Tác giả:

Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…

Chương 716: Lội ngược dòng (16)

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Edior: Thiên ÂnBeta: Hạ Tuyết Liên VũThấy động tác của hắn, Phong Liên Dực giống như phản xạ có điều kiện lui lại phía sau, bước chân vừa mới động, một ánh sáng chói mắt từ dưới chân dựng thẳng lên, một ngôi sao hình dạng sáu cánh, đột nhiên xuất hiện ở xung quanh hắn!Lục đạo thiên nguyên phù!Phù chú này hắn từng nhìn thấy Hoàng Bắc Nguyệt thi triển qua, nhưng nàng sử dụng lục đạo thiên nguyên phù rõ ràng không lớn như vậy.Ngôi sao sáu cánh này đem tất cả thư phòng bao phủ, ánh sáng chớp nhoáng, trong nháy mắt, ánh sáng chói khiến cho người ta không thể nào mở mắt ra nổi.Phong Liên Dực nhìn thẳng vào trong ánh sáng kia. Minh lẳng lặng ở bên ngoài nhìn hắn, mắt của người mặc áo đen kia đã trở thành màu đỏ tươi lạnh lùng, giống như ác ma đang chảy ra dòng máu cực độc.“Nguyệt......” Ngực nhói lên vô cùng đau đớn, nhớ tới lời nói vừa rồi của Minh, Phong Liên Dực phẫn nộ điên cuồng hét lên: “Ngươi đã làm gì nàng?!”Linh Tôn thản nhiên nói: “Nàng ta lựa chọn ngươi, là quyết định sai lầm.”Sau khi nói xong liền mím môi, không bao giờ muốn nhắc lại chuyện đó nữa, Linh Tôn đột nhiên nâng tay lên, ánh sáng của phù chú ở trong tay bỗng hiện lên, trong miệng cũng bắt đầu thì thầm: “Thiên đạo, địa đạo, nhân đạo.......”Ánh sáng càng ngày càng mạnh mẽ tăng vọt lên, phảng phất xung quanh người hắn, chặt chẽ giam cầm không để hắn có bất kể một động tác nào.“Minh các hạ, bắt đầu đi.” Linh Tôn khép nửa con mắt quan sát nói.Minh gật gật đầu, liền nhanh chóng tiến vào giữa vùng ánh sáng chói mắt kia, nguyên khí màu đen khủng bố quỷ dị đi vào, nháy mắt đã khiến ánh sáng trắng nhuộm thành một màu đen thuần khiết!Tất cả mọi chuyện Âm Hậu đã có chuẩn bị sẵn, nói Minh phải tự thân ra tay, hơn nữa còn phái cao thủ như Quân Ly tới giúp đỡ hắn, kế hoạch đặt ra hết sức cẩn thận.Tu La thành, rất nhanh sẽ có thể nghênh đón tân quân mới —— Tu La vương!********* Bắc Nguyệt Hoàng Triều ***********Con ngươi trong trẻo mạnh mẽ mở ra, ánh sáng lạnh lẽo như hàn băng ngàn năm không thể phá huỷ!Lẳng lặng nhìn nham thạch bóng loáng màu đen trên đỉnh đầu, trên mặt tảng đá còn ngưng tụ một lớp băng rất mỏng, tạo thình một ít băng ngọn chĩa thẳng xuống dưới.Miếng băng mỏng phía trên bốc lên một ít khói màu trắng, do hàn khí ngưng kết mà thành, nơi này hẳn là rất lạnh, nhưng nàng nằm ở đây một chút cảm giác cũng không có.Cái mũi hơi nhăn một chút, liền ngửi thấy một mùi khá quen thuộc, từ từ hướng mắt xuống nhìn, thấy một cái áo khoác màu đen tinh xảo.Nàng có ấn tượng rất sâu với cái áo này, đây chính là áo của Mặc Liên, lần trước ở Tu La thành gặp Hoả Diễm ma thú, nếu không nhờ áo của Mặc Liên, thì không biết nàng đã bị nướng thành bộ dáng gì nữa.Chẳng trách nàng không cảm thấy lạnh chút nào, bộ y phục này thật thần kỳ, ở nơi nhiệt độ cực cao cũng có thể cảm thấy mát một chút, mà ở nơi lạnh như thế này, thì thật ấm áp.Bảo bối, quả thật là bảo bối!Mắt từ từ nhìn một vòng, Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, nàng đang nằm trên một cái giường đá, bên trên trải một lớp lông thú thật dày, kê thật nhiều tầng rất mềm mại.Ánh mắt lướt qua một vòng trong sơn động toàn đá đen lạnh giá, liền bị hấp dẫn bởi ánh lửa từ bên ngoài xuyên vào.Hoàng Bắc Nguyệt khoác thêm áo của Mặc Liên, chậm rãi xuống giường, đi ra ngoài.Bên ngoài là một đống lửa lớn, ở bên kia, bóng dáng đơn bạc và gầy yếu của Mặc Liên quay về phía nàng, hắn ngồi bên cạnh đống lửa, tay chân luống cuống không biết đang làm cái gì.Đột nhiên một giọng ‘chi chi nha nha’ truyền đến, nàng cúi đầu mới phát hiện là tiểu gia hoả Chi Chi.

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Edior: Thiên ÂnBeta: Hạ Tuyết Liên VũThấy động tác của hắn, Phong Liên Dực giống như phản xạ có điều kiện lui lại phía sau, bước chân vừa mới động, một ánh sáng chói mắt từ dưới chân dựng thẳng lên, một ngôi sao hình dạng sáu cánh, đột nhiên xuất hiện ở xung quanh hắn!Lục đạo thiên nguyên phù!Phù chú này hắn từng nhìn thấy Hoàng Bắc Nguyệt thi triển qua, nhưng nàng sử dụng lục đạo thiên nguyên phù rõ ràng không lớn như vậy.Ngôi sao sáu cánh này đem tất cả thư phòng bao phủ, ánh sáng chớp nhoáng, trong nháy mắt, ánh sáng chói khiến cho người ta không thể nào mở mắt ra nổi.Phong Liên Dực nhìn thẳng vào trong ánh sáng kia. Minh lẳng lặng ở bên ngoài nhìn hắn, mắt của người mặc áo đen kia đã trở thành màu đỏ tươi lạnh lùng, giống như ác ma đang chảy ra dòng máu cực độc.“Nguyệt......” Ngực nhói lên vô cùng đau đớn, nhớ tới lời nói vừa rồi của Minh, Phong Liên Dực phẫn nộ điên cuồng hét lên: “Ngươi đã làm gì nàng?!”Linh Tôn thản nhiên nói: “Nàng ta lựa chọn ngươi, là quyết định sai lầm.”Sau khi nói xong liền mím môi, không bao giờ muốn nhắc lại chuyện đó nữa, Linh Tôn đột nhiên nâng tay lên, ánh sáng của phù chú ở trong tay bỗng hiện lên, trong miệng cũng bắt đầu thì thầm: “Thiên đạo, địa đạo, nhân đạo.......”Ánh sáng càng ngày càng mạnh mẽ tăng vọt lên, phảng phất xung quanh người hắn, chặt chẽ giam cầm không để hắn có bất kể một động tác nào.“Minh các hạ, bắt đầu đi.” Linh Tôn khép nửa con mắt quan sát nói.Minh gật gật đầu, liền nhanh chóng tiến vào giữa vùng ánh sáng chói mắt kia, nguyên khí màu đen khủng bố quỷ dị đi vào, nháy mắt đã khiến ánh sáng trắng nhuộm thành một màu đen thuần khiết!Tất cả mọi chuyện Âm Hậu đã có chuẩn bị sẵn, nói Minh phải tự thân ra tay, hơn nữa còn phái cao thủ như Quân Ly tới giúp đỡ hắn, kế hoạch đặt ra hết sức cẩn thận.Tu La thành, rất nhanh sẽ có thể nghênh đón tân quân mới —— Tu La vương!********* Bắc Nguyệt Hoàng Triều ***********Con ngươi trong trẻo mạnh mẽ mở ra, ánh sáng lạnh lẽo như hàn băng ngàn năm không thể phá huỷ!Lẳng lặng nhìn nham thạch bóng loáng màu đen trên đỉnh đầu, trên mặt tảng đá còn ngưng tụ một lớp băng rất mỏng, tạo thình một ít băng ngọn chĩa thẳng xuống dưới.Miếng băng mỏng phía trên bốc lên một ít khói màu trắng, do hàn khí ngưng kết mà thành, nơi này hẳn là rất lạnh, nhưng nàng nằm ở đây một chút cảm giác cũng không có.Cái mũi hơi nhăn một chút, liền ngửi thấy một mùi khá quen thuộc, từ từ hướng mắt xuống nhìn, thấy một cái áo khoác màu đen tinh xảo.Nàng có ấn tượng rất sâu với cái áo này, đây chính là áo của Mặc Liên, lần trước ở Tu La thành gặp Hoả Diễm ma thú, nếu không nhờ áo của Mặc Liên, thì không biết nàng đã bị nướng thành bộ dáng gì nữa.Chẳng trách nàng không cảm thấy lạnh chút nào, bộ y phục này thật thần kỳ, ở nơi nhiệt độ cực cao cũng có thể cảm thấy mát một chút, mà ở nơi lạnh như thế này, thì thật ấm áp.Bảo bối, quả thật là bảo bối!Mắt từ từ nhìn một vòng, Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, nàng đang nằm trên một cái giường đá, bên trên trải một lớp lông thú thật dày, kê thật nhiều tầng rất mềm mại.Ánh mắt lướt qua một vòng trong sơn động toàn đá đen lạnh giá, liền bị hấp dẫn bởi ánh lửa từ bên ngoài xuyên vào.Hoàng Bắc Nguyệt khoác thêm áo của Mặc Liên, chậm rãi xuống giường, đi ra ngoài.Bên ngoài là một đống lửa lớn, ở bên kia, bóng dáng đơn bạc và gầy yếu của Mặc Liên quay về phía nàng, hắn ngồi bên cạnh đống lửa, tay chân luống cuống không biết đang làm cái gì.Đột nhiên một giọng ‘chi chi nha nha’ truyền đến, nàng cúi đầu mới phát hiện là tiểu gia hoả Chi Chi.

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Edior: Thiên ÂnBeta: Hạ Tuyết Liên VũThấy động tác của hắn, Phong Liên Dực giống như phản xạ có điều kiện lui lại phía sau, bước chân vừa mới động, một ánh sáng chói mắt từ dưới chân dựng thẳng lên, một ngôi sao hình dạng sáu cánh, đột nhiên xuất hiện ở xung quanh hắn!Lục đạo thiên nguyên phù!Phù chú này hắn từng nhìn thấy Hoàng Bắc Nguyệt thi triển qua, nhưng nàng sử dụng lục đạo thiên nguyên phù rõ ràng không lớn như vậy.Ngôi sao sáu cánh này đem tất cả thư phòng bao phủ, ánh sáng chớp nhoáng, trong nháy mắt, ánh sáng chói khiến cho người ta không thể nào mở mắt ra nổi.Phong Liên Dực nhìn thẳng vào trong ánh sáng kia. Minh lẳng lặng ở bên ngoài nhìn hắn, mắt của người mặc áo đen kia đã trở thành màu đỏ tươi lạnh lùng, giống như ác ma đang chảy ra dòng máu cực độc.“Nguyệt......” Ngực nhói lên vô cùng đau đớn, nhớ tới lời nói vừa rồi của Minh, Phong Liên Dực phẫn nộ điên cuồng hét lên: “Ngươi đã làm gì nàng?!”Linh Tôn thản nhiên nói: “Nàng ta lựa chọn ngươi, là quyết định sai lầm.”Sau khi nói xong liền mím môi, không bao giờ muốn nhắc lại chuyện đó nữa, Linh Tôn đột nhiên nâng tay lên, ánh sáng của phù chú ở trong tay bỗng hiện lên, trong miệng cũng bắt đầu thì thầm: “Thiên đạo, địa đạo, nhân đạo.......”Ánh sáng càng ngày càng mạnh mẽ tăng vọt lên, phảng phất xung quanh người hắn, chặt chẽ giam cầm không để hắn có bất kể một động tác nào.“Minh các hạ, bắt đầu đi.” Linh Tôn khép nửa con mắt quan sát nói.Minh gật gật đầu, liền nhanh chóng tiến vào giữa vùng ánh sáng chói mắt kia, nguyên khí màu đen khủng bố quỷ dị đi vào, nháy mắt đã khiến ánh sáng trắng nhuộm thành một màu đen thuần khiết!Tất cả mọi chuyện Âm Hậu đã có chuẩn bị sẵn, nói Minh phải tự thân ra tay, hơn nữa còn phái cao thủ như Quân Ly tới giúp đỡ hắn, kế hoạch đặt ra hết sức cẩn thận.Tu La thành, rất nhanh sẽ có thể nghênh đón tân quân mới —— Tu La vương!********* Bắc Nguyệt Hoàng Triều ***********Con ngươi trong trẻo mạnh mẽ mở ra, ánh sáng lạnh lẽo như hàn băng ngàn năm không thể phá huỷ!Lẳng lặng nhìn nham thạch bóng loáng màu đen trên đỉnh đầu, trên mặt tảng đá còn ngưng tụ một lớp băng rất mỏng, tạo thình một ít băng ngọn chĩa thẳng xuống dưới.Miếng băng mỏng phía trên bốc lên một ít khói màu trắng, do hàn khí ngưng kết mà thành, nơi này hẳn là rất lạnh, nhưng nàng nằm ở đây một chút cảm giác cũng không có.Cái mũi hơi nhăn một chút, liền ngửi thấy một mùi khá quen thuộc, từ từ hướng mắt xuống nhìn, thấy một cái áo khoác màu đen tinh xảo.Nàng có ấn tượng rất sâu với cái áo này, đây chính là áo của Mặc Liên, lần trước ở Tu La thành gặp Hoả Diễm ma thú, nếu không nhờ áo của Mặc Liên, thì không biết nàng đã bị nướng thành bộ dáng gì nữa.Chẳng trách nàng không cảm thấy lạnh chút nào, bộ y phục này thật thần kỳ, ở nơi nhiệt độ cực cao cũng có thể cảm thấy mát một chút, mà ở nơi lạnh như thế này, thì thật ấm áp.Bảo bối, quả thật là bảo bối!Mắt từ từ nhìn một vòng, Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, nàng đang nằm trên một cái giường đá, bên trên trải một lớp lông thú thật dày, kê thật nhiều tầng rất mềm mại.Ánh mắt lướt qua một vòng trong sơn động toàn đá đen lạnh giá, liền bị hấp dẫn bởi ánh lửa từ bên ngoài xuyên vào.Hoàng Bắc Nguyệt khoác thêm áo của Mặc Liên, chậm rãi xuống giường, đi ra ngoài.Bên ngoài là một đống lửa lớn, ở bên kia, bóng dáng đơn bạc và gầy yếu của Mặc Liên quay về phía nàng, hắn ngồi bên cạnh đống lửa, tay chân luống cuống không biết đang làm cái gì.Đột nhiên một giọng ‘chi chi nha nha’ truyền đến, nàng cúi đầu mới phát hiện là tiểu gia hoả Chi Chi.

Chương 716: Lội ngược dòng (16)