Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 525: Đúng Là Đáng Sợ Quá

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Đây là Huyền Thanh Tông, là một trong bốn thực lực siêu hạng ở Huyền Linh Sơn, địa vị ở Huyền Linh Sơn cũng rất cao.Sau khi đám đệ tử này vào Huyền Thanh Tông thì hơn mười năm nay đều chưa từng gặp kẻ nào dám xông vào trong Huyền Thanh Tông, vậy mà giờ đám người này lại dám làm thế?"Muốn chết à?", hơn chục đệ tử quát lớn, lôi kiếm trong tay ra, trông khá đồngđều!Trong đó có một người nhanh bước lùi về sau và chạy vào võ trường thông báo."Ngăn hắn lại!", các đệ tử còn lại khí thế sục sôi, xông lại phía Tô Minh, kiếm dài vung lên, kiếm quyết không ngừng gào rú.Tô Minh khẽ chau mày, dường như có chút phiền não.Sau đó!"Phù! ”, khí tức trên người Tô Minh đột nhiên giải phóng ra.Trong chớp mắt hơn chục đệ tử Huyền Linh Sơn cảm thấy run rẩy rồi bay ra ngoài, kiếm trong tay cũng gãy vụn, xương cốt gãy, máu tươi chảy ra, kẻ trọng thương sắp chết, kẻ chỉ còn một hơi thở!"Thật khủng khiếp", khoé miệng Viên Phương Hà giần giật, trong lòng thầm nghĩ và càng kính nể hơn, gần mười đệ tử của Huyền Thanh Tông mặc dù chỉ là đệ tử ngoại môn nhưng cũng đều đã đạt đến cảnh giới Tông sư Sơ kỳ, gần chục người hợp sức lại với nhau mặc dù không quá mạnh nhưng nếu như Viên Phương Hà thích thì cũng chỉ cền môt chiêu là đã cóchỉ cần một chiêu là đã có thể giết chết chục người này ngay lập tức, nhưng thứ mà Tô Minh dùng là khí thế cơ!!!Điều này thì quá khó rồi.Viên Phương Hà là cảnh giới Tòn giả hậu kỳ, chỉ dùng khí thế thì cũng không thể làm cảnh giới Tông sư bị thương nặng được, chứ đừng nói đến một lần làm cả chục người bị thương.Sau khi giải quyết hết đám đệ tử canh cửa chắnđường này, ba người Tô Minh đi thẳng vào bên trong Tông môn.Rất nhanh.Ba người đã đi đến sân luyện võ.Da đầu của Tiêu Nhược Dư và Viên Phương Hà đã tê rần, rất bàng hoàng!Bởi vì, trên sân luyện võ của Huyền Thanh Tông lúc này đã tụ tập đầy Tu giả Võ đạo, người đông nghìnnghịt.Tổng cộng phải có đến hơn chục nghìn người.Đây vẫn chưa phải là điều khủng khiếp nhất, điều đáng sợ hơn nữa là, phóng tầm mắt nhìn qua, dường như tất cả đều là cảnh giới Tông sư.Cảnh giới Tôn giả cũng phải có đến cả trăm người.Thậm chí, còn có cả những cảnh giời Bán bộĐoạt mệnh và cảnh giới Đoạt mệnh.Đúng là đáng sợ quá.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Đây là Huyền Thanh Tông, là một trong bốn thực lực siêu hạng ở Huyền Linh Sơn, địa vị ở Huyền Linh Sơn cũng rất cao.Sau khi đám đệ tử này vào Huyền Thanh Tông thì hơn mười năm nay đều chưa từng gặp kẻ nào dám xông vào trong Huyền Thanh Tông, vậy mà giờ đám người này lại dám làm thế?"Muốn chết à?", hơn chục đệ tử quát lớn, lôi kiếm trong tay ra, trông khá đồngđều!Trong đó có một người nhanh bước lùi về sau và chạy vào võ trường thông báo."Ngăn hắn lại!", các đệ tử còn lại khí thế sục sôi, xông lại phía Tô Minh, kiếm dài vung lên, kiếm quyết không ngừng gào rú.Tô Minh khẽ chau mày, dường như có chút phiền não.Sau đó!"Phù! ”, khí tức trên người Tô Minh đột nhiên giải phóng ra.Trong chớp mắt hơn chục đệ tử Huyền Linh Sơn cảm thấy run rẩy rồi bay ra ngoài, kiếm trong tay cũng gãy vụn, xương cốt gãy, máu tươi chảy ra, kẻ trọng thương sắp chết, kẻ chỉ còn một hơi thở!"Thật khủng khiếp", khoé miệng Viên Phương Hà giần giật, trong lòng thầm nghĩ và càng kính nể hơn, gần mười đệ tử của Huyền Thanh Tông mặc dù chỉ là đệ tử ngoại môn nhưng cũng đều đã đạt đến cảnh giới Tông sư Sơ kỳ, gần chục người hợp sức lại với nhau mặc dù không quá mạnh nhưng nếu như Viên Phương Hà thích thì cũng chỉ cền môt chiêu là đã cóchỉ cần một chiêu là đã có thể giết chết chục người này ngay lập tức, nhưng thứ mà Tô Minh dùng là khí thế cơ!!!Điều này thì quá khó rồi.Viên Phương Hà là cảnh giới Tòn giả hậu kỳ, chỉ dùng khí thế thì cũng không thể làm cảnh giới Tông sư bị thương nặng được, chứ đừng nói đến một lần làm cả chục người bị thương.Sau khi giải quyết hết đám đệ tử canh cửa chắnđường này, ba người Tô Minh đi thẳng vào bên trong Tông môn.Rất nhanh.Ba người đã đi đến sân luyện võ.Da đầu của Tiêu Nhược Dư và Viên Phương Hà đã tê rần, rất bàng hoàng!Bởi vì, trên sân luyện võ của Huyền Thanh Tông lúc này đã tụ tập đầy Tu giả Võ đạo, người đông nghìnnghịt.Tổng cộng phải có đến hơn chục nghìn người.Đây vẫn chưa phải là điều khủng khiếp nhất, điều đáng sợ hơn nữa là, phóng tầm mắt nhìn qua, dường như tất cả đều là cảnh giới Tông sư.Cảnh giới Tôn giả cũng phải có đến cả trăm người.Thậm chí, còn có cả những cảnh giời Bán bộĐoạt mệnh và cảnh giới Đoạt mệnh.Đúng là đáng sợ quá.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Đây là Huyền Thanh Tông, là một trong bốn thực lực siêu hạng ở Huyền Linh Sơn, địa vị ở Huyền Linh Sơn cũng rất cao.Sau khi đám đệ tử này vào Huyền Thanh Tông thì hơn mười năm nay đều chưa từng gặp kẻ nào dám xông vào trong Huyền Thanh Tông, vậy mà giờ đám người này lại dám làm thế?"Muốn chết à?", hơn chục đệ tử quát lớn, lôi kiếm trong tay ra, trông khá đồngđều!Trong đó có một người nhanh bước lùi về sau và chạy vào võ trường thông báo."Ngăn hắn lại!", các đệ tử còn lại khí thế sục sôi, xông lại phía Tô Minh, kiếm dài vung lên, kiếm quyết không ngừng gào rú.Tô Minh khẽ chau mày, dường như có chút phiền não.Sau đó!"Phù! ”, khí tức trên người Tô Minh đột nhiên giải phóng ra.Trong chớp mắt hơn chục đệ tử Huyền Linh Sơn cảm thấy run rẩy rồi bay ra ngoài, kiếm trong tay cũng gãy vụn, xương cốt gãy, máu tươi chảy ra, kẻ trọng thương sắp chết, kẻ chỉ còn một hơi thở!"Thật khủng khiếp", khoé miệng Viên Phương Hà giần giật, trong lòng thầm nghĩ và càng kính nể hơn, gần mười đệ tử của Huyền Thanh Tông mặc dù chỉ là đệ tử ngoại môn nhưng cũng đều đã đạt đến cảnh giới Tông sư Sơ kỳ, gần chục người hợp sức lại với nhau mặc dù không quá mạnh nhưng nếu như Viên Phương Hà thích thì cũng chỉ cền môt chiêu là đã cóchỉ cần một chiêu là đã có thể giết chết chục người này ngay lập tức, nhưng thứ mà Tô Minh dùng là khí thế cơ!!!Điều này thì quá khó rồi.Viên Phương Hà là cảnh giới Tòn giả hậu kỳ, chỉ dùng khí thế thì cũng không thể làm cảnh giới Tông sư bị thương nặng được, chứ đừng nói đến một lần làm cả chục người bị thương.Sau khi giải quyết hết đám đệ tử canh cửa chắnđường này, ba người Tô Minh đi thẳng vào bên trong Tông môn.Rất nhanh.Ba người đã đi đến sân luyện võ.Da đầu của Tiêu Nhược Dư và Viên Phương Hà đã tê rần, rất bàng hoàng!Bởi vì, trên sân luyện võ của Huyền Thanh Tông lúc này đã tụ tập đầy Tu giả Võ đạo, người đông nghìnnghịt.Tổng cộng phải có đến hơn chục nghìn người.Đây vẫn chưa phải là điều khủng khiếp nhất, điều đáng sợ hơn nữa là, phóng tầm mắt nhìn qua, dường như tất cả đều là cảnh giới Tông sư.Cảnh giới Tôn giả cũng phải có đến cả trăm người.Thậm chí, còn có cả những cảnh giời Bán bộĐoạt mệnh và cảnh giới Đoạt mệnh.Đúng là đáng sợ quá.

Chương 525: Đúng Là Đáng Sợ Quá