Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 401: Vô Cùng Kinh Khủng!

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Không tránh ra?”, Tô Minh nhướn mày, sau đó…“Rầm!”, anh vung kiếm lên.Sau đó chém một nhát.Quá bất ngờ.Dù sao cũng là một người đối đầu với cả Phiêu Diểu tông, kể cả ông Châu cũng không ngờ rằng Tô Minh sẽ ra tay…Ngông cuồng đến cùng cực!Mà đáng sợ là, sau khi Tô Minh tung ra một nhát chém.“A…”Tiếng la hét thảm thiết đồng loạt vang lên.Máu tươi phun ra lan rộng đến mấy trăm mét.Chỉ một lần vung kiếm đã khiến cả trăm người thuộc cảnh giới tông sư bị thương nặng, hấp hối, gãy tứ chi, xương cốt dập nát.Máu tươi chảy đầy ra đất rồi hội tụ thành một dòng suối nhỏ chảy xuôi, trông vô cùng gai mắt.Chỉ một nhát kiếm!Hơn nữa, đám người gần như còn không nhìn rõ nhát kiếm ấy.Không ngờ… nó lại có uy lực đến vậy!400 người vốn bao vây tầng tầng lớp lớp quanh Tô Minh kết quả bị anh chém một nhát khiến vòng vây lộ ra một chỗ trống rõ ràng.Quá khủng khiếp.Vượt quá sức tưởng tượng.Ngay cả ông Châu cũng ngây người.Hồng Đông Lập cùng Nam Cung Cù cũng kinh ngạc, bọn họ im lặng nhìn Tô Minh, đầu óc căng chặt như sắp vỡ ra.Thực tế, Tô Minh mới chỉ tiện tay tung một đòn, phát huy một phần nhỏ sức mạnh mà thôi.Đột phá cảnh giới khiến mọi mặt của anh được nâng cao lên một bậc, cho dù không sử dụng kho tàng huyết mạch mà chỉ sử dụng sức mạnh cơ bắp đơn thuần thì cũng có thể đạt đến khoảng gần 350 nghìn cân.Nếu sử dụng kho tàng huyết mạch thì anh cảm thấy sức mạnh của bản thân có thể lên đến 800 nghìn cân.Điều đáng sợ hơn là nắm bắt được quy luật không gian.Nó mạnh đến biến thái, như một kiếm vừa rồi mang theo gần 350 nghìn cân sức mạnh, 8 phần kiếm ý nhập vi cùng tuyệt chiêu thứ nhất Tuyệt Mệnh Phong Vân của Thiên Vẫn kiếm lại thêm cả quy luật không gian.Điểm mạnh cùng đặc biệt là ở chỗ có sự đi kèm của quy luật không gian, điều đó khiến lúc nhát kiếm được tung ra thì sẽ không bị không gian và không khí ngăn cản, hoàn toàn không có lực ma sát hay lực cản.Tốc độ của nhát kiếm phải nhanh gấp ít nhất 3 lần, phạm vi ảnh hưởng nhát chém ít nhất gấp 5 lần, còn về uy lực…Thì vô cùng kinh khủng!

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Không tránh ra?”, Tô Minh nhướn mày, sau đó…“Rầm!”, anh vung kiếm lên.Sau đó chém một nhát.Quá bất ngờ.Dù sao cũng là một người đối đầu với cả Phiêu Diểu tông, kể cả ông Châu cũng không ngờ rằng Tô Minh sẽ ra tay…Ngông cuồng đến cùng cực!Mà đáng sợ là, sau khi Tô Minh tung ra một nhát chém.“A…”Tiếng la hét thảm thiết đồng loạt vang lên.Máu tươi phun ra lan rộng đến mấy trăm mét.Chỉ một lần vung kiếm đã khiến cả trăm người thuộc cảnh giới tông sư bị thương nặng, hấp hối, gãy tứ chi, xương cốt dập nát.Máu tươi chảy đầy ra đất rồi hội tụ thành một dòng suối nhỏ chảy xuôi, trông vô cùng gai mắt.Chỉ một nhát kiếm!Hơn nữa, đám người gần như còn không nhìn rõ nhát kiếm ấy.Không ngờ… nó lại có uy lực đến vậy!400 người vốn bao vây tầng tầng lớp lớp quanh Tô Minh kết quả bị anh chém một nhát khiến vòng vây lộ ra một chỗ trống rõ ràng.Quá khủng khiếp.Vượt quá sức tưởng tượng.Ngay cả ông Châu cũng ngây người.Hồng Đông Lập cùng Nam Cung Cù cũng kinh ngạc, bọn họ im lặng nhìn Tô Minh, đầu óc căng chặt như sắp vỡ ra.Thực tế, Tô Minh mới chỉ tiện tay tung một đòn, phát huy một phần nhỏ sức mạnh mà thôi.Đột phá cảnh giới khiến mọi mặt của anh được nâng cao lên một bậc, cho dù không sử dụng kho tàng huyết mạch mà chỉ sử dụng sức mạnh cơ bắp đơn thuần thì cũng có thể đạt đến khoảng gần 350 nghìn cân.Nếu sử dụng kho tàng huyết mạch thì anh cảm thấy sức mạnh của bản thân có thể lên đến 800 nghìn cân.Điều đáng sợ hơn là nắm bắt được quy luật không gian.Nó mạnh đến biến thái, như một kiếm vừa rồi mang theo gần 350 nghìn cân sức mạnh, 8 phần kiếm ý nhập vi cùng tuyệt chiêu thứ nhất Tuyệt Mệnh Phong Vân của Thiên Vẫn kiếm lại thêm cả quy luật không gian.Điểm mạnh cùng đặc biệt là ở chỗ có sự đi kèm của quy luật không gian, điều đó khiến lúc nhát kiếm được tung ra thì sẽ không bị không gian và không khí ngăn cản, hoàn toàn không có lực ma sát hay lực cản.Tốc độ của nhát kiếm phải nhanh gấp ít nhất 3 lần, phạm vi ảnh hưởng nhát chém ít nhất gấp 5 lần, còn về uy lực…Thì vô cùng kinh khủng!

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Không tránh ra?”, Tô Minh nhướn mày, sau đó…“Rầm!”, anh vung kiếm lên.Sau đó chém một nhát.Quá bất ngờ.Dù sao cũng là một người đối đầu với cả Phiêu Diểu tông, kể cả ông Châu cũng không ngờ rằng Tô Minh sẽ ra tay…Ngông cuồng đến cùng cực!Mà đáng sợ là, sau khi Tô Minh tung ra một nhát chém.“A…”Tiếng la hét thảm thiết đồng loạt vang lên.Máu tươi phun ra lan rộng đến mấy trăm mét.Chỉ một lần vung kiếm đã khiến cả trăm người thuộc cảnh giới tông sư bị thương nặng, hấp hối, gãy tứ chi, xương cốt dập nát.Máu tươi chảy đầy ra đất rồi hội tụ thành một dòng suối nhỏ chảy xuôi, trông vô cùng gai mắt.Chỉ một nhát kiếm!Hơn nữa, đám người gần như còn không nhìn rõ nhát kiếm ấy.Không ngờ… nó lại có uy lực đến vậy!400 người vốn bao vây tầng tầng lớp lớp quanh Tô Minh kết quả bị anh chém một nhát khiến vòng vây lộ ra một chỗ trống rõ ràng.Quá khủng khiếp.Vượt quá sức tưởng tượng.Ngay cả ông Châu cũng ngây người.Hồng Đông Lập cùng Nam Cung Cù cũng kinh ngạc, bọn họ im lặng nhìn Tô Minh, đầu óc căng chặt như sắp vỡ ra.Thực tế, Tô Minh mới chỉ tiện tay tung một đòn, phát huy một phần nhỏ sức mạnh mà thôi.Đột phá cảnh giới khiến mọi mặt của anh được nâng cao lên một bậc, cho dù không sử dụng kho tàng huyết mạch mà chỉ sử dụng sức mạnh cơ bắp đơn thuần thì cũng có thể đạt đến khoảng gần 350 nghìn cân.Nếu sử dụng kho tàng huyết mạch thì anh cảm thấy sức mạnh của bản thân có thể lên đến 800 nghìn cân.Điều đáng sợ hơn là nắm bắt được quy luật không gian.Nó mạnh đến biến thái, như một kiếm vừa rồi mang theo gần 350 nghìn cân sức mạnh, 8 phần kiếm ý nhập vi cùng tuyệt chiêu thứ nhất Tuyệt Mệnh Phong Vân của Thiên Vẫn kiếm lại thêm cả quy luật không gian.Điểm mạnh cùng đặc biệt là ở chỗ có sự đi kèm của quy luật không gian, điều đó khiến lúc nhát kiếm được tung ra thì sẽ không bị không gian và không khí ngăn cản, hoàn toàn không có lực ma sát hay lực cản.Tốc độ của nhát kiếm phải nhanh gấp ít nhất 3 lần, phạm vi ảnh hưởng nhát chém ít nhất gấp 5 lần, còn về uy lực…Thì vô cùng kinh khủng!

Chương 401: Vô Cùng Kinh Khủng!