Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 868: Lúc Này Hối Hận Đã Muộn

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tô Minh tôi muốn tiếp tục khiêu chiến”, thấy Mạt Thính Vũ thất thần, Tô Minh càng lớn giọng hơn.Trong giọng nói tưởng chừng bình tĩnh đó là ý vị không đội trời chung.Giọng nói của Tò Minh không lớn nhưng trong không gian yên tĩnh này lại chấn động đất trời.Lúc này Tô Minh trở thành tiêu điểm, thu hút vô số ánh mắt kinh hãi và bái phục.Rốt cuộc… Họ đang nhìn thấy cái gì thế này?Viêm Ma lão tổ đã bị giết chết!Viêm Ma lão tổ ở cánh giới Bất Tử vòng thứ 8, có thể nói là vô địch trong thế giới Tiểu Thiên, vậy mà bị giết trong chớp mắt, đúng là không thể chấp nhận được….Kế cả là Vũ Bất Bại hay Quan Khuynh Thành có chút hiểu biết về Tô Minh, thì lúc nàyđều hít hơi thật sâu với vẻ đờ đẫn.Tô Minh quá mạnh, đúng là yêu nghiệt, nhưng không đến mức này chứ?Chuyện này dường như đã phá vỡ hoàn toàn quan niệm và hệ thống võ đạo thông thường rồi.“Cốc chủ! Chúng… Chúng ta đầu hàng đi!”, Tê Húy đứng bên cạnh Mạt Thính Vũ sợ đến mức quỳ sụp xuống, run rẩy nói, sắc mặt thì tái nhợt.Thấy Tê Húy như vậy nên những đệ tử khác của Tiên Âm Cốc đều đưa mắt nhìn về phía Mạt Thính Vũ với vẻ cầu xin.Kế cả là đầu hàng mà cũng chết còn hơn là chết một cách tàn nhẫn trong tay Tò Minh, chắc còn không được chết toàn thây nữa?Có thể nói, việc Viêm Ma lão tố bị giết trong chớp mắt khiến tất cả mọi người ở Tiên Âm Cốc sợ đến mất hồn, sợ đến nỗi không còn ý chí chiến đấu nữa.Nếu nhìn kỹ thì có một số đệ tử của Tiên Âm Cốc còn mềm nhũn ngã quỵ xuống đất…“Câm miệng!”, nhưng khiến mọi người không ngờ tới là Mạt Thính Vũ lại quát lớn: “Kẻ nào còn nói lời nào thì bổn tọa sẽ lấymạng kẻ đó”.Thái độ vô cùng quật cường khiến người khác không thể hiếu nổi.Trong lòng Mạt Thính Vũ vô cùng hối hận là mình không kịp mở 72 xích Khóa Thần trên người Viêm Ma lão tổ.Nếu như mở xích đó ra thì mặc dù Viêm Ma lão tổ trong thời gian ngắn mất đi, thậm chí là hóa thành ác ma nhưng thực lực sẽ tăng gấp nhiều lần và cũng sẽ không chết trong tay Tô Minh, ngược lại còn có thể giết chết Tò Minh.Nhưng tiếc rằng…Lúc này hối hận đã muộn.“Long tượng thiên địa’ của Tô Minh quá mạnh, anh cũng ra tay không báo trước nên khi giết chết Viêm Ma lão tố mà Mạt Thính Vũ không có cơ hội mở xích cho Viêm Ma lão tổ.Nhưng cũng không sao cả.Viêm Ma lão tố chỉ là tiểu vương hòm nay mà thôi.Vẫn còn đại vương nữa….

“Tô Minh tôi muốn tiếp tục khiêu chiến”, thấy Mạt Thính Vũ thất thần, Tô Minh càng lớn giọng hơn.

Trong giọng nói tưởng chừng bình tĩnh đó là ý vị không đội trời chung.

Giọng nói của Tò Minh không lớn nhưng trong không gian yên tĩnh này lại chấn động đất trời.

Lúc này Tô Minh trở thành tiêu điểm, thu hút vô số ánh mắt kinh hãi và bái phục.

Rốt cuộc… Họ đang nhìn thấy cái gì thế này?

Viêm Ma lão tổ đã bị giết chết!

Viêm Ma lão tổ ở cánh giới Bất Tử vòng thứ 8, có thể nói là vô địch trong thế giới Tiểu Thiên, vậy mà bị giết trong chớp mắt, đúng là không thể chấp nhận được….

Kế cả là Vũ Bất Bại hay Quan Khuynh Thành có chút hiểu biết về Tô Minh, thì lúc này

đều hít hơi thật sâu với vẻ đờ đẫn.

Tô Minh quá mạnh, đúng là yêu nghiệt, nhưng không đến mức này chứ?

Chuyện này dường như đã phá vỡ hoàn toàn quan niệm và hệ thống võ đạo thông thường rồi.

“Cốc chủ! Chúng… Chúng ta đầu hàng đi!”, Tê Húy đứng bên cạnh Mạt Thính Vũ sợ đến mức quỳ sụp xuống, run rẩy nói, sắc mặt thì tái nhợt.

Thấy Tê Húy như vậy nên những đệ tử khác của Tiên Âm Cốc đều đưa mắt nhìn về phía Mạt Thính Vũ với vẻ cầu xin.

Kế cả là đầu hàng mà cũng chết còn hơn là chết một cách tàn nhẫn trong tay Tò Minh, chắc còn không được chết toàn thây nữa?

Có thể nói, việc Viêm Ma lão tố bị giết trong chớp mắt khiến tất cả mọi người ở Tiên Âm Cốc sợ đến mất hồn, sợ đến nỗi không còn ý chí chiến đấu nữa.

Nếu nhìn kỹ thì có một số đệ tử của Tiên Âm Cốc còn mềm nhũn ngã quỵ xuống đất…

“Câm miệng!”, nhưng khiến mọi người không ngờ tới là Mạt Thính Vũ lại quát lớn: “Kẻ nào còn nói lời nào thì bổn tọa sẽ lấy

mạng kẻ đó”.

Thái độ vô cùng quật cường khiến người khác không thể hiếu nổi.

Trong lòng Mạt Thính Vũ vô cùng hối hận là mình không kịp mở 72 xích Khóa Thần trên người Viêm Ma lão tổ.

Nếu như mở xích đó ra thì mặc dù Viêm Ma lão tổ trong thời gian ngắn mất đi, thậm chí là hóa thành ác ma nhưng thực lực sẽ tăng gấp nhiều lần và cũng sẽ không chết trong tay Tô Minh, ngược lại còn có thể giết chết Tò Minh.

Nhưng tiếc rằng…

Lúc này hối hận đã muộn.

“Long tượng thiên địa’ của Tô Minh quá mạnh, anh cũng ra tay không báo trước nên khi giết chết Viêm Ma lão tố mà Mạt Thính Vũ không có cơ hội mở xích cho Viêm Ma lão tổ.

Nhưng cũng không sao cả.

Viêm Ma lão tố chỉ là tiểu vương hòm nay mà thôi.

Vẫn còn đại vương nữa….

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Tô Minh tôi muốn tiếp tục khiêu chiến”, thấy Mạt Thính Vũ thất thần, Tô Minh càng lớn giọng hơn.Trong giọng nói tưởng chừng bình tĩnh đó là ý vị không đội trời chung.Giọng nói của Tò Minh không lớn nhưng trong không gian yên tĩnh này lại chấn động đất trời.Lúc này Tô Minh trở thành tiêu điểm, thu hút vô số ánh mắt kinh hãi và bái phục.Rốt cuộc… Họ đang nhìn thấy cái gì thế này?Viêm Ma lão tổ đã bị giết chết!Viêm Ma lão tổ ở cánh giới Bất Tử vòng thứ 8, có thể nói là vô địch trong thế giới Tiểu Thiên, vậy mà bị giết trong chớp mắt, đúng là không thể chấp nhận được….Kế cả là Vũ Bất Bại hay Quan Khuynh Thành có chút hiểu biết về Tô Minh, thì lúc nàyđều hít hơi thật sâu với vẻ đờ đẫn.Tô Minh quá mạnh, đúng là yêu nghiệt, nhưng không đến mức này chứ?Chuyện này dường như đã phá vỡ hoàn toàn quan niệm và hệ thống võ đạo thông thường rồi.“Cốc chủ! Chúng… Chúng ta đầu hàng đi!”, Tê Húy đứng bên cạnh Mạt Thính Vũ sợ đến mức quỳ sụp xuống, run rẩy nói, sắc mặt thì tái nhợt.Thấy Tê Húy như vậy nên những đệ tử khác của Tiên Âm Cốc đều đưa mắt nhìn về phía Mạt Thính Vũ với vẻ cầu xin.Kế cả là đầu hàng mà cũng chết còn hơn là chết một cách tàn nhẫn trong tay Tò Minh, chắc còn không được chết toàn thây nữa?Có thể nói, việc Viêm Ma lão tố bị giết trong chớp mắt khiến tất cả mọi người ở Tiên Âm Cốc sợ đến mất hồn, sợ đến nỗi không còn ý chí chiến đấu nữa.Nếu nhìn kỹ thì có một số đệ tử của Tiên Âm Cốc còn mềm nhũn ngã quỵ xuống đất…“Câm miệng!”, nhưng khiến mọi người không ngờ tới là Mạt Thính Vũ lại quát lớn: “Kẻ nào còn nói lời nào thì bổn tọa sẽ lấymạng kẻ đó”.Thái độ vô cùng quật cường khiến người khác không thể hiếu nổi.Trong lòng Mạt Thính Vũ vô cùng hối hận là mình không kịp mở 72 xích Khóa Thần trên người Viêm Ma lão tổ.Nếu như mở xích đó ra thì mặc dù Viêm Ma lão tổ trong thời gian ngắn mất đi, thậm chí là hóa thành ác ma nhưng thực lực sẽ tăng gấp nhiều lần và cũng sẽ không chết trong tay Tô Minh, ngược lại còn có thể giết chết Tò Minh.Nhưng tiếc rằng…Lúc này hối hận đã muộn.“Long tượng thiên địa’ của Tô Minh quá mạnh, anh cũng ra tay không báo trước nên khi giết chết Viêm Ma lão tố mà Mạt Thính Vũ không có cơ hội mở xích cho Viêm Ma lão tổ.Nhưng cũng không sao cả.Viêm Ma lão tố chỉ là tiểu vương hòm nay mà thôi.Vẫn còn đại vương nữa….

Chương 868: Lúc Này Hối Hận Đã Muộn