Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 596: Vậy Giờ Đây Gấp Mười Lần Tức Là Thế Nào
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… TÔ Minh vẫn chưa cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ trung niên đến từ tộc Nam Ly Phượng Hoàng đang nhìn mình.Anh vẫn chưa có năng lực đó, vẫn chưa thế cảm nhận được sự tồn tại của bà ta khi bị ngăn cách bởi không gian bên ngoài mấy trăm mét cộng với sự ngăn cách của kho báu vật được phòng bị kiên cố bởi những viên gạch và trận pháp chặt chẽ.Tô Minh tỉnh lại chỉ vì việc tu luyện trong một tháng tạm thời kết thúc."Thu hoạch lớn thật!", Tô Minh lấm bấm, không thế diễn tả nối sự phấn khích của mình.Tu luyện trong một tháng mà anh cảm giác mọi phương diện đều được nâng cao.Đầu tiên là về cảnh glớl, từ cảnh giới tôn giả hậu kỳ đã vọt lên cảnh giới đoạt mệnh sơ kỳ.Hơn nữa còn là cố ý trấn áp cảnh giới và duy trì nền tảng thực lực vững vàng.Không chỉ có cảnh giới tăng lên mà sức chiến đấu của Tô Minh cũng tăng lên gấp ba.Ngoài ra, khi cảnh giới tăng lên thì Tô Minh có thể chủ động kích hoạt được một chút kho tàng huyết mạch.Ngoài cảnh giới thì việc hấp thụ hoàn toàn mười giọt máu trong tim của Mộ Dung Yêu là việc anh tiêu tốn nhiều thời gian nhất trong một tháng vừa rồi đế hoàn thành.Thiên nữ Tạo Hóa nói, máu trong tim Mộ Dung Yêu có chứa máu thần, trước đó Tô Minh không hiểu rõ thế nào là máu thần?Nhưng sau khi thật sự tu luyện hấp thụ được nó thì mới biết máu thần khủng khiếp đến nỗi nào.Hai chữ khủng khiếp cũng không đủ để diễn tả.Tô Minh có kho tàng huyết mạch, thông thường mà nói thì tu luyện hấp thụ những thứ như này là tương đối nhanh, chỉ mất một thời gian ngắn.Nhưng đối với máu thần, chỉ riêng việc hấp thụ đã mất mấy ngày rồi.Không chỉ vậy, trong quá trình hấp thụ thì anh phải trải qua hàng loạt thử thách như đối diện với sinh tử, đắm chìm trong ảo ảnh, khí tức thần tộc và phản kháng tự thân của máu thần!Mọi thứ hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của anh, khiến tất cả trở nên khó khăn hơn.Nếu như không có kho tàng huyết mạch thì chắc anh đã chết chục lần trong quá trình hấp thụ đó rồi.Hiện giờ Tô Minh có thể hiểu được tại sao Mộ Dung Yêu có thực lực mạnh, có tư chất hơn người, lai lịch không đơn giản nhưng lại nuôi dưỡng máu thần trong tim của mình mà không hấp thụ trực tiếp?Là bởi vì hiện giờ cô ta không có đủ thực lực để làm điều đó!Còn Tô Minh giống như kiểu điếc không sợ súng, hơn nữa anh may mắn có kho tàng huyết mạch nên có thế miền cưỡng thành công.Vậy máu thần mang lại lợi ích gì?Hiện giờ cơ thể Tô Minh đã mạnh đến mức khủng khiếp, chắc là gấp 10 lần trước khi hấp thụ máu thần chăng?Phải biết rằng, kể cả trước khi có máu thần thì sức mạnh của anh đã vượt xa những tu giả võ đạo cùng cảnh giới, bởi vì anh có kho tàng huyết mạch.Vậy giờ đây gấp mười lần tức là thế nào?Hiện giờ anh cứ đứng tạl chỗ, mặc cho những tu gỉả võ đạo cao hơn anh một cảnh giới, ví dụ như Thẩm u ở cảnh giới hóa thần đến tấn công anh thì anh có thể bất động mà không bị hề hấn gì.Và với sức mạnh này thì Tô Minh có thể miễn cưỡng dùng Ma La Kiếm chứ không cần dùng đá Nội Giáp.Tất nhiên, kể cả có thế dùng được thì vẫn có thể bị thương, có lẽ là trong một ngày chỉ có thể dùng một lần.
TÔ Minh vẫn chưa cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ trung niên đến từ tộc Nam Ly Phượng Hoàng đang nhìn mình.
Anh vẫn chưa có năng lực đó, vẫn chưa thế cảm nhận được sự tồn tại của bà ta khi bị ngăn cách bởi không gian bên ngoài mấy trăm mét cộng với sự ngăn cách của kho báu vật được phòng bị kiên cố bởi những viên gạch và trận pháp chặt chẽ.
Tô Minh tỉnh lại chỉ vì việc tu luyện trong một tháng tạm thời kết thúc.
"Thu hoạch lớn thật!", Tô Minh lấm bấm, không thế diễn tả nối sự phấn khích của mình.
Tu luyện trong một tháng mà anh cảm giác mọi phương diện đều được nâng cao.
Đầu tiên là về cảnh glớl, từ cảnh giới tôn giả hậu kỳ đã vọt lên cảnh giới đoạt mệnh sơ kỳ.
Hơn nữa còn là cố ý trấn áp cảnh giới và duy trì nền tảng thực lực vững vàng.
Không chỉ có cảnh giới tăng lên mà sức chiến đấu của Tô Minh cũng tăng lên gấp ba.
Ngoài ra, khi cảnh giới tăng lên thì Tô Minh có thể chủ động kích hoạt được một chút kho tàng huyết mạch.
Ngoài cảnh giới thì việc hấp thụ hoàn toàn mười giọt máu trong tim của Mộ Dung Yêu là việc anh tiêu tốn nhiều thời gian nhất trong một tháng vừa rồi đế hoàn thành.
Thiên nữ Tạo Hóa nói, máu trong tim Mộ Dung Yêu có chứa máu thần, trước đó Tô Minh không hiểu rõ thế nào là máu thần?
Nhưng sau khi thật sự tu luyện hấp thụ được nó thì mới biết máu thần khủng khiếp đến nỗi nào.
Hai chữ khủng khiếp cũng không đủ để diễn tả.
Tô Minh có kho tàng huyết mạch, thông thường mà nói thì tu luyện hấp thụ những thứ như này là tương đối nhanh, chỉ mất một thời gian ngắn.
Nhưng đối với máu thần, chỉ riêng việc hấp thụ đã mất mấy ngày rồi.
Không chỉ vậy, trong quá trình hấp thụ thì anh phải trải qua hàng loạt thử thách như đối diện với sinh tử, đắm chìm trong ảo ảnh, khí tức thần tộc và phản kháng tự thân của máu thần!
Mọi thứ hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của anh, khiến tất cả trở nên khó khăn hơn.
Nếu như không có kho tàng huyết mạch thì chắc anh đã chết chục lần trong quá trình hấp thụ đó rồi.
Hiện giờ Tô Minh có thể hiểu được tại sao Mộ Dung Yêu có thực lực mạnh, có tư chất hơn người, lai lịch không đơn giản nhưng lại nuôi dưỡng máu thần trong tim của mình mà không hấp thụ trực tiếp?
Là bởi vì hiện giờ cô ta không có đủ thực lực để làm điều đó!
Còn Tô Minh giống như kiểu điếc không sợ súng, hơn nữa anh may mắn có kho tàng huyết mạch nên có thế miền cưỡng thành công.
Vậy máu thần mang lại lợi ích gì?
Hiện giờ cơ thể Tô Minh đã mạnh đến mức khủng khiếp, chắc là gấp 10 lần trước khi hấp thụ máu thần chăng?
Phải biết rằng, kể cả trước khi có máu thần thì sức mạnh của anh đã vượt xa những tu giả võ đạo cùng cảnh giới, bởi vì anh có kho tàng huyết mạch.
Vậy giờ đây gấp mười lần tức là thế nào?
Hiện giờ anh cứ đứng tạl chỗ, mặc cho những tu gỉả võ đạo cao hơn anh một cảnh giới, ví dụ như Thẩm u ở cảnh giới hóa thần đến tấn công anh thì anh có thể bất động mà không bị hề hấn gì.
Và với sức mạnh này thì Tô Minh có thể miễn cưỡng dùng Ma La Kiếm chứ không cần dùng đá Nội Giáp.
Tất nhiên, kể cả có thế dùng được thì vẫn có thể bị thương, có lẽ là trong một ngày chỉ có thể dùng một lần.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… TÔ Minh vẫn chưa cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ trung niên đến từ tộc Nam Ly Phượng Hoàng đang nhìn mình.Anh vẫn chưa có năng lực đó, vẫn chưa thế cảm nhận được sự tồn tại của bà ta khi bị ngăn cách bởi không gian bên ngoài mấy trăm mét cộng với sự ngăn cách của kho báu vật được phòng bị kiên cố bởi những viên gạch và trận pháp chặt chẽ.Tô Minh tỉnh lại chỉ vì việc tu luyện trong một tháng tạm thời kết thúc."Thu hoạch lớn thật!", Tô Minh lấm bấm, không thế diễn tả nối sự phấn khích của mình.Tu luyện trong một tháng mà anh cảm giác mọi phương diện đều được nâng cao.Đầu tiên là về cảnh glớl, từ cảnh giới tôn giả hậu kỳ đã vọt lên cảnh giới đoạt mệnh sơ kỳ.Hơn nữa còn là cố ý trấn áp cảnh giới và duy trì nền tảng thực lực vững vàng.Không chỉ có cảnh giới tăng lên mà sức chiến đấu của Tô Minh cũng tăng lên gấp ba.Ngoài ra, khi cảnh giới tăng lên thì Tô Minh có thể chủ động kích hoạt được một chút kho tàng huyết mạch.Ngoài cảnh giới thì việc hấp thụ hoàn toàn mười giọt máu trong tim của Mộ Dung Yêu là việc anh tiêu tốn nhiều thời gian nhất trong một tháng vừa rồi đế hoàn thành.Thiên nữ Tạo Hóa nói, máu trong tim Mộ Dung Yêu có chứa máu thần, trước đó Tô Minh không hiểu rõ thế nào là máu thần?Nhưng sau khi thật sự tu luyện hấp thụ được nó thì mới biết máu thần khủng khiếp đến nỗi nào.Hai chữ khủng khiếp cũng không đủ để diễn tả.Tô Minh có kho tàng huyết mạch, thông thường mà nói thì tu luyện hấp thụ những thứ như này là tương đối nhanh, chỉ mất một thời gian ngắn.Nhưng đối với máu thần, chỉ riêng việc hấp thụ đã mất mấy ngày rồi.Không chỉ vậy, trong quá trình hấp thụ thì anh phải trải qua hàng loạt thử thách như đối diện với sinh tử, đắm chìm trong ảo ảnh, khí tức thần tộc và phản kháng tự thân của máu thần!Mọi thứ hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của anh, khiến tất cả trở nên khó khăn hơn.Nếu như không có kho tàng huyết mạch thì chắc anh đã chết chục lần trong quá trình hấp thụ đó rồi.Hiện giờ Tô Minh có thể hiểu được tại sao Mộ Dung Yêu có thực lực mạnh, có tư chất hơn người, lai lịch không đơn giản nhưng lại nuôi dưỡng máu thần trong tim của mình mà không hấp thụ trực tiếp?Là bởi vì hiện giờ cô ta không có đủ thực lực để làm điều đó!Còn Tô Minh giống như kiểu điếc không sợ súng, hơn nữa anh may mắn có kho tàng huyết mạch nên có thế miền cưỡng thành công.Vậy máu thần mang lại lợi ích gì?Hiện giờ cơ thể Tô Minh đã mạnh đến mức khủng khiếp, chắc là gấp 10 lần trước khi hấp thụ máu thần chăng?Phải biết rằng, kể cả trước khi có máu thần thì sức mạnh của anh đã vượt xa những tu giả võ đạo cùng cảnh giới, bởi vì anh có kho tàng huyết mạch.Vậy giờ đây gấp mười lần tức là thế nào?Hiện giờ anh cứ đứng tạl chỗ, mặc cho những tu gỉả võ đạo cao hơn anh một cảnh giới, ví dụ như Thẩm u ở cảnh giới hóa thần đến tấn công anh thì anh có thể bất động mà không bị hề hấn gì.Và với sức mạnh này thì Tô Minh có thể miễn cưỡng dùng Ma La Kiếm chứ không cần dùng đá Nội Giáp.Tất nhiên, kể cả có thế dùng được thì vẫn có thể bị thương, có lẽ là trong một ngày chỉ có thể dùng một lần.