Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 593: Là Học Viên Chuyên Tu Luyện Võ Đạo Sao

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhà họ Thẩm dẫu sao cũng là nhà họ Thẩm.Kho tàng đúng là khiến người khác phải giật mình kinh ngạc.Những thứ khác không cần đề cập tới, chỉ riêng 9000 viên linh thạch hạ phẩm cũng đã là một con số trên trời rồi.Phải biết rằng, Huyền Thanh Tông, một trong bốn thế lực hàng đầu thuộc tứ siêu tại Hạ giới Huyền Linh Sơn cũng chỉ có hơn 400 viên linh thạch hạ phẩm mà thôi.Cách biệt đáng sợ.Cũng chẳng trách những tu giả võ đạo của Thủ Hộ Sơn Thượng giới bên này lại coi thường hạ giới đến vậy.“Với 9000 viện linh thạch hạ phẩm này, chỉ cần cảnh giới của mình đủ vững chắc, liền có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới đoạt mệnh, thậm chí là bán bộ hóa thần”, Tô Minh lẩm bẩm một mình.Cướp bóc đúng là một cách làm giàu mà!Ngoài linh thạch hạ phẩm, những thứ tốt còn lại trong kho tàng của nhà họ Thẩm như binh khí, công pháp, võ kỹ, Tô Minh đều không coi trọng.Nhưng đó dù sao cũng là chiến lợi phẩm, suy cho cùng, tùy ý chọn một thứ mang tới Huyền Linh Sơn hoặc thế giới tục cũng đều là những bảo vật quý hiếm.Trong tương lai phân ra cho người của nhà họ Diệp tại thành phố Dương Giang, nhà họ Tống của thành phố Nguyên Hải cũng là một cách hay.Trong kho tàng của nhà họ Thẩm, ngoài những thứ tốt thông thường, còn có hai thứ đồ đặc biệt.Một tấm mai rùa bị vỡ.Mai rùa kia xem ra vô cùng vô cùng tồi tàn, cổ xưa.Trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy những ký tự mà anh không thể nhận biết, cùng một số hoa văn kỳ quái.Cái còn lại là một cuộn da thú.Chất liệu da thú của cuộn da thú có vẻ rất tốt, dù sao anh cũng không nhìn ra được đây là da của loài thú nào, nhưng da thú rất mịn màng, cảm giác khi chạm tay vào cũng không tệ, hơn nữa còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng, anh thậm chí còn dùng Xích Ảnh Kiếm cắt thử một vết lên miếng da thú này nhưng lại phát hiện ra, ngay cả vết hằn cũng không thấy xuất hiện, quả là dọa người.Trên đó chỉ có một số ký tự lớn- cuốn sách giới thiệu của Học viện Linh Võ thành Linh Võ.“Thành Linh Võ là ở đâu? Học viện Linh Võ? Là học viên chuyên tu luyện võ đạo sao?”, Tô Minh tự nhủ, trước mắt vẫn là xem không hiểu.Đúng lúc này thiên nữ Tạo Hóa bỗng nhiên lên tiếng.“Tấm da thú này tạm gác sang một bên, anh cứ thu lại đi.Còn tấm mai rùa này ngược lại có chút thú vị…”

Nhà họ Thẩm dẫu sao cũng là nhà họ Thẩm.

Kho tàng đúng là khiến người khác phải giật mình kinh ngạc.

Những thứ khác không cần đề cập tới, chỉ riêng 9000 viên linh thạch hạ phẩm cũng đã là một con số trên trời rồi.

Phải biết rằng, Huyền Thanh Tông, một trong bốn thế lực hàng đầu thuộc tứ siêu tại Hạ giới Huyền Linh Sơn cũng chỉ có hơn 400 viên linh thạch hạ phẩm mà thôi.

Cách biệt đáng sợ.

Cũng chẳng trách những tu giả võ đạo của Thủ Hộ Sơn Thượng giới bên này lại coi thường hạ giới đến vậy.

“Với 9000 viện linh thạch hạ phẩm này, chỉ cần cảnh giới của mình đủ vững chắc, liền có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới đoạt mệnh, thậm chí là bán bộ hóa thần”, Tô Minh lẩm bẩm một mình.

Cướp bóc đúng là một cách làm giàu mà!

Ngoài linh thạch hạ phẩm, những thứ tốt còn lại trong kho tàng của nhà họ Thẩm như binh khí, công pháp, võ kỹ, Tô Minh đều không coi trọng.

Nhưng đó dù sao cũng là chiến lợi phẩm, suy cho cùng, tùy ý chọn một thứ mang tới Huyền Linh Sơn hoặc thế giới tục cũng đều là những bảo vật quý hiếm.

Trong tương lai phân ra cho người của nhà họ Diệp tại thành phố Dương Giang, nhà họ Tống của thành phố Nguyên Hải cũng là một cách hay.

Trong kho tàng của nhà họ Thẩm, ngoài những thứ tốt thông thường, còn có hai thứ đồ đặc biệt.

Một tấm mai rùa bị vỡ.

Mai rùa kia xem ra vô cùng vô cùng tồi tàn, cổ xưa.

Trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy những ký tự mà anh không thể nhận biết, cùng một số hoa văn kỳ quái.

Cái còn lại là một cuộn da thú.

Chất liệu da thú của cuộn da thú có vẻ rất tốt, dù sao anh cũng không nhìn ra được đây là da của loài thú nào, nhưng da thú rất mịn màng, cảm giác khi chạm tay vào cũng không tệ, hơn nữa còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng, anh thậm chí còn dùng Xích Ảnh Kiếm cắt thử một vết lên miếng da thú này nhưng lại phát hiện ra, ngay cả vết hằn cũng không thấy xuất hiện, quả là dọa người.

Trên đó chỉ có một số ký tự lớn- cuốn sách giới thiệu của Học viện Linh Võ thành Linh Võ.

“Thành Linh Võ là ở đâu? Học viện Linh Võ? Là học viên chuyên tu luyện võ đạo sao?”, Tô Minh tự nhủ, trước mắt vẫn là xem không hiểu.

Đúng lúc này thiên nữ Tạo Hóa bỗng nhiên lên tiếng.

“Tấm da thú này tạm gác sang một bên, anh cứ thu lại đi.

Còn tấm mai rùa này ngược lại có chút thú vị…”

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhà họ Thẩm dẫu sao cũng là nhà họ Thẩm.Kho tàng đúng là khiến người khác phải giật mình kinh ngạc.Những thứ khác không cần đề cập tới, chỉ riêng 9000 viên linh thạch hạ phẩm cũng đã là một con số trên trời rồi.Phải biết rằng, Huyền Thanh Tông, một trong bốn thế lực hàng đầu thuộc tứ siêu tại Hạ giới Huyền Linh Sơn cũng chỉ có hơn 400 viên linh thạch hạ phẩm mà thôi.Cách biệt đáng sợ.Cũng chẳng trách những tu giả võ đạo của Thủ Hộ Sơn Thượng giới bên này lại coi thường hạ giới đến vậy.“Với 9000 viện linh thạch hạ phẩm này, chỉ cần cảnh giới của mình đủ vững chắc, liền có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới đoạt mệnh, thậm chí là bán bộ hóa thần”, Tô Minh lẩm bẩm một mình.Cướp bóc đúng là một cách làm giàu mà!Ngoài linh thạch hạ phẩm, những thứ tốt còn lại trong kho tàng của nhà họ Thẩm như binh khí, công pháp, võ kỹ, Tô Minh đều không coi trọng.Nhưng đó dù sao cũng là chiến lợi phẩm, suy cho cùng, tùy ý chọn một thứ mang tới Huyền Linh Sơn hoặc thế giới tục cũng đều là những bảo vật quý hiếm.Trong tương lai phân ra cho người của nhà họ Diệp tại thành phố Dương Giang, nhà họ Tống của thành phố Nguyên Hải cũng là một cách hay.Trong kho tàng của nhà họ Thẩm, ngoài những thứ tốt thông thường, còn có hai thứ đồ đặc biệt.Một tấm mai rùa bị vỡ.Mai rùa kia xem ra vô cùng vô cùng tồi tàn, cổ xưa.Trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy những ký tự mà anh không thể nhận biết, cùng một số hoa văn kỳ quái.Cái còn lại là một cuộn da thú.Chất liệu da thú của cuộn da thú có vẻ rất tốt, dù sao anh cũng không nhìn ra được đây là da của loài thú nào, nhưng da thú rất mịn màng, cảm giác khi chạm tay vào cũng không tệ, hơn nữa còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng, anh thậm chí còn dùng Xích Ảnh Kiếm cắt thử một vết lên miếng da thú này nhưng lại phát hiện ra, ngay cả vết hằn cũng không thấy xuất hiện, quả là dọa người.Trên đó chỉ có một số ký tự lớn- cuốn sách giới thiệu của Học viện Linh Võ thành Linh Võ.“Thành Linh Võ là ở đâu? Học viện Linh Võ? Là học viên chuyên tu luyện võ đạo sao?”, Tô Minh tự nhủ, trước mắt vẫn là xem không hiểu.Đúng lúc này thiên nữ Tạo Hóa bỗng nhiên lên tiếng.“Tấm da thú này tạm gác sang một bên, anh cứ thu lại đi.Còn tấm mai rùa này ngược lại có chút thú vị…”

Chương 593: Là Học Viên Chuyên Tu Luyện Võ Đạo Sao