Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…

Chương 69

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 69 Nhìn đứa con rể này đi!Trong nhà chính của đại viện nhà họLâm.Ông cụ Lâm mặc Đường phục màu đỏthẫm ngồi trên xe lăn, yên lặng nghengười trước mặt báo cáo, vẻ mặt ônghơi uể oải, mày nhíu chặt.“Ông ngoại, ông nhất định phải quản lýnhiều hơn, nếu không phải con ngănchặn ảnh chụp lần này trước, thật sự màrơi vào tay truyền thông, vậy cổ phiếucủa Lâm Thị sẽ giảm mạnh cho xeml”Vương Vỹ tức giận lấy một xấp ảnh rađặt xuống trước mặt Lâm Chính Nam.Trên ảnh chụp kia đúng là có ngườichụp lén Trương Thác lúc trước, ở bênngoài câu lạc bộ tư nhân, sau khi đượcchụp với góc độ đặc biệt, đem lại chongười ta cảm giác động tác của nhữngngười phụ nữ này và Trương Thác vôcùng mờ ám.Nhưng những tấm ảnh này không chụpđược chính diện của Trương Thác, chỉcó bóng lưng của anh.“Ông ngoại, đây là con rể do chú Bachọn, mỗi ngày không làm chuyện gì cả,chỉ ngửa tay xin tiền của nhà họ Lâm, ởbên ngoài ăn chơi đàng điếm, nếunhững ảnh chụp này bị đến tay truyềnthông, nhà họ Lâm chúng ta còn mặtmũi gì nữa?”Một cổ đông cất lời: “Chủ tịch Hội đồngquản trị, lần này may mà có cậu Vương,nếu không cổ phiếu của Lâm Thị đã bịảnh hưởng rất lớn rồi. Bây giờ Lâm Thịđang đứng trên đầu sóng ngọn gió, cóbiết bao nhiêu doanh nghiệp như hổ rìnhmồi, nếu thật sự có tai tiếng gì, đókhông phải là vấn đề nhỏ đâu.”Ở Lâm Thị, Chủ tịch Hội đồng quản trịvấn là Lâm Chính Nam, Lâm Ngữ Lamchỉ là Chủ tịch, có sự khác biệt về bảnchất.Một người đàn ông trung niên đeo mắtkính gọng vàng nhìn như luật sư lấy mộtphần tài liệu ra: “Nếu không phải cậuVương ngăn chặn những ảnh chụp này,Chủ tịch đương nhiệm của Lâm Thị sẽ vìlý do cá nhân khiến lỗ lã của công tyvượt qua 0.10%, dựa theo giao hẹn lúctrước, có lẽ nên để thành viên hội đồngquản trí bầu chọn Chủ tịch lại lần nữa.”“Đúng thế Chủ tịch, có rất nhiều doanhnghiệp hợp tác lúc trước đều đơnphương ngừng hợp tác với chúng ta,khoảng thời gian ngài không chú ý đếndoanh nghiệp, tiền lời của Lâm Thị vàotháng này đã giảm xuống không phẩykhông mấy phần trăm rồi. Cứ tính thế,cuối tháng tiền lỗ sẽ liên tục nhiều hơn,bây giờ chồng của Chủ tịch Lâm cònlàm ra chuyện như vậy, nếu cứ mặc kệnữa, sớm hay muộn địa vị doanh nghiệpdẫn đầu Ngân Châu của Lâm Thị cũngsẽ bị Chu Thị thay thế cho mà xeml”Lâm Chính Nam sắc mặt nặng nề nhìnnhững tấm ảnh này, thứ trên ảnh khiếnông cụ tức giận đến cả người run rẩy.Lúc trước Lâm Chính Nam cũng chưatừng tìm hiểu chồng của cháu gái mình,kết quả hôm nay lại nghe thấy một tintức như vậy!Đào hoa, làm xăng làm bậy! Đúng là coithường Lâm Thị mài!“Được, gọi Ngữ Lam đến đây cho tôi, cảchồng của con bé nữa, tôi cũng phảigặp xem, tôi muốn biết rốt cuộc cậu talà nhân vật gì mà lại có thể xem thườngnhà họ Lâm chúng ta như vậy!” LâmChính Nam vỗ mạnh lên xe lăn, dáng vẻuy nghiêm khiến các thành viên của hộiđồng quản trị đều không dám nhìnthẳng.Vương Vỹ thấy Lâm Chính Nam nổi giậnđùng đùng, trong lòng thầm thấy vui vẻ,họ Trương kia, bây giờ xem mày làm thếnào? Không phải mày kiêu ngạo lắmsao? Mày kiêu ngạo thêm chút nữa chotao xem?Một đám người đứng trong nhà chínhcảm nhận cơn giận phát ra từ trên ngườiLâm Chính Nam, không ai dám thởmạnh.Tuy Lãm Chính Nam đã rời khỏi giới kinhdoanh mấy năm, nhưng uy nghiêm củaông cụ vẫn còn đó, dù sao một vùng trờitrong giới kinh doanh của Ngân Châulúc trước cũng là Lâm Chính Nam dẫnđầu xông xáo, chỉ cần ông cụ còn sốngmột ngày, ông cụ chính là anh cả màgiới kinh doanh của Ngân Châu khôngthể tranh luận.Đúng lúc này, quản gia của Lâm ChínhNam đi vào nhà chính.“Ông chủ, bên ngoài có một người trẻtuổi muốn gặp ông.”“Người trẻ tuổi?” Lâm Chính Nam nghỉngờ hỏi lại.“Vâng, cậu ấy nói mình là chồng của côNgữ Lam.”“Hả?” Ánh mắt Lâm Chính Nam lập tứcbùng lên cơn giận: “Cậu ta đến gặp tôià? Được, bảo cậu ta vào đây! Vương Vỹ,mọi -người, đi vào phòng bên cạnh nghỉngơi trước đi.“Vâng ạ.” Vương Vỹ liên tục gật đầu,trong lòng vô cùng vui vẻ, Trương Thácà Trương Thác, mày đúng là tự tìmđường chết màiTuy Vương Vỹ không biết Trương Thácđến tìm Lâm Chính Nam làm gì, nhưnganh ta biết, cho dù là chuyện gì, hômnay Trương Thác cũng thảm rồi.Tập đoàn Lâm Thị.Lâm Ngữ Lam ngồi trong phòng làmviệc, lật từng trang tài liệu Lý Na mangđến, số liệu thiệt hại này khiến cô cực kỳđau đầu.Điện thoại riêng của phòng làm việc độtnhiên reo lên, Lâm Ngữ Lam nghi ngờ,điện thoại riêng này chỉ có nhà cũ mớigọi vào được.Chẳng lế ông nội xảy ra chuyện rồi?Lâm Ngữ Lam hoảng hốt trong lòng,không còn quan tâm gì được công việcnữa, vội vàng nghe máy.“Cô chủ, ông chủ bảo cô đến nhà cũ mộtchuyến.”“Được.” Lâm Ngữ Lam không chút do dựmà lập tức đứng dậy, đi ra ngoài công ty.Vừa đến dưới lầu công ty, Lâm Ngữ Lamđã nhìn thấy Milan đứng ở đó.“Ngữ Lam, tớ vừa định lên lầu tìm cậu.”Milan mặc đồ thể thao màu xanh da trời,vẻ mặt rất là hứng khởi.“Sao thế Milan?” Lâm Ngữ Lam hỏi mộttiếng.“Gọi cậu đến nhà cũ thăm ông cụ, haha.” Milan cười lớn một tiếng: “Hôm naycó chuyện tốt đấy!”“Chuyện tốt gì?” Lâm Ngữ Lam lấy làmkỳ lạ, chẳng lẽ khi nấy nhà cũ gọi điệnthoại đến là vì chuyện này à?Milan nắm lấy cổ tay Lâm Ngữ Lam: “Đithôi, cậu lái xe, nói trên đường luôn.”Lâm Ngữ Lam mang vẻ mặt nghỉ ngờ bịMilan kéo lên xe.Mercedes GT đỏ rực chạy băng băngtrên đường lớn của Ngân Châu.“Milan, cậu đừng giả vờ thần bí nữa, nóimau, là chuyện gì?”“Bệnh của ông nội cậu có thể trị rồi!”Milan đắc ý ngẩng đầu lên: “Thế nào, cáinày xem như tin tức tốt đúng không, nóicho cậu nghe, bác sĩ còn là tớ tìm đói”“Thật sao!” Trên khuôn mặt xinh đẹpcủa Lâm Ngữ Lam lộ ra nét mừng rỡ,tim bắt đầu đập nhanh hơn: “Milan, cậuthật sự có ơn rất lớn với nhà tớ đấy! Cậutìm bác sĩ ở đâu thế?”“Tìm ở nhà cậu đấy” Milan duỗi tay chỉLâm Ngữ Lam.“Nhà tớ?”“Đúng vậy, Ngữ Lam, lần trước TrươngThác mát xa cho cậu đã sử dụng mộtloại vật lý trị liệu trong đông y, cách nàycũng có thể trị bệnh ẩn trên người ôngcụ nữa, hì hì, anh ta vẫn không biết tìnhhình của ông cụ, hôm nay tớ nói với anh†a một chút, anh ta đã đến đại viện rồi.”“Cái gì!” Giọng nói của Lâm Ngữ Lamđột nhiên cao lên đến quãng tám, xeđang chạy trên đường phát ra tiếng masát chói tai, cuối cùng dừng lại bênđường, cũng may trên đường không cóxe, nếu không rất có thể xảy ra tai nạngiao thông.Tình huống bất ngờ như vậy khiến Milansợ hết hồn, cô nắm chặt tay vịn trên đỉnhđầu: “Ngữ Lam, cậu kích động thế làmgì?”Lâm Ngữ Lam quay đầu qua, trợn to mắtnhìn Milan: “Cậu nói, Trương Thác đichữa bệnh cho ông nội rồi?”“Đúng thế.” Milan gật đầu.“Cái này!” Lâm Ngữ Lam bỗng trở nên lolắng, trong lòng cô biết Trương Tháchoàn toàn không biết vật lý trị liệu củađông y gì đó, chỉ là mát xa huyệt vị bìnhthường mà thôi, sao anh có thể chữabệnh cho ông nội chứ, khi nấy nhà cũgọi điện thoại đến, đừng nói là TrươngThác gặp rắc rối rồi nhé!“Ngữ Lam, sao thế?” Milan khó hiểu nhìnLâm Ngữ Lam.“Tớ:. tớ không biết nên giải thích với cậuthế nào, tới nhà cũ trước đã!” Lâm NgữLam đạp lên chân ga, chiếc xe ầm vangmột tiếng, nhanh chóng chạy đến đạiviện của nhà họ Lâm.

Chương 69 Nhìn đứa con rể này đi!

Trong nhà chính của đại viện nhà họ

Lâm.

Ông cụ Lâm mặc Đường phục màu đỏ

thẫm ngồi trên xe lăn, yên lặng nghe

người trước mặt báo cáo, vẻ mặt ông

hơi uể oải, mày nhíu chặt.

“Ông ngoại, ông nhất định phải quản lý

nhiều hơn, nếu không phải con ngăn

chặn ảnh chụp lần này trước, thật sự mà

rơi vào tay truyền thông, vậy cổ phiếu

của Lâm Thị sẽ giảm mạnh cho xeml”

Vương Vỹ tức giận lấy một xấp ảnh ra

đặt xuống trước mặt Lâm Chính Nam.

Trên ảnh chụp kia đúng là có người

chụp lén Trương Thác lúc trước, ở bên

ngoài câu lạc bộ tư nhân, sau khi được

chụp với góc độ đặc biệt, đem lại cho

người ta cảm giác động tác của những

người phụ nữ này và Trương Thác vô

cùng mờ ám.

Nhưng những tấm ảnh này không chụp

được chính diện của Trương Thác, chỉ

có bóng lưng của anh.

“Ông ngoại, đây là con rể do chú Ba

chọn, mỗi ngày không làm chuyện gì cả,

chỉ ngửa tay xin tiền của nhà họ Lâm, ở

bên ngoài ăn chơi đàng điếm, nếu

những ảnh chụp này bị đến tay truyền

thông, nhà họ Lâm chúng ta còn mặt

mũi gì nữa?”

Một cổ đông cất lời: “Chủ tịch Hội đồng

quản trị, lần này may mà có cậu Vương,

nếu không cổ phiếu của Lâm Thị đã bị

ảnh hưởng rất lớn rồi. Bây giờ Lâm Thị

đang đứng trên đầu sóng ngọn gió, có

biết bao nhiêu doanh nghiệp như hổ rình

mồi, nếu thật sự có tai tiếng gì, đó

không phải là vấn đề nhỏ đâu.”

Ở Lâm Thị, Chủ tịch Hội đồng quản trị

vấn là Lâm Chính Nam, Lâm Ngữ Lam

chỉ là Chủ tịch, có sự khác biệt về bản

chất.

Một người đàn ông trung niên đeo mắt

kính gọng vàng nhìn như luật sư lấy một

phần tài liệu ra: “Nếu không phải cậu

Vương ngăn chặn những ảnh chụp này,

Chủ tịch đương nhiệm của Lâm Thị sẽ vì

lý do cá nhân khiến lỗ lã của công ty

vượt qua 0.10%, dựa theo giao hẹn lúc

trước, có lẽ nên để thành viên hội đồng

quản trí bầu chọn Chủ tịch lại lần nữa.”

“Đúng thế Chủ tịch, có rất nhiều doanh

nghiệp hợp tác lúc trước đều đơn

phương ngừng hợp tác với chúng ta,

khoảng thời gian ngài không chú ý đến

doanh nghiệp, tiền lời của Lâm Thị vào

tháng này đã giảm xuống không phẩy

không mấy phần trăm rồi. Cứ tính thế,

cuối tháng tiền lỗ sẽ liên tục nhiều hơn,

bây giờ chồng của Chủ tịch Lâm còn

làm ra chuyện như vậy, nếu cứ mặc kệ

nữa, sớm hay muộn địa vị doanh nghiệp

dẫn đầu Ngân Châu của Lâm Thị cũng

sẽ bị Chu Thị thay thế cho mà xeml”

Lâm Chính Nam sắc mặt nặng nề nhìn

những tấm ảnh này, thứ trên ảnh khiến

ông cụ tức giận đến cả người run rẩy.

Lúc trước Lâm Chính Nam cũng chưa

từng tìm hiểu chồng của cháu gái mình,

kết quả hôm nay lại nghe thấy một tin

tức như vậy!

Đào hoa, làm xăng làm bậy! Đúng là coi

thường Lâm Thị mài!

“Được, gọi Ngữ Lam đến đây cho tôi, cả

chồng của con bé nữa, tôi cũng phải

gặp xem, tôi muốn biết rốt cuộc cậu ta

là nhân vật gì mà lại có thể xem thường

nhà họ Lâm chúng ta như vậy!” Lâm

Chính Nam vỗ mạnh lên xe lăn, dáng vẻ

uy nghiêm khiến các thành viên của hội

đồng quản trị đều không dám nhìn

thẳng.

Vương Vỹ thấy Lâm Chính Nam nổi giận

đùng đùng, trong lòng thầm thấy vui vẻ,

họ Trương kia, bây giờ xem mày làm thế

nào? Không phải mày kiêu ngạo lắm

sao? Mày kiêu ngạo thêm chút nữa cho

tao xem?

Một đám người đứng trong nhà chính

cảm nhận cơn giận phát ra từ trên người

Lâm Chính Nam, không ai dám thở

mạnh.

Tuy Lãm Chính Nam đã rời khỏi giới kinh

doanh mấy năm, nhưng uy nghiêm của

ông cụ vẫn còn đó, dù sao một vùng trời

trong giới kinh doanh của Ngân Châu

lúc trước cũng là Lâm Chính Nam dẫn

đầu xông xáo, chỉ cần ông cụ còn sống

một ngày, ông cụ chính là anh cả mà

giới kinh doanh của Ngân Châu không

thể tranh luận.

Đúng lúc này, quản gia của Lâm Chính

Nam đi vào nhà chính.

“Ông chủ, bên ngoài có một người trẻ

tuổi muốn gặp ông.”

“Người trẻ tuổi?” Lâm Chính Nam nghỉ

ngờ hỏi lại.

“Vâng, cậu ấy nói mình là chồng của cô

Ngữ Lam.”

“Hả?” Ánh mắt Lâm Chính Nam lập tức

bùng lên cơn giận: “Cậu ta đến gặp tôi

à? Được, bảo cậu ta vào đây! Vương Vỹ,

mọi -người, đi vào phòng bên cạnh nghỉ

ngơi trước đi.

“Vâng ạ.” Vương Vỹ liên tục gật đầu,

trong lòng vô cùng vui vẻ, Trương Thác

à Trương Thác, mày đúng là tự tìm

đường chết mài

Tuy Vương Vỹ không biết Trương Thác

đến tìm Lâm Chính Nam làm gì, nhưng

anh ta biết, cho dù là chuyện gì, hôm

nay Trương Thác cũng thảm rồi.

Tập đoàn Lâm Thị.

Lâm Ngữ Lam ngồi trong phòng làm

việc, lật từng trang tài liệu Lý Na mang

đến, số liệu thiệt hại này khiến cô cực kỳ

đau đầu.

Điện thoại riêng của phòng làm việc đột

nhiên reo lên, Lâm Ngữ Lam nghi ngờ,

điện thoại riêng này chỉ có nhà cũ mới

gọi vào được.

Chẳng lế ông nội xảy ra chuyện rồi?

Lâm Ngữ Lam hoảng hốt trong lòng,

không còn quan tâm gì được công việc

nữa, vội vàng nghe máy.

“Cô chủ, ông chủ bảo cô đến nhà cũ một

chuyến.”

“Được.” Lâm Ngữ Lam không chút do dự

mà lập tức đứng dậy, đi ra ngoài công ty.

Vừa đến dưới lầu công ty, Lâm Ngữ Lam

đã nhìn thấy Milan đứng ở đó.

“Ngữ Lam, tớ vừa định lên lầu tìm cậu.”

Milan mặc đồ thể thao màu xanh da trời,

vẻ mặt rất là hứng khởi.

“Sao thế Milan?” Lâm Ngữ Lam hỏi một

tiếng.

“Gọi cậu đến nhà cũ thăm ông cụ, ha

ha.” Milan cười lớn một tiếng: “Hôm nay

có chuyện tốt đấy!”

“Chuyện tốt gì?” Lâm Ngữ Lam lấy làm

kỳ lạ, chẳng lẽ khi nấy nhà cũ gọi điện

thoại đến là vì chuyện này à?

Milan nắm lấy cổ tay Lâm Ngữ Lam: “Đi

thôi, cậu lái xe, nói trên đường luôn.”

Lâm Ngữ Lam mang vẻ mặt nghỉ ngờ bị

Milan kéo lên xe.

Mercedes GT đỏ rực chạy băng băng

trên đường lớn của Ngân Châu.

“Milan, cậu đừng giả vờ thần bí nữa, nói

mau, là chuyện gì?”

“Bệnh của ông nội cậu có thể trị rồi!”

Milan đắc ý ngẩng đầu lên: “Thế nào, cái

này xem như tin tức tốt đúng không, nói

cho cậu nghe, bác sĩ còn là tớ tìm đói”

“Thật sao!” Trên khuôn mặt xinh đẹp

của Lâm Ngữ Lam lộ ra nét mừng rỡ,

tim bắt đầu đập nhanh hơn: “Milan, cậu

thật sự có ơn rất lớn với nhà tớ đấy! Cậu

tìm bác sĩ ở đâu thế?”

“Tìm ở nhà cậu đấy” Milan duỗi tay chỉ

Lâm Ngữ Lam.

“Nhà tớ?”

“Đúng vậy, Ngữ Lam, lần trước Trương

Thác mát xa cho cậu đã sử dụng một

loại vật lý trị liệu trong đông y, cách này

cũng có thể trị bệnh ẩn trên người ông

cụ nữa, hì hì, anh ta vẫn không biết tình

hình của ông cụ, hôm nay tớ nói với anh

†a một chút, anh ta đã đến đại viện rồi.”

“Cái gì!” Giọng nói của Lâm Ngữ Lam

đột nhiên cao lên đến quãng tám, xe

đang chạy trên đường phát ra tiếng ma

sát chói tai, cuối cùng dừng lại bên

đường, cũng may trên đường không có

xe, nếu không rất có thể xảy ra tai nạn

giao thông.

Tình huống bất ngờ như vậy khiến Milan

sợ hết hồn, cô nắm chặt tay vịn trên đỉnh

đầu: “Ngữ Lam, cậu kích động thế làm

gì?”

Lâm Ngữ Lam quay đầu qua, trợn to mắt

nhìn Milan: “Cậu nói, Trương Thác đi

chữa bệnh cho ông nội rồi?”

“Đúng thế.” Milan gật đầu.

“Cái này!” Lâm Ngữ Lam bỗng trở nên lo

lắng, trong lòng cô biết Trương Thác

hoàn toàn không biết vật lý trị liệu của

đông y gì đó, chỉ là mát xa huyệt vị bình

thường mà thôi, sao anh có thể chữa

bệnh cho ông nội chứ, khi nấy nhà cũ

gọi điện thoại đến, đừng nói là Trương

Thác gặp rắc rối rồi nhé!

“Ngữ Lam, sao thế?” Milan khó hiểu nhìn

Lâm Ngữ Lam.

“Tớ:. tớ không biết nên giải thích với cậu

thế nào, tới nhà cũ trước đã!” Lâm Ngữ

Lam đạp lên chân ga, chiếc xe ầm vang

một tiếng, nhanh chóng chạy đến đại

viện của nhà họ Lâm.

Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 69 Nhìn đứa con rể này đi!Trong nhà chính của đại viện nhà họLâm.Ông cụ Lâm mặc Đường phục màu đỏthẫm ngồi trên xe lăn, yên lặng nghengười trước mặt báo cáo, vẻ mặt ônghơi uể oải, mày nhíu chặt.“Ông ngoại, ông nhất định phải quản lýnhiều hơn, nếu không phải con ngănchặn ảnh chụp lần này trước, thật sự màrơi vào tay truyền thông, vậy cổ phiếucủa Lâm Thị sẽ giảm mạnh cho xeml”Vương Vỹ tức giận lấy một xấp ảnh rađặt xuống trước mặt Lâm Chính Nam.Trên ảnh chụp kia đúng là có ngườichụp lén Trương Thác lúc trước, ở bênngoài câu lạc bộ tư nhân, sau khi đượcchụp với góc độ đặc biệt, đem lại chongười ta cảm giác động tác của nhữngngười phụ nữ này và Trương Thác vôcùng mờ ám.Nhưng những tấm ảnh này không chụpđược chính diện của Trương Thác, chỉcó bóng lưng của anh.“Ông ngoại, đây là con rể do chú Bachọn, mỗi ngày không làm chuyện gì cả,chỉ ngửa tay xin tiền của nhà họ Lâm, ởbên ngoài ăn chơi đàng điếm, nếunhững ảnh chụp này bị đến tay truyềnthông, nhà họ Lâm chúng ta còn mặtmũi gì nữa?”Một cổ đông cất lời: “Chủ tịch Hội đồngquản trị, lần này may mà có cậu Vương,nếu không cổ phiếu của Lâm Thị đã bịảnh hưởng rất lớn rồi. Bây giờ Lâm Thịđang đứng trên đầu sóng ngọn gió, cóbiết bao nhiêu doanh nghiệp như hổ rìnhmồi, nếu thật sự có tai tiếng gì, đókhông phải là vấn đề nhỏ đâu.”Ở Lâm Thị, Chủ tịch Hội đồng quản trịvấn là Lâm Chính Nam, Lâm Ngữ Lamchỉ là Chủ tịch, có sự khác biệt về bảnchất.Một người đàn ông trung niên đeo mắtkính gọng vàng nhìn như luật sư lấy mộtphần tài liệu ra: “Nếu không phải cậuVương ngăn chặn những ảnh chụp này,Chủ tịch đương nhiệm của Lâm Thị sẽ vìlý do cá nhân khiến lỗ lã của công tyvượt qua 0.10%, dựa theo giao hẹn lúctrước, có lẽ nên để thành viên hội đồngquản trí bầu chọn Chủ tịch lại lần nữa.”“Đúng thế Chủ tịch, có rất nhiều doanhnghiệp hợp tác lúc trước đều đơnphương ngừng hợp tác với chúng ta,khoảng thời gian ngài không chú ý đếndoanh nghiệp, tiền lời của Lâm Thị vàotháng này đã giảm xuống không phẩykhông mấy phần trăm rồi. Cứ tính thế,cuối tháng tiền lỗ sẽ liên tục nhiều hơn,bây giờ chồng của Chủ tịch Lâm cònlàm ra chuyện như vậy, nếu cứ mặc kệnữa, sớm hay muộn địa vị doanh nghiệpdẫn đầu Ngân Châu của Lâm Thị cũngsẽ bị Chu Thị thay thế cho mà xeml”Lâm Chính Nam sắc mặt nặng nề nhìnnhững tấm ảnh này, thứ trên ảnh khiếnông cụ tức giận đến cả người run rẩy.Lúc trước Lâm Chính Nam cũng chưatừng tìm hiểu chồng của cháu gái mình,kết quả hôm nay lại nghe thấy một tintức như vậy!Đào hoa, làm xăng làm bậy! Đúng là coithường Lâm Thị mài!“Được, gọi Ngữ Lam đến đây cho tôi, cảchồng của con bé nữa, tôi cũng phảigặp xem, tôi muốn biết rốt cuộc cậu talà nhân vật gì mà lại có thể xem thườngnhà họ Lâm chúng ta như vậy!” LâmChính Nam vỗ mạnh lên xe lăn, dáng vẻuy nghiêm khiến các thành viên của hộiđồng quản trị đều không dám nhìnthẳng.Vương Vỹ thấy Lâm Chính Nam nổi giậnđùng đùng, trong lòng thầm thấy vui vẻ,họ Trương kia, bây giờ xem mày làm thếnào? Không phải mày kiêu ngạo lắmsao? Mày kiêu ngạo thêm chút nữa chotao xem?Một đám người đứng trong nhà chínhcảm nhận cơn giận phát ra từ trên ngườiLâm Chính Nam, không ai dám thởmạnh.Tuy Lãm Chính Nam đã rời khỏi giới kinhdoanh mấy năm, nhưng uy nghiêm củaông cụ vẫn còn đó, dù sao một vùng trờitrong giới kinh doanh của Ngân Châulúc trước cũng là Lâm Chính Nam dẫnđầu xông xáo, chỉ cần ông cụ còn sốngmột ngày, ông cụ chính là anh cả màgiới kinh doanh của Ngân Châu khôngthể tranh luận.Đúng lúc này, quản gia của Lâm ChínhNam đi vào nhà chính.“Ông chủ, bên ngoài có một người trẻtuổi muốn gặp ông.”“Người trẻ tuổi?” Lâm Chính Nam nghỉngờ hỏi lại.“Vâng, cậu ấy nói mình là chồng của côNgữ Lam.”“Hả?” Ánh mắt Lâm Chính Nam lập tứcbùng lên cơn giận: “Cậu ta đến gặp tôià? Được, bảo cậu ta vào đây! Vương Vỹ,mọi -người, đi vào phòng bên cạnh nghỉngơi trước đi.“Vâng ạ.” Vương Vỹ liên tục gật đầu,trong lòng vô cùng vui vẻ, Trương Thácà Trương Thác, mày đúng là tự tìmđường chết màiTuy Vương Vỹ không biết Trương Thácđến tìm Lâm Chính Nam làm gì, nhưnganh ta biết, cho dù là chuyện gì, hômnay Trương Thác cũng thảm rồi.Tập đoàn Lâm Thị.Lâm Ngữ Lam ngồi trong phòng làmviệc, lật từng trang tài liệu Lý Na mangđến, số liệu thiệt hại này khiến cô cực kỳđau đầu.Điện thoại riêng của phòng làm việc độtnhiên reo lên, Lâm Ngữ Lam nghi ngờ,điện thoại riêng này chỉ có nhà cũ mớigọi vào được.Chẳng lế ông nội xảy ra chuyện rồi?Lâm Ngữ Lam hoảng hốt trong lòng,không còn quan tâm gì được công việcnữa, vội vàng nghe máy.“Cô chủ, ông chủ bảo cô đến nhà cũ mộtchuyến.”“Được.” Lâm Ngữ Lam không chút do dựmà lập tức đứng dậy, đi ra ngoài công ty.Vừa đến dưới lầu công ty, Lâm Ngữ Lamđã nhìn thấy Milan đứng ở đó.“Ngữ Lam, tớ vừa định lên lầu tìm cậu.”Milan mặc đồ thể thao màu xanh da trời,vẻ mặt rất là hứng khởi.“Sao thế Milan?” Lâm Ngữ Lam hỏi mộttiếng.“Gọi cậu đến nhà cũ thăm ông cụ, haha.” Milan cười lớn một tiếng: “Hôm naycó chuyện tốt đấy!”“Chuyện tốt gì?” Lâm Ngữ Lam lấy làmkỳ lạ, chẳng lẽ khi nấy nhà cũ gọi điệnthoại đến là vì chuyện này à?Milan nắm lấy cổ tay Lâm Ngữ Lam: “Đithôi, cậu lái xe, nói trên đường luôn.”Lâm Ngữ Lam mang vẻ mặt nghỉ ngờ bịMilan kéo lên xe.Mercedes GT đỏ rực chạy băng băngtrên đường lớn của Ngân Châu.“Milan, cậu đừng giả vờ thần bí nữa, nóimau, là chuyện gì?”“Bệnh của ông nội cậu có thể trị rồi!”Milan đắc ý ngẩng đầu lên: “Thế nào, cáinày xem như tin tức tốt đúng không, nóicho cậu nghe, bác sĩ còn là tớ tìm đói”“Thật sao!” Trên khuôn mặt xinh đẹpcủa Lâm Ngữ Lam lộ ra nét mừng rỡ,tim bắt đầu đập nhanh hơn: “Milan, cậuthật sự có ơn rất lớn với nhà tớ đấy! Cậutìm bác sĩ ở đâu thế?”“Tìm ở nhà cậu đấy” Milan duỗi tay chỉLâm Ngữ Lam.“Nhà tớ?”“Đúng vậy, Ngữ Lam, lần trước TrươngThác mát xa cho cậu đã sử dụng mộtloại vật lý trị liệu trong đông y, cách nàycũng có thể trị bệnh ẩn trên người ôngcụ nữa, hì hì, anh ta vẫn không biết tìnhhình của ông cụ, hôm nay tớ nói với anh†a một chút, anh ta đã đến đại viện rồi.”“Cái gì!” Giọng nói của Lâm Ngữ Lamđột nhiên cao lên đến quãng tám, xeđang chạy trên đường phát ra tiếng masát chói tai, cuối cùng dừng lại bênđường, cũng may trên đường không cóxe, nếu không rất có thể xảy ra tai nạngiao thông.Tình huống bất ngờ như vậy khiến Milansợ hết hồn, cô nắm chặt tay vịn trên đỉnhđầu: “Ngữ Lam, cậu kích động thế làmgì?”Lâm Ngữ Lam quay đầu qua, trợn to mắtnhìn Milan: “Cậu nói, Trương Thác đichữa bệnh cho ông nội rồi?”“Đúng thế.” Milan gật đầu.“Cái này!” Lâm Ngữ Lam bỗng trở nên lolắng, trong lòng cô biết Trương Tháchoàn toàn không biết vật lý trị liệu củađông y gì đó, chỉ là mát xa huyệt vị bìnhthường mà thôi, sao anh có thể chữabệnh cho ông nội chứ, khi nấy nhà cũgọi điện thoại đến, đừng nói là TrươngThác gặp rắc rối rồi nhé!“Ngữ Lam, sao thế?” Milan khó hiểu nhìnLâm Ngữ Lam.“Tớ:. tớ không biết nên giải thích với cậuthế nào, tới nhà cũ trước đã!” Lâm NgữLam đạp lên chân ga, chiếc xe ầm vangmột tiếng, nhanh chóng chạy đến đạiviện của nhà họ Lâm.

Chương 69