Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 499: Áp Lực Quá Lớn
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tô Minh đi ra con đường đó để đến trước cửa đá của con đường phía đông."Con đường cuối cùng rồi, hy vọng có chút thu hoạch", Tô Minh lẩm bẩm.Nói ra cũng phiền lòng thật!Ma La Kiếm tạm thời không dùng nổi ở ba cánh cửa trướcđó, Hắc Khôi cũng tạm thời không dùng được.Mặc dù mình hiểu được ‘tuyệt mệnh phong vân- chiêu đầu tiên của Thiên vẫn Kiếm nhưng vẫn chưa thể nắm bắt và vận dụng nó trong thời gian này.Điều đó có nghĩa là hiện giờ không thể dùng được đồ tốt gì từ ba cánh cửa trước đó.Sau đó, Tô Minh tốn mất 5 tiếng, cuối cùng cũng phá được cửa đá ở phía đông.Vừa mở ra thì đột nhiên một bóng hình phiêu bồng như tiên nữ lao tới.Tốc độ không nhanh nhưng kỳ lạ là Tô Minh cũng không tránh được.Không chỉ không tránh được mà lúc này Tô Minh cũng có chút mất hồn.Bởi vì đối phương quá đẹp.Một vẻ đẹp khó có thể hình dung.Vẻ đẹp không dùng từ gì để diên tả nổi.Một vẻ đẹp khiến người khác tự ti và chấn động.Tô Minh trơ mắt nhìn cô gái mặc váy dài màu trắng đẹp đếnmê người.Cô ta giống như làn khói bay về phía mình rồi lao đến lông mày trên mặt anh."Thứ gì vậy?", sắc mặt Tô Minh tái nhợt, lẩm bẩm: "Mau tránh ra!"Tô Minh ôm chặt đầu mình, thậm chí còn đập lên trán.Đúng là có chút hoảng loạn.Tận mắt nhìn thấy một người bay lơ lửng như một làn khói lao vào cơ thể mình, nếu đổi lại là người khác thì cũng kinh hãi."Đúng là yếu không thể tảnổi", đồng thời lúc này, trong đầu Tô Minh vang lên một giọng nói.Giọng nói mềm mại như búp bê nhưng lại vô cùng cao quý.Chỉ nghe giọng nói thôi cũng đủ khiến người ta hình dung ra vẻ đẹp tuyệt sắc."Cô...!Cô...!Chính là cô gái mờ ảo ban nãy?", Tô Minh giật mình, cẩn thận hỏi, giọng nói vô cùng run rẩy, trên mặt toát hết mồ hôi: "Cô ở trong cơ thể tôi rồi ư?""Bổn cung chính là thiên nữ Tạo Hóa", cô gái thản nhiên nói.Thiên nữ Tạo Hóa? Nghe cáitên có vẻ kêu như chuông nhưng Tô Minh không biết thiên nữ Tạo Hóa này là thế lực gì và đến từ đâu?"Thiên nữ tiền bối! Cô là người hay là quỷ? Có thể rời khỏi cơ thể tôi không?", Tô Minh nói với kiểu thương lượng.Trực giác nói cho anh biết, đối phương vô cùng mạnh, mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng được."Thiên nữ tiền bối! Cô là người hay là quỷ? Có thể rời khỏi cơ thể tôi không?", Tô Minh nói với kiểu thương lượng.Trực giác nói cho anh biết, đối phương vô cùng mạnh, mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng được.***.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tô Minh đi ra con đường đó để đến trước cửa đá của con đường phía đông."Con đường cuối cùng rồi, hy vọng có chút thu hoạch", Tô Minh lẩm bẩm.Nói ra cũng phiền lòng thật!Ma La Kiếm tạm thời không dùng nổi ở ba cánh cửa trướcđó, Hắc Khôi cũng tạm thời không dùng được.Mặc dù mình hiểu được ‘tuyệt mệnh phong vân- chiêu đầu tiên của Thiên vẫn Kiếm nhưng vẫn chưa thể nắm bắt và vận dụng nó trong thời gian này.Điều đó có nghĩa là hiện giờ không thể dùng được đồ tốt gì từ ba cánh cửa trước đó.Sau đó, Tô Minh tốn mất 5 tiếng, cuối cùng cũng phá được cửa đá ở phía đông.Vừa mở ra thì đột nhiên một bóng hình phiêu bồng như tiên nữ lao tới.Tốc độ không nhanh nhưng kỳ lạ là Tô Minh cũng không tránh được.Không chỉ không tránh được mà lúc này Tô Minh cũng có chút mất hồn.Bởi vì đối phương quá đẹp.Một vẻ đẹp khó có thể hình dung.Vẻ đẹp không dùng từ gì để diên tả nổi.Một vẻ đẹp khiến người khác tự ti và chấn động.Tô Minh trơ mắt nhìn cô gái mặc váy dài màu trắng đẹp đếnmê người.Cô ta giống như làn khói bay về phía mình rồi lao đến lông mày trên mặt anh."Thứ gì vậy?", sắc mặt Tô Minh tái nhợt, lẩm bẩm: "Mau tránh ra!"Tô Minh ôm chặt đầu mình, thậm chí còn đập lên trán.Đúng là có chút hoảng loạn.Tận mắt nhìn thấy một người bay lơ lửng như một làn khói lao vào cơ thể mình, nếu đổi lại là người khác thì cũng kinh hãi."Đúng là yếu không thể tảnổi", đồng thời lúc này, trong đầu Tô Minh vang lên một giọng nói.Giọng nói mềm mại như búp bê nhưng lại vô cùng cao quý.Chỉ nghe giọng nói thôi cũng đủ khiến người ta hình dung ra vẻ đẹp tuyệt sắc."Cô...!Cô...!Chính là cô gái mờ ảo ban nãy?", Tô Minh giật mình, cẩn thận hỏi, giọng nói vô cùng run rẩy, trên mặt toát hết mồ hôi: "Cô ở trong cơ thể tôi rồi ư?""Bổn cung chính là thiên nữ Tạo Hóa", cô gái thản nhiên nói.Thiên nữ Tạo Hóa? Nghe cáitên có vẻ kêu như chuông nhưng Tô Minh không biết thiên nữ Tạo Hóa này là thế lực gì và đến từ đâu?"Thiên nữ tiền bối! Cô là người hay là quỷ? Có thể rời khỏi cơ thể tôi không?", Tô Minh nói với kiểu thương lượng.Trực giác nói cho anh biết, đối phương vô cùng mạnh, mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng được."Thiên nữ tiền bối! Cô là người hay là quỷ? Có thể rời khỏi cơ thể tôi không?", Tô Minh nói với kiểu thương lượng.Trực giác nói cho anh biết, đối phương vô cùng mạnh, mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng được.***.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tô Minh đi ra con đường đó để đến trước cửa đá của con đường phía đông."Con đường cuối cùng rồi, hy vọng có chút thu hoạch", Tô Minh lẩm bẩm.Nói ra cũng phiền lòng thật!Ma La Kiếm tạm thời không dùng nổi ở ba cánh cửa trướcđó, Hắc Khôi cũng tạm thời không dùng được.Mặc dù mình hiểu được ‘tuyệt mệnh phong vân- chiêu đầu tiên của Thiên vẫn Kiếm nhưng vẫn chưa thể nắm bắt và vận dụng nó trong thời gian này.Điều đó có nghĩa là hiện giờ không thể dùng được đồ tốt gì từ ba cánh cửa trước đó.Sau đó, Tô Minh tốn mất 5 tiếng, cuối cùng cũng phá được cửa đá ở phía đông.Vừa mở ra thì đột nhiên một bóng hình phiêu bồng như tiên nữ lao tới.Tốc độ không nhanh nhưng kỳ lạ là Tô Minh cũng không tránh được.Không chỉ không tránh được mà lúc này Tô Minh cũng có chút mất hồn.Bởi vì đối phương quá đẹp.Một vẻ đẹp khó có thể hình dung.Vẻ đẹp không dùng từ gì để diên tả nổi.Một vẻ đẹp khiến người khác tự ti và chấn động.Tô Minh trơ mắt nhìn cô gái mặc váy dài màu trắng đẹp đếnmê người.Cô ta giống như làn khói bay về phía mình rồi lao đến lông mày trên mặt anh."Thứ gì vậy?", sắc mặt Tô Minh tái nhợt, lẩm bẩm: "Mau tránh ra!"Tô Minh ôm chặt đầu mình, thậm chí còn đập lên trán.Đúng là có chút hoảng loạn.Tận mắt nhìn thấy một người bay lơ lửng như một làn khói lao vào cơ thể mình, nếu đổi lại là người khác thì cũng kinh hãi."Đúng là yếu không thể tảnổi", đồng thời lúc này, trong đầu Tô Minh vang lên một giọng nói.Giọng nói mềm mại như búp bê nhưng lại vô cùng cao quý.Chỉ nghe giọng nói thôi cũng đủ khiến người ta hình dung ra vẻ đẹp tuyệt sắc."Cô...!Cô...!Chính là cô gái mờ ảo ban nãy?", Tô Minh giật mình, cẩn thận hỏi, giọng nói vô cùng run rẩy, trên mặt toát hết mồ hôi: "Cô ở trong cơ thể tôi rồi ư?""Bổn cung chính là thiên nữ Tạo Hóa", cô gái thản nhiên nói.Thiên nữ Tạo Hóa? Nghe cáitên có vẻ kêu như chuông nhưng Tô Minh không biết thiên nữ Tạo Hóa này là thế lực gì và đến từ đâu?"Thiên nữ tiền bối! Cô là người hay là quỷ? Có thể rời khỏi cơ thể tôi không?", Tô Minh nói với kiểu thương lượng.Trực giác nói cho anh biết, đối phương vô cùng mạnh, mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng được."Thiên nữ tiền bối! Cô là người hay là quỷ? Có thể rời khỏi cơ thể tôi không?", Tô Minh nói với kiểu thương lượng.Trực giác nói cho anh biết, đối phương vô cùng mạnh, mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng được.***.