Trong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng…
Chương 1264: Ván Cờ Của Cả Dòng Họ (2)
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Có đôi khi anh thường cảm khái, dòng họ nhà họ Mộ to lớn, anh lại có nhiều người thân như vậy.Trên người bọn họ, cùng chảy chung dòng máu với anh.Vậy thì sao?Có đôi khi, những người này tuy là người thân, nhưng cũng không giống người thân.Mỗi người ở đây, bề ngoài thì quan tâm, thực tế thì sao?Hận không thể tìm được thời cơ thích hợp, buộc anh phải từ chức!Danh lợi chung của gia tộc, toàn bộ đều sớm lấy lợi ích làm chủ, còn nói gì đến chuyện tình thân!Nếu bọn họ không nể mặt, còn trông chờ anh nhớ đến tình thân gì đó, thực là nực cười.Mộ Nhã Triết lạnh lùng nói: “Chú hai, chuyện cháu đã quyết định, chưa bao giờ có hối hận, cháu cho rằng, chú hiểu cháu mới phải!”Mộ Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là tức giận đến không thể nói nên lời.Mộ Thục Mẫn ở bên cạnh nói: “Vậy chuyện Hội Đồng Quản Trị là sao? Cháu thật sự muốn đem cổ phần chuyển cho chú tư của cháu sao?”“Chỉ cần chú hai đồng ý với cháu một chuyện, cháu sẽ hủy bỏ họp cổ đông.”“Chuyện gì?”Giọng nói của Mộ Nhã Triết trầm xuống trong chớp mắt: “Quản thuộc hạ của chú thật tốt! Lúc nào thì người của quân khu thành phố có thể để người ngoài tùy ý điều khiển rồi ạ?!”Trong lòng Mộ Lâm Phong cứng lại, liếc mắt nhìn anh một cái, trong lòng hiểu rõ, người cháu này của ông ta nhìn thấu mục đích của ông ta rồi!Lúc này, ông ta cười lạnh một tiếng, gật gật đầu: “Được! Chú đồng ý với cháu!”“Như vậy cháu còn có việc nên đi trước! Họp cổ đông sẽ được hủy bỏ, mặt khác chuyện của chú tư phải giao cho chú hai xử lý rồi! Cháu cũng không muốn làm ầm ĩ chuyện này đến cùng, không nên khiến cho cháu xé nát tình cảm này, dùng thủ đoạn để xử lý!”Mộ Nhã Triết nói đi liền đứng dậy, đi đến cửa, đột nhiên dừng bước, chậm rãi xoay người lại.“Nhưng mà cháu còn có một câu, muốn cảnh cáo mọi người.”Anh quay đầu lại, nhìn mọi người một lần nữa, gằn từng chữ.“Ví như có người dám ở dưới mí mắt của cháu, động vào bọn họ một chút, đừng trách cháu sẽ không khách khí!”Nói xong anh cũng không quay đầu lại nhanh chóng rời đi.Sau khi cửa đóng sầm lại, lúc này Mộ Thục Mẫn tức giận đến toàn thân run rẩy, kích động đứng dậy, chỉ hướng Mộ Nhã Triết rời đi, mặt đỏ tai hồng.Mộ Lâm Phong ngồi bên cạnh, trầm ngâm không nói.Mộ Nhã Triết lại làm cho ông ta cực kỳ thất vọng!Thằng nhóc này, xem ra lên làm chủ nhân của nhà họ Mộ, liền không biết trời cao đất rộng, cánh đã mọc cứng cáp, có năng lực bay đi!Mấy người bề trên ngồi ở một bên, sắc mặt âm trầm lạnh lùng, văn phòng to như vậy, nhiệt độ không khí giảm xuống thấp nhất chỉ trong nháy mắt.Mộ Yến Thừa tức giận đến mặt mũi trắng bệch, vừa rồi bị Mộ Nhã Triết làm cho nhục nhã, trong lòng anh ta khó mà không tức giận.Anh ta xoay người lên án với Mộ Lâm Phong: “Chú hai, không phải cháu nói linh tinh gì đâu, thằng nhóc này, cũng không để người ta vào mắt rồi!”“Đúng vậy. Đứa nhỏ Nhã Triết này, biểu hiện ngày hôm nay đúng là làm cho trái tim người ta lạnh lẽo! Lúc trước bởi vì có anh hai đề bạt, cho nên em vẫn luôn coi trọng! Sao hiện giờ… Tính tình lại kỳ quặc như vậy!”“Người phụ nữ đó đúng là tai họa! Chú hai, chú xem, anh ta vì người phụ nữ này mà tìm nhà họ Tống gây xui xẻo! Người nhà họ Tống chạy đến cáo trạng, khiến thể diện nhà họ Mộ đặt ở chỗ nào!?”“Haizz, người phụ nữ đó đúng là thủ đoạn không nhỏ, mê hoặc đứa nhỏ Nhã Triết này, không biết có bản lĩnh gì mà có thể dắt mũi đứa nhỏ này kéo đi! Đúng là tai họa!”“Cháu nghe nói người phụ nữ này có chút thủ đoạn, bằng không sao vừa mới gia nhập giới giải trí mà lại có nhiều tiền như vậy, có thể may mắn vậy sao? Chắc chắn sau lưng còn có người nâng đỡ cô ta!”
Có đôi khi anh thường cảm khái, dòng họ nhà họ Mộ to lớn, anh lại có nhiều người thân như vậy.
Trên người bọn họ, cùng chảy chung dòng máu với anh.
Vậy thì sao?
Có đôi khi, những người này tuy là người thân, nhưng cũng không giống người thân.
Mỗi người ở đây, bề ngoài thì quan tâm, thực tế thì sao?
Hận không thể tìm được thời cơ thích hợp, buộc anh phải từ chức!
Danh lợi chung của gia tộc, toàn bộ đều sớm lấy lợi ích làm chủ, còn nói gì đến chuyện tình thân!
Nếu bọn họ không nể mặt, còn trông chờ anh nhớ đến tình thân gì đó, thực là nực cười.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng nói: “Chú hai, chuyện cháu đã quyết định, chưa bao giờ có hối hận, cháu cho rằng, chú hiểu cháu mới phải!”
Mộ Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là tức giận đến không thể nói nên lời.
Mộ Thục Mẫn ở bên cạnh nói: “Vậy chuyện Hội Đồng Quản Trị là sao? Cháu thật sự muốn đem cổ phần chuyển cho chú tư của cháu sao?”
“Chỉ cần chú hai đồng ý với cháu một chuyện, cháu sẽ hủy bỏ họp cổ đông.”
“Chuyện gì?”
Giọng nói của Mộ Nhã Triết trầm xuống trong chớp mắt: “Quản thuộc hạ của chú thật tốt! Lúc nào thì người của quân khu thành phố có thể để người ngoài tùy ý điều khiển rồi ạ?!”
Trong lòng Mộ Lâm Phong cứng lại, liếc mắt nhìn anh một cái, trong lòng hiểu rõ, người cháu này của ông ta nhìn thấu mục đích của ông ta rồi!
Lúc này, ông ta cười lạnh một tiếng, gật gật đầu: “Được! Chú đồng ý với cháu!”
“Như vậy cháu còn có việc nên đi trước! Họp cổ đông sẽ được hủy bỏ, mặt khác chuyện của chú tư phải giao cho chú hai xử lý rồi! Cháu cũng không muốn làm ầm ĩ chuyện này đến cùng, không nên khiến cho cháu xé nát tình cảm này, dùng thủ đoạn để xử lý!”
Mộ Nhã Triết nói đi liền đứng dậy, đi đến cửa, đột nhiên dừng bước, chậm rãi xoay người lại.
“Nhưng mà cháu còn có một câu, muốn cảnh cáo mọi người.”
Anh quay đầu lại, nhìn mọi người một lần nữa, gằn từng chữ.
“Ví như có người dám ở dưới mí mắt của cháu, động vào bọn họ một chút, đừng trách cháu sẽ không khách khí!”
Nói xong anh cũng không quay đầu lại nhanh chóng rời đi.
Sau khi cửa đóng sầm lại, lúc này Mộ Thục Mẫn tức giận đến toàn thân run rẩy, kích động đứng dậy, chỉ hướng Mộ Nhã Triết rời đi, mặt đỏ tai hồng.
Mộ Lâm Phong ngồi bên cạnh, trầm ngâm không nói.
Mộ Nhã Triết lại làm cho ông ta cực kỳ thất vọng!
Thằng nhóc này, xem ra lên làm chủ nhân của nhà họ Mộ, liền không biết trời cao đất rộng, cánh đã mọc cứng cáp, có năng lực bay đi!
Mấy người bề trên ngồi ở một bên, sắc mặt âm trầm lạnh lùng, văn phòng to như vậy, nhiệt độ không khí giảm xuống thấp nhất chỉ trong nháy mắt.
Mộ Yến Thừa tức giận đến mặt mũi trắng bệch, vừa rồi bị Mộ Nhã Triết làm cho nhục nhã, trong lòng anh ta khó mà không tức giận.
Anh ta xoay người lên án với Mộ Lâm Phong: “Chú hai, không phải cháu nói linh tinh gì đâu, thằng nhóc này, cũng không để người ta vào mắt rồi!”
“Đúng vậy. Đứa nhỏ Nhã Triết này, biểu hiện ngày hôm nay đúng là làm cho trái tim người ta lạnh lẽo! Lúc trước bởi vì có anh hai đề bạt, cho nên em vẫn luôn coi trọng! Sao hiện giờ… Tính tình lại kỳ quặc như vậy!”
“Người phụ nữ đó đúng là tai họa! Chú hai, chú xem, anh ta vì người phụ nữ này mà tìm nhà họ Tống gây xui xẻo! Người nhà họ Tống chạy đến cáo trạng, khiến thể diện nhà họ Mộ đặt ở chỗ nào!?”
“Haizz, người phụ nữ đó đúng là thủ đoạn không nhỏ, mê hoặc đứa nhỏ Nhã Triết này, không biết có bản lĩnh gì mà có thể dắt mũi đứa nhỏ này kéo đi! Đúng là tai họa!”
“Cháu nghe nói người phụ nữ này có chút thủ đoạn, bằng không sao vừa mới gia nhập giới giải trí mà lại có nhiều tiền như vậy, có thể may mắn vậy sao? Chắc chắn sau lưng còn có người nâng đỡ cô ta!”
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận XươngTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng ngủ của viện mồ côi, một cô bé chín tuổi phải đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của những người đứng xung quanh, mắt cô đỏ hoe sưng húp. Cô có một đôi mắt trong như nước, linh động tuyệt mĩ, nhưng do không được bồi bổ đầy đủ, nên trông cô rất gầy. Những ánh mắt khinh miệt hèn mọn nhìn về phía cô, cô uất ức nghẹn ngào nói: “Miếng ngọc đó, nó vốn thuộc về mình mà…! Mình, mình không có ăn cắp của ai hết, nó là vật mẹ mình để lại cho mình!” “Vậy ý bạn là mình ăn cắp của bạn sao?” Đứng đối diện cô là một cô bé cũng xấp xỉ tuổi cô. Cô bé đó nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô, sau đó còn nở nụ cười vô hại hỏi cô. Nếu so sánh, diện mạo của cô bé đó đẹp hơn cô nhiều, vẻ mặt thì cao ngạo, như một công chúa đứng ở nơi cao cao tại thượng, được mọi người xung quanh để ý, cưng chiều. Cô bé kia vừa nói xong, một bạn nhỏ ngồi bên cạnh liền đứng lên nói. “Bạn nói láo! Đúng là trơ trẽn mà, tại sao Nhu Nhi lại đi ăn cắp đồ của bạn chứ?” “Đúng rồi! Làm sao Nhu Nhi lại là đứa ăn cắp được! Rõ ràng… Có đôi khi anh thường cảm khái, dòng họ nhà họ Mộ to lớn, anh lại có nhiều người thân như vậy.Trên người bọn họ, cùng chảy chung dòng máu với anh.Vậy thì sao?Có đôi khi, những người này tuy là người thân, nhưng cũng không giống người thân.Mỗi người ở đây, bề ngoài thì quan tâm, thực tế thì sao?Hận không thể tìm được thời cơ thích hợp, buộc anh phải từ chức!Danh lợi chung của gia tộc, toàn bộ đều sớm lấy lợi ích làm chủ, còn nói gì đến chuyện tình thân!Nếu bọn họ không nể mặt, còn trông chờ anh nhớ đến tình thân gì đó, thực là nực cười.Mộ Nhã Triết lạnh lùng nói: “Chú hai, chuyện cháu đã quyết định, chưa bao giờ có hối hận, cháu cho rằng, chú hiểu cháu mới phải!”Mộ Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là tức giận đến không thể nói nên lời.Mộ Thục Mẫn ở bên cạnh nói: “Vậy chuyện Hội Đồng Quản Trị là sao? Cháu thật sự muốn đem cổ phần chuyển cho chú tư của cháu sao?”“Chỉ cần chú hai đồng ý với cháu một chuyện, cháu sẽ hủy bỏ họp cổ đông.”“Chuyện gì?”Giọng nói của Mộ Nhã Triết trầm xuống trong chớp mắt: “Quản thuộc hạ của chú thật tốt! Lúc nào thì người của quân khu thành phố có thể để người ngoài tùy ý điều khiển rồi ạ?!”Trong lòng Mộ Lâm Phong cứng lại, liếc mắt nhìn anh một cái, trong lòng hiểu rõ, người cháu này của ông ta nhìn thấu mục đích của ông ta rồi!Lúc này, ông ta cười lạnh một tiếng, gật gật đầu: “Được! Chú đồng ý với cháu!”“Như vậy cháu còn có việc nên đi trước! Họp cổ đông sẽ được hủy bỏ, mặt khác chuyện của chú tư phải giao cho chú hai xử lý rồi! Cháu cũng không muốn làm ầm ĩ chuyện này đến cùng, không nên khiến cho cháu xé nát tình cảm này, dùng thủ đoạn để xử lý!”Mộ Nhã Triết nói đi liền đứng dậy, đi đến cửa, đột nhiên dừng bước, chậm rãi xoay người lại.“Nhưng mà cháu còn có một câu, muốn cảnh cáo mọi người.”Anh quay đầu lại, nhìn mọi người một lần nữa, gằn từng chữ.“Ví như có người dám ở dưới mí mắt của cháu, động vào bọn họ một chút, đừng trách cháu sẽ không khách khí!”Nói xong anh cũng không quay đầu lại nhanh chóng rời đi.Sau khi cửa đóng sầm lại, lúc này Mộ Thục Mẫn tức giận đến toàn thân run rẩy, kích động đứng dậy, chỉ hướng Mộ Nhã Triết rời đi, mặt đỏ tai hồng.Mộ Lâm Phong ngồi bên cạnh, trầm ngâm không nói.Mộ Nhã Triết lại làm cho ông ta cực kỳ thất vọng!Thằng nhóc này, xem ra lên làm chủ nhân của nhà họ Mộ, liền không biết trời cao đất rộng, cánh đã mọc cứng cáp, có năng lực bay đi!Mấy người bề trên ngồi ở một bên, sắc mặt âm trầm lạnh lùng, văn phòng to như vậy, nhiệt độ không khí giảm xuống thấp nhất chỉ trong nháy mắt.Mộ Yến Thừa tức giận đến mặt mũi trắng bệch, vừa rồi bị Mộ Nhã Triết làm cho nhục nhã, trong lòng anh ta khó mà không tức giận.Anh ta xoay người lên án với Mộ Lâm Phong: “Chú hai, không phải cháu nói linh tinh gì đâu, thằng nhóc này, cũng không để người ta vào mắt rồi!”“Đúng vậy. Đứa nhỏ Nhã Triết này, biểu hiện ngày hôm nay đúng là làm cho trái tim người ta lạnh lẽo! Lúc trước bởi vì có anh hai đề bạt, cho nên em vẫn luôn coi trọng! Sao hiện giờ… Tính tình lại kỳ quặc như vậy!”“Người phụ nữ đó đúng là tai họa! Chú hai, chú xem, anh ta vì người phụ nữ này mà tìm nhà họ Tống gây xui xẻo! Người nhà họ Tống chạy đến cáo trạng, khiến thể diện nhà họ Mộ đặt ở chỗ nào!?”“Haizz, người phụ nữ đó đúng là thủ đoạn không nhỏ, mê hoặc đứa nhỏ Nhã Triết này, không biết có bản lĩnh gì mà có thể dắt mũi đứa nhỏ này kéo đi! Đúng là tai họa!”“Cháu nghe nói người phụ nữ này có chút thủ đoạn, bằng không sao vừa mới gia nhập giới giải trí mà lại có nhiều tiền như vậy, có thể may mắn vậy sao? Chắc chắn sau lưng còn có người nâng đỡ cô ta!”