Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 337: Nói Là Muốn Gặp Gia Chủ
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lam Lại vốn nghĩ rằng, đợi sau khi buổi giao lưu võ đạo kết thúc và giết chết được Tô Minh và nhà họ Diệp thì nhà họ Lam vẫn đón Lam Tuyết về và Lam Tuyết muốn chạy cũng khó.Hôn lễ của Lam Tuyết và cậu chủ nhà họ Hồng sẽ diễn ra sau buổi giao lưu võ đạo tầm hai ba ngày nên vẫn kịp sắp xếp mọi thứ.Nhưng hiện giờ nhà họ Lam đang đứng trước nguy cơ tồn vong rồi, đâu còn đợi được nữa?Kể cả giết một ngàn địch mà mình bị thương tám trăm thì cũng phải chịu."Kể cả liều mạng đến mức bị nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn vứt bỏ thì tôi cũng phải giết chết thằng khốn Tò Minh", Lam Lại hét lớn."Vâng!", cuối cùng đám Lam Thủ Phong quyết định ủng hộ gia chủ.Họ liền đi liên hệ với nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn.Và lúc này, cổ phiếu của còng ty khoa học kỹ thuật Lam Phi vần đang tụt dốc nghiêmtrọng...Hơn mười phút sau...Lam Thủ Phong lớn tiếng nói: "Gia chủ! Đã truyền tin cho cậu chủ nhà họ Hồng rồi! Cậu chủ vò cùng tức giận nói sẽ đến Đế Thành ngay lập tức, còn dẫn theo hai nhân vật lớn của nhà họ Hồng.Lần này thằng ranh Tò Minh chết chắc rồi"."Tốt! Tốt lắm", Lam Thủ Phong kích động, nắm chặt nắm đấm, nói.Đúng lúc này, người giúp việc của nhà họ Lam vội vã chạy vào."Báo cáo gia chủ! Có...!Có một nhóm 10 người xông vào nhà họ Lam chúng ta, nói...!Nói là muốn gặp gia chủ", sắc mặt người giúp việc đó tái nhợt, xem ra rất sợ hãi."Ai?", Lam Lại trợn trừng mắt lên nói.Người giúp việc đó cẩn thận nói: "Họ tự xưng là đội lính Xương Sọ.Hơn chục người đó đều là tu giả võ đạo, hơn nữa có mấy người trong đó đều có khí tức rất mạnh.Chỉ cần quát một tiếng là vệ sĩ của chúng ta đều phụt máu".Nghe thấy vậy, Lam Lại cũng thấy khó thở..
Lam Lại vốn nghĩ rằng, đợi sau khi buổi giao lưu võ đạo kết thúc và giết chết được Tô Minh và nhà họ Diệp thì nhà họ Lam vẫn đón Lam Tuyết về và Lam Tuyết muốn chạy cũng khó.
Hôn lễ của Lam Tuyết và cậu chủ nhà họ Hồng sẽ diễn ra sau buổi giao lưu võ đạo tầm hai ba ngày nên vẫn kịp sắp xếp mọi thứ.
Nhưng hiện giờ nhà họ Lam đang đứng trước nguy cơ tồn vong rồi, đâu còn đợi được nữa?
Kể cả giết một ngàn địch mà mình bị thương tám trăm thì cũng phải chịu.
"Kể cả liều mạng đến mức bị nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn vứt bỏ thì tôi cũng phải giết chết thằng khốn Tò Minh", Lam Lại hét lớn.
"Vâng!", cuối cùng đám Lam Thủ Phong quyết định ủng hộ gia chủ.
Họ liền đi liên hệ với nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn.
Và lúc này, cổ phiếu của còng ty khoa học kỹ thuật Lam Phi vần đang tụt dốc nghiêm
trọng...
Hơn mười phút sau...
Lam Thủ Phong lớn tiếng nói: "Gia chủ! Đã truyền tin cho cậu chủ nhà họ Hồng rồi! Cậu chủ vò cùng tức giận nói sẽ đến Đế Thành ngay lập tức, còn dẫn theo hai nhân vật lớn của nhà họ Hồng.
Lần này thằng ranh Tò Minh chết chắc rồi".
"Tốt! Tốt lắm", Lam Thủ Phong kích động, nắm chặt nắm đấm, nói.
Đúng lúc này, người giúp việc của nhà họ Lam vội vã chạy vào.
"Báo cáo gia chủ! Có...!Có một nhóm 10 người xông vào nhà họ Lam chúng ta, nói...!Nói là muốn gặp gia chủ", sắc mặt người giúp việc đó tái nhợt, xem ra rất sợ hãi.
"Ai?", Lam Lại trợn trừng mắt lên nói.
Người giúp việc đó cẩn thận nói: "Họ tự xưng là đội lính Xương Sọ.
Hơn chục người đó đều là tu giả võ đạo, hơn nữa có mấy người trong đó đều có khí tức rất mạnh.
Chỉ cần quát một tiếng là vệ sĩ của chúng ta đều phụt máu".
Nghe thấy vậy, Lam Lại cũng thấy khó thở..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lam Lại vốn nghĩ rằng, đợi sau khi buổi giao lưu võ đạo kết thúc và giết chết được Tô Minh và nhà họ Diệp thì nhà họ Lam vẫn đón Lam Tuyết về và Lam Tuyết muốn chạy cũng khó.Hôn lễ của Lam Tuyết và cậu chủ nhà họ Hồng sẽ diễn ra sau buổi giao lưu võ đạo tầm hai ba ngày nên vẫn kịp sắp xếp mọi thứ.Nhưng hiện giờ nhà họ Lam đang đứng trước nguy cơ tồn vong rồi, đâu còn đợi được nữa?Kể cả giết một ngàn địch mà mình bị thương tám trăm thì cũng phải chịu."Kể cả liều mạng đến mức bị nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn vứt bỏ thì tôi cũng phải giết chết thằng khốn Tò Minh", Lam Lại hét lớn."Vâng!", cuối cùng đám Lam Thủ Phong quyết định ủng hộ gia chủ.Họ liền đi liên hệ với nhà họ Hồng ở Huyền Linh Sơn.Và lúc này, cổ phiếu của còng ty khoa học kỹ thuật Lam Phi vần đang tụt dốc nghiêmtrọng...Hơn mười phút sau...Lam Thủ Phong lớn tiếng nói: "Gia chủ! Đã truyền tin cho cậu chủ nhà họ Hồng rồi! Cậu chủ vò cùng tức giận nói sẽ đến Đế Thành ngay lập tức, còn dẫn theo hai nhân vật lớn của nhà họ Hồng.Lần này thằng ranh Tò Minh chết chắc rồi"."Tốt! Tốt lắm", Lam Thủ Phong kích động, nắm chặt nắm đấm, nói.Đúng lúc này, người giúp việc của nhà họ Lam vội vã chạy vào."Báo cáo gia chủ! Có...!Có một nhóm 10 người xông vào nhà họ Lam chúng ta, nói...!Nói là muốn gặp gia chủ", sắc mặt người giúp việc đó tái nhợt, xem ra rất sợ hãi."Ai?", Lam Lại trợn trừng mắt lên nói.Người giúp việc đó cẩn thận nói: "Họ tự xưng là đội lính Xương Sọ.Hơn chục người đó đều là tu giả võ đạo, hơn nữa có mấy người trong đó đều có khí tức rất mạnh.Chỉ cần quát một tiếng là vệ sĩ của chúng ta đều phụt máu".Nghe thấy vậy, Lam Lại cũng thấy khó thở..