Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 409: Sao Có Thể Như Vậy
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Trong đầu cậu chủ Hạ thấy có chút hỗn loạn.Rõ ràng Tô Minh sắp chếtrồi mà, sao có thể đột nhiên sống lại?Kể cả có sống lại thì ban nãy bị mình đánh cho tan tành, xương cốt toàn thân cũng bị đánh nát, làm sao lập tức lành lặn được, hơn nữa sức chiến đấu còn mạnh hơn?Mẹ kiếp! Mình đang nằm mơ chăng?Nhưng có chấn động hơn nữa thì cũng không còn thời gian.Bởi vì cậu chủ Hạ đã cảm nhận được mùi nguy hiểm.Mặc dù hắn vẫn chưa chắc chắnđược nguy hiểm đến từ đâu? Nhưng để chắc chắn thì hắn vẫn tung quyền ra.Trên chưởng ấn màu tím đen có hình thù của đôi rồng đang bay, đó là chưởng ấn vô cùng tàn bạo.Khí tức mạnh, dày, chưởng ấn như cột ma thuật vươn lên trời.Hơn nữa, lúc chưởng ấn tung ra thì bắt đầu cuồn cuộn như sóng trào, những luồng không khí màu tím đen như phá tan không gian đổ ập về phía Tô Minh.Trong chớp mắt mà chưởng ấn màu tím đen đã baotrùm cả bầu trời.Nhưng!Sau khi chưởng ấn tung ra, chưa đợi cậu chủ Hạ thở phào nhẹ nhõm thì!"Bùm! ", chướng ấn vỡ tan.Có thể thấy rõ, chưởng ấn đã bị đánh tan tành thành hai nửa, hóa thành những mảnh vụn màu tím đen trên không trung.Cậu chủ Hạ đờ đẫn người, con ngươi mở to.Hơn nữa, trong lúc chưởng ấn bị đánh nát, một đường kiếmquang từ trên chém xuống.Đường kiếm quang thoạt nhìn bình thường nhưng vẫn khiến cậu chủ Hạ thấy lạnh buốt sống lưng, cảm thấy nguy hiểm vô cùng.Sao có thể như vậy?Rõ ràng thanh kiếm trước đó của Tô Minh cũng giống như kiếm lúc này, nhưng sao uy lực lại khác biệt lớn thế?Cậu chủ Hạ đâu có biết, bởi vì hắn đánh Tô Minh trọng thương suýt chết nên kho tàng huyết mạch của Tô Minh mới trỗi dậy và thực lực của Tô Minh mới bùng phát.Chưa nói về tốc độ hay khả năng phản xạ, chỉ nói riêng về sức mạnh thuần túy thì đã tăng từ hơn 350 nghìn kg lên 850 nghìn kg rồi.Đúng là một lực phá vỡ vạn vật!
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Trong đầu cậu chủ Hạ thấy có chút hỗn loạn.Rõ ràng Tô Minh sắp chếtrồi mà, sao có thể đột nhiên sống lại?Kể cả có sống lại thì ban nãy bị mình đánh cho tan tành, xương cốt toàn thân cũng bị đánh nát, làm sao lập tức lành lặn được, hơn nữa sức chiến đấu còn mạnh hơn?Mẹ kiếp! Mình đang nằm mơ chăng?Nhưng có chấn động hơn nữa thì cũng không còn thời gian.Bởi vì cậu chủ Hạ đã cảm nhận được mùi nguy hiểm.Mặc dù hắn vẫn chưa chắc chắnđược nguy hiểm đến từ đâu? Nhưng để chắc chắn thì hắn vẫn tung quyền ra.Trên chưởng ấn màu tím đen có hình thù của đôi rồng đang bay, đó là chưởng ấn vô cùng tàn bạo.Khí tức mạnh, dày, chưởng ấn như cột ma thuật vươn lên trời.Hơn nữa, lúc chưởng ấn tung ra thì bắt đầu cuồn cuộn như sóng trào, những luồng không khí màu tím đen như phá tan không gian đổ ập về phía Tô Minh.Trong chớp mắt mà chưởng ấn màu tím đen đã baotrùm cả bầu trời.Nhưng!Sau khi chưởng ấn tung ra, chưa đợi cậu chủ Hạ thở phào nhẹ nhõm thì!"Bùm! ", chướng ấn vỡ tan.Có thể thấy rõ, chưởng ấn đã bị đánh tan tành thành hai nửa, hóa thành những mảnh vụn màu tím đen trên không trung.Cậu chủ Hạ đờ đẫn người, con ngươi mở to.Hơn nữa, trong lúc chưởng ấn bị đánh nát, một đường kiếmquang từ trên chém xuống.Đường kiếm quang thoạt nhìn bình thường nhưng vẫn khiến cậu chủ Hạ thấy lạnh buốt sống lưng, cảm thấy nguy hiểm vô cùng.Sao có thể như vậy?Rõ ràng thanh kiếm trước đó của Tô Minh cũng giống như kiếm lúc này, nhưng sao uy lực lại khác biệt lớn thế?Cậu chủ Hạ đâu có biết, bởi vì hắn đánh Tô Minh trọng thương suýt chết nên kho tàng huyết mạch của Tô Minh mới trỗi dậy và thực lực của Tô Minh mới bùng phát.Chưa nói về tốc độ hay khả năng phản xạ, chỉ nói riêng về sức mạnh thuần túy thì đã tăng từ hơn 350 nghìn kg lên 850 nghìn kg rồi.Đúng là một lực phá vỡ vạn vật!
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Trong đầu cậu chủ Hạ thấy có chút hỗn loạn.Rõ ràng Tô Minh sắp chếtrồi mà, sao có thể đột nhiên sống lại?Kể cả có sống lại thì ban nãy bị mình đánh cho tan tành, xương cốt toàn thân cũng bị đánh nát, làm sao lập tức lành lặn được, hơn nữa sức chiến đấu còn mạnh hơn?Mẹ kiếp! Mình đang nằm mơ chăng?Nhưng có chấn động hơn nữa thì cũng không còn thời gian.Bởi vì cậu chủ Hạ đã cảm nhận được mùi nguy hiểm.Mặc dù hắn vẫn chưa chắc chắnđược nguy hiểm đến từ đâu? Nhưng để chắc chắn thì hắn vẫn tung quyền ra.Trên chưởng ấn màu tím đen có hình thù của đôi rồng đang bay, đó là chưởng ấn vô cùng tàn bạo.Khí tức mạnh, dày, chưởng ấn như cột ma thuật vươn lên trời.Hơn nữa, lúc chưởng ấn tung ra thì bắt đầu cuồn cuộn như sóng trào, những luồng không khí màu tím đen như phá tan không gian đổ ập về phía Tô Minh.Trong chớp mắt mà chưởng ấn màu tím đen đã baotrùm cả bầu trời.Nhưng!Sau khi chưởng ấn tung ra, chưa đợi cậu chủ Hạ thở phào nhẹ nhõm thì!"Bùm! ", chướng ấn vỡ tan.Có thể thấy rõ, chưởng ấn đã bị đánh tan tành thành hai nửa, hóa thành những mảnh vụn màu tím đen trên không trung.Cậu chủ Hạ đờ đẫn người, con ngươi mở to.Hơn nữa, trong lúc chưởng ấn bị đánh nát, một đường kiếmquang từ trên chém xuống.Đường kiếm quang thoạt nhìn bình thường nhưng vẫn khiến cậu chủ Hạ thấy lạnh buốt sống lưng, cảm thấy nguy hiểm vô cùng.Sao có thể như vậy?Rõ ràng thanh kiếm trước đó của Tô Minh cũng giống như kiếm lúc này, nhưng sao uy lực lại khác biệt lớn thế?Cậu chủ Hạ đâu có biết, bởi vì hắn đánh Tô Minh trọng thương suýt chết nên kho tàng huyết mạch của Tô Minh mới trỗi dậy và thực lực của Tô Minh mới bùng phát.Chưa nói về tốc độ hay khả năng phản xạ, chỉ nói riêng về sức mạnh thuần túy thì đã tăng từ hơn 350 nghìn kg lên 850 nghìn kg rồi.Đúng là một lực phá vỡ vạn vật!