Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 642: Làm Sao Có Thể Như Vậy

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cũng chính vào lúc này.Quả nhiên, bóng kiếm của Khung Sát kiếm vỡ nát tan tành thành những mảnh vụn đầy màu sắc.Vốn dĩ là không thể chặn lại được một quyền của Thương Hải Điêu Linh, đừng nói là chặnlại, cho dù chỉ kéo dài chút thời gian cũng không được!"Tò Ưng, giúp tòi!!!", Tò Ương lúc này còn để ý gì đến sĩ diện với người cùng phe gì nữa, đâu có nhớ đến việc bản thân mình đang đấu tay đôi với Tò Minh nữa, thậm chí chẳng còn muốn "dạy dỗ" Tô Minh, chỉ muốn được sống tiếp, hắn ta gào lên thật to.Tò Ương vẫn khá là yêu nghiệt, nếu không thì dưới luồng khí tức hoang vu kia, lúc này, hắn ta đâu còn tâm trạng để đi cầu cứu được nữa?Chính bởi vì đủ yêu nghiệt nên Tâm võ đạo mới đủ kiên định, khí tức hoang vu không hề gây quá nhiều ảnh hưởng đến hắn ta.Đương nhiên, dù khí tức hoang vu không gây ảnh hưởng nhưng Hoang vu chi quyền ấn kia lại ảnh hưởng đến hắn ta, mang đến khí tức tử vong khónói thành lời cho hắn ta.Hoang vu chi quyền trong lúc dao động, nơi nó đi qua, bốn bề tịch diệt!Cùng lúc khi Tô ương thét lên, hắn ta nuốt luôn một viên đan dược.Xung Huyệt đan.Là một loại đan dược cực kỳ quý hiếm, vì là cậu chủ cả của nhà họ Tô nên trong tay hắn ta mới chỉ có một viên này mà thòi.Viên Xung Huyệt đan này có thể xung huyệt cho bất cứ cảnh giới nào, cũng tức là có thể độtphá cảnh giới.Đương nhiên, do trên thực thế, không bao lâu trước Tô Ương mới đột phá cảnh giới Động Hư Trung kỳ, cho nên cảnh giới về căn bản là đã ổn định, cho nên dùng Xung Huyệt đan cũng lãng phí, thậm chí còn có chút ảnh hưởng đến căn cơ, nhưng lúc này không dùng thì hắn ta sẽ chết.Chắc chắn sẽ chết.Hoang vu chi quyền ấn nhìn như thể rất từ tốn nhưng thực chất đã khoá chặt lấy mình.Trốn không thoát.Chỉ có thể gắng chịu.Thực lực của hắn ta, không gắng chịu được!Đột phá cảnh giới, còn có khả năng đế sống tiếp."Thiên vẫn Kiếm!”, cũng chỉ trong một giây này, Tô Minh lại ra tay.Đương nhiên là chiêu kiếm dốc toàn lực.Tám triệu kg sức mạnh thuần tuý và kiếm ý ở cấp Linh động v.v!Hơn nữa, không chỉ là mộtkiếm.Vừa ra tay, đã là bóng kiếm gồm 199 lưỡi kiếm tụ lại chồng chất lên nhau, hơn nữa, có tổng cộng mười bóng kiếm từ các phương hướng khác nhau tấn công về phía Tô ương.Tô Minh bình tĩnh, sắc mặt hơi tái, khí tức có chút suy yếu.Nhưng điều này cũng không thể ngăn được ý muốn giết người kiên định của anh.Sắp phát điên rồi!!!Làm sao có thể như vậy?Tô Minh rõ ràng đã dùng đến Hoang vu kia, một quyền cực mạnh mẽ, rõ ràng khí tức đều đã bị rút cạn, rõ ràng đã tiêu hao hết sạch, thế nào mà khí tức đã khôi phục lại chỉ trong một cái chớp mắt, hơn nữa còn liên tiếp múa nhiều đường kiếm như the?Hoàn toàn vượt xa khỏi thường thức của Võ đạo rồi!Hơi thở tử vong càng đậm.

Cũng chính vào lúc này.

Quả nhiên, bóng kiếm của Khung Sát kiếm vỡ nát tan tành thành những mảnh vụn đầy màu sắc.

Vốn dĩ là không thể chặn lại được một quyền của Thương Hải Điêu Linh, đừng nói là chặn

lại, cho dù chỉ kéo dài chút thời gian cũng không được!

"Tò Ưng, giúp tòi!!!", Tò Ương lúc này còn để ý gì đến sĩ diện với người cùng phe gì nữa, đâu có nhớ đến việc bản thân mình đang đấu tay đôi với Tò Minh nữa, thậm chí chẳng còn muốn "dạy dỗ" Tô Minh, chỉ muốn được sống tiếp, hắn ta gào lên thật to.

Tò Ương vẫn khá là yêu nghiệt, nếu không thì dưới luồng khí tức hoang vu kia, lúc này, hắn ta đâu còn tâm trạng để đi cầu cứu được nữa?

Chính bởi vì đủ yêu nghiệt nên Tâm võ đạo mới đủ kiên định, khí tức hoang vu không hề gây quá nhiều ảnh hưởng đến hắn ta.

Đương nhiên, dù khí tức hoang vu không gây ảnh hưởng nhưng Hoang vu chi quyền ấn kia lại ảnh hưởng đến hắn ta, mang đến khí tức tử vong khó

nói thành lời cho hắn ta.

Hoang vu chi quyền trong lúc dao động, nơi nó đi qua, bốn bề tịch diệt!

Cùng lúc khi Tô ương thét lên, hắn ta nuốt luôn một viên đan dược.

Xung Huyệt đan.

Là một loại đan dược cực kỳ quý hiếm, vì là cậu chủ cả của nhà họ Tô nên trong tay hắn ta mới chỉ có một viên này mà thòi.

Viên Xung Huyệt đan này có thể xung huyệt cho bất cứ cảnh giới nào, cũng tức là có thể đột

phá cảnh giới.

Đương nhiên, do trên thực thế, không bao lâu trước Tô Ương mới đột phá cảnh giới Động Hư Trung kỳ, cho nên cảnh giới về căn bản là đã ổn định, cho nên dùng Xung Huyệt đan cũng lãng phí, thậm chí còn có chút ảnh hưởng đến căn cơ, nhưng lúc này không dùng thì hắn ta sẽ chết.

Chắc chắn sẽ chết.

Hoang vu chi quyền ấn nhìn như thể rất từ tốn nhưng thực chất đã khoá chặt lấy mình.

Trốn không thoát.

Chỉ có thể gắng chịu.

Thực lực của hắn ta, không gắng chịu được!

Đột phá cảnh giới, còn có khả năng đế sống tiếp.

"Thiên vẫn Kiếm!”, cũng chỉ trong một giây này, Tô Minh lại ra tay.

Đương nhiên là chiêu kiếm dốc toàn lực.

Tám triệu kg sức mạnh thuần tuý và kiếm ý ở cấp Linh động v.

v!

Hơn nữa, không chỉ là một

kiếm.

Vừa ra tay, đã là bóng kiếm gồm 199 lưỡi kiếm tụ lại chồng chất lên nhau, hơn nữa, có tổng cộng mười bóng kiếm từ các phương hướng khác nhau tấn công về phía Tô ương.

Tô Minh bình tĩnh, sắc mặt hơi tái, khí tức có chút suy yếu.

Nhưng điều này cũng không thể ngăn được ý muốn giết người kiên định của anh.

Sắp phát điên rồi!!!

Làm sao có thể như vậy?

Tô Minh rõ ràng đã dùng đến Hoang vu kia, một quyền cực mạnh mẽ, rõ ràng khí tức đều đã bị rút cạn, rõ ràng đã tiêu hao hết sạch, thế nào mà khí tức đã khôi phục lại chỉ trong một cái chớp mắt, hơn nữa còn liên tiếp múa nhiều đường kiếm như the?

Hoàn toàn vượt xa khỏi thường thức của Võ đạo rồi!

Hơi thở tử vong càng đậm.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cũng chính vào lúc này.Quả nhiên, bóng kiếm của Khung Sát kiếm vỡ nát tan tành thành những mảnh vụn đầy màu sắc.Vốn dĩ là không thể chặn lại được một quyền của Thương Hải Điêu Linh, đừng nói là chặnlại, cho dù chỉ kéo dài chút thời gian cũng không được!"Tò Ưng, giúp tòi!!!", Tò Ương lúc này còn để ý gì đến sĩ diện với người cùng phe gì nữa, đâu có nhớ đến việc bản thân mình đang đấu tay đôi với Tò Minh nữa, thậm chí chẳng còn muốn "dạy dỗ" Tô Minh, chỉ muốn được sống tiếp, hắn ta gào lên thật to.Tò Ương vẫn khá là yêu nghiệt, nếu không thì dưới luồng khí tức hoang vu kia, lúc này, hắn ta đâu còn tâm trạng để đi cầu cứu được nữa?Chính bởi vì đủ yêu nghiệt nên Tâm võ đạo mới đủ kiên định, khí tức hoang vu không hề gây quá nhiều ảnh hưởng đến hắn ta.Đương nhiên, dù khí tức hoang vu không gây ảnh hưởng nhưng Hoang vu chi quyền ấn kia lại ảnh hưởng đến hắn ta, mang đến khí tức tử vong khónói thành lời cho hắn ta.Hoang vu chi quyền trong lúc dao động, nơi nó đi qua, bốn bề tịch diệt!Cùng lúc khi Tô ương thét lên, hắn ta nuốt luôn một viên đan dược.Xung Huyệt đan.Là một loại đan dược cực kỳ quý hiếm, vì là cậu chủ cả của nhà họ Tô nên trong tay hắn ta mới chỉ có một viên này mà thòi.Viên Xung Huyệt đan này có thể xung huyệt cho bất cứ cảnh giới nào, cũng tức là có thể độtphá cảnh giới.Đương nhiên, do trên thực thế, không bao lâu trước Tô Ương mới đột phá cảnh giới Động Hư Trung kỳ, cho nên cảnh giới về căn bản là đã ổn định, cho nên dùng Xung Huyệt đan cũng lãng phí, thậm chí còn có chút ảnh hưởng đến căn cơ, nhưng lúc này không dùng thì hắn ta sẽ chết.Chắc chắn sẽ chết.Hoang vu chi quyền ấn nhìn như thể rất từ tốn nhưng thực chất đã khoá chặt lấy mình.Trốn không thoát.Chỉ có thể gắng chịu.Thực lực của hắn ta, không gắng chịu được!Đột phá cảnh giới, còn có khả năng đế sống tiếp."Thiên vẫn Kiếm!”, cũng chỉ trong một giây này, Tô Minh lại ra tay.Đương nhiên là chiêu kiếm dốc toàn lực.Tám triệu kg sức mạnh thuần tuý và kiếm ý ở cấp Linh động v.v!Hơn nữa, không chỉ là mộtkiếm.Vừa ra tay, đã là bóng kiếm gồm 199 lưỡi kiếm tụ lại chồng chất lên nhau, hơn nữa, có tổng cộng mười bóng kiếm từ các phương hướng khác nhau tấn công về phía Tô ương.Tô Minh bình tĩnh, sắc mặt hơi tái, khí tức có chút suy yếu.Nhưng điều này cũng không thể ngăn được ý muốn giết người kiên định của anh.Sắp phát điên rồi!!!Làm sao có thể như vậy?Tô Minh rõ ràng đã dùng đến Hoang vu kia, một quyền cực mạnh mẽ, rõ ràng khí tức đều đã bị rút cạn, rõ ràng đã tiêu hao hết sạch, thế nào mà khí tức đã khôi phục lại chỉ trong một cái chớp mắt, hơn nữa còn liên tiếp múa nhiều đường kiếm như the?Hoàn toàn vượt xa khỏi thường thức của Võ đạo rồi!Hơi thở tử vong càng đậm.

Chương 642: Làm Sao Có Thể Như Vậy