìn
thiếu niên hắc y chậm rãi đi xa, chốc lát sau, âm thanh sàn sạt khi rắn
bò truyền tới, một nữ tử đẹp lạnh lùng đi đến, cũng giống như Huyền Xà
Âm Hậu là nửa người nửa rắn, phần dưới là thân rắn màu xanh to lớn.

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Tuy bị vây trong lục đạo thiên nguyên phù nhưng Huyền Xà Âm Hậu vẫn bảo trì thần tình hung hãn, nguyên khí bản thể đang dần dần tiêu tán ra bên ngoài, mà bản thân lại không còn chút năng lực ngăn trở nào.Đây chính là lục đạo thiên nguyên phù, nếu như là do người kia sử dụng, vậy hôm nay nàng đã hết đường sống để đi rồi.Bên khóe miệng giương lên nụ cười tự giễu, nàng sống hay chết, cái người kia chắc cũng chẳng bao giờ quan tâm? Trong khoảnh khắc nhìn thấy thiếu nữ tóc đỏ kia, cuối cùng nàng cũng hiểu, bao năm qua mình đã đắm chìm trong một giấc mộng biết bao hoang đường, thật buồn cười làm sao! Cảm giác được uy áp cường đại đến gần, Huyền Xà Âm Hậu bất lực giơ mí mắt, nhìn thấy thiếu niên áo đen đi ra từ trong hỏa diễm, Kết Ngạnh hoa ở khóe mắt dưới ánh lửa trở nên có mấy phần quỷ dị.Hơi sửng sốt một chút, Huyền Xà Âm Hậu lạnh lùng nói: “Quang Diệu Điện?”Mặc Liên hơi chuyển mắt tới, không phải nhìn nàng, mà là cảm thụ hoàn cảnh của nàng, môi khẽ mấp máy: “Vô dụng.”Nhưng Huyền Xà Âm Hậu giống như không hề tức giận, trái lại bật cười, nói: “Kết Ngạnh màu đen, hai mắt bị mù, chắc hẳn ngươi chính là Mặc Liên đi, nghe đồn là thiên tài tuyệt thế thứ hai trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp.”Mặc Liên mặt vô biểu cảm, vươn tay phất qua hào quang của lục đạo thiên nguyên phù, phù quang chói mắt kia tức khắc ầm một tiếng vỡ nát giống như thủy tinh mỏng manh! “Quả nhiên rất mạnh.”Huyền Xà Âm Hậu bởi vì nguyên khí gần như cạn kiệt nên chỉ có thể dựa vào trong một đống thân thể cự xà xụi lơ, khóe miệng chứa nụ cười trào phúng, “Hơn nữa thật lạnh lùng và vô tình, Dực của ta nếu cũng giống như vậy, Tu La thành nhất định có thể trở về quang cảnh năm đó.”“Phiền.”Mặc Liên hờ hững nói một chữ, Huyền Xà Âm Hậu với nguyên khí cạn kiệt đang ở ngay trước mặt hắn, thân là người của Quang Diệu Diện, lúc này nếu giết Huyền Xà Âm Hậu, đối với Quang Diệu Điện mà nói, đây là một cái thời cơ cực kỳ tốt.Nhưng hắn lại không động thủ, người có tâm tính đơn thuần như hắn, nếu như không có mệnh lệnh của Thánh Quân, mọi chuyện hắn làm đều là dựa vào bản tính.Bản tính vốn lười động thủ giết người, hắn hoàn toàn không cân nhắc đến việc Huyền Xà Âm Hậu đối với hắn mà nói là kẻ địch trí mạng, cho nên đã để cho Huyền Xà Âm Hậu tránh được một kiếp.Huyền Xà Âm Hậu cũng thấy được hắn không có sát ý, thiếu niên này lãnh khốc, nhưng không phải người do Tu La thành bồi dưỡng ra, sẽ không giết người cho vui.“Quang Diệu Điện các ngươi chẳng phải trăm phương ngàn kế muốn có được Vạn Thú Vô Cương sao?”Trên mặt Huyền Xà Âm Hầu lộ ra nụ cười có chút thâm sâu, nghĩ đến một chiêu mượn đao giết người.Biểu tình của Mặc Liên hơi biến động, phải lấy được Vạn Thú Vô Cương, đó xác thực là mệnh lệnh của Thánh Quân.Huyền Xà Âm Hậu tà ác cười nói: “Bọn chúng ở ngay Huyền Băng Điện trước mặt, trên người nữ nhân kia có mang Vạn Thú Vô Cương, ngươi giết nàng ta, Vạn Thú Vô Cương sẽ vô chủ, đến lúc đó người của Quang Diệu Điện các ngươi có thể nhỏ máu nhận chủ.”Nàng hiện tại không thể động thủ, nhưng mượn tay Mặc Liên giết nữ nhân kia, đối với nàng mà nói, đây càng có giá trị hơn so với lấy được Vạn Thú Vô Cương! “Giết.”Mặc Liên bình thản nói.Mắt nhìn không thấy là điểm yếu lớn nhất của hắn, luôn bị người khác nắm được cơ hội lợi dụng, người không hiểu sự đời như hắn ở trước mặt người đã trải qua sinh tử tang thương như Huyền Xà Âm Hậu, cứ giống như một đứa trẻ nhỏ có thể lợi dụng bất kỳ lúc nào! Huyền Xà Âm Hậu nở nụ cười lạnh, nhìn thiếu niên hắc y chậm rãi đi xa, chốc lát sau, âm thanh sàn sạt khi rắn bò truyền tới, một nữ tử đẹp lạnh lùng đi đến, cũng giống như Huyền Xà Âm Hậu là nửa người nửa rắn, phần dưới là thân rắn màu xanh to lớn.

Chương 586: Dung huyết tận xương (4)