Tác giả:

Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…

Chương 727: Tuyệt sát thiên hạ (7)

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Editor: Thiên ÂnBeta: Hạ Tuyết Liên VũNghe được là do người của Tu La thành làm, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không bất ngờ, có thể khiến Cát Khắc bị thương thành như vậy, không phải Quang Diệu điện thì cũng là người của Tu La thành, trừ bỏ như vậy cũng không ai có khả năng.Cát Khắc liếc A Tát Lôi một cái, rồi gật gật đầu, nói: “Rất mạnh.”“Ta hiểu.” Ý của Hoàng Bắc Nguyệt bảo hắn không cần nói nhiều, giúp hắn chăm sóc thật tốt miệng vết thương, thuốc của nàng tuy tốt, nhưng không thể diệt trừ độc tố màu tím này, chỉ có thể tạm thời áp chế độc tính lan tràn, muốn có thuốc giải độc còn cần suy nghĩ biện pháp.Xử lý xong vết thương của Cát Khắc, Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, vết thương trên bụng đột nhiên đau dữ dội, nàng cong người một chút, nhăn mày lại.“Vương, người không sao chứ?” A Tát Lôi lập tức hỏi.Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu, mang theo bọn họ đi ra ngoài, vừa đi vừa thấp giọng nói: “Người đả thương Cát Khắc là ai, độc này, cần tìm cách giải từ kẻ hạ độc.”“Điều này” A Tát Lôi có chút do dự.“Mau nói! Ngươi muốn nhìn thấy Cát Khắc vì trúng độc mà chết sao?” Giọng nói của Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng, ngày trước nàng mang bọn họ ra ngoài, bây giờ làm sao có thể nhìn thấy họ bị thương mà trơ mắt mặc kệ được.A Tát Lôi mặt đỏ lên, nói: “Là, là Phong Liên Dực” (màu tím a— màu tím a— ta nghi từ đầu rồi mà, thật ra lúc đầu cứ nghĩ là Linh tôn >_

Editor: Thiên Ân

Beta: Hạ Tuyết Liên Vũ

Nghe được là do người của Tu La thành làm, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không bất ngờ, có thể khiến Cát Khắc bị thương thành như vậy, không phải Quang Diệu điện thì cũng là người của Tu La thành, trừ bỏ như vậy cũng không ai có khả năng.

Cát Khắc liếc A Tát Lôi một cái, rồi gật gật đầu, nói: “Rất mạnh.”

“Ta hiểu.” Ý của Hoàng Bắc Nguyệt bảo hắn không cần nói nhiều, giúp hắn chăm sóc thật tốt miệng vết thương, thuốc của nàng tuy tốt, nhưng không thể diệt trừ độc tố màu tím này, chỉ có thể tạm thời áp chế độc tính lan tràn, muốn có thuốc giải độc còn cần suy nghĩ biện pháp.

Xử lý xong vết thương của Cát Khắc, Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, vết thương trên bụng đột nhiên đau dữ dội, nàng cong người một chút, nhăn mày lại.

“Vương, người không sao chứ?” A Tát Lôi lập tức hỏi.

Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu, mang theo bọn họ đi ra ngoài, vừa đi vừa thấp giọng nói: “Người đả thương Cát Khắc là ai, độc này, cần tìm cách giải từ kẻ hạ độc.”

“Điều này” A Tát Lôi có chút do dự.

“Mau nói! Ngươi muốn nhìn thấy Cát Khắc vì trúng độc mà chết sao?” Giọng nói của Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng, ngày trước nàng mang bọn họ ra ngoài, bây giờ làm sao có thể nhìn thấy họ bị thương mà trơ mắt mặc kệ được.

A Tát Lôi mặt đỏ lên, nói: “Là, là Phong Liên Dực” (màu tím a— màu tím a— ta nghi từ đầu rồi mà, thật ra lúc đầu cứ nghĩ là Linh tôn >_

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Editor: Thiên ÂnBeta: Hạ Tuyết Liên VũNghe được là do người của Tu La thành làm, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không bất ngờ, có thể khiến Cát Khắc bị thương thành như vậy, không phải Quang Diệu điện thì cũng là người của Tu La thành, trừ bỏ như vậy cũng không ai có khả năng.Cát Khắc liếc A Tát Lôi một cái, rồi gật gật đầu, nói: “Rất mạnh.”“Ta hiểu.” Ý của Hoàng Bắc Nguyệt bảo hắn không cần nói nhiều, giúp hắn chăm sóc thật tốt miệng vết thương, thuốc của nàng tuy tốt, nhưng không thể diệt trừ độc tố màu tím này, chỉ có thể tạm thời áp chế độc tính lan tràn, muốn có thuốc giải độc còn cần suy nghĩ biện pháp.Xử lý xong vết thương của Cát Khắc, Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, vết thương trên bụng đột nhiên đau dữ dội, nàng cong người một chút, nhăn mày lại.“Vương, người không sao chứ?” A Tát Lôi lập tức hỏi.Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu, mang theo bọn họ đi ra ngoài, vừa đi vừa thấp giọng nói: “Người đả thương Cát Khắc là ai, độc này, cần tìm cách giải từ kẻ hạ độc.”“Điều này” A Tát Lôi có chút do dự.“Mau nói! Ngươi muốn nhìn thấy Cát Khắc vì trúng độc mà chết sao?” Giọng nói của Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng, ngày trước nàng mang bọn họ ra ngoài, bây giờ làm sao có thể nhìn thấy họ bị thương mà trơ mắt mặc kệ được.A Tát Lôi mặt đỏ lên, nói: “Là, là Phong Liên Dực” (màu tím a— màu tím a— ta nghi từ đầu rồi mà, thật ra lúc đầu cứ nghĩ là Linh tôn >_

Chương 727: Tuyệt sát thiên hạ (7)