Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 583: Chỉ Có Thể Đánh Giá Sơ Bộ
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thắng thì không cần phải mất máu trong tim, còn có thế dạy cho đối phương một bài học nhớ đời."Mời", Tô Minh làm một động tác mời.Mộ Dung Yêu lại bất ngờ ra tay.Không chút khách sáo.Có ví dụ thua trong 3 chiêu của Thẩm U, Mộ Dung Yêu còn dám khinh địch sao?Vả lại, giờ cô ta cũng đang tức giận.Chỉ thấy, trên cánh tay thon thả trắng nõn của Mộ Dung Yêu chợt xuất hiện một đôi bao tay bằng lụa màu đen.Trông nó rất kỳ lạ, bên trên uốn lượn đủ loại ánh sáng như những viên đá quý.Hơn hết, nó còn có vòng sáng kỳ bí như lớp voan mỏng quay xung quanh bao tay.Đôi bao tay này chắc chắn là một báu vật hiếm có.Mộ Dung Yêu giơ tay phải lên, chưởng một phát về phía trước.Vừa đánh ra chưởng đó, tay trái cô ta cũng hiện lên một đám sương khói cuồn cuộn, yên lặng bị Mộ Dung Yên vung lên bầu trời.1Trong khoảnh khắc ấy, bỗng thấy một bàn tay màu cam được biến hóa rõ ràng, phát ra tiếng rít, ngày càng nhỏ lại, ngưng thật và sáng hơn đánh về phía Tô Minh.Đã thế, tốc độ của nó cũng càng ngày càng nhanh, như một tia laser bắn thẳng tới trước mặt Tô Minh.Càng đáng sợ hơn là trên bầu trời lại xuất hiện một cây cột màu cam cao chọc trời, xuyên thấu vòm trời lao thẳng xuống!Đầu cột sáng ấy tròn trịa, trông vừa dày vừa nặng kích thích chấn động thị giác, giống như có thần tiên đang đứng trên chuôi cây trụ! 1Cây cột màu cam ấy nhắm thẳng vào Tô Minh, không gian xung quanh chỗ anh đứng lập tức hóa thành hư không!1Sắc mặt Tô Minh tức thì trở nên hết sức nghiêm túc.Người lành nghề vừa ra tay có khác.Thực lực của Mộ Dung Yêu này đúng là vô cùng vô cùng mạnh.Không chỉ Tô Minh kinh ngạc, mà lúc này, toàn bộ tu giả võ đạo của mười mấy gia tộc bảo hộ trên Thủ Hộ Sơn cũng sợ ngây người.Biết Mộ Dung Yêu là thiên tài trong thiên tài, là yêu nghiệt có một không hai mấy ngàn năm qua ở Thủ Hộ Sơn.Nhưng Mộ Dung Yêu mạnh cỡ nào?Thật ra chẳng có ai biết cả.Chỉ có thể đánh giá sơ bộ.Có điều giờ đây, khi Mộ Dung Yêu ra tay thật thì rất nhiều người mới chợt nhận ra, cô ta còn mạnh hơn so với tưởng tượng của họ rất rất nhiều.Thẩm Hạc Quang thở phào một hơi, ông ta gần như có thể khẳng định rằng Tô Minh chắc chắn sẽ chết.Người nhà họ Thẩm cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó, vừa kích động vừa căm giận trợn mắt nhìn xem Tô Minh sẽ bị Mộ Dung Yêu đè bẹp như nào!Còn chuyện Tô Minh bị giết thì lại chẳng ai dám mơ tới cái suy nghĩ không thực tế ấy, suy cho cùng, còn có ông già hai mắt trống không kia đứng cạnh, nên sẽ không để Tô Minh chết.Ninh Triều Thiên khẽ nhíu mày, thậm chí còn định ra tay cản lại.Nhưng, ông ta thử cảm nhận khí thế và cảm xúc trên người Tô Minh thì vẫn quyết định đứng xem tiếp."Đi!", lúc này, Tô Minh chợt hành động.Anh sử dụng "Lược Ảnh Bộ", cơ thể di chuyển một cách quỷ dị, rồi rút kiếm.
Thắng thì không cần phải mất máu trong tim, còn có thế dạy cho đối phương một bài học nhớ đời.
"Mời", Tô Minh làm một động tác mời.
Mộ Dung Yêu lại bất ngờ ra tay.
Không chút khách sáo.
Có ví dụ thua trong 3 chiêu của Thẩm U, Mộ Dung Yêu còn dám khinh địch sao?
Vả lại, giờ cô ta cũng đang tức giận.
Chỉ thấy, trên cánh tay thon thả trắng nõn của Mộ Dung Yêu chợt xuất hiện một đôi bao tay bằng lụa màu đen.
Trông nó rất kỳ lạ, bên trên uốn lượn đủ loại ánh sáng như những viên đá quý.
Hơn hết, nó còn có vòng sáng kỳ bí như lớp voan mỏng quay xung quanh bao tay.
Đôi bao tay này chắc chắn là một báu vật hiếm có.
Mộ Dung Yêu giơ tay phải lên, chưởng một phát về phía trước.
Vừa đánh ra chưởng đó, tay trái cô ta cũng hiện lên một đám sương khói cuồn cuộn, yên lặng bị Mộ Dung Yên vung lên bầu trời.
1Trong khoảnh khắc ấy, bỗng thấy một bàn tay màu cam được biến hóa rõ ràng, phát ra tiếng rít, ngày càng nhỏ lại, ngưng thật và sáng hơn đánh về phía Tô Minh.
Đã thế, tốc độ của nó cũng càng ngày càng nhanh, như một tia laser bắn thẳng tới trước mặt Tô Minh.
Càng đáng sợ hơn là trên bầu trời lại xuất hiện một cây cột màu cam cao chọc trời, xuyên thấu vòm trời lao thẳng xuống!
Đầu cột sáng ấy tròn trịa, trông vừa dày vừa nặng kích thích chấn động thị giác, giống như có thần tiên đang đứng trên chuôi cây trụ! 1
Cây cột màu cam ấy nhắm thẳng vào Tô Minh, không gian xung quanh chỗ anh đứng lập tức hóa thành hư không!1Sắc mặt Tô Minh tức thì trở nên hết sức nghiêm túc.
Người lành nghề vừa ra tay có khác.
Thực lực của Mộ Dung Yêu này đúng là vô cùng vô cùng mạnh.
Không chỉ Tô Minh kinh ngạc, mà lúc này, toàn bộ tu giả võ đạo của mười mấy gia tộc bảo hộ trên Thủ Hộ Sơn cũng sợ ngây người.
Biết Mộ Dung Yêu là thiên tài trong thiên tài, là yêu nghiệt có một không hai mấy ngàn năm qua ở Thủ Hộ Sơn.
Nhưng Mộ Dung Yêu mạnh cỡ nào?
Thật ra chẳng có ai biết cả.
Chỉ có thể đánh giá sơ bộ.
Có điều giờ đây, khi Mộ Dung Yêu ra tay thật thì rất nhiều người mới chợt nhận ra, cô ta còn mạnh hơn so với tưởng tượng của họ rất rất nhiều.
Thẩm Hạc Quang thở phào một hơi, ông ta gần như có thể khẳng định rằng Tô Minh chắc chắn sẽ chết.
Người nhà họ Thẩm cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó, vừa kích động vừa căm giận trợn mắt nhìn xem Tô Minh sẽ bị Mộ Dung Yêu đè bẹp như nào!
Còn chuyện Tô Minh bị giết thì lại chẳng ai dám mơ tới cái suy nghĩ không thực tế ấy, suy cho cùng, còn có ông già hai mắt trống không kia đứng cạnh, nên sẽ không để Tô Minh chết.
Ninh Triều Thiên khẽ nhíu mày, thậm chí còn định ra tay cản lại.
Nhưng, ông ta thử cảm nhận khí thế và cảm xúc trên người Tô Minh thì vẫn quyết định đứng xem tiếp.
"Đi!", lúc này, Tô Minh chợt hành động.
Anh sử dụng "Lược Ảnh Bộ", cơ thể di chuyển một cách quỷ dị, rồi rút kiếm.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thắng thì không cần phải mất máu trong tim, còn có thế dạy cho đối phương một bài học nhớ đời."Mời", Tô Minh làm một động tác mời.Mộ Dung Yêu lại bất ngờ ra tay.Không chút khách sáo.Có ví dụ thua trong 3 chiêu của Thẩm U, Mộ Dung Yêu còn dám khinh địch sao?Vả lại, giờ cô ta cũng đang tức giận.Chỉ thấy, trên cánh tay thon thả trắng nõn của Mộ Dung Yêu chợt xuất hiện một đôi bao tay bằng lụa màu đen.Trông nó rất kỳ lạ, bên trên uốn lượn đủ loại ánh sáng như những viên đá quý.Hơn hết, nó còn có vòng sáng kỳ bí như lớp voan mỏng quay xung quanh bao tay.Đôi bao tay này chắc chắn là một báu vật hiếm có.Mộ Dung Yêu giơ tay phải lên, chưởng một phát về phía trước.Vừa đánh ra chưởng đó, tay trái cô ta cũng hiện lên một đám sương khói cuồn cuộn, yên lặng bị Mộ Dung Yên vung lên bầu trời.1Trong khoảnh khắc ấy, bỗng thấy một bàn tay màu cam được biến hóa rõ ràng, phát ra tiếng rít, ngày càng nhỏ lại, ngưng thật và sáng hơn đánh về phía Tô Minh.Đã thế, tốc độ của nó cũng càng ngày càng nhanh, như một tia laser bắn thẳng tới trước mặt Tô Minh.Càng đáng sợ hơn là trên bầu trời lại xuất hiện một cây cột màu cam cao chọc trời, xuyên thấu vòm trời lao thẳng xuống!Đầu cột sáng ấy tròn trịa, trông vừa dày vừa nặng kích thích chấn động thị giác, giống như có thần tiên đang đứng trên chuôi cây trụ! 1Cây cột màu cam ấy nhắm thẳng vào Tô Minh, không gian xung quanh chỗ anh đứng lập tức hóa thành hư không!1Sắc mặt Tô Minh tức thì trở nên hết sức nghiêm túc.Người lành nghề vừa ra tay có khác.Thực lực của Mộ Dung Yêu này đúng là vô cùng vô cùng mạnh.Không chỉ Tô Minh kinh ngạc, mà lúc này, toàn bộ tu giả võ đạo của mười mấy gia tộc bảo hộ trên Thủ Hộ Sơn cũng sợ ngây người.Biết Mộ Dung Yêu là thiên tài trong thiên tài, là yêu nghiệt có một không hai mấy ngàn năm qua ở Thủ Hộ Sơn.Nhưng Mộ Dung Yêu mạnh cỡ nào?Thật ra chẳng có ai biết cả.Chỉ có thể đánh giá sơ bộ.Có điều giờ đây, khi Mộ Dung Yêu ra tay thật thì rất nhiều người mới chợt nhận ra, cô ta còn mạnh hơn so với tưởng tượng của họ rất rất nhiều.Thẩm Hạc Quang thở phào một hơi, ông ta gần như có thể khẳng định rằng Tô Minh chắc chắn sẽ chết.Người nhà họ Thẩm cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó, vừa kích động vừa căm giận trợn mắt nhìn xem Tô Minh sẽ bị Mộ Dung Yêu đè bẹp như nào!Còn chuyện Tô Minh bị giết thì lại chẳng ai dám mơ tới cái suy nghĩ không thực tế ấy, suy cho cùng, còn có ông già hai mắt trống không kia đứng cạnh, nên sẽ không để Tô Minh chết.Ninh Triều Thiên khẽ nhíu mày, thậm chí còn định ra tay cản lại.Nhưng, ông ta thử cảm nhận khí thế và cảm xúc trên người Tô Minh thì vẫn quyết định đứng xem tiếp."Đi!", lúc này, Tô Minh chợt hành động.Anh sử dụng "Lược Ảnh Bộ", cơ thể di chuyển một cách quỷ dị, rồi rút kiếm.