Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 360: Báo Thù!

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cũng chính vì lý do đó mà Hoàng Cực cung không dám ngang nhiên đến cướp Thiên Vần Kiếm.Kế cả Hoàng Cực cung là một trong những gia tộc bảo vệ thế giới này, kế cả Hoàng Cực cung mạnh đến nỗi có thể giết hết tất cả thế lực ở Huyền Linh Sơn.Nhưng cuối cùng Hoàng Cực cung vẫn quyết định cử thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung đến nhà họ Tô ở thành phổ Dương Giang ngầm tìm Thiên vẫn Kiếm.Để không bị lộ thân phận nên năm đó Tô Ly mới chỉ 6,7 tuổi đã bị Hoàng Cực cung phong ấn thực lực và giống như người bình thường.Lúc đó vừa tình cờ và cũng là sự sắp xếp của Hoàng Cực cung nên Tô Ly xuất hiện ở núi Phượng Hoàng và gặp bố của Tô Minh ở đó.Vì lòng trắc ẩn nên bố của Tô Minh đã đưa Tô Ly về nhà, từ đó coi cô bé như thành viên trong gia đình.Họ nuôi dưỡng cô bé từ 6 tuổi đến 18 tuổi, tròn 12 năm.Ban đầu, Tô Ly rất nghiêm túc kiếm tìm Thiên vẫn Kiếm nhưng không có thu hoạch gì.Sau đó chính tình yêu thương của bố mẹ Tô Minh đã dung hòa cỏ khiến cô ấy cảm thấy mình có bố có mẹ và không còn là cô nhi nữa.Còn Tô Minh thì vô cùng yêu thương cô, coi cô như em ruột của mình.Dần dần Tô Ly đã thật sự coi mình là thành viên của gia đình này, cô tận hưởng cảm giác được yêu thương, cảm nhận được tình thân.Thậm chí sau này cô lấy được Thiên Vẫn Kiếm, đó là khi mẹ đưa cho cô chiếc hộp đồ chơi rồi nói cô hãy giữ gìn cẩn thận thì cô đã biết bên trong đó chắc chắn là Thiên vẫn Kiếm’.Thậm chí, Tô Ly còn cảm thấy, bố mẹ từ lâu đã biết thân phận thật của mình nhưng vẫn không vạch trần mà vẫn yêu thương hết mực.Vì vậy cô ấy không báo cáo lại với Hoàng Cực cung về chuyện mình đã điều tra được Thiên Vẫn Kiếm và cũng không mang Thiên vẫn Kiếm đi.Đến tận ba năm trước!Nhà họ Tô vì chuyện của Tô Minh và Lam Tuyết mà gặp phải đả kích diệt môn và bố mẹ cũng mất nên tối hôm đó Tô Ly đã chỉ vào mặt Tô Minh mà nói: "Tôi hận anh".Lúc đó cô cứ tưởng vì chuyện của anh và Lam Tuyết nên mọi chuyện mới thành ra như này.Nhưng sau đó cô mới biêt là không phải vậy.Chính là Hoàng Cực cung ngầm chỉ đạo tất cả, là họ đã ở phía sau sắp xếp nhà họ Từ!Vì vậy cô đã quyêt định!Báo thù!Tất nhiên hiện giờ cô không có thực lực đó nên cô phải nhẫn nhịn đến lúc mình có thể trấn áp được Hoàng Cực cung.Thân phận của cô chính là con gái của bố mẹ và là em gái của Tô Minh chứ không phải là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung.Từ lúc gặp bố ở núi Phượng Hoàng vào 12 năm trước, được bố đưa về nhà họ Tô thì cô không còn là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung nữa mà là người nhà họ Tô rồi.Cô đế lại chiếc ghim tóc ở trước mộ bố mẹ là muốn nhắc nhở Tô Minh là mình vẫn chưa chết.(Tại đây có hình ảnh)***.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cũng chính vì lý do đó mà Hoàng Cực cung không dám ngang nhiên đến cướp Thiên Vần Kiếm.

Kế cả Hoàng Cực cung là một trong những gia tộc bảo vệ thế giới này, kế cả Hoàng Cực cung mạnh đến nỗi có thể giết hết tất cả thế lực ở Huyền Linh Sơn.

Nhưng cuối cùng Hoàng Cực cung vẫn quyết định cử thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung đến nhà họ Tô ở thành phổ Dương Giang ngầm tìm Thiên vẫn Kiếm.

Để không bị lộ thân phận nên năm đó Tô Ly mới chỉ 6,7 tuổi đã bị Hoàng Cực cung phong ấn thực lực và giống như người bình thường.

Lúc đó vừa tình cờ và cũng là sự sắp xếp của Hoàng Cực cung nên Tô Ly xuất hiện ở núi Phượng Hoàng và gặp bố của Tô Minh ở đó.

Vì lòng trắc ẩn nên bố của Tô Minh đã đưa Tô Ly về nhà, từ đó coi cô bé như thành viên trong gia đình.

Họ nuôi dưỡng cô bé từ 6 tuổi đến 18 tuổi, tròn 12 năm.

Ban đầu, Tô Ly rất nghiêm túc kiếm tìm Thiên vẫn Kiếm nhưng không có thu hoạch gì.

Sau đó chính tình yêu thương của bố mẹ Tô Minh đã dung hòa cỏ khiến cô ấy cảm thấy mình có bố có mẹ và không còn là cô nhi nữa.

Còn Tô Minh thì vô cùng yêu thương cô, coi cô như em ruột của mình.

Dần dần Tô Ly đã thật sự coi mình là thành viên của gia đình này, cô tận hưởng cảm giác được yêu thương, cảm nhận được tình thân.

Thậm chí sau này cô lấy được Thiên Vẫn Kiếm, đó là khi mẹ đưa cho cô chiếc hộp đồ chơi rồi nói cô hãy giữ gìn cẩn thận thì cô đã biết bên trong đó chắc chắn là Thiên vẫn Kiếm’.

Thậm chí, Tô Ly còn cảm thấy, bố mẹ từ lâu đã biết thân phận thật của mình nhưng vẫn không vạch trần mà vẫn yêu thương hết mực.

Vì vậy cô ấy không báo cáo lại với Hoàng Cực cung về chuyện mình đã điều tra được Thiên Vẫn Kiếm và cũng không mang Thiên vẫn Kiếm đi.

Đến tận ba năm trước!

Nhà họ Tô vì chuyện của Tô Minh và Lam Tuyết mà gặp phải đả kích diệt môn và bố mẹ cũng mất nên tối hôm đó Tô Ly đã chỉ vào mặt Tô Minh mà nói: "Tôi hận anh".

Lúc đó cô cứ tưởng vì chuyện của anh và Lam Tuyết nên mọi chuyện mới thành ra như này.

Nhưng sau đó cô mới biêt là không phải vậy.

Chính là Hoàng Cực cung ngầm chỉ đạo tất cả, là họ đã ở phía sau sắp xếp nhà họ Từ!

Vì vậy cô đã quyêt định!

Báo thù!

Tất nhiên hiện giờ cô không có thực lực đó nên cô phải nhẫn nhịn đến lúc mình có thể trấn áp được Hoàng Cực cung.

Thân phận của cô chính là con gái của bố mẹ và là em gái của Tô Minh chứ không phải là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung.

Từ lúc gặp bố ở núi Phượng Hoàng vào 12 năm trước, được bố đưa về nhà họ Tô thì cô không còn là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung nữa mà là người nhà họ Tô rồi.

Cô đế lại chiếc ghim tóc ở trước mộ bố mẹ là muốn nhắc nhở Tô Minh là mình vẫn chưa chết.

(Tại đây có hình ảnh)

Image removed.

***.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cũng chính vì lý do đó mà Hoàng Cực cung không dám ngang nhiên đến cướp Thiên Vần Kiếm.Kế cả Hoàng Cực cung là một trong những gia tộc bảo vệ thế giới này, kế cả Hoàng Cực cung mạnh đến nỗi có thể giết hết tất cả thế lực ở Huyền Linh Sơn.Nhưng cuối cùng Hoàng Cực cung vẫn quyết định cử thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung đến nhà họ Tô ở thành phổ Dương Giang ngầm tìm Thiên vẫn Kiếm.Để không bị lộ thân phận nên năm đó Tô Ly mới chỉ 6,7 tuổi đã bị Hoàng Cực cung phong ấn thực lực và giống như người bình thường.Lúc đó vừa tình cờ và cũng là sự sắp xếp của Hoàng Cực cung nên Tô Ly xuất hiện ở núi Phượng Hoàng và gặp bố của Tô Minh ở đó.Vì lòng trắc ẩn nên bố của Tô Minh đã đưa Tô Ly về nhà, từ đó coi cô bé như thành viên trong gia đình.Họ nuôi dưỡng cô bé từ 6 tuổi đến 18 tuổi, tròn 12 năm.Ban đầu, Tô Ly rất nghiêm túc kiếm tìm Thiên vẫn Kiếm nhưng không có thu hoạch gì.Sau đó chính tình yêu thương của bố mẹ Tô Minh đã dung hòa cỏ khiến cô ấy cảm thấy mình có bố có mẹ và không còn là cô nhi nữa.Còn Tô Minh thì vô cùng yêu thương cô, coi cô như em ruột của mình.Dần dần Tô Ly đã thật sự coi mình là thành viên của gia đình này, cô tận hưởng cảm giác được yêu thương, cảm nhận được tình thân.Thậm chí sau này cô lấy được Thiên Vẫn Kiếm, đó là khi mẹ đưa cho cô chiếc hộp đồ chơi rồi nói cô hãy giữ gìn cẩn thận thì cô đã biết bên trong đó chắc chắn là Thiên vẫn Kiếm’.Thậm chí, Tô Ly còn cảm thấy, bố mẹ từ lâu đã biết thân phận thật của mình nhưng vẫn không vạch trần mà vẫn yêu thương hết mực.Vì vậy cô ấy không báo cáo lại với Hoàng Cực cung về chuyện mình đã điều tra được Thiên Vẫn Kiếm và cũng không mang Thiên vẫn Kiếm đi.Đến tận ba năm trước!Nhà họ Tô vì chuyện của Tô Minh và Lam Tuyết mà gặp phải đả kích diệt môn và bố mẹ cũng mất nên tối hôm đó Tô Ly đã chỉ vào mặt Tô Minh mà nói: "Tôi hận anh".Lúc đó cô cứ tưởng vì chuyện của anh và Lam Tuyết nên mọi chuyện mới thành ra như này.Nhưng sau đó cô mới biêt là không phải vậy.Chính là Hoàng Cực cung ngầm chỉ đạo tất cả, là họ đã ở phía sau sắp xếp nhà họ Từ!Vì vậy cô đã quyêt định!Báo thù!Tất nhiên hiện giờ cô không có thực lực đó nên cô phải nhẫn nhịn đến lúc mình có thể trấn áp được Hoàng Cực cung.Thân phận của cô chính là con gái của bố mẹ và là em gái của Tô Minh chứ không phải là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung.Từ lúc gặp bố ở núi Phượng Hoàng vào 12 năm trước, được bố đưa về nhà họ Tô thì cô không còn là thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung nữa mà là người nhà họ Tô rồi.Cô đế lại chiếc ghim tóc ở trước mộ bố mẹ là muốn nhắc nhở Tô Minh là mình vẫn chưa chết.(Tại đây có hình ảnh)***.

Chương 360: Báo Thù!