Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 229: Muốn đuổi việc trang nại nại?
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trương Siêu Văn híp mắt nhìn Trang Nại Nại, đắc ý cười nói: “Trang Nại Nại, dùng điện thoại trong giờ họp, lại không chịu nhận sai, đã thế còn chống đối lãnh đạo, tội thêm tội, đợi lát nữa xem trợ lý Quý sẽ xử cô như thế nào?”Đúng lúc này, “két” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.Một giọng nói lạnh lùng kiêu ngạo truyền tới, “Mino, may cho tôi vài bộ lễ phục…”Nhìn thấy mấy người ở trong phòng, tiếng nói liền ngừng lại. Người đó lướt mắt nhìn quanh phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Trang Nại Nại, mày đẹp khẽ nhíu lại, hỏi: “Sao đều ở đây thế? Xảy ra chuyện gì à?”Người đến là Tả Y Y.Từ lần biết Trang Nại Nại và Tư Chính Đình đã kết hôn, Tả Y Y liền nhốt mình trong nhà.Mấy ngày trôi qua, cô ta mới miễn cưỡng chấp nhận sự thật này. Cho dù là vậy thì cô ta cũng không muốn bị người ta xem thường, nên chắc chắn sẽ tham gia lễ kỉ niệm một trăm năm thành lập của Đế Hào, hôm nay cô ta tới đây là vì lấy lại danh dự. Thật không ngờ… oái oăm thế nào lại gặp Trang Nại Nại!Tả Y Y nhíu mày, đôi mắt to xinh đẹp đánh giá Trang Nại Nại từ trên xuống dưới. Mino thấy Tả Y Y, trong mắt hơi lóe lên, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Vốn cho rằng Quý Thần sẽ xử lý Trang Nại Nại, nhưng bây giờ...Mino bước lên nói vài câu giải thích chuyện vừa xảy ra, cuối cùng thở dài nhấn mạnh, “Lỗi Trang Nại Nại phạm phải không phải là sai lầm không thể tha thứ. Mà cô ấy lại rất có tài, nên ý của tôi là để chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không có, coi như là giữ lại người tài cho công ty.”Trương Siêu Văn lại nói, “Không thể nói như thế, cho dù có năng lực mà nhân phẩm có vấn đề thì công ty chúng ta cũng không thể giữ lại.”Mino liền bất đắc dĩ nhìn Tả Y Y, “Cô Tả, làm cô phải chê cười rồi. Nếu không thì tôi tìm một phòng họp, hai người chúng ta đến đó thảo luận kiểu dáng trang phục cô muốn, thế nào?”Nói xong liền đi tới cửa, làm tư thế mời với Tả Y Y.Nhưng Tả Y Y không đi theo cô ta mà đi tới giữa mấy người, nói: “Anh Đình luôn nói với tôi đã lãnh lương thì phải làm việc. Với tư cách là phó phòng thiết kế, nếu hôm nay tôi đã gặp chuyện này thì tốt xấu gì cũng muốn giải quyết.”Lời này khiến ba người trong phòng hoang mang, không biết Tả Y Y muốn làm gì.Ngược lại, khóe môi lại Mino hơi nhếch lên. Nếu Tả Y Y ra tay thì nhất định sẽ đánh cho Trang Nại Nại lên bờ xuống ruộng.Phải biết rằng, bọn họ là tình địch của nhau!Trương Siêu Văn và Tô Cẩm Huy đều không rõ suy nghĩ của vị đại tiểu thư này lắm. Quan hệ giữa Tả Y Y và ông chủ không tệ, cũng là người phụ nữ duy nhất được ông chủ đối xử đặc biệt, nên hầu hết mọi người đều đoán bà chủ sau này sẽ là Tả Y Y. Cho nên một câu nói của cô ta còn có tác dụng hơn lời của Quý Thần. Mà người Tả Y Y để tâm nhất chính là ông chủ.Mắt Trương Siêu Văn lóe lên, tiến lên nói: “Cô Tả, năm đó ông chủ từng đuổi việc một người vì dùng điện thoại trong giờ họp. Sau đó cũng quy định trong lúc họp phải tắt điện thoại, cho nên tôi đề nghị đuổi việc Trang Nại Nại, cô thấy sao?”Tả Y Y khinh thường nhìn ông ta, “Đuổi việc?”Nói xong câu đó thì nhìn về phía Trang Nại Nại.
Trương Siêu Văn híp mắt nhìn Trang Nại Nại, đắc ý cười nói: “Trang Nại Nại, dùng điện thoại trong giờ họp, lại không chịu nhận sai, đã thế còn chống đối lãnh đạo, tội thêm tội, đợi lát nữa xem trợ lý Quý sẽ xử cô như thế nào?”
Đúng lúc này, “két” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.
Một giọng nói lạnh lùng kiêu ngạo truyền tới, “Mino, may cho tôi vài bộ lễ phục…”
Nhìn thấy mấy người ở trong phòng, tiếng nói liền ngừng lại. Người đó lướt mắt nhìn quanh phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Trang Nại Nại, mày đẹp khẽ nhíu lại, hỏi: “Sao đều ở đây thế? Xảy ra chuyện gì à?”
Người đến là Tả Y Y.
Từ lần biết Trang Nại Nại và Tư Chính Đình đã kết hôn, Tả Y Y liền nhốt mình trong nhà.
Mấy ngày trôi qua, cô ta mới miễn cưỡng chấp nhận sự thật này. Cho dù là vậy thì cô ta cũng không muốn bị người ta xem thường, nên chắc chắn sẽ tham gia lễ kỉ niệm một trăm năm thành lập của Đế Hào, hôm nay cô ta tới đây là vì lấy lại danh dự. Thật không ngờ… oái oăm thế nào lại gặp Trang Nại Nại!
Tả Y Y nhíu mày, đôi mắt to xinh đẹp đánh giá Trang Nại Nại từ trên xuống dưới. Mino thấy Tả Y Y, trong mắt hơi lóe lên, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Vốn cho rằng Quý Thần sẽ xử lý Trang Nại Nại, nhưng bây giờ...
Mino bước lên nói vài câu giải thích chuyện vừa xảy ra, cuối cùng thở dài nhấn mạnh, “Lỗi Trang Nại Nại phạm phải không phải là sai lầm không thể tha thứ. Mà cô ấy lại rất có tài, nên ý của tôi là để chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không có, coi như là giữ lại người tài cho công ty.”
Trương Siêu Văn lại nói, “Không thể nói như thế, cho dù có năng lực mà nhân phẩm có vấn đề thì công ty chúng ta cũng không thể giữ lại.”
Mino liền bất đắc dĩ nhìn Tả Y Y, “Cô Tả, làm cô phải chê cười rồi. Nếu không thì tôi tìm một phòng họp, hai người chúng ta đến đó thảo luận kiểu dáng trang phục cô muốn, thế nào?”
Nói xong liền đi tới cửa, làm tư thế mời với Tả Y Y.
Nhưng Tả Y Y không đi theo cô ta mà đi tới giữa mấy người, nói: “Anh Đình luôn nói với tôi đã lãnh lương thì phải làm việc. Với tư cách là phó phòng thiết kế, nếu hôm nay tôi đã gặp chuyện này thì tốt xấu gì cũng muốn giải quyết.”
Lời này khiến ba người trong phòng hoang mang, không biết Tả Y Y muốn làm gì.
Ngược lại, khóe môi lại Mino hơi nhếch lên. Nếu Tả Y Y ra tay thì nhất định sẽ đánh cho Trang Nại Nại lên bờ xuống ruộng.
Phải biết rằng, bọn họ là tình địch của nhau!
Trương Siêu Văn và Tô Cẩm Huy đều không rõ suy nghĩ của vị đại tiểu thư này lắm. Quan hệ giữa Tả Y Y và ông chủ không tệ, cũng là người phụ nữ duy nhất được ông chủ đối xử đặc biệt, nên hầu hết mọi người đều đoán bà chủ sau này sẽ là Tả Y Y. Cho nên một câu nói của cô ta còn có tác dụng hơn lời của Quý Thần. Mà người Tả Y Y để tâm nhất chính là ông chủ.
Mắt Trương Siêu Văn lóe lên, tiến lên nói: “Cô Tả, năm đó ông chủ từng đuổi việc một người vì dùng điện thoại trong giờ họp. Sau đó cũng quy định trong lúc họp phải tắt điện thoại, cho nên tôi đề nghị đuổi việc Trang Nại Nại, cô thấy sao?”
Tả Y Y khinh thường nhìn ông ta, “Đuổi việc?”
Nói xong câu đó thì nhìn về phía Trang Nại Nại.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Trương Siêu Văn híp mắt nhìn Trang Nại Nại, đắc ý cười nói: “Trang Nại Nại, dùng điện thoại trong giờ họp, lại không chịu nhận sai, đã thế còn chống đối lãnh đạo, tội thêm tội, đợi lát nữa xem trợ lý Quý sẽ xử cô như thế nào?”Đúng lúc này, “két” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.Một giọng nói lạnh lùng kiêu ngạo truyền tới, “Mino, may cho tôi vài bộ lễ phục…”Nhìn thấy mấy người ở trong phòng, tiếng nói liền ngừng lại. Người đó lướt mắt nhìn quanh phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Trang Nại Nại, mày đẹp khẽ nhíu lại, hỏi: “Sao đều ở đây thế? Xảy ra chuyện gì à?”Người đến là Tả Y Y.Từ lần biết Trang Nại Nại và Tư Chính Đình đã kết hôn, Tả Y Y liền nhốt mình trong nhà.Mấy ngày trôi qua, cô ta mới miễn cưỡng chấp nhận sự thật này. Cho dù là vậy thì cô ta cũng không muốn bị người ta xem thường, nên chắc chắn sẽ tham gia lễ kỉ niệm một trăm năm thành lập của Đế Hào, hôm nay cô ta tới đây là vì lấy lại danh dự. Thật không ngờ… oái oăm thế nào lại gặp Trang Nại Nại!Tả Y Y nhíu mày, đôi mắt to xinh đẹp đánh giá Trang Nại Nại từ trên xuống dưới. Mino thấy Tả Y Y, trong mắt hơi lóe lên, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Vốn cho rằng Quý Thần sẽ xử lý Trang Nại Nại, nhưng bây giờ...Mino bước lên nói vài câu giải thích chuyện vừa xảy ra, cuối cùng thở dài nhấn mạnh, “Lỗi Trang Nại Nại phạm phải không phải là sai lầm không thể tha thứ. Mà cô ấy lại rất có tài, nên ý của tôi là để chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không có, coi như là giữ lại người tài cho công ty.”Trương Siêu Văn lại nói, “Không thể nói như thế, cho dù có năng lực mà nhân phẩm có vấn đề thì công ty chúng ta cũng không thể giữ lại.”Mino liền bất đắc dĩ nhìn Tả Y Y, “Cô Tả, làm cô phải chê cười rồi. Nếu không thì tôi tìm một phòng họp, hai người chúng ta đến đó thảo luận kiểu dáng trang phục cô muốn, thế nào?”Nói xong liền đi tới cửa, làm tư thế mời với Tả Y Y.Nhưng Tả Y Y không đi theo cô ta mà đi tới giữa mấy người, nói: “Anh Đình luôn nói với tôi đã lãnh lương thì phải làm việc. Với tư cách là phó phòng thiết kế, nếu hôm nay tôi đã gặp chuyện này thì tốt xấu gì cũng muốn giải quyết.”Lời này khiến ba người trong phòng hoang mang, không biết Tả Y Y muốn làm gì.Ngược lại, khóe môi lại Mino hơi nhếch lên. Nếu Tả Y Y ra tay thì nhất định sẽ đánh cho Trang Nại Nại lên bờ xuống ruộng.Phải biết rằng, bọn họ là tình địch của nhau!Trương Siêu Văn và Tô Cẩm Huy đều không rõ suy nghĩ của vị đại tiểu thư này lắm. Quan hệ giữa Tả Y Y và ông chủ không tệ, cũng là người phụ nữ duy nhất được ông chủ đối xử đặc biệt, nên hầu hết mọi người đều đoán bà chủ sau này sẽ là Tả Y Y. Cho nên một câu nói của cô ta còn có tác dụng hơn lời của Quý Thần. Mà người Tả Y Y để tâm nhất chính là ông chủ.Mắt Trương Siêu Văn lóe lên, tiến lên nói: “Cô Tả, năm đó ông chủ từng đuổi việc một người vì dùng điện thoại trong giờ họp. Sau đó cũng quy định trong lúc họp phải tắt điện thoại, cho nên tôi đề nghị đuổi việc Trang Nại Nại, cô thấy sao?”Tả Y Y khinh thường nhìn ông ta, “Đuổi việc?”Nói xong câu đó thì nhìn về phía Trang Nại Nại.