Thời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau…

Chương 63

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tuy nhiên, hơn mười phút sau, lúc Đường Y Y đỉnh đi xem Mộ Phi đã họp xong chưa thì trợ lý của Mộ Phi đến nói với cô là anh ta đã rời khỏi đây rồi. Đường Y Y tức đến nỗi dậm chân dậm tay: “Mộ Phi, anh dám đối xử như thế với em. Trợ lý đứng ở bên cạnh muốn cười nhưng lại không dám cười, bộ dạng tức giận của Đường Y Y như thế này thì làm gì có người đàn ông nào chịu đựng nổi? Chẳng trách tổng giám đốc hủy hôn với cô ta. Sau khi Đường Tư Vũ diễn tập xong, Diệp Du đưa cho cô một chai nước, sau đó nói: “Tư Vũ, chị định để ảnh của em trên bìa postcast tuyên truyền, cũng là giúp em tăng thêm độ nồi tiếng. Em tài năng như thế nên được tỏa sáng.” Đường Tư Vũ ngạc nhiên: “Thật không ạ? Vậy thì cảm ơn chị nhiều nhé.” “Đừng khách sáo. Chị với Tô Hi là bạn bè đã nhiều năm rồi, mà em lại là chị em tốt của cô ấy, giúp đỡ nhau là việc nên làm. Hơn nữa, cậu nhóc nhà em nỗi tiếng như vậy, em là mẹ chắc chắn còn ưu tú hơn nữa kìal” Diệp Du thật lòng khen ngợi cô. Cô ấy mới 28, 29 tuổi nhưng đã rất có tiếng trong giới âm nhạc. “Lát nữa chúng ta đi chọn đồ cho em mặc trong buổi biểu diễn, đó là một cửa hàng cao cấp được giới chuyên môn đánh giá cao, em cứ chọn tùy thích, sau đó chúng ta sẽ chọn một bộ để chụp ảnh vào chiều nay, ngày mai chị sẽ thay postcast tuyên truyền mới, thêm hình em vào trong ảnh.” “Dạ, vâng ạ!” Đường Tư Vũ cắn môi cười, cô thực sự mong đợi buổi biểu diễn lần này. Buổi trưa, cô cùng nhóm nhân viên của Diệp Du đi ra ngoài ăn cơm. Cô ngồi xe bảo mẫu” đến một cửa hàng phục trang cao cấp. Đường Tư Vũ chọn một bộ lễ phục màu nude để chụp ảnh buổi chiều, mềm mại phóng khoáng, mang theo chút tiên khí. Tiếp đó, cô chọn một bộ lễ phục màu đỏ rượu kết hợp với màu đen đề lên sân khấu biểu diễn. (Xe bảo mẫu – {#l§#£ – Xe bảo mẫu bình thường dùng để vận chuyển hàng hoá đồ vật trong nhà, hoặc chở rất nhiều người, bình thường xe có 7 chỗ ngồi trở lên. Xe bảo mẫu xe chỉ đặc biệt thích hợp cho các ngôi sao ăn uống, hóa trang, tạo hình trong xe, bởi vậy xe giống như bảo mẫu cung cấp những thứ cần thiết cho hoạt động hằng ngày của minh tinh, cho nên gọi là xe bảo mẫu) Buổi biểu diễn có ba bài hát cần cô đệm đàn, Diệp Du thay cô dốc lòng lựa chọn. Buổi chụp ảnh buổi chiều diễn ra thuận lợi. Đường Tư Vũ vốn dĩ đã có vẻ đẹp rất nghệ thuật, kết hợp với ngũ quan vừa tinh tế vừa cổ điển, khiến bức ảnh tuyên truyền vô cùng thu hút. Bận rộn mãi đến khoảng 4 giờ chiều mới xong công việc, Đường Tư Vũ kết thúc công việc và trở về nhà. Trên đường cô nghĩ đến việc đón con, liền bảo tài xế taxi lái nhanh thêm một chút. Đi đến trước cổng trường đã nhìn thấy không ít phụ huynh đến đón con. Đường Tư Vũ vội đi đến cổng trường, nhưng chưa đi vào đã nhìn thấy một thân hình nổi bật giữa đám đông. Ngày nào Hình Liệt Hàn cũng đi đón con đều như vắt chanh, điều này khiến cô có chút bất ngờ, một ông chủ lớn như anh ta chẳng phải nên rất bận hay sao? “Mami…” Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi nhìn thấy cô liền buông tay cha cậu ra, chạy đến bên cô. Đường Tư Vũ giơ tay ôm con trai vào lòng, xoay tròn một vòng trên mặt đất, thơm vào gương mặt nhỏ nhắn trắng ngần: “Nhớ mami không?” “Nhớ ạt” “Mami bận từ sáng đến giờ, vẫn chưa có thời gian đi mua thức ăn, lát nữa đi siêu thị với mami nhé!” Đường Tư Vũ nói với cậu nhóc. “Dại Vâng ạ!” Nói xong, Đường Dĩ Hi nhìn sang người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh: “Daddy, daddy cũng đi cùng mẹ con con nhét” Hình Liệt Hàn trầm ngâm do dự một lúc: “Được!” Đường Tư Vũ lại không muốn cho anh ta đi, rõ ràng cô chỉ muốn đi dạo siêu thị với con trai cô, có thêm người đàn ông này cảm giác như có thêm áp lực vô hình. Nhưng dù sao anh ta cũng đã đồng ý nên cô cũng ngại từ chối. Đối diện trường một đoạn không xa có một cái siêu thị lớn. Lúc này mọi người cũng không cần lái xe mà chỉ cần đi bộ qua một cái cầu là đến. Cậu nhóc nhảy chân sáo lên phía trước, lộ ra sự ngây thơ trong sáng đúng tuổi. Lúc đi lên bậc, một bên cậu nắm tay Đường Tư Vũ, một bên nắm tay hình Liệt Hàn, thể hiện rõ tâm tư muốn thắt chặt tình cảm của mọi người. Không ít các bậc phụ huynh đến trường đón con tan học đều ngưỡng mộ nhìn gia đình cậu nhóc, cảm thán nhan sắc của cả gia đình cũng như tài sản không ai bì nồi của họ. Đến siêu thị, Đường Tư Vũ thấy quần áo của cậu nhóc cũng cũ rồi, thời gian còn sớm, cô định đi dạo mấy cửa hàng bán quần áo. Cậu nhóc rất thích mấy đồ chơi mà họ bày bán trong cửa hàng, Hình Liệt Hàn cũng đi theo sau. Lần này Đường Tư Vũ cũng không cần phải để ý đến giá cả nữa, chỉ cần tìm thấy quần áo phù hợp với con trai là sẽ mua. Vừa vào đến cửa hàng, cô liền bị thu hút bởi hàng váy công chúa Kawaii, cô đưa tay lên sờ chất liệu vải, ánh mắt nhìn vào chiếc váy nữ được thiết kế vô cùng đẹp, tự cảm thán, tại sao cô lại sinh ra một thằng con trai? “Mami, nếu mami thích, hôm khác con với daddy sẽ sinh thêm cho mẹ một em gái, như thế chẳng phải mẹ có thể mua váy cho em rồi sao?” Cậu nhóc vô tư nói.

Tuy nhiên, hơn mười phút sau, lúc Đường Y Y đỉnh đi xem Mộ Phi đã họp xong chưa thì trợ lý của Mộ Phi đến nói với cô là anh ta đã rời khỏi đây rồi.

 

Đường Y Y tức đến nỗi dậm chân dậm tay: “Mộ Phi, anh dám đối xử như thế với em.

 

Trợ lý đứng ở bên cạnh muốn cười nhưng lại không dám cười, bộ dạng tức giận của Đường Y Y như thế này thì làm gì có người đàn ông nào chịu đựng nổi? Chẳng trách tổng giám đốc hủy hôn với cô ta.

 

Sau khi Đường Tư Vũ diễn tập xong, Diệp Du đưa cho cô một chai nước, sau đó nói: “Tư Vũ, chị định để ảnh của em trên bìa postcast tuyên truyền, cũng là giúp em tăng thêm độ nồi tiếng. Em tài năng như thế nên được tỏa sáng.”

 

Đường Tư Vũ ngạc nhiên: “Thật không ạ?

 

Vậy thì cảm ơn chị nhiều nhé.”

 

“Đừng khách sáo. Chị với Tô Hi là bạn bè đã nhiều năm rồi, mà em lại là chị em tốt của cô ấy, giúp đỡ nhau là việc nên làm.

 

Hơn nữa, cậu nhóc nhà em nỗi tiếng như vậy, em là mẹ chắc chắn còn ưu tú hơn nữa kìal” Diệp Du thật lòng khen ngợi cô.

 

Cô ấy mới 28, 29 tuổi nhưng đã rất có tiếng trong giới âm nhạc.

 

“Lát nữa chúng ta đi chọn đồ cho em mặc trong buổi biểu diễn, đó là một cửa hàng cao cấp được giới chuyên môn đánh giá cao, em cứ chọn tùy thích, sau đó chúng ta sẽ chọn một bộ để chụp ảnh vào chiều nay, ngày mai chị sẽ thay postcast tuyên truyền mới, thêm hình em vào trong ảnh.”

 

“Dạ, vâng ạ!” Đường Tư Vũ cắn môi cười, cô thực sự mong đợi buổi biểu diễn lần này.

 

Buổi trưa, cô cùng nhóm nhân viên của Diệp Du đi ra ngoài ăn cơm. Cô ngồi xe bảo mẫu” đến một cửa hàng phục trang cao cấp. Đường Tư Vũ chọn một bộ lễ phục màu nude để chụp ảnh buổi chiều, mềm mại phóng khoáng, mang theo chút tiên khí. Tiếp đó, cô chọn một bộ lễ phục màu đỏ rượu kết hợp với màu đen đề lên sân khấu biểu diễn.

 

(Xe bảo mẫu – {#l§#£ – Xe bảo mẫu bình thường dùng để vận chuyển hàng hoá đồ vật trong nhà, hoặc chở rất nhiều người, bình thường xe có 7 chỗ ngồi trở lên. Xe bảo mẫu xe chỉ đặc biệt thích hợp cho các ngôi sao ăn uống, hóa trang, tạo hình trong xe, bởi vậy xe giống như bảo mẫu cung cấp những thứ cần thiết cho hoạt động hằng ngày của minh tinh, cho nên gọi là xe bảo mẫu) Buổi biểu diễn có ba bài hát cần cô đệm đàn, Diệp Du thay cô dốc lòng lựa chọn.

 

Buổi chụp ảnh buổi chiều diễn ra thuận lợi. Đường Tư Vũ vốn dĩ đã có vẻ đẹp rất nghệ thuật, kết hợp với ngũ quan vừa tinh tế vừa cổ điển, khiến bức ảnh tuyên truyền vô cùng thu hút.

 

Bận rộn mãi đến khoảng 4 giờ chiều mới xong công việc, Đường Tư Vũ kết thúc công việc và trở về nhà. Trên đường cô nghĩ đến việc đón con, liền bảo tài xế taxi lái nhanh thêm một chút.

 

Đi đến trước cổng trường đã nhìn thấy không ít phụ huynh đến đón con. Đường Tư Vũ vội đi đến cổng trường, nhưng chưa đi vào đã nhìn thấy một thân hình nổi bật giữa đám đông. Ngày nào Hình Liệt Hàn cũng đi đón con đều như vắt chanh, điều này khiến cô có chút bất ngờ, một ông chủ lớn như anh ta chẳng phải nên rất bận hay sao?

 

“Mami…” Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi nhìn thấy cô liền buông tay cha cậu ra, chạy đến bên cô.

 

Đường Tư Vũ giơ tay ôm con trai vào lòng, xoay tròn một vòng trên mặt đất, thơm vào gương mặt nhỏ nhắn trắng ngần: “Nhớ mami không?”

 

“Nhớ ạt”

 

“Mami bận từ sáng đến giờ, vẫn chưa có thời gian đi mua thức ăn, lát nữa đi siêu thị với mami nhé!” Đường Tư Vũ nói với cậu nhóc.

 

“Dại Vâng ạ!” Nói xong, Đường Dĩ Hi nhìn sang người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh: “Daddy, daddy cũng đi cùng mẹ con con nhét”

 

Hình Liệt Hàn trầm ngâm do dự một lúc: “Được!”

 

Đường Tư Vũ lại không muốn cho anh ta đi, rõ ràng cô chỉ muốn đi dạo siêu thị với con trai cô, có thêm người đàn ông này cảm giác như có thêm áp lực vô hình.

 

Nhưng dù sao anh ta cũng đã đồng ý nên cô cũng ngại từ chối.

 

Đối diện trường một đoạn không xa có một cái siêu thị lớn. Lúc này mọi người cũng không cần lái xe mà chỉ cần đi bộ qua một cái cầu là đến.

 

Cậu nhóc nhảy chân sáo lên phía trước, lộ ra sự ngây thơ trong sáng đúng tuổi.

 

Lúc đi lên bậc, một bên cậu nắm tay Đường Tư Vũ, một bên nắm tay hình Liệt Hàn, thể hiện rõ tâm tư muốn thắt chặt tình cảm của mọi người.

 

Không ít các bậc phụ huynh đến trường đón con tan học đều ngưỡng mộ nhìn gia đình cậu nhóc, cảm thán nhan sắc của cả gia đình cũng như tài sản không ai bì nồi của họ.

 

Đến siêu thị, Đường Tư Vũ thấy quần áo của cậu nhóc cũng cũ rồi, thời gian còn sớm, cô định đi dạo mấy cửa hàng bán quần áo. Cậu nhóc rất thích mấy đồ chơi mà họ bày bán trong cửa hàng, Hình Liệt Hàn cũng đi theo sau.

 

Lần này Đường Tư Vũ cũng không cần phải để ý đến giá cả nữa, chỉ cần tìm thấy quần áo phù hợp với con trai là sẽ mua.

 

Vừa vào đến cửa hàng, cô liền bị thu hút bởi hàng váy công chúa Kawaii, cô đưa tay lên sờ chất liệu vải, ánh mắt nhìn vào chiếc váy nữ được thiết kế vô cùng đẹp, tự cảm thán, tại sao cô lại sinh ra một thằng con trai?

 

“Mami, nếu mami thích, hôm khác con với daddy sẽ sinh thêm cho mẹ một em gái, như thế chẳng phải mẹ có thể mua váy cho em rồi sao?” Cậu nhóc vô tư nói.

Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhThời Vũ Kha nhào vào lòng mẹ khóc như mưa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập tuyệt vọng. Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến việc mình sẽ phải hẹn hò vui vẻ với một người mù! Tuy rằng Thịnh Hàn Ngọc khi trưởng thành vô cùng đẹp trai, thậm chí còn đẹp hơn cả minh tinh, nhưng có ích gì chứ? Cô ta không muốn kết hôn với một người đàn ông mù, cả đời này cô sẽ biến thành trò cười của thiên hạ! "Con gái ngoan, đừng khóc, mẹ sẽ tìm cách giúp con, mẹ sẽ không bao giờ để con gả cho người tàn tật. Đừng khóc, con khóc làm mẹ rất đau lòng.” Giang Nhã Đan vừa dỗ dành con gái, vừa hung hăng trừng mắt với chồng đang ngồi đối diện. Chuyện này đều do ông ấy, không xem xét rõ ràng trước khi quyết định. Cho dù nhà họ Thịnh có quyền có thế, tài sản dư thừa nhưng Giang Nhã Đan sẽ không bao giờ chấp nhận để đứa con gái bảo bối kết hôn với một người đàn ông mù. “Vũ Kha không thể nào kết hôn với Thịnh Hàn Ngọc được. Vũ Thành, anh không được đẩy con gái của chúng ta vào con đường chết!” Giang Nhã Đan lau… Tuy nhiên, hơn mười phút sau, lúc Đường Y Y đỉnh đi xem Mộ Phi đã họp xong chưa thì trợ lý của Mộ Phi đến nói với cô là anh ta đã rời khỏi đây rồi. Đường Y Y tức đến nỗi dậm chân dậm tay: “Mộ Phi, anh dám đối xử như thế với em. Trợ lý đứng ở bên cạnh muốn cười nhưng lại không dám cười, bộ dạng tức giận của Đường Y Y như thế này thì làm gì có người đàn ông nào chịu đựng nổi? Chẳng trách tổng giám đốc hủy hôn với cô ta. Sau khi Đường Tư Vũ diễn tập xong, Diệp Du đưa cho cô một chai nước, sau đó nói: “Tư Vũ, chị định để ảnh của em trên bìa postcast tuyên truyền, cũng là giúp em tăng thêm độ nồi tiếng. Em tài năng như thế nên được tỏa sáng.” Đường Tư Vũ ngạc nhiên: “Thật không ạ? Vậy thì cảm ơn chị nhiều nhé.” “Đừng khách sáo. Chị với Tô Hi là bạn bè đã nhiều năm rồi, mà em lại là chị em tốt của cô ấy, giúp đỡ nhau là việc nên làm. Hơn nữa, cậu nhóc nhà em nỗi tiếng như vậy, em là mẹ chắc chắn còn ưu tú hơn nữa kìal” Diệp Du thật lòng khen ngợi cô. Cô ấy mới 28, 29 tuổi nhưng đã rất có tiếng trong giới âm nhạc. “Lát nữa chúng ta đi chọn đồ cho em mặc trong buổi biểu diễn, đó là một cửa hàng cao cấp được giới chuyên môn đánh giá cao, em cứ chọn tùy thích, sau đó chúng ta sẽ chọn một bộ để chụp ảnh vào chiều nay, ngày mai chị sẽ thay postcast tuyên truyền mới, thêm hình em vào trong ảnh.” “Dạ, vâng ạ!” Đường Tư Vũ cắn môi cười, cô thực sự mong đợi buổi biểu diễn lần này. Buổi trưa, cô cùng nhóm nhân viên của Diệp Du đi ra ngoài ăn cơm. Cô ngồi xe bảo mẫu” đến một cửa hàng phục trang cao cấp. Đường Tư Vũ chọn một bộ lễ phục màu nude để chụp ảnh buổi chiều, mềm mại phóng khoáng, mang theo chút tiên khí. Tiếp đó, cô chọn một bộ lễ phục màu đỏ rượu kết hợp với màu đen đề lên sân khấu biểu diễn. (Xe bảo mẫu – {#l§#£ – Xe bảo mẫu bình thường dùng để vận chuyển hàng hoá đồ vật trong nhà, hoặc chở rất nhiều người, bình thường xe có 7 chỗ ngồi trở lên. Xe bảo mẫu xe chỉ đặc biệt thích hợp cho các ngôi sao ăn uống, hóa trang, tạo hình trong xe, bởi vậy xe giống như bảo mẫu cung cấp những thứ cần thiết cho hoạt động hằng ngày của minh tinh, cho nên gọi là xe bảo mẫu) Buổi biểu diễn có ba bài hát cần cô đệm đàn, Diệp Du thay cô dốc lòng lựa chọn. Buổi chụp ảnh buổi chiều diễn ra thuận lợi. Đường Tư Vũ vốn dĩ đã có vẻ đẹp rất nghệ thuật, kết hợp với ngũ quan vừa tinh tế vừa cổ điển, khiến bức ảnh tuyên truyền vô cùng thu hút. Bận rộn mãi đến khoảng 4 giờ chiều mới xong công việc, Đường Tư Vũ kết thúc công việc và trở về nhà. Trên đường cô nghĩ đến việc đón con, liền bảo tài xế taxi lái nhanh thêm một chút. Đi đến trước cổng trường đã nhìn thấy không ít phụ huynh đến đón con. Đường Tư Vũ vội đi đến cổng trường, nhưng chưa đi vào đã nhìn thấy một thân hình nổi bật giữa đám đông. Ngày nào Hình Liệt Hàn cũng đi đón con đều như vắt chanh, điều này khiến cô có chút bất ngờ, một ông chủ lớn như anh ta chẳng phải nên rất bận hay sao? “Mami…” Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi nhìn thấy cô liền buông tay cha cậu ra, chạy đến bên cô. Đường Tư Vũ giơ tay ôm con trai vào lòng, xoay tròn một vòng trên mặt đất, thơm vào gương mặt nhỏ nhắn trắng ngần: “Nhớ mami không?” “Nhớ ạt” “Mami bận từ sáng đến giờ, vẫn chưa có thời gian đi mua thức ăn, lát nữa đi siêu thị với mami nhé!” Đường Tư Vũ nói với cậu nhóc. “Dại Vâng ạ!” Nói xong, Đường Dĩ Hi nhìn sang người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh: “Daddy, daddy cũng đi cùng mẹ con con nhét” Hình Liệt Hàn trầm ngâm do dự một lúc: “Được!” Đường Tư Vũ lại không muốn cho anh ta đi, rõ ràng cô chỉ muốn đi dạo siêu thị với con trai cô, có thêm người đàn ông này cảm giác như có thêm áp lực vô hình. Nhưng dù sao anh ta cũng đã đồng ý nên cô cũng ngại từ chối. Đối diện trường một đoạn không xa có một cái siêu thị lớn. Lúc này mọi người cũng không cần lái xe mà chỉ cần đi bộ qua một cái cầu là đến. Cậu nhóc nhảy chân sáo lên phía trước, lộ ra sự ngây thơ trong sáng đúng tuổi. Lúc đi lên bậc, một bên cậu nắm tay Đường Tư Vũ, một bên nắm tay hình Liệt Hàn, thể hiện rõ tâm tư muốn thắt chặt tình cảm của mọi người. Không ít các bậc phụ huynh đến trường đón con tan học đều ngưỡng mộ nhìn gia đình cậu nhóc, cảm thán nhan sắc của cả gia đình cũng như tài sản không ai bì nồi của họ. Đến siêu thị, Đường Tư Vũ thấy quần áo của cậu nhóc cũng cũ rồi, thời gian còn sớm, cô định đi dạo mấy cửa hàng bán quần áo. Cậu nhóc rất thích mấy đồ chơi mà họ bày bán trong cửa hàng, Hình Liệt Hàn cũng đi theo sau. Lần này Đường Tư Vũ cũng không cần phải để ý đến giá cả nữa, chỉ cần tìm thấy quần áo phù hợp với con trai là sẽ mua. Vừa vào đến cửa hàng, cô liền bị thu hút bởi hàng váy công chúa Kawaii, cô đưa tay lên sờ chất liệu vải, ánh mắt nhìn vào chiếc váy nữ được thiết kế vô cùng đẹp, tự cảm thán, tại sao cô lại sinh ra một thằng con trai? “Mami, nếu mami thích, hôm khác con với daddy sẽ sinh thêm cho mẹ một em gái, như thế chẳng phải mẹ có thể mua váy cho em rồi sao?” Cậu nhóc vô tư nói.

Chương 63