Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 857: Như Một Cái Máy Quét Kiểm Tra

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tên tạp chủng, mày cho là mình có thể giết chết Vương Nộ Thương thì có thể tiêu diệt Tiên Âm Cốc này sao, ha ha ha ha… Át chủ bài của Mạt Thính Vũ này còn nhiều, còn mạnh hơn, mày có thế lường được sao!”, Mạt Thính Vũ cười hung ác, giống như âm thanh của ma quỷ, gương mặt xinh đẹp lại càng vặn vẹo.Tin tức truyền đi.Lan truyền rộng rãi.Tin tức Tô Minh phải đến Tiên Âm Cốc trong vòng mườingày đã được lan truyền trên khắp biển Vô Mệnh, các thế lực lánh đời cũng đều biết đến.Đây là một trận chiến lớn…Trong thoáng chốc, càng lúc càng có nhiều cao thủ, thiên tài, những người trẻ tuổi đi đến Tiên Âm Cốc.Không ai muốn bỏ lỡ trận chiến lớn này.Ngay cả Võ Tông cũng nhận được tin tức.“Đi! Đi đến Tiên Âm Cốc! Võ Tòng chúng ta có nợ ơn tên nhóc họ Tô này!”, Vũ Bất Bại đãhạ quyết tâm.ủng hộ Tô Minh!Cho dù phải một sống một chết với Tiên Âm Cốc, cũng không sao.Mà lúc này, thân là người khởi xướng, kẻ bắt đầu trận mưa tanh gió bão này – Tò Minh lại đang đắm chìm trong kho tàng Chuẩn Đế.Thật khổng lồ!Số lượng và chất lượng của kho tàng Chuẩn Đề này hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng của Tô Minh.Tài nguyên võ đạo vô cùng đồ sộ, đủ các loại các kiểu công pháp, thần thông, bí pháp… nhiều không đếm xuể.Đến hoa cả mắt.Thế nhưng, mặc dù chấn động nhưng Tò Minh vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.Như một cái máy quét kiểm tra.Mãi đến khi…“Đây… Đây là cái gì? Thiên Nữ tiền bối, chẳng lẽ đây là…”, Tò Minh không còn giữ được bình tĩnh nữa, bởi vì anh nhìn thấymột vật trong kho tàng Chuẩn Đế, một thứ tốt mà anh không ngờ được.“Không sai, chính là một viên kiếm hoàn”.Thiên nữ Tạo Hoá khá phấn khởi: “Kiếm hoàn này vô cùng hiếm gặp, nhóc con,vận khí xem như tốt đấy! Từ trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập mà lấy được một viên kiếm hoàn, không ngờ là còn có thêm một viên, vả lại chất lượng viên kiếm hoàn này còn cao hơn nữa”.Không sai, điều khiến Tô Minh kinh ngạc, vò cùng bất ngờ chính là bởi vì nhìn thấy viên kiếm hoàn trong kho tàng Chuẩn Đế.“Chỉ là không biết vì sao, viên kiếm hoàn này có vẻ không được tinh khiết!”, Tô Minh tò mò, viên kiếm hoàn trước mặt này mạnh hơn cũng không vấn đề gì, nhưng lại không được tinh khiếtnhư bên trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập.

“Tên tạp chủng, mày cho là mình có thể giết chết Vương Nộ Thương thì có thể tiêu diệt Tiên Âm Cốc này sao, ha ha ha ha… Át chủ bài của Mạt Thính Vũ này còn nhiều, còn mạnh hơn, mày có thế lường được sao!”, Mạt Thính Vũ cười hung ác, giống như âm thanh của ma quỷ, gương mặt xinh đẹp lại càng vặn vẹo.

Tin tức truyền đi.

Lan truyền rộng rãi.

Tin tức Tô Minh phải đến Tiên Âm Cốc trong vòng mười

ngày đã được lan truyền trên khắp biển Vô Mệnh, các thế lực lánh đời cũng đều biết đến.

Đây là một trận chiến lớn…

Trong thoáng chốc, càng lúc càng có nhiều cao thủ, thiên tài, những người trẻ tuổi đi đến Tiên Âm Cốc.

Không ai muốn bỏ lỡ trận chiến lớn này.

Ngay cả Võ Tông cũng nhận được tin tức.

“Đi! Đi đến Tiên Âm Cốc! Võ Tòng chúng ta có nợ ơn tên nhóc họ Tô này!”, Vũ Bất Bại đã

hạ quyết tâm.

ủng hộ Tô Minh!

Cho dù phải một sống một chết với Tiên Âm Cốc, cũng không sao.

Mà lúc này, thân là người khởi xướng, kẻ bắt đầu trận mưa tanh gió bão này – Tò Minh lại đang đắm chìm trong kho tàng Chuẩn Đế.

Thật khổng lồ!

Số lượng và chất lượng của kho tàng Chuẩn Đề này hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng của Tô Minh.

Tài nguyên võ đạo vô cùng đồ sộ, đủ các loại các kiểu công pháp, thần thông, bí pháp… nhiều không đếm xuể.

Đến hoa cả mắt.

Thế nhưng, mặc dù chấn động nhưng Tò Minh vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.

Như một cái máy quét kiểm tra.

Mãi đến khi…

“Đây… Đây là cái gì? Thiên Nữ tiền bối, chẳng lẽ đây là…”, Tò Minh không còn giữ được bình tĩnh nữa, bởi vì anh nhìn thấy

một vật trong kho tàng Chuẩn Đế, một thứ tốt mà anh không ngờ được.

“Không sai, chính là một viên kiếm hoàn”.

Thiên nữ Tạo Hoá khá phấn khởi: “Kiếm hoàn này vô cùng hiếm gặp, nhóc con,

vận khí xem như tốt đấy! Từ trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập mà lấy được một viên kiếm hoàn, không ngờ là còn có thêm một viên, vả lại chất lượng viên kiếm hoàn này còn cao hơn nữa”.

Không sai, điều khiến Tô Minh kinh ngạc, vò cùng bất ngờ chính là bởi vì nhìn thấy viên kiếm hoàn trong kho tàng Chuẩn Đế.

“Chỉ là không biết vì sao, viên kiếm hoàn này có vẻ không được tinh khiết!”, Tô Minh tò mò, viên kiếm hoàn trước mặt này mạnh hơn cũng không vấn đề gì, nhưng lại không được tinh khiết

như bên trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tên tạp chủng, mày cho là mình có thể giết chết Vương Nộ Thương thì có thể tiêu diệt Tiên Âm Cốc này sao, ha ha ha ha… Át chủ bài của Mạt Thính Vũ này còn nhiều, còn mạnh hơn, mày có thế lường được sao!”, Mạt Thính Vũ cười hung ác, giống như âm thanh của ma quỷ, gương mặt xinh đẹp lại càng vặn vẹo.Tin tức truyền đi.Lan truyền rộng rãi.Tin tức Tô Minh phải đến Tiên Âm Cốc trong vòng mườingày đã được lan truyền trên khắp biển Vô Mệnh, các thế lực lánh đời cũng đều biết đến.Đây là một trận chiến lớn…Trong thoáng chốc, càng lúc càng có nhiều cao thủ, thiên tài, những người trẻ tuổi đi đến Tiên Âm Cốc.Không ai muốn bỏ lỡ trận chiến lớn này.Ngay cả Võ Tông cũng nhận được tin tức.“Đi! Đi đến Tiên Âm Cốc! Võ Tòng chúng ta có nợ ơn tên nhóc họ Tô này!”, Vũ Bất Bại đãhạ quyết tâm.ủng hộ Tô Minh!Cho dù phải một sống một chết với Tiên Âm Cốc, cũng không sao.Mà lúc này, thân là người khởi xướng, kẻ bắt đầu trận mưa tanh gió bão này – Tò Minh lại đang đắm chìm trong kho tàng Chuẩn Đế.Thật khổng lồ!Số lượng và chất lượng của kho tàng Chuẩn Đề này hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng của Tô Minh.Tài nguyên võ đạo vô cùng đồ sộ, đủ các loại các kiểu công pháp, thần thông, bí pháp… nhiều không đếm xuể.Đến hoa cả mắt.Thế nhưng, mặc dù chấn động nhưng Tò Minh vẫn duy trì vẻ bình tĩnh.Như một cái máy quét kiểm tra.Mãi đến khi…“Đây… Đây là cái gì? Thiên Nữ tiền bối, chẳng lẽ đây là…”, Tò Minh không còn giữ được bình tĩnh nữa, bởi vì anh nhìn thấymột vật trong kho tàng Chuẩn Đế, một thứ tốt mà anh không ngờ được.“Không sai, chính là một viên kiếm hoàn”.Thiên nữ Tạo Hoá khá phấn khởi: “Kiếm hoàn này vô cùng hiếm gặp, nhóc con,vận khí xem như tốt đấy! Từ trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập mà lấy được một viên kiếm hoàn, không ngờ là còn có thêm một viên, vả lại chất lượng viên kiếm hoàn này còn cao hơn nữa”.Không sai, điều khiến Tô Minh kinh ngạc, vò cùng bất ngờ chính là bởi vì nhìn thấy viên kiếm hoàn trong kho tàng Chuẩn Đế.“Chỉ là không biết vì sao, viên kiếm hoàn này có vẻ không được tinh khiết!”, Tô Minh tò mò, viên kiếm hoàn trước mặt này mạnh hơn cũng không vấn đề gì, nhưng lại không được tinh khiếtnhư bên trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập.

Chương 857: Như Một Cái Máy Quét Kiểm Tra