Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 626: Quyền Ý Thuần Túy

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau đó, anh trực tiếp ngồi bệt xuống đất.Bắt đầu tu luyện.Rất nhanh, hơi thở của anh trở nên yên tĩnh như giếng cạn, tỏa ra một luồng ánh sáng kì lạ bao phủ toàn thân.Đạo đạo phù hoa, như một tầng sương mỏng trong những cuốn sách truyền kì và thần bí, tràn ngập cả căn phòng.Phía trước cơ thể của Tô Minh là linh thạch.Hàng chục ngàn linh thạch hạ phẩm.Còn có 120 mảnh thú tinh.Đống linh thạch và thú tinh này chất cao như núi.Từng luồng từng luồng linh khí dày đặc từ đống linh thạch và thú tinh bay về phía Tô Minh rồi được Tô Minh hấp thụ toàn bộ.Tô Minh một ngày đại khái có thế hấp thụ được trên chục ngàn mảnh, tốc độ hấp thụ linh thạch và thú tinh này quả là khủng khiếp.Phải biết là một người tu tiên cảnh giới Vạn pháp, một ngày nhiều nhất cũng chỉ có thểluyện hóa, hấp thụ một ngàn linh thạch mà thôi, suy cho cùng, luyện hóa, hấp thụ đều cần dùng tới đan điền, mà vận khí tới đan điền lại cần thời gian và tinh lực.Thế mà Tô Minh lại đang dùng kho tàng huyết mạch đế hấp thụ.Hơn nữa, đã đến giai đoạn này, thì coi như Tô Minh cắn ngón tay lấy máu thì kho tàng huyết mạch của anh cũng có thể tự hấp thụ mà không cần tới xác thịt.Chấn động vô cùng!!!Không tài nào tin nổi.Bên ngoài, có rất nhiều người tu tiên ngang tàng sở hữ vô số tài nguyên võ đạo, nhưng đều bị mắc kẹt trong việc hấp thụ đan điền, tốc độ luyện hóa quá chậm, dù dùng tới rất nhiều tài nguyên võ đạo, giống như việc sở hữu một "núi vàng" vậy, cũng chỉ có thể dùng dần dần tích tụ và sử dụng.Nhưng Tô Minh thì không như vậy.Anh tuy giờ không có "núi vàng", nhưng dù cho có đi nữa thì cũng có thể sử dụng toàn bộ trong một quãng thời gian ngắn.Nếu đây không phải xuất thần, thì là gì chú?Đáng sợ hơn nữa là, sức hấp thụ và luyện hóa của kho tàng huyết mạch không chỉ là có tốc độ, mà ngay cả độ chuyển hóa cũng vô cùng lớn.Những người tu tiên khác, luyện hóa linh khí, chuyển hóa thành khả năng lưu giữ chân khí trong cơ thể, độ chuyển hóa cao nhất là năm phần, cũng có nghĩa là, một trăm linh khí có thể hấp thụ, cao nhất cuối cùng có thế chuyển hóa thành bản thân dùng được chỉ có năm mươi phần chân khí.Kho tàng huyết mạch củaanh được hấp thụ luyện hóa lại đạt tới 9 phần.Lợi dụng được những tài nguyên võ đạo, kho tàng huyết mạch khiến đan điền tăng lên gấp đôi!Đối với Tô Minh mà nói, điều duy nhất anh cần lo lắng là hấp thụ linh khí một cách điên cuồng, dẫn đến việc cảnh giới phát triển quá mức không cách nào kiểm soát, có khi nào sẽ khiến căn cơ không ổn định hay không?Chỉ vậy mà thôi.Tô Minh lúc này có thể tạm không cần lo lăng căn cơ không Ổn định, bởi vì sau trải nghiệm của Phượng Như Huyên và bà lão ở tộc Phượng Hoàng, căn cơ của anh coi như là ổn định.Ngoài ra lợi ích mà máu thần mang lại, máu thần làm cho sức mạnh trong cơ thể Tô Minh tăng lên mười phần, giúp cho Tô Minh khi tu luyện cảnh giới tiếp theo tại kho báu vật nhà họ Thấm Ổn định hơn.Bởi vậy trong giai đoạn này, anh mới dám hấp thụ toàn bộ linh thạch hạ phẩm.Chân khí trong cơ thể Tô Minh đang tích tụ lại một cách nhanh chóng.Chân khí lưu chuyển ồ ạt trong trong kinh mạch.Không ngừng truyền vào các huyệt đạo.Tại đây có hình ảnhTiếp đó là trong đầu ghi nhớ về quyền ấn, mô phỏng đòn đánh của Đại Hoang Vu QuyềnKhó khăn vô cùng.Cứ mỗi lần mô phỏng, đầu Tô Minh lại cảm thấy đau đớn muốn nổ tung, thực sự quá khó để dung hòa rồi.Giống như thể trong đầu Tô Minh chỉ là một cái lọ thủy tinh, nhưng lại cố chấp muốn múc hết nước biển vào bên trong nó vậy.Như muốn nổ tung.May mà, mọi thứ vẫn trong phạm vi chịu đựng được.Mỗi lần mô phỏng quyền ấn tấn công của ‘Đại Hoang VuQuyền’ Tô Minh đều có những cảm nhận khác nhau."Bá đạo?""Hương vị của thời gian?" "Quy luật sức mạnh?" "Quyền ý thuần túy"?"Cực đạo?""Hoàng đạo?".

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau đó, anh trực tiếp ngồi bệt xuống đất.

Bắt đầu tu luyện.

Rất nhanh, hơi thở của anh trở nên yên tĩnh như giếng cạn, tỏa ra một luồng ánh sáng kì lạ bao phủ toàn thân.

Đạo đạo phù hoa, như một tầng sương mỏng trong những cuốn sách truyền kì và thần bí, tràn ngập cả căn phòng.

Phía trước cơ thể của Tô Minh là linh thạch.

Hàng chục ngàn linh thạch hạ phẩm.

Còn có 120 mảnh thú tinh.

Đống linh thạch và thú tinh này chất cao như núi.

Từng luồng từng luồng linh khí dày đặc từ đống linh thạch và thú tinh bay về phía Tô Minh rồi được Tô Minh hấp thụ toàn bộ.

Tô Minh một ngày đại khái có thế hấp thụ được trên chục ngàn mảnh, tốc độ hấp thụ linh thạch và thú tinh này quả là khủng khiếp.

Phải biết là một người tu tiên cảnh giới Vạn pháp, một ngày nhiều nhất cũng chỉ có thể

luyện hóa, hấp thụ một ngàn linh thạch mà thôi, suy cho cùng, luyện hóa, hấp thụ đều cần dùng tới đan điền, mà vận khí tới đan điền lại cần thời gian và tinh lực.

Thế mà Tô Minh lại đang dùng kho tàng huyết mạch đế hấp thụ.

Hơn nữa, đã đến giai đoạn này, thì coi như Tô Minh cắn ngón tay lấy máu thì kho tàng huyết mạch của anh cũng có thể tự hấp thụ mà không cần tới xác thịt.

Chấn động vô cùng!!!

Không tài nào tin nổi.

Bên ngoài, có rất nhiều người tu tiên ngang tàng sở hữ vô số tài nguyên võ đạo, nhưng đều bị mắc kẹt trong việc hấp thụ đan điền, tốc độ luyện hóa quá chậm, dù dùng tới rất nhiều tài nguyên võ đạo, giống như việc sở hữu một "núi vàng" vậy, cũng chỉ có thể dùng dần dần tích tụ và sử dụng.

Nhưng Tô Minh thì không như vậy.

Anh tuy giờ không có "núi vàng", nhưng dù cho có đi nữa thì cũng có thể sử dụng toàn bộ trong một quãng thời gian ngắn.

Nếu đây không phải xuất thần, thì là gì chú?

Đáng sợ hơn nữa là, sức hấp thụ và luyện hóa của kho tàng huyết mạch không chỉ là có tốc độ, mà ngay cả độ chuyển hóa cũng vô cùng lớn.

Những người tu tiên khác, luyện hóa linh khí, chuyển hóa thành khả năng lưu giữ chân khí trong cơ thể, độ chuyển hóa cao nhất là năm phần, cũng có nghĩa là, một trăm linh khí có thể hấp thụ, cao nhất cuối cùng có thế chuyển hóa thành bản thân dùng được chỉ có năm mươi phần chân khí.

Kho tàng huyết mạch của

anh được hấp thụ luyện hóa lại đạt tới 9 phần.

Lợi dụng được những tài nguyên võ đạo, kho tàng huyết mạch khiến đan điền tăng lên gấp đôi!

Đối với Tô Minh mà nói, điều duy nhất anh cần lo lắng là hấp thụ linh khí một cách điên cuồng, dẫn đến việc cảnh giới phát triển quá mức không cách nào kiểm soát, có khi nào sẽ khiến căn cơ không ổn định hay không?

Chỉ vậy mà thôi.

Tô Minh lúc này có thể tạm không cần lo lăng căn cơ không Ổn định, bởi vì sau trải nghiệm của Phượng Như Huyên và bà lão ở tộc Phượng Hoàng, căn cơ của anh coi như là ổn định.

Ngoài ra lợi ích mà máu thần mang lại, máu thần làm cho sức mạnh trong cơ thể Tô Minh tăng lên mười phần, giúp cho Tô Minh khi tu luyện cảnh giới tiếp theo tại kho báu vật nhà họ Thấm Ổn định hơn.

Bởi vậy trong giai đoạn này, anh mới dám hấp thụ toàn bộ linh thạch hạ phẩm.

Chân khí trong cơ thể Tô Minh đang tích tụ lại một cách nhanh chóng.

Chân khí lưu chuyển ồ ạt trong trong kinh mạch.

Không ngừng truyền vào các huyệt đạo.

Tại đây có hình ảnh

Image removed.

Tiếp đó là trong đầu ghi nhớ về quyền ấn, mô phỏng đòn đánh của Đại Hoang Vu Quyền

Khó khăn vô cùng.

Cứ mỗi lần mô phỏng, đầu Tô Minh lại cảm thấy đau đớn muốn nổ tung, thực sự quá khó để dung hòa rồi.

Giống như thể trong đầu Tô Minh chỉ là một cái lọ thủy tinh, nhưng lại cố chấp muốn múc hết nước biển vào bên trong nó vậy.

Như muốn nổ tung.

May mà, mọi thứ vẫn trong phạm vi chịu đựng được.

Mỗi lần mô phỏng quyền ấn tấn công của ‘Đại Hoang Vu

Quyền’ Tô Minh đều có những cảm nhận khác nhau.

"Bá đạo?"

"Hương vị của thời gian?" "Quy luật sức mạnh?" "Quyền ý thuần túy"?

"Cực đạo?"

"Hoàng đạo?".

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau đó, anh trực tiếp ngồi bệt xuống đất.Bắt đầu tu luyện.Rất nhanh, hơi thở của anh trở nên yên tĩnh như giếng cạn, tỏa ra một luồng ánh sáng kì lạ bao phủ toàn thân.Đạo đạo phù hoa, như một tầng sương mỏng trong những cuốn sách truyền kì và thần bí, tràn ngập cả căn phòng.Phía trước cơ thể của Tô Minh là linh thạch.Hàng chục ngàn linh thạch hạ phẩm.Còn có 120 mảnh thú tinh.Đống linh thạch và thú tinh này chất cao như núi.Từng luồng từng luồng linh khí dày đặc từ đống linh thạch và thú tinh bay về phía Tô Minh rồi được Tô Minh hấp thụ toàn bộ.Tô Minh một ngày đại khái có thế hấp thụ được trên chục ngàn mảnh, tốc độ hấp thụ linh thạch và thú tinh này quả là khủng khiếp.Phải biết là một người tu tiên cảnh giới Vạn pháp, một ngày nhiều nhất cũng chỉ có thểluyện hóa, hấp thụ một ngàn linh thạch mà thôi, suy cho cùng, luyện hóa, hấp thụ đều cần dùng tới đan điền, mà vận khí tới đan điền lại cần thời gian và tinh lực.Thế mà Tô Minh lại đang dùng kho tàng huyết mạch đế hấp thụ.Hơn nữa, đã đến giai đoạn này, thì coi như Tô Minh cắn ngón tay lấy máu thì kho tàng huyết mạch của anh cũng có thể tự hấp thụ mà không cần tới xác thịt.Chấn động vô cùng!!!Không tài nào tin nổi.Bên ngoài, có rất nhiều người tu tiên ngang tàng sở hữ vô số tài nguyên võ đạo, nhưng đều bị mắc kẹt trong việc hấp thụ đan điền, tốc độ luyện hóa quá chậm, dù dùng tới rất nhiều tài nguyên võ đạo, giống như việc sở hữu một "núi vàng" vậy, cũng chỉ có thể dùng dần dần tích tụ và sử dụng.Nhưng Tô Minh thì không như vậy.Anh tuy giờ không có "núi vàng", nhưng dù cho có đi nữa thì cũng có thể sử dụng toàn bộ trong một quãng thời gian ngắn.Nếu đây không phải xuất thần, thì là gì chú?Đáng sợ hơn nữa là, sức hấp thụ và luyện hóa của kho tàng huyết mạch không chỉ là có tốc độ, mà ngay cả độ chuyển hóa cũng vô cùng lớn.Những người tu tiên khác, luyện hóa linh khí, chuyển hóa thành khả năng lưu giữ chân khí trong cơ thể, độ chuyển hóa cao nhất là năm phần, cũng có nghĩa là, một trăm linh khí có thể hấp thụ, cao nhất cuối cùng có thế chuyển hóa thành bản thân dùng được chỉ có năm mươi phần chân khí.Kho tàng huyết mạch củaanh được hấp thụ luyện hóa lại đạt tới 9 phần.Lợi dụng được những tài nguyên võ đạo, kho tàng huyết mạch khiến đan điền tăng lên gấp đôi!Đối với Tô Minh mà nói, điều duy nhất anh cần lo lắng là hấp thụ linh khí một cách điên cuồng, dẫn đến việc cảnh giới phát triển quá mức không cách nào kiểm soát, có khi nào sẽ khiến căn cơ không ổn định hay không?Chỉ vậy mà thôi.Tô Minh lúc này có thể tạm không cần lo lăng căn cơ không Ổn định, bởi vì sau trải nghiệm của Phượng Như Huyên và bà lão ở tộc Phượng Hoàng, căn cơ của anh coi như là ổn định.Ngoài ra lợi ích mà máu thần mang lại, máu thần làm cho sức mạnh trong cơ thể Tô Minh tăng lên mười phần, giúp cho Tô Minh khi tu luyện cảnh giới tiếp theo tại kho báu vật nhà họ Thấm Ổn định hơn.Bởi vậy trong giai đoạn này, anh mới dám hấp thụ toàn bộ linh thạch hạ phẩm.Chân khí trong cơ thể Tô Minh đang tích tụ lại một cách nhanh chóng.Chân khí lưu chuyển ồ ạt trong trong kinh mạch.Không ngừng truyền vào các huyệt đạo.Tại đây có hình ảnhTiếp đó là trong đầu ghi nhớ về quyền ấn, mô phỏng đòn đánh của Đại Hoang Vu QuyềnKhó khăn vô cùng.Cứ mỗi lần mô phỏng, đầu Tô Minh lại cảm thấy đau đớn muốn nổ tung, thực sự quá khó để dung hòa rồi.Giống như thể trong đầu Tô Minh chỉ là một cái lọ thủy tinh, nhưng lại cố chấp muốn múc hết nước biển vào bên trong nó vậy.Như muốn nổ tung.May mà, mọi thứ vẫn trong phạm vi chịu đựng được.Mỗi lần mô phỏng quyền ấn tấn công của ‘Đại Hoang VuQuyền’ Tô Minh đều có những cảm nhận khác nhau."Bá đạo?""Hương vị của thời gian?" "Quy luật sức mạnh?" "Quyền ý thuần túy"?"Cực đạo?""Hoàng đạo?".

Chương 626: Quyền Ý Thuần Túy