Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 531: Tránh Cũng Chẳng Xong
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cảm xúc của Từ Vô Pháp thay đổi kịch liệt, tựa như một mặt hồ tĩnh lặng chợt phun trào dòng dung nham nóng bỏng!Từ Vô Pháp trợn trừngmắt, thần kinh hắn ta như muốn nổ tung.Bao nỗi lo lắng sợ hãi tột cùng thổi bùng lên dữ dội.Trong tích tắc đó, phản ứng đầu tiên của hắn ta chính là lùi về sau!Hắn ta cảm nhận được sức mạnh quá đáng sợ từ cú đấm của Tô Minh.Nó hoàn toàn vượt xa những gì mà hắn ta có thểchịu đựng được.Không lùi, ắt sẽ chết!"Khụ! "Từ Vô Pháp cũng không hổ danh là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Huyền Thanh Tông, thi triển "Huyền Thanh tung vân bộ" một cách nhuần nguyễn, bước chân di chuyển phức tạp lại biến khoá khôn lường, nhanh tới hoa mắt, tốc độ rút lui của hắn ta tương đối nhanh, song con đường rútlui của hắn ta cũng khá gian nan."Huyền Thanh tung vân bộ" là thân pháp mạnh nhất của Huyền Thanh Tông, là thân pháp trung kỳ cấp huyền hiếm gặp.Đương nhiên, thân pháp cao cường như vậy, cũng rất khó luyện, trong cả thế hệ trẻ của Huyền Thanh Tông, hiếm có ai tu luyện thành công, thế nhưng Từ Vô Pháp không những đã có thể luyện thành, mà còn tuluyện tới mức tiểu thành.Vậy mà!Điều khiến Từ Vô Pháp cảm thấy tuyệt vọng chính là, cho dù hắn ta có dùng tới "Huyền Thanh tung vân bộ", đẩy nhanh tốc độ rút lui tới kinh người, song vẫn không kịp, quyền ấn của Tô Minh ngày một phóng to hơn trong tròng mắt hắn ta.Giữa khoảnh khắc sự sống và cái chết, Từ Vô Pháp lại mở được áp chếcảnh giới vừa rồi, trở lại hậu kỳ cảnh giới Tôn giả, cho nên, thân pháp và tốc độ rút lui mới có thể nhanh hơn một chút.Thế nhưng như vậy vẫn không đủ.Không có lời nào có thể hình dung được sự sợ hãi và sự khó hiếu trong thời khắc này của Từ Vô Pháp.Tại sao tốc độ cú đấm của đối phương lại có thể nhanh tới vậy cơ chứ?Hắn ta nào biết, cú đấm này của Tô Minh không chỉ dùng sức khống chế chuẩn xác và con số đáng sợ đạt tới 500 nghìn cân, cộng với quy luật không gian!Tại đây có hình ảnh***.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cảm xúc của Từ Vô Pháp thay đổi kịch liệt, tựa như một mặt hồ tĩnh lặng chợt phun trào dòng dung nham nóng bỏng!Từ Vô Pháp trợn trừngmắt, thần kinh hắn ta như muốn nổ tung.Bao nỗi lo lắng sợ hãi tột cùng thổi bùng lên dữ dội.Trong tích tắc đó, phản ứng đầu tiên của hắn ta chính là lùi về sau!Hắn ta cảm nhận được sức mạnh quá đáng sợ từ cú đấm của Tô Minh.Nó hoàn toàn vượt xa những gì mà hắn ta có thểchịu đựng được.Không lùi, ắt sẽ chết!"Khụ! "Từ Vô Pháp cũng không hổ danh là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Huyền Thanh Tông, thi triển "Huyền Thanh tung vân bộ" một cách nhuần nguyễn, bước chân di chuyển phức tạp lại biến khoá khôn lường, nhanh tới hoa mắt, tốc độ rút lui của hắn ta tương đối nhanh, song con đường rútlui của hắn ta cũng khá gian nan."Huyền Thanh tung vân bộ" là thân pháp mạnh nhất của Huyền Thanh Tông, là thân pháp trung kỳ cấp huyền hiếm gặp.Đương nhiên, thân pháp cao cường như vậy, cũng rất khó luyện, trong cả thế hệ trẻ của Huyền Thanh Tông, hiếm có ai tu luyện thành công, thế nhưng Từ Vô Pháp không những đã có thể luyện thành, mà còn tuluyện tới mức tiểu thành.Vậy mà!Điều khiến Từ Vô Pháp cảm thấy tuyệt vọng chính là, cho dù hắn ta có dùng tới "Huyền Thanh tung vân bộ", đẩy nhanh tốc độ rút lui tới kinh người, song vẫn không kịp, quyền ấn của Tô Minh ngày một phóng to hơn trong tròng mắt hắn ta.Giữa khoảnh khắc sự sống và cái chết, Từ Vô Pháp lại mở được áp chếcảnh giới vừa rồi, trở lại hậu kỳ cảnh giới Tôn giả, cho nên, thân pháp và tốc độ rút lui mới có thể nhanh hơn một chút.Thế nhưng như vậy vẫn không đủ.Không có lời nào có thể hình dung được sự sợ hãi và sự khó hiếu trong thời khắc này của Từ Vô Pháp.Tại sao tốc độ cú đấm của đối phương lại có thể nhanh tới vậy cơ chứ?Hắn ta nào biết, cú đấm này của Tô Minh không chỉ dùng sức khống chế chuẩn xác và con số đáng sợ đạt tới 500 nghìn cân, cộng với quy luật không gian!Tại đây có hình ảnh***.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cảm xúc của Từ Vô Pháp thay đổi kịch liệt, tựa như một mặt hồ tĩnh lặng chợt phun trào dòng dung nham nóng bỏng!Từ Vô Pháp trợn trừngmắt, thần kinh hắn ta như muốn nổ tung.Bao nỗi lo lắng sợ hãi tột cùng thổi bùng lên dữ dội.Trong tích tắc đó, phản ứng đầu tiên của hắn ta chính là lùi về sau!Hắn ta cảm nhận được sức mạnh quá đáng sợ từ cú đấm của Tô Minh.Nó hoàn toàn vượt xa những gì mà hắn ta có thểchịu đựng được.Không lùi, ắt sẽ chết!"Khụ! "Từ Vô Pháp cũng không hổ danh là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Huyền Thanh Tông, thi triển "Huyền Thanh tung vân bộ" một cách nhuần nguyễn, bước chân di chuyển phức tạp lại biến khoá khôn lường, nhanh tới hoa mắt, tốc độ rút lui của hắn ta tương đối nhanh, song con đường rútlui của hắn ta cũng khá gian nan."Huyền Thanh tung vân bộ" là thân pháp mạnh nhất của Huyền Thanh Tông, là thân pháp trung kỳ cấp huyền hiếm gặp.Đương nhiên, thân pháp cao cường như vậy, cũng rất khó luyện, trong cả thế hệ trẻ của Huyền Thanh Tông, hiếm có ai tu luyện thành công, thế nhưng Từ Vô Pháp không những đã có thể luyện thành, mà còn tuluyện tới mức tiểu thành.Vậy mà!Điều khiến Từ Vô Pháp cảm thấy tuyệt vọng chính là, cho dù hắn ta có dùng tới "Huyền Thanh tung vân bộ", đẩy nhanh tốc độ rút lui tới kinh người, song vẫn không kịp, quyền ấn của Tô Minh ngày một phóng to hơn trong tròng mắt hắn ta.Giữa khoảnh khắc sự sống và cái chết, Từ Vô Pháp lại mở được áp chếcảnh giới vừa rồi, trở lại hậu kỳ cảnh giới Tôn giả, cho nên, thân pháp và tốc độ rút lui mới có thể nhanh hơn một chút.Thế nhưng như vậy vẫn không đủ.Không có lời nào có thể hình dung được sự sợ hãi và sự khó hiếu trong thời khắc này của Từ Vô Pháp.Tại sao tốc độ cú đấm của đối phương lại có thể nhanh tới vậy cơ chứ?Hắn ta nào biết, cú đấm này của Tô Minh không chỉ dùng sức khống chế chuẩn xác và con số đáng sợ đạt tới 500 nghìn cân, cộng với quy luật không gian!Tại đây có hình ảnh***.