Tác giả:

Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…

Chương 796: Tâm ngoại hóa hồn (4)

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Editor: Minh DiệuBeta: Mặc Quân DạHồng Chúc lập tức gật đầu, chỉ có Tiểu Đăng Lung vẫn còn mang chút hoài nghi nhìn thoáng qua A Tát Lôi đang đứng canh ngoài cửa gian nhà đá.“Đều là người một nhà, ngươi có thể yên tâm.” Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm túc nói. Đối với những người trung thành với mình, nàng sẽ không bao giờ hoài nghi, cho dù xảy ra biến cố thì cũng chỉ có thể tự trách khả năng phán đoán của bản thân quá kém mà thôi!Nghe thấy nàng nói, nhiệt huyết trong người A Tát Lôi lập tức sôi trào, hắn dứt khoát đứng lên xung phong nhận việc: “Vương, mọi người cứ bàn chuyện đại sự đi, ta sẽ đi ra bên ngoài canh chừng!”Tiểu Đăng Lung cũng đứng lên, nói: “Ta cũng đi!”“Hồng Liên cùng Mặc Liên vẫn còn đang ở bên ngoài, các ngươi nhớ cẩn thận một chút.” Hoàng Bắc Nguyệt cũng không có phản đối, không phải nàng không tin tưởng bọn họ, chỉ là người của Quang Diệu Điện đã đến đây, nàng không thể không đề phòng.Tên Mạnh Kỳ Thiên đó đã có thể nghĩ đến việc mượn hơi thở của Trưởng công chúa Huệ Văn để đi vào đây, nhiêu đó cũng đủ thấy được trình độ thông minh của hắn, cho nên nàng phải cẩn thận hơn một chút mới được.Sau khi hai người kia đi ra ngoài, Hồng Chúc mới chậm rãi dựa vào tường, xốc lại tinh thần nói ra mọi chuyện.Vạn Thú Vô Cương là thuật pháp thần bí và cường đại nhất từ xưa đến nay. Những Triệu hoán sư bình thường, thậm chí là Triệu hoán sư cường đại đều phải ký kết khế ước bản mệnh cùng với Linh thú, chỉ khi tính mệnh hai bên liên kết với nhau, bọn họ mới có thể phát huy hết thực lực của bản thân.Cho nên, mối quan hệ giữa Triệu hoán sư cùng Triệu hoán thú chính là loại quan hệ lợi dụng lẫn nhau, đồng thời dựa vào nhau.Trong trăm ngàn năm qua, loại quan hệ này chưa từng có ai có thể phá vỡ được, cho đến khi Vạn Thú Vô Cương xuất hiện!Năm đó, khi người kia sử dụng Vạn Thú Vô Cương, đó là một tràng cảnh kinh tài tuyệt diễm đến độ nào chứ? Uy chấn bát phương, quân lâm thiên hạ, không một ai có thể bì kịp!Vạn Thú Vô Cương có thể triệu hoán vạn thú, nhưng không ai biết được, dưới uy lực cường đại đó lại che giấu một loại pháp tắc còn tàn khốc hơn so với khế ước bản mệnh!Nếu muốn có được lực lượng của Vạn Thú Vô Cương, người sử dụng nhất định phải có một Thần thú tình nguyện hi sinh bản thân, đem hồn phách luyện hóa trợ giúp người tu luyện, bởi vì lực lượng trong Vạn Thú Vô Cương quá cường đại, thân thể con người căn bản không thể chống cự lại sự cắn trả của vô số loài thú!Lực cắn trả, chỉ có siêu cấp Thần thú mới có thể ngăn cản!Thần thú luyện hóa hồn phách của chính mình xong thì sẽ đạt được lực lượng cường đại, nó có thể liên hệ với Vạn Thú Vô Cương, sau đó dùng lực lượng có được sau khi luyện hóa hồn phách dẫn dắt hắc khí trong Vạn Thú Vô Cương đưa vào trong cơ thể người tu luyện.Vạn Thú Vô Cương, Thần thú, con người, ba bên dùng một loại trạng thái cân bằng để có được lực lượng cao nhất!Đây là một quá trình cực kỳ thống khổ và tàn nhẫn, bởi vì như thế cũng có nghĩa là sinh tử của Thần thú và người tu luyện đã kết nối lại với nhau, điểm này có chút tương tự với khế ước bản mệnh, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất, đó là khi người tu luyện chết đi, Thần thú sẽ bị lực lượng của Vạn Thú Vô Cương cắn trả! Quá trình này dài hay ngắn đều phụ thuộc vào tu vi của Thần thú!“Sau khi người tu luyện qua đời, Thần thú sẽ từ từ tiến vào trạng thái hóa hồn, đánh mất bản thân, sau đó chậm rãi biến thành hung linh không có ý thức. Hung linh này sẽ tiếp tục phát triển, bỏ thần nhập ma, cuối cùng biến thành Ma thú!”Hồng Chúc nói xong, có chút uể oải thở hắt ra một hơi. Hôm nay nàng vừa mới trải qua trạng thái hóa hồn vô cùng thống khổ, đánh mất bản thân, không có ý thức giãy dụa trong không gian, hao tổn đi rất nhiều nguyên khí, lúc này thân thể quả thật vô cùng suy yếu!Nhưng may mắn, nàng đã đợi được chủ nhân trở về, cảm xúc vui mừng hơn bao giờ hết này chính là thứ chống đỡ giúp nàng nói nhiều như thế.Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm túc lắng nghe, vẻ mặt bình thản, ánh mắt trong như nước. Nàng suy tư trong chốc lát, sau đó hỏi: “Ma thú bỏ thần nhập ma thì sẽ như thế nào?”“Đó là vật cao quý nhất trong “ma”, sẽ mang đến rắc rối và tai họa cho cả thiên hạ, trở thành kiếp nạn của nhân gian!”[ma này có nghĩa là ma quỷ, vật xấu]

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Editor: Minh DiệuBeta: Mặc Quân DạHồng Chúc lập tức gật đầu, chỉ có Tiểu Đăng Lung vẫn còn mang chút hoài nghi nhìn thoáng qua A Tát Lôi đang đứng canh ngoài cửa gian nhà đá.“Đều là người một nhà, ngươi có thể yên tâm.” Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm túc nói. Đối với những người trung thành với mình, nàng sẽ không bao giờ hoài nghi, cho dù xảy ra biến cố thì cũng chỉ có thể tự trách khả năng phán đoán của bản thân quá kém mà thôi!Nghe thấy nàng nói, nhiệt huyết trong người A Tát Lôi lập tức sôi trào, hắn dứt khoát đứng lên xung phong nhận việc: “Vương, mọi người cứ bàn chuyện đại sự đi, ta sẽ đi ra bên ngoài canh chừng!”Tiểu Đăng Lung cũng đứng lên, nói: “Ta cũng đi!”“Hồng Liên cùng Mặc Liên vẫn còn đang ở bên ngoài, các ngươi nhớ cẩn thận một chút.” Hoàng Bắc Nguyệt cũng không có phản đối, không phải nàng không tin tưởng bọn họ, chỉ là người của Quang Diệu Điện đã đến đây, nàng không thể không đề phòng.Tên Mạnh Kỳ Thiên đó đã có thể nghĩ đến việc mượn hơi thở của Trưởng công chúa Huệ Văn để đi vào đây, nhiêu đó cũng đủ thấy được trình độ thông minh của hắn, cho nên nàng phải cẩn thận hơn một chút mới được.Sau khi hai người kia đi ra ngoài, Hồng Chúc mới chậm rãi dựa vào tường, xốc lại tinh thần nói ra mọi chuyện.Vạn Thú Vô Cương là thuật pháp thần bí và cường đại nhất từ xưa đến nay. Những Triệu hoán sư bình thường, thậm chí là Triệu hoán sư cường đại đều phải ký kết khế ước bản mệnh cùng với Linh thú, chỉ khi tính mệnh hai bên liên kết với nhau, bọn họ mới có thể phát huy hết thực lực của bản thân.Cho nên, mối quan hệ giữa Triệu hoán sư cùng Triệu hoán thú chính là loại quan hệ lợi dụng lẫn nhau, đồng thời dựa vào nhau.Trong trăm ngàn năm qua, loại quan hệ này chưa từng có ai có thể phá vỡ được, cho đến khi Vạn Thú Vô Cương xuất hiện!Năm đó, khi người kia sử dụng Vạn Thú Vô Cương, đó là một tràng cảnh kinh tài tuyệt diễm đến độ nào chứ? Uy chấn bát phương, quân lâm thiên hạ, không một ai có thể bì kịp!Vạn Thú Vô Cương có thể triệu hoán vạn thú, nhưng không ai biết được, dưới uy lực cường đại đó lại che giấu một loại pháp tắc còn tàn khốc hơn so với khế ước bản mệnh!Nếu muốn có được lực lượng của Vạn Thú Vô Cương, người sử dụng nhất định phải có một Thần thú tình nguyện hi sinh bản thân, đem hồn phách luyện hóa trợ giúp người tu luyện, bởi vì lực lượng trong Vạn Thú Vô Cương quá cường đại, thân thể con người căn bản không thể chống cự lại sự cắn trả của vô số loài thú!Lực cắn trả, chỉ có siêu cấp Thần thú mới có thể ngăn cản!Thần thú luyện hóa hồn phách của chính mình xong thì sẽ đạt được lực lượng cường đại, nó có thể liên hệ với Vạn Thú Vô Cương, sau đó dùng lực lượng có được sau khi luyện hóa hồn phách dẫn dắt hắc khí trong Vạn Thú Vô Cương đưa vào trong cơ thể người tu luyện.Vạn Thú Vô Cương, Thần thú, con người, ba bên dùng một loại trạng thái cân bằng để có được lực lượng cao nhất!Đây là một quá trình cực kỳ thống khổ và tàn nhẫn, bởi vì như thế cũng có nghĩa là sinh tử của Thần thú và người tu luyện đã kết nối lại với nhau, điểm này có chút tương tự với khế ước bản mệnh, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất, đó là khi người tu luyện chết đi, Thần thú sẽ bị lực lượng của Vạn Thú Vô Cương cắn trả! Quá trình này dài hay ngắn đều phụ thuộc vào tu vi của Thần thú!“Sau khi người tu luyện qua đời, Thần thú sẽ từ từ tiến vào trạng thái hóa hồn, đánh mất bản thân, sau đó chậm rãi biến thành hung linh không có ý thức. Hung linh này sẽ tiếp tục phát triển, bỏ thần nhập ma, cuối cùng biến thành Ma thú!”Hồng Chúc nói xong, có chút uể oải thở hắt ra một hơi. Hôm nay nàng vừa mới trải qua trạng thái hóa hồn vô cùng thống khổ, đánh mất bản thân, không có ý thức giãy dụa trong không gian, hao tổn đi rất nhiều nguyên khí, lúc này thân thể quả thật vô cùng suy yếu!Nhưng may mắn, nàng đã đợi được chủ nhân trở về, cảm xúc vui mừng hơn bao giờ hết này chính là thứ chống đỡ giúp nàng nói nhiều như thế.Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm túc lắng nghe, vẻ mặt bình thản, ánh mắt trong như nước. Nàng suy tư trong chốc lát, sau đó hỏi: “Ma thú bỏ thần nhập ma thì sẽ như thế nào?”“Đó là vật cao quý nhất trong “ma”, sẽ mang đến rắc rối và tai họa cho cả thiên hạ, trở thành kiếp nạn của nhân gian!”[ma này có nghĩa là ma quỷ, vật xấu]

Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Editor: Minh DiệuBeta: Mặc Quân DạHồng Chúc lập tức gật đầu, chỉ có Tiểu Đăng Lung vẫn còn mang chút hoài nghi nhìn thoáng qua A Tát Lôi đang đứng canh ngoài cửa gian nhà đá.“Đều là người một nhà, ngươi có thể yên tâm.” Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm túc nói. Đối với những người trung thành với mình, nàng sẽ không bao giờ hoài nghi, cho dù xảy ra biến cố thì cũng chỉ có thể tự trách khả năng phán đoán của bản thân quá kém mà thôi!Nghe thấy nàng nói, nhiệt huyết trong người A Tát Lôi lập tức sôi trào, hắn dứt khoát đứng lên xung phong nhận việc: “Vương, mọi người cứ bàn chuyện đại sự đi, ta sẽ đi ra bên ngoài canh chừng!”Tiểu Đăng Lung cũng đứng lên, nói: “Ta cũng đi!”“Hồng Liên cùng Mặc Liên vẫn còn đang ở bên ngoài, các ngươi nhớ cẩn thận một chút.” Hoàng Bắc Nguyệt cũng không có phản đối, không phải nàng không tin tưởng bọn họ, chỉ là người của Quang Diệu Điện đã đến đây, nàng không thể không đề phòng.Tên Mạnh Kỳ Thiên đó đã có thể nghĩ đến việc mượn hơi thở của Trưởng công chúa Huệ Văn để đi vào đây, nhiêu đó cũng đủ thấy được trình độ thông minh của hắn, cho nên nàng phải cẩn thận hơn một chút mới được.Sau khi hai người kia đi ra ngoài, Hồng Chúc mới chậm rãi dựa vào tường, xốc lại tinh thần nói ra mọi chuyện.Vạn Thú Vô Cương là thuật pháp thần bí và cường đại nhất từ xưa đến nay. Những Triệu hoán sư bình thường, thậm chí là Triệu hoán sư cường đại đều phải ký kết khế ước bản mệnh cùng với Linh thú, chỉ khi tính mệnh hai bên liên kết với nhau, bọn họ mới có thể phát huy hết thực lực của bản thân.Cho nên, mối quan hệ giữa Triệu hoán sư cùng Triệu hoán thú chính là loại quan hệ lợi dụng lẫn nhau, đồng thời dựa vào nhau.Trong trăm ngàn năm qua, loại quan hệ này chưa từng có ai có thể phá vỡ được, cho đến khi Vạn Thú Vô Cương xuất hiện!Năm đó, khi người kia sử dụng Vạn Thú Vô Cương, đó là một tràng cảnh kinh tài tuyệt diễm đến độ nào chứ? Uy chấn bát phương, quân lâm thiên hạ, không một ai có thể bì kịp!Vạn Thú Vô Cương có thể triệu hoán vạn thú, nhưng không ai biết được, dưới uy lực cường đại đó lại che giấu một loại pháp tắc còn tàn khốc hơn so với khế ước bản mệnh!Nếu muốn có được lực lượng của Vạn Thú Vô Cương, người sử dụng nhất định phải có một Thần thú tình nguyện hi sinh bản thân, đem hồn phách luyện hóa trợ giúp người tu luyện, bởi vì lực lượng trong Vạn Thú Vô Cương quá cường đại, thân thể con người căn bản không thể chống cự lại sự cắn trả của vô số loài thú!Lực cắn trả, chỉ có siêu cấp Thần thú mới có thể ngăn cản!Thần thú luyện hóa hồn phách của chính mình xong thì sẽ đạt được lực lượng cường đại, nó có thể liên hệ với Vạn Thú Vô Cương, sau đó dùng lực lượng có được sau khi luyện hóa hồn phách dẫn dắt hắc khí trong Vạn Thú Vô Cương đưa vào trong cơ thể người tu luyện.Vạn Thú Vô Cương, Thần thú, con người, ba bên dùng một loại trạng thái cân bằng để có được lực lượng cao nhất!Đây là một quá trình cực kỳ thống khổ và tàn nhẫn, bởi vì như thế cũng có nghĩa là sinh tử của Thần thú và người tu luyện đã kết nối lại với nhau, điểm này có chút tương tự với khế ước bản mệnh, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất, đó là khi người tu luyện chết đi, Thần thú sẽ bị lực lượng của Vạn Thú Vô Cương cắn trả! Quá trình này dài hay ngắn đều phụ thuộc vào tu vi của Thần thú!“Sau khi người tu luyện qua đời, Thần thú sẽ từ từ tiến vào trạng thái hóa hồn, đánh mất bản thân, sau đó chậm rãi biến thành hung linh không có ý thức. Hung linh này sẽ tiếp tục phát triển, bỏ thần nhập ma, cuối cùng biến thành Ma thú!”Hồng Chúc nói xong, có chút uể oải thở hắt ra một hơi. Hôm nay nàng vừa mới trải qua trạng thái hóa hồn vô cùng thống khổ, đánh mất bản thân, không có ý thức giãy dụa trong không gian, hao tổn đi rất nhiều nguyên khí, lúc này thân thể quả thật vô cùng suy yếu!Nhưng may mắn, nàng đã đợi được chủ nhân trở về, cảm xúc vui mừng hơn bao giờ hết này chính là thứ chống đỡ giúp nàng nói nhiều như thế.Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm túc lắng nghe, vẻ mặt bình thản, ánh mắt trong như nước. Nàng suy tư trong chốc lát, sau đó hỏi: “Ma thú bỏ thần nhập ma thì sẽ như thế nào?”“Đó là vật cao quý nhất trong “ma”, sẽ mang đến rắc rối và tai họa cho cả thiên hạ, trở thành kiếp nạn của nhân gian!”[ma này có nghĩa là ma quỷ, vật xấu]

Chương 796: Tâm ngoại hóa hồn (4)