Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…
Chương 773: Biệt Nguyệt sơn trang (1)
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… “Quen, đương nhiên đã quen!” Vài người tủm tỉm cười nhìn nàng, thẳng thắn nói nói: “Chỉ là Vương như vậy, khiến cho chúng ta không quen!”Nói xong, vài người lại cười lớn lên.Hoàng Bắc Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ sợ nàng ở trong lòng bọn họ, không còn là một thiếu nữ nữa, đơn giản chắc đã coi nàng như nam nhân giống bọn họ!“Mấy vị ca ca đừng cười nữa, Vương sẽ ngượng ngùng.” A Lệ Nhã từ bên ngoài đi vào, nghe thấy tiếng cười của bọn họ liền lên tiếng.Hoàng Bắc Nguyệt cười ha ha vài tiếng, đi đến sân nhỏ trong viện ngồi gần cái bàn đá, rót một chén trà ra uống, hỏi: “Trong lúc ta nghỉ ngơi, có xảy ra chuyện gì không?”“Không có việc gì lớn, chỉ là có rất nhiều người đến muốn gặp Vương.” A Lệ Nhã nói: “Có người từ trong cung đến, cũng có những người từ các phủ đệ khác nữa, tối hôm qua Thái tử điện hạ cũng tự mình tới đây một chuyến, sau khi biết Vương đang nghỉ ngơi, thì mới quay về.”Hoàng Bắc Nguyệt gật gật đầu, chuyện mọi người tới thăm hỏi nàng đã sớm đoán ra được, nhưng nhiều như vậy, nàng cũng không biết nên gặp ai trước.“A Tát Lôi vẫn chưa về sao?” Hoàng Bắc Nguyệt hỏi.A Lệ Nhã đang định nói, thì từ bên ngoài một cơn gió đi vào, trong nháy mắt, A Tát Lôi lập tức xuất hiện!“Vương!” Vừa thấy mặt, A Tát Lôi hít một ngụm khí sau đó nói: “Kia, nơi đó thật sự rất quỷ quái!”Động tác uống trà của Hoàng Bắc Nguyệt hơi dừng lại một chút, nói: “Nói, lạ như thế nào?”A Tát Lôi ngồi xuống, uống liên tục vài chén trà, mới hết thở dốc, đem chuyện tối hôm qua hắn đột nhập vào Biệt Nguyệt sơn trang toàn bộ kể lại.Biệt Nguyệt sơn trang này ở Nam Dực quốc cũng có chút danh tiếng, nhưng không phải vì nơi đó giàu có, hay có cao nhân ở lại, mà ở bên trong Biệt Nguyệt sơn trang có rất nhiều chuyện kì lạ!Biệt Nguyệt sơn trang ở thành Lâm Hoài nằm giữa một khe núi, xung quanh cây cối um tùm, lối vào quanh co khúc khuỷu, mặc kệ là đi như thế nào cũng không thể vào trong!Vùng lân cận cũng không có ai ở, có tin đồn mỗi khi trăng tròn, trong sơn trang sẽ phát ra tiếng kêu thảm thiết, có một loại nguyên khí không ngừng va đập không yên, khiến không khí trong khe núi bị nhuộm thành một màu đỏ như máu!Có người còn nói, trong Biệt Nguyệt sơn trang giam giữ một oan hồn đã tu luyện được một nghìn năm, sắp hóa thành hình người, trăng tròn là lúc nó thức tỉnh, sau đó bắt hết dã thú ở vùng lân cận hút hết máu!Cũng có tin đồn, gần Biệt Nguyệt sơn trang là một bãi chiến trường cổ, mười vạn quân đội bị phục kích ở trong khe núi, toàn quân bị diệt, vì vậy oan hồn của bọ họ luẩn quẩn ở trong khe núi, vị trí của nơi này rất đặc biệt, hình dáng giống như một nửa vầng trăng tròn.Nơi trăng tròn, oán linh không thể thoát ra, vân vân mây mây lí do, hình thành ra một nơi có oán khí mạnh mẽ như vậy!Bởi vì có rất nhiều lời đồn như vậy nên mấy năm qua, cũng có không ít cao thủ muốn vào trong tìm hiểu đến cùng, nhưng tất cả đều trở về tay trắng.Nguyên nhân do địa hình khe núi kia rất phức tạp, huyền bí khó lường, không thể đi vào!Nghe nói năm đó Thương Hà viện trưởng cũng đã từng tự mình xông vào, nhưng cũng thất bại mà đi ra.Bởi vậy Biệt Nguyệt sơn trang này càng trở nên thần bí.A Tát Lôi ở bên ngoài khe núi luẩn quẩn rất lâu, nghĩ đủ mọi cách, nhưng cũng không thể nào vào được, cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể trở về báo cáo tình hình cho Hoàng Bắc Nguyệt.Hoàng Bắc Nguyệt nghe xong, cũng hiểu đây là chuyện rất khó, cứ tưởng Biệt Nguyệt sơn trang kia chỉ là một khe núi nhỏ bình thường, không nghĩ tới, nơi này còn quỷ dị kì quái như vậy!
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… “Quen, đương nhiên đã quen!” Vài người tủm tỉm cười nhìn nàng, thẳng thắn nói nói: “Chỉ là Vương như vậy, khiến cho chúng ta không quen!”Nói xong, vài người lại cười lớn lên.Hoàng Bắc Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ sợ nàng ở trong lòng bọn họ, không còn là một thiếu nữ nữa, đơn giản chắc đã coi nàng như nam nhân giống bọn họ!“Mấy vị ca ca đừng cười nữa, Vương sẽ ngượng ngùng.” A Lệ Nhã từ bên ngoài đi vào, nghe thấy tiếng cười của bọn họ liền lên tiếng.Hoàng Bắc Nguyệt cười ha ha vài tiếng, đi đến sân nhỏ trong viện ngồi gần cái bàn đá, rót một chén trà ra uống, hỏi: “Trong lúc ta nghỉ ngơi, có xảy ra chuyện gì không?”“Không có việc gì lớn, chỉ là có rất nhiều người đến muốn gặp Vương.” A Lệ Nhã nói: “Có người từ trong cung đến, cũng có những người từ các phủ đệ khác nữa, tối hôm qua Thái tử điện hạ cũng tự mình tới đây một chuyến, sau khi biết Vương đang nghỉ ngơi, thì mới quay về.”Hoàng Bắc Nguyệt gật gật đầu, chuyện mọi người tới thăm hỏi nàng đã sớm đoán ra được, nhưng nhiều như vậy, nàng cũng không biết nên gặp ai trước.“A Tát Lôi vẫn chưa về sao?” Hoàng Bắc Nguyệt hỏi.A Lệ Nhã đang định nói, thì từ bên ngoài một cơn gió đi vào, trong nháy mắt, A Tát Lôi lập tức xuất hiện!“Vương!” Vừa thấy mặt, A Tát Lôi hít một ngụm khí sau đó nói: “Kia, nơi đó thật sự rất quỷ quái!”Động tác uống trà của Hoàng Bắc Nguyệt hơi dừng lại một chút, nói: “Nói, lạ như thế nào?”A Tát Lôi ngồi xuống, uống liên tục vài chén trà, mới hết thở dốc, đem chuyện tối hôm qua hắn đột nhập vào Biệt Nguyệt sơn trang toàn bộ kể lại.Biệt Nguyệt sơn trang này ở Nam Dực quốc cũng có chút danh tiếng, nhưng không phải vì nơi đó giàu có, hay có cao nhân ở lại, mà ở bên trong Biệt Nguyệt sơn trang có rất nhiều chuyện kì lạ!Biệt Nguyệt sơn trang ở thành Lâm Hoài nằm giữa một khe núi, xung quanh cây cối um tùm, lối vào quanh co khúc khuỷu, mặc kệ là đi như thế nào cũng không thể vào trong!Vùng lân cận cũng không có ai ở, có tin đồn mỗi khi trăng tròn, trong sơn trang sẽ phát ra tiếng kêu thảm thiết, có một loại nguyên khí không ngừng va đập không yên, khiến không khí trong khe núi bị nhuộm thành một màu đỏ như máu!Có người còn nói, trong Biệt Nguyệt sơn trang giam giữ một oan hồn đã tu luyện được một nghìn năm, sắp hóa thành hình người, trăng tròn là lúc nó thức tỉnh, sau đó bắt hết dã thú ở vùng lân cận hút hết máu!Cũng có tin đồn, gần Biệt Nguyệt sơn trang là một bãi chiến trường cổ, mười vạn quân đội bị phục kích ở trong khe núi, toàn quân bị diệt, vì vậy oan hồn của bọ họ luẩn quẩn ở trong khe núi, vị trí của nơi này rất đặc biệt, hình dáng giống như một nửa vầng trăng tròn.Nơi trăng tròn, oán linh không thể thoát ra, vân vân mây mây lí do, hình thành ra một nơi có oán khí mạnh mẽ như vậy!Bởi vì có rất nhiều lời đồn như vậy nên mấy năm qua, cũng có không ít cao thủ muốn vào trong tìm hiểu đến cùng, nhưng tất cả đều trở về tay trắng.Nguyên nhân do địa hình khe núi kia rất phức tạp, huyền bí khó lường, không thể đi vào!Nghe nói năm đó Thương Hà viện trưởng cũng đã từng tự mình xông vào, nhưng cũng thất bại mà đi ra.Bởi vậy Biệt Nguyệt sơn trang này càng trở nên thần bí.A Tát Lôi ở bên ngoài khe núi luẩn quẩn rất lâu, nghĩ đủ mọi cách, nhưng cũng không thể nào vào được, cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể trở về báo cáo tình hình cho Hoàng Bắc Nguyệt.Hoàng Bắc Nguyệt nghe xong, cũng hiểu đây là chuyện rất khó, cứ tưởng Biệt Nguyệt sơn trang kia chỉ là một khe núi nhỏ bình thường, không nghĩ tới, nơi này còn quỷ dị kì quái như vậy!
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… “Quen, đương nhiên đã quen!” Vài người tủm tỉm cười nhìn nàng, thẳng thắn nói nói: “Chỉ là Vương như vậy, khiến cho chúng ta không quen!”Nói xong, vài người lại cười lớn lên.Hoàng Bắc Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ sợ nàng ở trong lòng bọn họ, không còn là một thiếu nữ nữa, đơn giản chắc đã coi nàng như nam nhân giống bọn họ!“Mấy vị ca ca đừng cười nữa, Vương sẽ ngượng ngùng.” A Lệ Nhã từ bên ngoài đi vào, nghe thấy tiếng cười của bọn họ liền lên tiếng.Hoàng Bắc Nguyệt cười ha ha vài tiếng, đi đến sân nhỏ trong viện ngồi gần cái bàn đá, rót một chén trà ra uống, hỏi: “Trong lúc ta nghỉ ngơi, có xảy ra chuyện gì không?”“Không có việc gì lớn, chỉ là có rất nhiều người đến muốn gặp Vương.” A Lệ Nhã nói: “Có người từ trong cung đến, cũng có những người từ các phủ đệ khác nữa, tối hôm qua Thái tử điện hạ cũng tự mình tới đây một chuyến, sau khi biết Vương đang nghỉ ngơi, thì mới quay về.”Hoàng Bắc Nguyệt gật gật đầu, chuyện mọi người tới thăm hỏi nàng đã sớm đoán ra được, nhưng nhiều như vậy, nàng cũng không biết nên gặp ai trước.“A Tát Lôi vẫn chưa về sao?” Hoàng Bắc Nguyệt hỏi.A Lệ Nhã đang định nói, thì từ bên ngoài một cơn gió đi vào, trong nháy mắt, A Tát Lôi lập tức xuất hiện!“Vương!” Vừa thấy mặt, A Tát Lôi hít một ngụm khí sau đó nói: “Kia, nơi đó thật sự rất quỷ quái!”Động tác uống trà của Hoàng Bắc Nguyệt hơi dừng lại một chút, nói: “Nói, lạ như thế nào?”A Tát Lôi ngồi xuống, uống liên tục vài chén trà, mới hết thở dốc, đem chuyện tối hôm qua hắn đột nhập vào Biệt Nguyệt sơn trang toàn bộ kể lại.Biệt Nguyệt sơn trang này ở Nam Dực quốc cũng có chút danh tiếng, nhưng không phải vì nơi đó giàu có, hay có cao nhân ở lại, mà ở bên trong Biệt Nguyệt sơn trang có rất nhiều chuyện kì lạ!Biệt Nguyệt sơn trang ở thành Lâm Hoài nằm giữa một khe núi, xung quanh cây cối um tùm, lối vào quanh co khúc khuỷu, mặc kệ là đi như thế nào cũng không thể vào trong!Vùng lân cận cũng không có ai ở, có tin đồn mỗi khi trăng tròn, trong sơn trang sẽ phát ra tiếng kêu thảm thiết, có một loại nguyên khí không ngừng va đập không yên, khiến không khí trong khe núi bị nhuộm thành một màu đỏ như máu!Có người còn nói, trong Biệt Nguyệt sơn trang giam giữ một oan hồn đã tu luyện được một nghìn năm, sắp hóa thành hình người, trăng tròn là lúc nó thức tỉnh, sau đó bắt hết dã thú ở vùng lân cận hút hết máu!Cũng có tin đồn, gần Biệt Nguyệt sơn trang là một bãi chiến trường cổ, mười vạn quân đội bị phục kích ở trong khe núi, toàn quân bị diệt, vì vậy oan hồn của bọ họ luẩn quẩn ở trong khe núi, vị trí của nơi này rất đặc biệt, hình dáng giống như một nửa vầng trăng tròn.Nơi trăng tròn, oán linh không thể thoát ra, vân vân mây mây lí do, hình thành ra một nơi có oán khí mạnh mẽ như vậy!Bởi vì có rất nhiều lời đồn như vậy nên mấy năm qua, cũng có không ít cao thủ muốn vào trong tìm hiểu đến cùng, nhưng tất cả đều trở về tay trắng.Nguyên nhân do địa hình khe núi kia rất phức tạp, huyền bí khó lường, không thể đi vào!Nghe nói năm đó Thương Hà viện trưởng cũng đã từng tự mình xông vào, nhưng cũng thất bại mà đi ra.Bởi vậy Biệt Nguyệt sơn trang này càng trở nên thần bí.A Tát Lôi ở bên ngoài khe núi luẩn quẩn rất lâu, nghĩ đủ mọi cách, nhưng cũng không thể nào vào được, cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể trở về báo cáo tình hình cho Hoàng Bắc Nguyệt.Hoàng Bắc Nguyệt nghe xong, cũng hiểu đây là chuyện rất khó, cứ tưởng Biệt Nguyệt sơn trang kia chỉ là một khe núi nhỏ bình thường, không nghĩ tới, nơi này còn quỷ dị kì quái như vậy!