Dưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền…
Chương 853: Đại điển sắc phong Hoàng Hậu 4
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Tuy nhiên, nếu Công chúa Hi Hòa chỉ vô tình gặp Ngụy võ thần nói chuyện, cần gì đuổi hết người bên cạnh đi, Cần gì phải an bài người gác khắp nơi xung quanh chứ?Gạt được người khác chứ sao gạt được Hoàng Bắc Nguyệt, không có chuyện gì mới là lạ.Nến Đỏ chớp chớp mắt: "Chủ nhân thật lợi hại!""Không phải ta lợi hại, mà là Công chúa Hi Hòa không ngờ ta đi theo, hơn nữa còn sớm hoài nghi bà ta. Bà ta không bố trí phòng vệ chúng ta." Hoàng Bắc Nguyệt tiếc hận thở dài. Nàng hy vọng không phải Công chúa Hi Hòa biết bao.Dù sao vị công chúa này là cứu tinh duy nhất của Bắc Nguyệt quận chúa lúc nhỏ buồn bã bất lực. Nàng hy vọng Hi Hòa cô cô có thể nhanh hồi đế đô, tới cứu nàng."Chúng ta làm gì tiếp theo"."Kế tiếp làm như bọn họ mong muốn đi, sẽ có trò hay chờ bọn họ!" Hoàng Bắc Nguyệt mỉm cười.Người khác bất nhân, nàng cũng bất nghĩa, chúng ta không ai là người thiện lương. Xem ai thủ đoạn tàn nhẫn hơn.Nến Đỏ cao hứng cười rộ lên: "Nến Đỏ không thể chờ được. Chủ nhân, chúng ta vào xem đại điển phong Hậu đi?"Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, nhìn về phía Thiên Hợp Cung uy nghiêm lộ ra khí vui mừng. Ngói lưu ly bị ánh tuyết chiếu rọi xuống, lấp lánh đẹp mắt, điềm lành bao phủ cung điện vui mừng này. Từng điệu nhạc truyền tới, trong nháy mắt, tâm tình của nàng sa sút một chút, tuy nhiên rất nhanh bình tĩnh lại.Bởi vì trong Thiên Hợp Cung truyền đến tiếng hô dời núi lấp biển:" Hoàng Thiên ở trên, Hậu Thổ bên dưới! Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"Tiếng hô điếc tai nhức óc như muốn lật đổ Thiên Hợp Cung.Hoàng Bắc Nguyệt từ cửa lớn nhìn vào Thiên Hợp Cung, liếc mắt thấy trên thảm đỏ trải tầng tầng ở cầu thang bạch ngọc, quần thần đều quỳ xuống, hướng về phía trước cúng bái hoàng đế cùng hoàng hậu bọn họ.Nàng chợt nhớ Phong Liên Dực từng nói muốn lấy nàng làm hậu, nếu lúc ấy nàng không cự tuyệt thì hiện tại người đứng chung với hắn tiếp nhận hàng vạn hàng nghìn người quỳ lạy cùng chúc phúc chính là nàng.
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Tuy nhiên, nếu Công chúa Hi Hòa chỉ vô tình gặp Ngụy võ thần nói chuyện, cần gì đuổi hết người bên cạnh đi, Cần gì phải an bài người gác khắp nơi xung quanh chứ?Gạt được người khác chứ sao gạt được Hoàng Bắc Nguyệt, không có chuyện gì mới là lạ.Nến Đỏ chớp chớp mắt: "Chủ nhân thật lợi hại!""Không phải ta lợi hại, mà là Công chúa Hi Hòa không ngờ ta đi theo, hơn nữa còn sớm hoài nghi bà ta. Bà ta không bố trí phòng vệ chúng ta." Hoàng Bắc Nguyệt tiếc hận thở dài. Nàng hy vọng không phải Công chúa Hi Hòa biết bao.Dù sao vị công chúa này là cứu tinh duy nhất của Bắc Nguyệt quận chúa lúc nhỏ buồn bã bất lực. Nàng hy vọng Hi Hòa cô cô có thể nhanh hồi đế đô, tới cứu nàng."Chúng ta làm gì tiếp theo"."Kế tiếp làm như bọn họ mong muốn đi, sẽ có trò hay chờ bọn họ!" Hoàng Bắc Nguyệt mỉm cười.Người khác bất nhân, nàng cũng bất nghĩa, chúng ta không ai là người thiện lương. Xem ai thủ đoạn tàn nhẫn hơn.Nến Đỏ cao hứng cười rộ lên: "Nến Đỏ không thể chờ được. Chủ nhân, chúng ta vào xem đại điển phong Hậu đi?"Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, nhìn về phía Thiên Hợp Cung uy nghiêm lộ ra khí vui mừng. Ngói lưu ly bị ánh tuyết chiếu rọi xuống, lấp lánh đẹp mắt, điềm lành bao phủ cung điện vui mừng này. Từng điệu nhạc truyền tới, trong nháy mắt, tâm tình của nàng sa sút một chút, tuy nhiên rất nhanh bình tĩnh lại.Bởi vì trong Thiên Hợp Cung truyền đến tiếng hô dời núi lấp biển:" Hoàng Thiên ở trên, Hậu Thổ bên dưới! Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"Tiếng hô điếc tai nhức óc như muốn lật đổ Thiên Hợp Cung.Hoàng Bắc Nguyệt từ cửa lớn nhìn vào Thiên Hợp Cung, liếc mắt thấy trên thảm đỏ trải tầng tầng ở cầu thang bạch ngọc, quần thần đều quỳ xuống, hướng về phía trước cúng bái hoàng đế cùng hoàng hậu bọn họ.Nàng chợt nhớ Phong Liên Dực từng nói muốn lấy nàng làm hậu, nếu lúc ấy nàng không cự tuyệt thì hiện tại người đứng chung với hắn tiếp nhận hàng vạn hàng nghìn người quỳ lạy cùng chúc phúc chính là nàng.
Phượng Nghịch Thiên HạTác giả: Lộ PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới màn đêm, con sông Hoàng Phổ cuồn cuộn tuôn trào, được ánh đèn hai bênbờ sông trang điểm xán lạn lóa mắt, cảnh ca múa mừng thái bình nhộn nhịp diễn ra. Quả không hổ danh là Bất Dạ Chi Thành. Ở phía Đông, tháp truyền hình Minh Châu cao 1535 thước, dưới ánh trăng lại càng thêm đồ sộ, hùng vĩ. Không ai thấy tại một nơi bí ẩn trên cao, một cái hắcsắc trường y thiếu nữ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, haimắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào chiếc du thuyền to lớn đang chậm rãi lướtđi trên sông Hoàng Phổ.Du thuyền cuối cùng cũng miễn cưỡng chạy đến dưới chân nàng. Khóe môiduyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ, bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi hắc dực cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng. Ánhtrăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng củathiếu nữ, một đầu hồng phát tựa hỏa diễm rực rỡ, đôi mặc mâu trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt. Bóng người của nàng ở giữa không trung thoáng đình trệ, rồi đột nhiên nhanh như chớp hướng tới du thuyền… Tuy nhiên, nếu Công chúa Hi Hòa chỉ vô tình gặp Ngụy võ thần nói chuyện, cần gì đuổi hết người bên cạnh đi, Cần gì phải an bài người gác khắp nơi xung quanh chứ?Gạt được người khác chứ sao gạt được Hoàng Bắc Nguyệt, không có chuyện gì mới là lạ.Nến Đỏ chớp chớp mắt: "Chủ nhân thật lợi hại!""Không phải ta lợi hại, mà là Công chúa Hi Hòa không ngờ ta đi theo, hơn nữa còn sớm hoài nghi bà ta. Bà ta không bố trí phòng vệ chúng ta." Hoàng Bắc Nguyệt tiếc hận thở dài. Nàng hy vọng không phải Công chúa Hi Hòa biết bao.Dù sao vị công chúa này là cứu tinh duy nhất của Bắc Nguyệt quận chúa lúc nhỏ buồn bã bất lực. Nàng hy vọng Hi Hòa cô cô có thể nhanh hồi đế đô, tới cứu nàng."Chúng ta làm gì tiếp theo"."Kế tiếp làm như bọn họ mong muốn đi, sẽ có trò hay chờ bọn họ!" Hoàng Bắc Nguyệt mỉm cười.Người khác bất nhân, nàng cũng bất nghĩa, chúng ta không ai là người thiện lương. Xem ai thủ đoạn tàn nhẫn hơn.Nến Đỏ cao hứng cười rộ lên: "Nến Đỏ không thể chờ được. Chủ nhân, chúng ta vào xem đại điển phong Hậu đi?"Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, nhìn về phía Thiên Hợp Cung uy nghiêm lộ ra khí vui mừng. Ngói lưu ly bị ánh tuyết chiếu rọi xuống, lấp lánh đẹp mắt, điềm lành bao phủ cung điện vui mừng này. Từng điệu nhạc truyền tới, trong nháy mắt, tâm tình của nàng sa sút một chút, tuy nhiên rất nhanh bình tĩnh lại.Bởi vì trong Thiên Hợp Cung truyền đến tiếng hô dời núi lấp biển:" Hoàng Thiên ở trên, Hậu Thổ bên dưới! Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"Tiếng hô điếc tai nhức óc như muốn lật đổ Thiên Hợp Cung.Hoàng Bắc Nguyệt từ cửa lớn nhìn vào Thiên Hợp Cung, liếc mắt thấy trên thảm đỏ trải tầng tầng ở cầu thang bạch ngọc, quần thần đều quỳ xuống, hướng về phía trước cúng bái hoàng đế cùng hoàng hậu bọn họ.Nàng chợt nhớ Phong Liên Dực từng nói muốn lấy nàng làm hậu, nếu lúc ấy nàng không cự tuyệt thì hiện tại người đứng chung với hắn tiếp nhận hàng vạn hàng nghìn người quỳ lạy cùng chúc phúc chính là nàng.