Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 662: Chương 661
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Bây giờ, chúng ta đang ở bên ngoài Linh Võ Thành, tiếp theo là vào thành, cô Quý, nếu được thì mong cô hãy che mặt lại”, Ngô Lập Tàng nhìn Quý Thanh Hòa, nói với vẻ hết sức chân thành.Quý Thanh Hòa gật đầu, lấy một chiếc khăn lụa màu trắng ra che mặt lại.Quý Thanh Hòa khá xinh đẹp, với vẻ ngoài như thế, lúc mới đến sẽ dễ dẫn tới mấy chuyện rắc rối.Ngô Lập Tàng bảo cô ta che mặt lại là đúng.“Đi thôi, chúng ta vào thành nào.Còn mấy ngày nữa mới đến lúc thi kiếm tra vào học viện.Trong khoảng thời gian này, hai người hãy ở trọ.cả hai vừa tới đã gặp tôi coi như may mắn cũng như có duyên, tôi sẽ mời hai người nếm thử các món ăn đặc sản ở Linh Võ Thành.Hơn nữa, đồ ăn ở đây là ngon nhất đấy, đặc biệt là ở lầu Huyền Nguyệt”, Ngô Lập Tàng vui vẻ cười nói.Ba người đi vào Linh Võ Thành.Bước tới gần tường thành lại càng chấn động hơn, nó cao tới mấy trăm mét.Nhìn không tới đỉnh.Độ dày của nó cũng rất kinh khủng, chắc phải 50m.Dưới chân tường thành có một cánh cổng đang rộng mở.Hai bên có bảo vệ đứng canh.Họ rất trẻ, chắc chưa tới 30 tuổi, nhưng đã là bán bộ Động Hư, tư chất khá là cao.Ngô Lập Tàng lấy 9 khối linh thạch hạ phẩm ra đưa cho bảo vệ.Bấy giờ mới vào Linh VõThành được.“Tiền ở Linh Võ Thành là linh thạch, bình thường đều dùng linh thạch hạ phẩm, trung phẩm thì thưa thớt hơn”, Ngô Lập Tàng giới thiệu.Vừa vào Linh Võ Thành.Đập vào mắt là một con đường cực kỳ rộng, chắc khoảng 300m.Kéo dài nhìn không tới cuối.Hai bên đường là những cửa hàng san sát nhau.Trông rất đồ sộ.Phong cách có chút giống với kiến trúc Biện Kinh ở thời Tống trên Trái Đất.Mặt đường được lát bởi vô số phiến đá lớn màu đen bóng loáng và cứng rắn.Có dân cư đông đúc.Trông tấp nập hơn so với tưởng tượng của Tô Minh.Người đi đường ăn mặc trang phục khác nhau, có người mặc áo dài, người mặc áo giao lĩnh, người mặc áo dài cổ đứng… đủ loại kiểu dáng.Nhưng, cỏ một điều giốngnhau là họ đều đeo vũ khí, chủ yếu là đao kiếm, có đeo bên hông, có đeo sau lưng.Còn thực lực của họ thì hầu như đều có cảnh giới cao hơn Hóa Thần và gần như không có Thông Thiên.Đa số là Hóa Thần hậu kỳ, Vạn Pháp cũng có rất nhiều, Động Hư lại khá ít, nhìn thoáng qua là có thể tìm thấy vài người.“Mấy ngày nay sắp diễn ra cuộc thi kiểm tra để vào học viện Linh Võ, nên trong Linh Võ Thành có khá đông người.Đa số họ đến từ tầng võ đạo thấp tới để quan sát học hỏi cuộc thi lầnnày, hoặc là đi theo cô cậu chủ nhà mình đến tham gia kiểm tra”, Ngô Lập Tàng cười nói.Thường thường sẽ có vài người đi ngang qua khách sáo chào hỏi Ngô Lập Tàng.
“Bây giờ, chúng ta đang ở bên ngoài Linh Võ Thành, tiếp theo là vào thành, cô Quý, nếu được thì mong cô hãy che mặt lại”, Ngô Lập Tàng nhìn Quý Thanh Hòa, nói với vẻ hết sức chân thành.
Quý Thanh Hòa gật đầu, lấy một chiếc khăn lụa màu trắng ra che mặt lại.
Quý Thanh Hòa khá xinh đẹp, với vẻ ngoài như thế, lúc mới đến sẽ dễ dẫn tới mấy chuyện rắc rối.
Ngô Lập Tàng bảo cô ta che mặt lại là đúng.
“Đi thôi, chúng ta vào thành nào.
Còn mấy ngày nữa mới đến lúc thi kiếm tra vào học viện.
Trong khoảng thời gian này, hai người hãy ở trọ.
cả hai vừa tới đã gặp tôi coi như may mắn cũng như có duyên, tôi sẽ mời hai người nếm thử các món ăn đặc sản ở Linh Võ Thành.
Hơn nữa, đồ ăn ở đây là ngon nhất đấy, đặc biệt là ở lầu Huyền Nguyệt”, Ngô Lập Tàng vui vẻ cười nói.
Ba người đi vào Linh Võ Thành.
Bước tới gần tường thành lại càng chấn động hơn, nó cao tới mấy trăm mét.
Nhìn không tới đỉnh.
Độ dày của nó cũng rất kinh khủng, chắc phải 50m.
Dưới chân tường thành có một cánh cổng đang rộng mở.
Hai bên có bảo vệ đứng canh.
Họ rất trẻ, chắc chưa tới 30 tuổi, nhưng đã là bán bộ Động Hư, tư chất khá là cao.
Ngô Lập Tàng lấy 9 khối linh thạch hạ phẩm ra đưa cho bảo vệ.
Bấy giờ mới vào Linh Võ
Thành được.
“Tiền ở Linh Võ Thành là linh thạch, bình thường đều dùng linh thạch hạ phẩm, trung phẩm thì thưa thớt hơn”, Ngô Lập Tàng giới thiệu.
Vừa vào Linh Võ Thành.
Đập vào mắt là một con đường cực kỳ rộng, chắc khoảng 300m.
Kéo dài nhìn không tới cuối.
Hai bên đường là những cửa hàng san sát nhau.
Trông rất đồ sộ.
Phong cách có chút giống với kiến trúc Biện Kinh ở thời Tống trên Trái Đất.
Mặt đường được lát bởi vô số phiến đá lớn màu đen bóng loáng và cứng rắn.
Có dân cư đông đúc.
Trông tấp nập hơn so với tưởng tượng của Tô Minh.
Người đi đường ăn mặc trang phục khác nhau, có người mặc áo dài, người mặc áo giao lĩnh, người mặc áo dài cổ đứng… đủ loại kiểu dáng.
Nhưng, cỏ một điều giống
nhau là họ đều đeo vũ khí, chủ yếu là đao kiếm, có đeo bên hông, có đeo sau lưng.
Còn thực lực của họ thì hầu như đều có cảnh giới cao hơn Hóa Thần và gần như không có Thông Thiên.
Đa số là Hóa Thần hậu kỳ, Vạn Pháp cũng có rất nhiều, Động Hư lại khá ít, nhìn thoáng qua là có thể tìm thấy vài người.
“Mấy ngày nay sắp diễn ra cuộc thi kiểm tra để vào học viện Linh Võ, nên trong Linh Võ Thành có khá đông người.
Đa số họ đến từ tầng võ đạo thấp tới để quan sát học hỏi cuộc thi lần
này, hoặc là đi theo cô cậu chủ nhà mình đến tham gia kiểm tra”, Ngô Lập Tàng cười nói.
Thường thường sẽ có vài người đi ngang qua khách sáo chào hỏi Ngô Lập Tàng.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Bây giờ, chúng ta đang ở bên ngoài Linh Võ Thành, tiếp theo là vào thành, cô Quý, nếu được thì mong cô hãy che mặt lại”, Ngô Lập Tàng nhìn Quý Thanh Hòa, nói với vẻ hết sức chân thành.Quý Thanh Hòa gật đầu, lấy một chiếc khăn lụa màu trắng ra che mặt lại.Quý Thanh Hòa khá xinh đẹp, với vẻ ngoài như thế, lúc mới đến sẽ dễ dẫn tới mấy chuyện rắc rối.Ngô Lập Tàng bảo cô ta che mặt lại là đúng.“Đi thôi, chúng ta vào thành nào.Còn mấy ngày nữa mới đến lúc thi kiếm tra vào học viện.Trong khoảng thời gian này, hai người hãy ở trọ.cả hai vừa tới đã gặp tôi coi như may mắn cũng như có duyên, tôi sẽ mời hai người nếm thử các món ăn đặc sản ở Linh Võ Thành.Hơn nữa, đồ ăn ở đây là ngon nhất đấy, đặc biệt là ở lầu Huyền Nguyệt”, Ngô Lập Tàng vui vẻ cười nói.Ba người đi vào Linh Võ Thành.Bước tới gần tường thành lại càng chấn động hơn, nó cao tới mấy trăm mét.Nhìn không tới đỉnh.Độ dày của nó cũng rất kinh khủng, chắc phải 50m.Dưới chân tường thành có một cánh cổng đang rộng mở.Hai bên có bảo vệ đứng canh.Họ rất trẻ, chắc chưa tới 30 tuổi, nhưng đã là bán bộ Động Hư, tư chất khá là cao.Ngô Lập Tàng lấy 9 khối linh thạch hạ phẩm ra đưa cho bảo vệ.Bấy giờ mới vào Linh VõThành được.“Tiền ở Linh Võ Thành là linh thạch, bình thường đều dùng linh thạch hạ phẩm, trung phẩm thì thưa thớt hơn”, Ngô Lập Tàng giới thiệu.Vừa vào Linh Võ Thành.Đập vào mắt là một con đường cực kỳ rộng, chắc khoảng 300m.Kéo dài nhìn không tới cuối.Hai bên đường là những cửa hàng san sát nhau.Trông rất đồ sộ.Phong cách có chút giống với kiến trúc Biện Kinh ở thời Tống trên Trái Đất.Mặt đường được lát bởi vô số phiến đá lớn màu đen bóng loáng và cứng rắn.Có dân cư đông đúc.Trông tấp nập hơn so với tưởng tượng của Tô Minh.Người đi đường ăn mặc trang phục khác nhau, có người mặc áo dài, người mặc áo giao lĩnh, người mặc áo dài cổ đứng… đủ loại kiểu dáng.Nhưng, cỏ một điều giốngnhau là họ đều đeo vũ khí, chủ yếu là đao kiếm, có đeo bên hông, có đeo sau lưng.Còn thực lực của họ thì hầu như đều có cảnh giới cao hơn Hóa Thần và gần như không có Thông Thiên.Đa số là Hóa Thần hậu kỳ, Vạn Pháp cũng có rất nhiều, Động Hư lại khá ít, nhìn thoáng qua là có thể tìm thấy vài người.“Mấy ngày nay sắp diễn ra cuộc thi kiểm tra để vào học viện Linh Võ, nên trong Linh Võ Thành có khá đông người.Đa số họ đến từ tầng võ đạo thấp tới để quan sát học hỏi cuộc thi lầnnày, hoặc là đi theo cô cậu chủ nhà mình đến tham gia kiểm tra”, Ngô Lập Tàng cười nói.Thường thường sẽ có vài người đi ngang qua khách sáo chào hỏi Ngô Lập Tàng.