Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 859: Trực Tiếp Khoá Chén Hoàng Tuyền

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lực sát thương của hai món đạo khí hạ phẩm và trung phẩm cũng không thể sánh bằng sức sát thương của một món đạo khí thượng phẩm.Chuyện này không cần phải nghi ngờ.Bảo bối đạo khí thượng phẩm, giết Vương Nộ Thươngtrong tích tắc cũng không thành vấn đề! “Phỏng chừng chén Hoàng Tuyền sẽ không nguyện ý bị hấp thụ đâu?”, Tô Minh đột nhiên hỏi: “Chắc chắn sẽ phản khángtheo tiềm thức”.“Kho tàng huyết mạnh trấn áp, chén Hoàng Tuyền có thể phản kháng sao?”, Thiên nữ Tạo Hoá xem nhẹ nói.“Đúng là vậy!”, Tô Minh sờ sờ mũi, hạ quyết tâm.Ngay sau đó, tinh thần anh chợt động, đưa chén Hoàng Tuyền và bia Huyền Diệu vào trong không gian đan điền của mình.Không gian đan điền không lớn nhưng đây là khu vực không gian mà Tò Minh khống chế tuyệt đối.Sau khi hai bảo vật vào không gian đan điền thì đều có sự bài xích tự nhiên, cũng có chút chấn động với kho tàng, tựa như muốn va chạm nhau.So ra thì chén Hoàng Tuyền yếu thế hơn đôi chút, như thể là bị áp chế về bản chất, nó đang “sợ hãi” bia Huyền Diệu.Bỗng nhiên.Tò Minh đưa kho tàng huyết mạch vào trong không gian đan điền.Trực tiếp khoá chén Hoàng Tuyền.Chén Hoàng Tuyền cũng không thế động đậy…Thoáng chốc đã biến thành con dê đợi bị làm thịt.Sau đó, Tô Minh thúc giục bia Huyền Diệu, bắt đầu hấp thụ chén Hoàng Tuyền.Chén Hoàng Tuyền có chút đấu tranh trong tiềm thức nhưng cũng không chống lại được sự trấn áp của kho tàng huyết mạch.Thời gian từng phút từng giây trôi qua.Ước chừng sáu tiếng sau.Chén Hoàng Tuyền đã biếnmất.Còn lỗ hổng của bia Hoàng Tuyền đã được vá trọn vẹn nhưng khí tức bia Huyền Diệu vẫn có chút hỗn loạn.Tô Minh bắt đầu dùng máu tươi nuôi dưỡng bia Huyền Diệu.Bia Huyền Diệu hấp thụ máu tươi của Tô Minh từng chút một, những giọt máu tươi đó trợ giúp bia Huyền Diệu khơi thông khí tức mạnh mẽ.Dần dần, màu sắc lỗ hống được vá lại và khí tức những vị trí khác trên bìa Huyền Diệu bầtđầu đồng hoá…

Lực sát thương của hai món đạo khí hạ phẩm và trung phẩm cũng không thể sánh bằng sức sát thương của một món đạo khí thượng phẩm.

Chuyện này không cần phải nghi ngờ.

Bảo bối đạo khí thượng phẩm, giết Vương Nộ Thương

trong tích tắc cũng không thành vấn đề! “Phỏng chừng chén Hoàng Tuyền sẽ không nguyện ý bị hấp thụ đâu?”, Tô Minh đột nhiên hỏi: “Chắc chắn sẽ phản kháng

theo tiềm thức”.

“Kho tàng huyết mạnh trấn áp, chén Hoàng Tuyền có thể phản kháng sao?”, Thiên nữ Tạo Hoá xem nhẹ nói.

“Đúng là vậy!”, Tô Minh sờ sờ mũi, hạ quyết tâm.

Ngay sau đó, tinh thần anh chợt động, đưa chén Hoàng Tuyền và bia Huyền Diệu vào trong không gian đan điền của mình.

Không gian đan điền không lớn nhưng đây là khu vực không gian mà Tò Minh khống chế tuyệt đối.

Sau khi hai bảo vật vào không gian đan điền thì đều có sự bài xích tự nhiên, cũng có chút chấn động với kho tàng, tựa như muốn va chạm nhau.

So ra thì chén Hoàng Tuyền yếu thế hơn đôi chút, như thể là bị áp chế về bản chất, nó đang “sợ hãi” bia Huyền Diệu.

Bỗng nhiên.

Tò Minh đưa kho tàng huyết mạch vào trong không gian đan điền.

Trực tiếp khoá chén Hoàng Tuyền.

Chén Hoàng Tuyền cũng không thế động đậy…

Thoáng chốc đã biến thành con dê đợi bị làm thịt.

Sau đó, Tô Minh thúc giục bia Huyền Diệu, bắt đầu hấp thụ chén Hoàng Tuyền.

Chén Hoàng Tuyền có chút đấu tranh trong tiềm thức nhưng cũng không chống lại được sự trấn áp của kho tàng huyết mạch.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Ước chừng sáu tiếng sau.

Chén Hoàng Tuyền đã biến

mất.

Còn lỗ hổng của bia Hoàng Tuyền đã được vá trọn vẹn nhưng khí tức bia Huyền Diệu vẫn có chút hỗn loạn.

Tô Minh bắt đầu dùng máu tươi nuôi dưỡng bia Huyền Diệu.

Bia Huyền Diệu hấp thụ máu tươi của Tô Minh từng chút một, những giọt máu tươi đó trợ giúp bia Huyền Diệu khơi thông khí tức mạnh mẽ.

Dần dần, màu sắc lỗ hống được vá lại và khí tức những vị trí khác trên bìa Huyền Diệu bầt

đầu đồng hoá…

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lực sát thương của hai món đạo khí hạ phẩm và trung phẩm cũng không thể sánh bằng sức sát thương của một món đạo khí thượng phẩm.Chuyện này không cần phải nghi ngờ.Bảo bối đạo khí thượng phẩm, giết Vương Nộ Thươngtrong tích tắc cũng không thành vấn đề! “Phỏng chừng chén Hoàng Tuyền sẽ không nguyện ý bị hấp thụ đâu?”, Tô Minh đột nhiên hỏi: “Chắc chắn sẽ phản khángtheo tiềm thức”.“Kho tàng huyết mạnh trấn áp, chén Hoàng Tuyền có thể phản kháng sao?”, Thiên nữ Tạo Hoá xem nhẹ nói.“Đúng là vậy!”, Tô Minh sờ sờ mũi, hạ quyết tâm.Ngay sau đó, tinh thần anh chợt động, đưa chén Hoàng Tuyền và bia Huyền Diệu vào trong không gian đan điền của mình.Không gian đan điền không lớn nhưng đây là khu vực không gian mà Tò Minh khống chế tuyệt đối.Sau khi hai bảo vật vào không gian đan điền thì đều có sự bài xích tự nhiên, cũng có chút chấn động với kho tàng, tựa như muốn va chạm nhau.So ra thì chén Hoàng Tuyền yếu thế hơn đôi chút, như thể là bị áp chế về bản chất, nó đang “sợ hãi” bia Huyền Diệu.Bỗng nhiên.Tò Minh đưa kho tàng huyết mạch vào trong không gian đan điền.Trực tiếp khoá chén Hoàng Tuyền.Chén Hoàng Tuyền cũng không thế động đậy…Thoáng chốc đã biến thành con dê đợi bị làm thịt.Sau đó, Tô Minh thúc giục bia Huyền Diệu, bắt đầu hấp thụ chén Hoàng Tuyền.Chén Hoàng Tuyền có chút đấu tranh trong tiềm thức nhưng cũng không chống lại được sự trấn áp của kho tàng huyết mạch.Thời gian từng phút từng giây trôi qua.Ước chừng sáu tiếng sau.Chén Hoàng Tuyền đã biếnmất.Còn lỗ hổng của bia Hoàng Tuyền đã được vá trọn vẹn nhưng khí tức bia Huyền Diệu vẫn có chút hỗn loạn.Tô Minh bắt đầu dùng máu tươi nuôi dưỡng bia Huyền Diệu.Bia Huyền Diệu hấp thụ máu tươi của Tô Minh từng chút một, những giọt máu tươi đó trợ giúp bia Huyền Diệu khơi thông khí tức mạnh mẽ.Dần dần, màu sắc lỗ hống được vá lại và khí tức những vị trí khác trên bìa Huyền Diệu bầtđầu đồng hoá…

Chương 859: Trực Tiếp Khoá Chén Hoàng Tuyền