Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 705: Tu Luyện Bên Ngoài Rung Kiếm Bi

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cò ta không hề do dự mà dốc toàn bộ sức lực tung kiếm ra.Phải nói rằng, trước đây Lâm Thanh Loan đứng đầu trong top học viên của học viện Linh Võ nên cũng có thực lực.Kiếm này của cò ta còn là chiêu thứ ba trong ‘Hàn Vũ Kiếm Pháp’, và cũng là chiêu mạnh nhất.Và cò ta cũng tu luyện đến cảnh giới viên mãn rồi.Trong học viện Linh Võ cũngkhông tìm nổi mấy người có chiêu thức này.Hơn nữa kiếm này của cô ta còn ẩn chứa quy luật băng hàn đến rợn người.Kiếm vừa tung ra mà đất trời như đóng băng, toàn bộ không khí của học viện Linh Võ như đông cứng lại đến ngạt thở.Có thể thấy rõ, hàng tỷ lưỡi kiếm như đóng băng, ngưng tụ, dao động, sục sôi, cuối cùng đều tụ lại thành một đường kiếm quang màu bạc vò cùng chói mắt.Kiếm quang đó vò tình đâmxuyên mọi thứ rồi đi thẳng đến trước mặt Mạnh Lăng.Nhất thời, những người vây xung quanh đều trợn trừng mắt lên.Mạnh quá đi! Lâm Thanh Loan đã có tiến bộ vượt bậc!Có một số giáo tôn ở cảnh giới Thòng Thiên giờ đây sắc mặt cũng biến đổi.Bởi kiếm này có sức uy hiếp với họ.Nhưng nhìn lại phía Mạnh Lăng, hắn vẫn với vẻ dương dương tự đắc nhưng vẫn chưa ra tay.Kiêu ngạo quá đi!“Đúng là muốn chết mà!”, Lâm Thanh Loan phẫn nộ đến nỗi ánh mắt sắc bén như gươm.Thoắt cái, kiếm quang gần như sắp đâm vào người Mạnh Lăng nhưng hắn vần không ra tay.Chuyện gì vậy? Mạnh Lăng bị sợ mất hồn rồi sao?Ngay cả Lâm Thanh Loan cũng thấy khó hiếu, lẽ nào kiếm này của mình có thể giết chết Mạnh Lăng trong chớp mắt sao? Nhưng chẳng phải ông nội nói là hắn là yêu nghiệt siêu cấp vàmạnh vô cùng sao?Nhưng, lúc cảm xúc Lâm Thanh Loan chưa ổn định thì Mạnh Lăng đột nhiên nhướn mày lên.“Bụpl”, hắn rống lên một chữ, hai mẳt bắt đầu lóe sáng.Hai luồng ánh sáng màu xanh từ trong mắt hắn bắn ra rồi va vào kiếm quang của Lâm Thanh Loan.Kiếm quang lập tức hóa thành hư vò.Còn ánh sáng màu xanh lại tiếp tục lao về trước.Sắc mặt Lâm Thanh Loanbiến đối, cò ta vội nghiêng người, vung kiếm trong tay lên ngăn lại.Lâm Thanh Loan ra tay hơn chục lần, thân pháp vận dụng cực điểm.Tận một hai phút sau cò ta mới có thể thoát khỏi nguy hiếm.“Cô yếu quá! Nếu Tô Minh không mạnh hơn cò là mấy, vậy thì tòi cũng chẳng có hứng thú ra tay nữa”, Mạnh Lăng xoay người rời đi.Lúc này còn lại chỉ là sự yên tĩnh và vẻ thất thần của mọi người.Một lúc lâu, học viện Linh Võ mới như bùng nổ.“What! Chỉ một cái nhướn mày mà đã đánh bại được sư tỷ Thanh Loan rồi”.“Khủng khiếp quá!”“Mạnh Lăng là thần thánh phương nào vậy?”“Biết đâu hắn thật sự có thực lực khiêu chiến với Tô Minh?”Ngày hòm nay, cả học viện Linh Võ đều thảo luận về Mạnh Lăng.Hôm sau, Mạnh Lăng lại một lần nữa đi về phía trước của rừng Kiếm Bi.“Sao cậu lại đến đây?”, hai lão quái vật của học viện Linh Võ vẫn xuất hiện nói.“Hai vị tiền bối! Tòi chỉ đến tu luyện thòi.Kế cả tòi không vào được rừng Kiếm Bi nhưng nếu tôi muốn thì vẫn có thể ở đây quan sát bia đá trong rừng Kiếm Bi này chứ”, Mạnh Lăng nói xong, chưa đợi hai ông lão kia lên tiếng thì hắn đã khoanh chân ngồi xuống.Hắn không vào rừng Kiếm Bi mà tu luyện ở bên ngoài rừng.cảnh tượng này đúng là khiến người khác kinh ngạc và chấn động.Đừng nói là hai ông lão của học viện Linh Võ không thế ngờ tới mà tất cả mọi người trong học viện cũng không thể ngờ tới.Rất nhanh, đã có rất nhiều học viên đến bên ngoài rừng Kiếm Bi đế nhìn Mạnh Lăng tu luyện.Mọi người vốn cảm thấy Mạnh Lăng thật ngông cuồng, không vào rừng Kiếm Bi mà cũng có thế lĩnh ngộ được sao?Hắn tường mình là Linh Võkiếm tiên sao, tưởng mình là thần tiên xuống trần chẳc?Nhưng ngày hôm sau, đột nhiên…Mạnh Lăng ngồi khoanh chân ở bên ngoài rừng Kiếm Bi thì toàn thân run rẩy, ánh sáng bao trùm xung quanh.Bóng hình màu xanh như đang lưu động.Kiếm âm gào rú!Mạnh Lăng ngồi ở đó, còn xung quanh hắn có vò số bóng kiếm đang lưu động.Kiếm ý khủng khiếp đến từ thời cổ xưa như sắp hiện thực hóa rồi.Kinh khủng hơn là cả rừng Kiếm Bi cũng hòa vào.Hai ông lão đứng canh gác ở phía trước cũng kinh hãi.“Chuyện… Chuyện này….33 bia đá trong rừng Kiếm Bi xuất hiện rồi”.“Sao có thể? 33 bia đá ư?Cậu nhóc này vẫn chưa vào rừng Kiếm Bi, chỉ ở bên ngoài mà có thể dịch chuyến được 33 bia đá ư? Đùa à?”“Kỳ tích! Đây đúng là kỳ tích nghịch thiên! Cậu nhóc này yêu nghiệt quá đi”.Ngay cả Lâm Chân Võ cũng chấn động.Tất cả lãnh đạo và học viên của học viện Linh Võ đều biến thành kẻ ngốc, ai nấy đều chấn động như mất hồn.Hồi lâu…Khi tất cả kiếm âm, kiếm ảnh và kiếm ý đều biến mất thì Mạnh Lăng đứng dậy.“Hai vị tiền bối! vẫn là câu nói đó, núi cao còn có núi caohơn, nếu như rừng Kiếm Bi này thật sự chỉ cho học viên có thực lực mạnh nhất vào, vậy thì Mạnh Lăng tòi quyết không nhượng bộ”, Mạnh Lăng nói xong câu này thì xoay người rời đi.Hai ông lão đứng canh gác mà hồi lâu không nói gì.ở bên trong Ngộ Đạo Các, Tô Minh đã đạt đến cảnh giới Động Hư.40000 viên linh thạch trung phẩm thoắt cái đã hết, cảnh giới được tăng lên đột biến.Thoắt cái đã lên cảnh giới Động Hư sơ kỳ rồi.“Mạnh đến nỗi khó tưởng”.Sau khi lên được cảnh giới Động Hư, thân thể cũng mạnh hơn, nồng độ và chất lượng chân khí, thậm chí cả việc sử dụng kho tàng huyết mạch, tất cả đều được tăng thêm cảnh giới.Không biết thực lực của anh đã tăng lên bao nhiêu lần.Không nói đâu xa, chỉ ngay việc anh vận dụng kho tàng huyết mạch, sức mạnh thuần túy đã đạt đến 30 triệu kg rồi.Đúng vậy! Là 30 triệu kg! Đây là con số đáng kinh ngạc!Chỉ riêng sức mạnh thuần túy này đã đủ đế bóp chết cảnh giới chân vương rồi?Cái này vần chưa phải thu hoạch lớn nhất.Mà đó phải là ý cảnh của gió và mây đã đạt đến nhập vi.Sự thăng hạng này khiến uy lực trong chiêu thứ nhất của ‘Thiên vẫn Kiếm’ cũng tăng lên gấp mấy lần..

Cò ta không hề do dự mà dốc toàn bộ sức lực tung kiếm ra.

Phải nói rằng, trước đây Lâm Thanh Loan đứng đầu trong top học viên của học viện Linh Võ nên cũng có thực lực.

Kiếm này của cò ta còn là chiêu thứ ba trong ‘Hàn Vũ Kiếm Pháp’, và cũng là chiêu mạnh nhất.

Và cò ta cũng tu luyện đến cảnh giới viên mãn rồi.

Trong học viện Linh Võ cũng

không tìm nổi mấy người có chiêu thức này.

Hơn nữa kiếm này của cô ta còn ẩn chứa quy luật băng hàn đến rợn người.

Kiếm vừa tung ra mà đất trời như đóng băng, toàn bộ không khí của học viện Linh Võ như đông cứng lại đến ngạt thở.

Có thể thấy rõ, hàng tỷ lưỡi kiếm như đóng băng, ngưng tụ, dao động, sục sôi, cuối cùng đều tụ lại thành một đường kiếm quang màu bạc vò cùng chói mắt.

Kiếm quang đó vò tình đâm

xuyên mọi thứ rồi đi thẳng đến trước mặt Mạnh Lăng.

Nhất thời, những người vây xung quanh đều trợn trừng mắt lên.

Mạnh quá đi! Lâm Thanh Loan đã có tiến bộ vượt bậc!

Có một số giáo tôn ở cảnh giới Thòng Thiên giờ đây sắc mặt cũng biến đổi.

Bởi kiếm này có sức uy hiếp với họ.

Nhưng nhìn lại phía Mạnh Lăng, hắn vẫn với vẻ dương dương tự đắc nhưng vẫn chưa ra tay.

Kiêu ngạo quá đi!

“Đúng là muốn chết mà!”, Lâm Thanh Loan phẫn nộ đến nỗi ánh mắt sắc bén như gươm.

Thoắt cái, kiếm quang gần như sắp đâm vào người Mạnh Lăng nhưng hắn vần không ra tay.

Chuyện gì vậy? Mạnh Lăng bị sợ mất hồn rồi sao?

Ngay cả Lâm Thanh Loan cũng thấy khó hiếu, lẽ nào kiếm này của mình có thể giết chết Mạnh Lăng trong chớp mắt sao? Nhưng chẳng phải ông nội nói là hắn là yêu nghiệt siêu cấp và

mạnh vô cùng sao?

Nhưng, lúc cảm xúc Lâm Thanh Loan chưa ổn định thì Mạnh Lăng đột nhiên nhướn mày lên.

“Bụpl”, hắn rống lên một chữ, hai mẳt bắt đầu lóe sáng.

Hai luồng ánh sáng màu xanh từ trong mắt hắn bắn ra rồi va vào kiếm quang của Lâm Thanh Loan.

Kiếm quang lập tức hóa thành hư vò.

Còn ánh sáng màu xanh lại tiếp tục lao về trước.

Sắc mặt Lâm Thanh Loan

biến đối, cò ta vội nghiêng người, vung kiếm trong tay lên ngăn lại.

Lâm Thanh Loan ra tay hơn chục lần, thân pháp vận dụng cực điểm.

Tận một hai phút sau cò ta mới có thể thoát khỏi nguy hiếm.

“Cô yếu quá! Nếu Tô Minh không mạnh hơn cò là mấy, vậy thì tòi cũng chẳng có hứng thú ra tay nữa”, Mạnh Lăng xoay người rời đi.

Lúc này còn lại chỉ là sự yên tĩnh và vẻ thất thần của mọi người.

Một lúc lâu, học viện Linh Võ mới như bùng nổ.

“What! Chỉ một cái nhướn mày mà đã đánh bại được sư tỷ Thanh Loan rồi”.

“Khủng khiếp quá!”

“Mạnh Lăng là thần thánh phương nào vậy?”

“Biết đâu hắn thật sự có thực lực khiêu chiến với Tô Minh?”

Ngày hòm nay, cả học viện Linh Võ đều thảo luận về Mạnh Lăng.

Hôm sau, Mạnh Lăng lại một lần nữa đi về phía trước của rừng Kiếm Bi.

“Sao cậu lại đến đây?”, hai lão quái vật của học viện Linh Võ vẫn xuất hiện nói.

“Hai vị tiền bối! Tòi chỉ đến tu luyện thòi.

Kế cả tòi không vào được rừng Kiếm Bi nhưng nếu tôi muốn thì vẫn có thể ở đây quan sát bia đá trong rừng Kiếm Bi này chứ”, Mạnh Lăng nói xong, chưa đợi hai ông lão kia lên tiếng thì hắn đã khoanh chân ngồi xuống.

Hắn không vào rừng Kiếm Bi mà tu luyện ở bên ngoài rừng.

cảnh tượng này đúng là khiến người khác kinh ngạc và chấn động.

Đừng nói là hai ông lão của học viện Linh Võ không thế ngờ tới mà tất cả mọi người trong học viện cũng không thể ngờ tới.

Rất nhanh, đã có rất nhiều học viên đến bên ngoài rừng Kiếm Bi đế nhìn Mạnh Lăng tu luyện.

Mọi người vốn cảm thấy Mạnh Lăng thật ngông cuồng, không vào rừng Kiếm Bi mà cũng có thế lĩnh ngộ được sao?

Hắn tường mình là Linh Võ

kiếm tiên sao, tưởng mình là thần tiên xuống trần chẳc?

Nhưng ngày hôm sau, đột nhiên…

Mạnh Lăng ngồi khoanh chân ở bên ngoài rừng Kiếm Bi thì toàn thân run rẩy, ánh sáng bao trùm xung quanh.

Bóng hình màu xanh như đang lưu động.

Kiếm âm gào rú!

Mạnh Lăng ngồi ở đó, còn xung quanh hắn có vò số bóng kiếm đang lưu động.

Kiếm ý khủng khiếp đến từ thời cổ xưa như sắp hiện thực hóa rồi.

Kinh khủng hơn là cả rừng Kiếm Bi cũng hòa vào.

Hai ông lão đứng canh gác ở phía trước cũng kinh hãi.

“Chuyện… Chuyện này….

33 bia đá trong rừng Kiếm Bi xuất hiện rồi”.

“Sao có thể? 33 bia đá ư?

Cậu nhóc này vẫn chưa vào rừng Kiếm Bi, chỉ ở bên ngoài mà có thể dịch chuyến được 33 bia đá ư? Đùa à?”

“Kỳ tích! Đây đúng là kỳ tích nghịch thiên! Cậu nhóc này yêu nghiệt quá đi”.

Ngay cả Lâm Chân Võ cũng chấn động.

Tất cả lãnh đạo và học viên của học viện Linh Võ đều biến thành kẻ ngốc, ai nấy đều chấn động như mất hồn.

Hồi lâu…

Khi tất cả kiếm âm, kiếm ảnh và kiếm ý đều biến mất thì Mạnh Lăng đứng dậy.

“Hai vị tiền bối! vẫn là câu nói đó, núi cao còn có núi cao

hơn, nếu như rừng Kiếm Bi này thật sự chỉ cho học viên có thực lực mạnh nhất vào, vậy thì Mạnh Lăng tòi quyết không nhượng bộ”, Mạnh Lăng nói xong câu này thì xoay người rời đi.

Hai ông lão đứng canh gác mà hồi lâu không nói gì.

ở bên trong Ngộ Đạo Các, Tô Minh đã đạt đến cảnh giới Động Hư.

40000 viên linh thạch trung phẩm thoắt cái đã hết, cảnh giới được tăng lên đột biến.

Thoắt cái đã lên cảnh giới Động Hư sơ kỳ rồi.

“Mạnh đến nỗi khó tưởng”.

Sau khi lên được cảnh giới Động Hư, thân thể cũng mạnh hơn, nồng độ và chất lượng chân khí, thậm chí cả việc sử dụng kho tàng huyết mạch, tất cả đều được tăng thêm cảnh giới.

Không biết thực lực của anh đã tăng lên bao nhiêu lần.

Không nói đâu xa, chỉ ngay việc anh vận dụng kho tàng huyết mạch, sức mạnh thuần túy đã đạt đến 30 triệu kg rồi.

Đúng vậy! Là 30 triệu kg! Đây là con số đáng kinh ngạc!

Chỉ riêng sức mạnh thuần túy này đã đủ đế bóp chết cảnh giới chân vương rồi?

Cái này vần chưa phải thu hoạch lớn nhất.

Mà đó phải là ý cảnh của gió và mây đã đạt đến nhập vi.

Sự thăng hạng này khiến uy lực trong chiêu thứ nhất của ‘Thiên vẫn Kiếm’ cũng tăng lên gấp mấy lần..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cò ta không hề do dự mà dốc toàn bộ sức lực tung kiếm ra.Phải nói rằng, trước đây Lâm Thanh Loan đứng đầu trong top học viên của học viện Linh Võ nên cũng có thực lực.Kiếm này của cò ta còn là chiêu thứ ba trong ‘Hàn Vũ Kiếm Pháp’, và cũng là chiêu mạnh nhất.Và cò ta cũng tu luyện đến cảnh giới viên mãn rồi.Trong học viện Linh Võ cũngkhông tìm nổi mấy người có chiêu thức này.Hơn nữa kiếm này của cô ta còn ẩn chứa quy luật băng hàn đến rợn người.Kiếm vừa tung ra mà đất trời như đóng băng, toàn bộ không khí của học viện Linh Võ như đông cứng lại đến ngạt thở.Có thể thấy rõ, hàng tỷ lưỡi kiếm như đóng băng, ngưng tụ, dao động, sục sôi, cuối cùng đều tụ lại thành một đường kiếm quang màu bạc vò cùng chói mắt.Kiếm quang đó vò tình đâmxuyên mọi thứ rồi đi thẳng đến trước mặt Mạnh Lăng.Nhất thời, những người vây xung quanh đều trợn trừng mắt lên.Mạnh quá đi! Lâm Thanh Loan đã có tiến bộ vượt bậc!Có một số giáo tôn ở cảnh giới Thòng Thiên giờ đây sắc mặt cũng biến đổi.Bởi kiếm này có sức uy hiếp với họ.Nhưng nhìn lại phía Mạnh Lăng, hắn vẫn với vẻ dương dương tự đắc nhưng vẫn chưa ra tay.Kiêu ngạo quá đi!“Đúng là muốn chết mà!”, Lâm Thanh Loan phẫn nộ đến nỗi ánh mắt sắc bén như gươm.Thoắt cái, kiếm quang gần như sắp đâm vào người Mạnh Lăng nhưng hắn vần không ra tay.Chuyện gì vậy? Mạnh Lăng bị sợ mất hồn rồi sao?Ngay cả Lâm Thanh Loan cũng thấy khó hiếu, lẽ nào kiếm này của mình có thể giết chết Mạnh Lăng trong chớp mắt sao? Nhưng chẳng phải ông nội nói là hắn là yêu nghiệt siêu cấp vàmạnh vô cùng sao?Nhưng, lúc cảm xúc Lâm Thanh Loan chưa ổn định thì Mạnh Lăng đột nhiên nhướn mày lên.“Bụpl”, hắn rống lên một chữ, hai mẳt bắt đầu lóe sáng.Hai luồng ánh sáng màu xanh từ trong mắt hắn bắn ra rồi va vào kiếm quang của Lâm Thanh Loan.Kiếm quang lập tức hóa thành hư vò.Còn ánh sáng màu xanh lại tiếp tục lao về trước.Sắc mặt Lâm Thanh Loanbiến đối, cò ta vội nghiêng người, vung kiếm trong tay lên ngăn lại.Lâm Thanh Loan ra tay hơn chục lần, thân pháp vận dụng cực điểm.Tận một hai phút sau cò ta mới có thể thoát khỏi nguy hiếm.“Cô yếu quá! Nếu Tô Minh không mạnh hơn cò là mấy, vậy thì tòi cũng chẳng có hứng thú ra tay nữa”, Mạnh Lăng xoay người rời đi.Lúc này còn lại chỉ là sự yên tĩnh và vẻ thất thần của mọi người.Một lúc lâu, học viện Linh Võ mới như bùng nổ.“What! Chỉ một cái nhướn mày mà đã đánh bại được sư tỷ Thanh Loan rồi”.“Khủng khiếp quá!”“Mạnh Lăng là thần thánh phương nào vậy?”“Biết đâu hắn thật sự có thực lực khiêu chiến với Tô Minh?”Ngày hòm nay, cả học viện Linh Võ đều thảo luận về Mạnh Lăng.Hôm sau, Mạnh Lăng lại một lần nữa đi về phía trước của rừng Kiếm Bi.“Sao cậu lại đến đây?”, hai lão quái vật của học viện Linh Võ vẫn xuất hiện nói.“Hai vị tiền bối! Tòi chỉ đến tu luyện thòi.Kế cả tòi không vào được rừng Kiếm Bi nhưng nếu tôi muốn thì vẫn có thể ở đây quan sát bia đá trong rừng Kiếm Bi này chứ”, Mạnh Lăng nói xong, chưa đợi hai ông lão kia lên tiếng thì hắn đã khoanh chân ngồi xuống.Hắn không vào rừng Kiếm Bi mà tu luyện ở bên ngoài rừng.cảnh tượng này đúng là khiến người khác kinh ngạc và chấn động.Đừng nói là hai ông lão của học viện Linh Võ không thế ngờ tới mà tất cả mọi người trong học viện cũng không thể ngờ tới.Rất nhanh, đã có rất nhiều học viên đến bên ngoài rừng Kiếm Bi đế nhìn Mạnh Lăng tu luyện.Mọi người vốn cảm thấy Mạnh Lăng thật ngông cuồng, không vào rừng Kiếm Bi mà cũng có thế lĩnh ngộ được sao?Hắn tường mình là Linh Võkiếm tiên sao, tưởng mình là thần tiên xuống trần chẳc?Nhưng ngày hôm sau, đột nhiên…Mạnh Lăng ngồi khoanh chân ở bên ngoài rừng Kiếm Bi thì toàn thân run rẩy, ánh sáng bao trùm xung quanh.Bóng hình màu xanh như đang lưu động.Kiếm âm gào rú!Mạnh Lăng ngồi ở đó, còn xung quanh hắn có vò số bóng kiếm đang lưu động.Kiếm ý khủng khiếp đến từ thời cổ xưa như sắp hiện thực hóa rồi.Kinh khủng hơn là cả rừng Kiếm Bi cũng hòa vào.Hai ông lão đứng canh gác ở phía trước cũng kinh hãi.“Chuyện… Chuyện này….33 bia đá trong rừng Kiếm Bi xuất hiện rồi”.“Sao có thể? 33 bia đá ư?Cậu nhóc này vẫn chưa vào rừng Kiếm Bi, chỉ ở bên ngoài mà có thể dịch chuyến được 33 bia đá ư? Đùa à?”“Kỳ tích! Đây đúng là kỳ tích nghịch thiên! Cậu nhóc này yêu nghiệt quá đi”.Ngay cả Lâm Chân Võ cũng chấn động.Tất cả lãnh đạo và học viên của học viện Linh Võ đều biến thành kẻ ngốc, ai nấy đều chấn động như mất hồn.Hồi lâu…Khi tất cả kiếm âm, kiếm ảnh và kiếm ý đều biến mất thì Mạnh Lăng đứng dậy.“Hai vị tiền bối! vẫn là câu nói đó, núi cao còn có núi caohơn, nếu như rừng Kiếm Bi này thật sự chỉ cho học viên có thực lực mạnh nhất vào, vậy thì Mạnh Lăng tòi quyết không nhượng bộ”, Mạnh Lăng nói xong câu này thì xoay người rời đi.Hai ông lão đứng canh gác mà hồi lâu không nói gì.ở bên trong Ngộ Đạo Các, Tô Minh đã đạt đến cảnh giới Động Hư.40000 viên linh thạch trung phẩm thoắt cái đã hết, cảnh giới được tăng lên đột biến.Thoắt cái đã lên cảnh giới Động Hư sơ kỳ rồi.“Mạnh đến nỗi khó tưởng”.Sau khi lên được cảnh giới Động Hư, thân thể cũng mạnh hơn, nồng độ và chất lượng chân khí, thậm chí cả việc sử dụng kho tàng huyết mạch, tất cả đều được tăng thêm cảnh giới.Không biết thực lực của anh đã tăng lên bao nhiêu lần.Không nói đâu xa, chỉ ngay việc anh vận dụng kho tàng huyết mạch, sức mạnh thuần túy đã đạt đến 30 triệu kg rồi.Đúng vậy! Là 30 triệu kg! Đây là con số đáng kinh ngạc!Chỉ riêng sức mạnh thuần túy này đã đủ đế bóp chết cảnh giới chân vương rồi?Cái này vần chưa phải thu hoạch lớn nhất.Mà đó phải là ý cảnh của gió và mây đã đạt đến nhập vi.Sự thăng hạng này khiến uy lực trong chiêu thứ nhất của ‘Thiên vẫn Kiếm’ cũng tăng lên gấp mấy lần..

Chương 705: Tu Luyện Bên Ngoài Rung Kiếm Bi