Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 886: 886: Đầu Óc Cũng Trở Nên Minh Mẫn
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Còn những người khác trong ban lãnh đạo Tiên Âm Cốc, kẻ tự sát, kẻ bỏ trốn.Tiên Âm Cốc, sụp đổ.“Bội thu rồi!”, Tò Minh cười hì hì, sướng gì đâu.Đầu tiên lànhẫn không gian của Lâm Yển, rồi đến của Quan Hoàng, sau đó là của Mạt Thính Vũ, đều vào túi anh.Còn có toàn bộ tài nguyên võ đạo của Tiên Âm Cốc, cũng vào túi anh.“Tôi có linh cảm là mình sắp bế quan nữa rồi, hơn nữa, thực lực cũng sẽ tăng vọt”, ánh mắt Tô Minh sáng ngời, lẩm bẩm.Vả lại, đúng là cái cách điên cuồng như giết mấy lão quái vật có thực lực kinh khủng này mới có nhiều thu hoạch.Phải đánh nhau mới bội thu,thực lực mới tăng vọt, rồi mới gây chuyện tiếp được, sau đó lại có thể gặt hái thành quả to lớn…Cứ tuần hoàn như thế.Tò Minh bỗng cảm thấy cực kỳ vui vẻ!Tâm trạng anh lập tức rộng mở.Đầu óc cũng trở nên minh mẫn.Tại Linh Võ Thành.Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng đã từ Thiên Đường Ngục trở về học viện Linh Võ từ lâu.Học viện Linh Võ chợt dậy sóng.Bởi vì sự mạnh mẽ của Tiêu Nguyệt!Lúc Tiêu Nguyệt đến học viện Linh Võ đã là bán bộ Chân Hoàng, mà gần đầy, Tiêu Nguyệt còn điên cuồng đột phá.Giờ, cô đã là Chân Hoàng hậu kỳ.Mà ngoài Tiêu Nguyệt ra, cả học viện Linh Võ đều có cảnh giới như nào? ừ thì chủ yếu là Thông Thiên và một số Chân Vương, còn Chân Hoàng thì hầu như không có.Tính cả Lâm Chân Võ và ban lãnh đạo của học viện cũng vậy.Có lẽ do Tiêu Nguyệt mang đến chấn động quá lớn.Nên trong khoảng thời gian này, toàn bộ đệ tử của học viện Linh Võ đều cực kỳ cố gắng tu luyện, hiến nhiên cũng tiến bộ rất nhanh.Ví dụ như Hứa Như Ý, Lâm Thanh Loan, Quý Thanh Hòa, còng chúa nhỏ Cổ Kim và cả Tống Kình Thương!Có điều, mấy ngày gần đây, Tiêu Nguyệt lại bế quan đột phá Chân Hoàng hậu kỳ, sau đó rời khỏi học viện Linh Võ.Cò đã biết chuyện của NinhTriều Thiên – sư phụ Tò Minh từ chỗ Ngư Dung Băng.Nếu là sư phụ của Tô Minh thì cũng là sư phụ cò.vả lại, anh Minh cũng rất kính trọng ông ấy.Giờ ông ấy mất tích, không biết sống chết, đương nhiên cô phải đi tìm hiểu rồi.Nếu có thể an toàn tìm được Ninh Triều Thiên thì cũng coi như đã giúp được anh Minh.Hòm nay, cũng như bình thường.Toàn bộ Linh Võ Thành vẫn yên ả như thường, từ trên xuống dưới đều chìm trong bầu khôngkhí tích cực, hăm hở tiến về phía trước..
Còn những người khác trong ban lãnh đạo Tiên Âm Cốc, kẻ tự sát, kẻ bỏ trốn.
Tiên Âm Cốc, sụp đổ.
“Bội thu rồi!”, Tò Minh cười hì hì, sướng gì đâu.
Đầu tiên là
nhẫn không gian của Lâm Yển, rồi đến của Quan Hoàng, sau đó là của Mạt Thính Vũ, đều vào túi anh.
Còn có toàn bộ tài nguyên võ đạo của Tiên Âm Cốc, cũng vào túi anh.
“Tôi có linh cảm là mình sắp bế quan nữa rồi, hơn nữa, thực lực cũng sẽ tăng vọt”, ánh mắt Tô Minh sáng ngời, lẩm bẩm.
Vả lại, đúng là cái cách điên cuồng như giết mấy lão quái vật có thực lực kinh khủng này mới có nhiều thu hoạch.
Phải đánh nhau mới bội thu,
thực lực mới tăng vọt, rồi mới gây chuyện tiếp được, sau đó lại có thể gặt hái thành quả to lớn…
Cứ tuần hoàn như thế.
Tò Minh bỗng cảm thấy cực kỳ vui vẻ!
Tâm trạng anh lập tức rộng mở.
Đầu óc cũng trở nên minh mẫn.
Tại Linh Võ Thành.
Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng đã từ Thiên Đường Ngục trở về học viện Linh Võ từ lâu.
Học viện Linh Võ chợt dậy sóng.
Bởi vì sự mạnh mẽ của Tiêu Nguyệt!
Lúc Tiêu Nguyệt đến học viện Linh Võ đã là bán bộ Chân Hoàng, mà gần đầy, Tiêu Nguyệt còn điên cuồng đột phá.
Giờ, cô đã là Chân Hoàng hậu kỳ.
Mà ngoài Tiêu Nguyệt ra, cả học viện Linh Võ đều có cảnh giới như nào? ừ thì chủ yếu là Thông Thiên và một số Chân Vương, còn Chân Hoàng thì hầu như không có.
Tính cả Lâm Chân Võ và ban lãnh đạo của học viện cũng vậy.
Có lẽ do Tiêu Nguyệt mang đến chấn động quá lớn.
Nên trong khoảng thời gian này, toàn bộ đệ tử của học viện Linh Võ đều cực kỳ cố gắng tu luyện, hiến nhiên cũng tiến bộ rất nhanh.
Ví dụ như Hứa Như Ý, Lâm Thanh Loan, Quý Thanh Hòa, còng chúa nhỏ Cổ Kim và cả Tống Kình Thương!
Có điều, mấy ngày gần đây, Tiêu Nguyệt lại bế quan đột phá Chân Hoàng hậu kỳ, sau đó rời khỏi học viện Linh Võ.
Cò đã biết chuyện của Ninh
Triều Thiên – sư phụ Tò Minh từ chỗ Ngư Dung Băng.
Nếu là sư phụ của Tô Minh thì cũng là sư phụ cò.
vả lại, anh Minh cũng rất kính trọng ông ấy.
Giờ ông ấy mất tích, không biết sống chết, đương nhiên cô phải đi tìm hiểu rồi.
Nếu có thể an toàn tìm được Ninh Triều Thiên thì cũng coi như đã giúp được anh Minh.
Hòm nay, cũng như bình thường.
Toàn bộ Linh Võ Thành vẫn yên ả như thường, từ trên xuống dưới đều chìm trong bầu không
khí tích cực, hăm hở tiến về phía trước..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Còn những người khác trong ban lãnh đạo Tiên Âm Cốc, kẻ tự sát, kẻ bỏ trốn.Tiên Âm Cốc, sụp đổ.“Bội thu rồi!”, Tò Minh cười hì hì, sướng gì đâu.Đầu tiên lànhẫn không gian của Lâm Yển, rồi đến của Quan Hoàng, sau đó là của Mạt Thính Vũ, đều vào túi anh.Còn có toàn bộ tài nguyên võ đạo của Tiên Âm Cốc, cũng vào túi anh.“Tôi có linh cảm là mình sắp bế quan nữa rồi, hơn nữa, thực lực cũng sẽ tăng vọt”, ánh mắt Tô Minh sáng ngời, lẩm bẩm.Vả lại, đúng là cái cách điên cuồng như giết mấy lão quái vật có thực lực kinh khủng này mới có nhiều thu hoạch.Phải đánh nhau mới bội thu,thực lực mới tăng vọt, rồi mới gây chuyện tiếp được, sau đó lại có thể gặt hái thành quả to lớn…Cứ tuần hoàn như thế.Tò Minh bỗng cảm thấy cực kỳ vui vẻ!Tâm trạng anh lập tức rộng mở.Đầu óc cũng trở nên minh mẫn.Tại Linh Võ Thành.Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng đã từ Thiên Đường Ngục trở về học viện Linh Võ từ lâu.Học viện Linh Võ chợt dậy sóng.Bởi vì sự mạnh mẽ của Tiêu Nguyệt!Lúc Tiêu Nguyệt đến học viện Linh Võ đã là bán bộ Chân Hoàng, mà gần đầy, Tiêu Nguyệt còn điên cuồng đột phá.Giờ, cô đã là Chân Hoàng hậu kỳ.Mà ngoài Tiêu Nguyệt ra, cả học viện Linh Võ đều có cảnh giới như nào? ừ thì chủ yếu là Thông Thiên và một số Chân Vương, còn Chân Hoàng thì hầu như không có.Tính cả Lâm Chân Võ và ban lãnh đạo của học viện cũng vậy.Có lẽ do Tiêu Nguyệt mang đến chấn động quá lớn.Nên trong khoảng thời gian này, toàn bộ đệ tử của học viện Linh Võ đều cực kỳ cố gắng tu luyện, hiến nhiên cũng tiến bộ rất nhanh.Ví dụ như Hứa Như Ý, Lâm Thanh Loan, Quý Thanh Hòa, còng chúa nhỏ Cổ Kim và cả Tống Kình Thương!Có điều, mấy ngày gần đây, Tiêu Nguyệt lại bế quan đột phá Chân Hoàng hậu kỳ, sau đó rời khỏi học viện Linh Võ.Cò đã biết chuyện của NinhTriều Thiên – sư phụ Tò Minh từ chỗ Ngư Dung Băng.Nếu là sư phụ của Tô Minh thì cũng là sư phụ cò.vả lại, anh Minh cũng rất kính trọng ông ấy.Giờ ông ấy mất tích, không biết sống chết, đương nhiên cô phải đi tìm hiểu rồi.Nếu có thể an toàn tìm được Ninh Triều Thiên thì cũng coi như đã giúp được anh Minh.Hòm nay, cũng như bình thường.Toàn bộ Linh Võ Thành vẫn yên ả như thường, từ trên xuống dưới đều chìm trong bầu khôngkhí tích cực, hăm hở tiến về phía trước..