Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 891: 891: Là Một Cô Gái Trẻ Tuổi!
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lòng dạ lang sói đã thấy rõ ràng.Ánh mắt của mấy quản lý cấp cao lẫn toàn bộ học sinh của học viện Linh Võ lập tức đều nhìn sang Tống Kình Thương.Lâm Chân Võ cũng nheo hai mắt, ánh mắt sâu thẳm vò cùng lạnh lẽo và đầy sát ý.Đương nhiên, khả năng khống chế của Lâm Chân Võ rất tốt, ông ta không để lộ ra cảm xúc.“Ồ? Gồm những người nào?”, trong tàu con thoi tác chiến, cò gái tò mò hỏi.“Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, CỔ Kim, Lâm Thanh Loan!”, Tống Kình Thương tuyệt đối là kẻ tàn nhẫn, bốn cô gái mà hắn ta không bỏ sót một người, ngay cả Lâm Thanh Loan là con gái của viện trưởng học viện Linh Võ cũng bị nói ra.Nói xong, Tống Kình Thương lập tức quỳ xuống: “Thần tiêncao quý, bốn cò gái này bất kế là ngoại hình hay thiên phú võ đạo, cũng đều là giai nhân bậc nhất trong lịch sử của học viện Linh Võ ta, vô cùng ưu tú, nếu thần tiên muốn ban tặng cơ duyên cho những nữ sinh học viện Linh Võ thì bọn họ là ứng cử viên sáng giá nhất!”Không khí xung quanh lạnh băng lại càng yên tĩnh, càng kỳ dị hơn.Lúc này nhóm người Ngư Dung Băng tụ lại với nhau, đứng bên trong đám học sinh của học viện Linh Võ, vị trí ở phía sau, cũng rất dê ẩn nấp… Lúc này, đôi mắt của bọn họ trong sáng, đủthấy tâm tình vẫn tốt nhưng sát ý cũng đang trào dâng.Đáng chết! Tống Kình Thương này, đáng chết!“Vậy sao? Cô đây lại rất hiếu kỳ đấy!”.Thoáng chốc, tàu conthoi tác chiến chợt mở ra, một bóng dáng chậm rãi bước đến.Là một cô gái trẻ tuổi!Thiếu nữ mặc váy dài xanh tím, vóc dáng cao gầy, giữa hàng mày có sự quyến rũ trời sinh, làn da trắng mịn, gương mặt trái xoan thản nhiên tươi cười, tóc búi cao, dùng trâm ngọc cố định, khí chất phong tình vạn chủng, giống như một đoá hồng gai chói mắt.Gương mặt ung dung cùng với khí chất mạnh mẽ khiến người ta vừa nhìn là khắc sâu ấn tượng khó quên, nhất là nốt ruồi bên dưới lông mày, không những không phá huỷ vẻ đẹp của khuôn mặt mà ngượclại, còn khiến người ta có cảm giác như giọt lệ như mưa lành lạnh nhẹ nhàng.Nhìn chung, vẻ đẹp của cò gái này có rất nhiều cấp bậc, khiến người ta không nhịn được lại muốn thưởng thức nhiều hơn.Chỉ nhìn về vẻ ngoài mà nói, thực tế thì cò gái này kém hơn Ngư Dung Băng một chút, nhiều nhất cũng tương đương với Lâm Thanh Loan, Cổ Kim và Hứa Như Ý, nhưng cộng thêm khí chất thì lại tạo cảm giác hút mắt hơn cả Ngư Dung Băng.Quan trọng hơn là, cò gái này, lại…Lại là cảnh giới bán bộBất Tử!Hơn nữa cô gái này còn chưa đến một nghìn tuổi.Còn quá trẻ mà cô ta đã đạt cảnh giới đáng sợ như vậy.Từ trên xuống dưới học viện Linh Võ, có rất nhiều người cũng đã mạnh dạn phỏng đoán và đánh giá.Nhưng lúc này, khi họ thật sự cảm nhận được cảnh giới bán bộ Bất Tử của cô gái thì cũng bị dọa sợ đến mức máu trong người chảy ngược.Đây chính là yêu nghiệt trẻ tuổi của thế giới Đại Thiên sao? Quá thật mạnh đến kinh người.đúng là khiến người ta thật tuyệt vọng!
Lòng dạ lang sói đã thấy rõ ràng.
Ánh mắt của mấy quản lý cấp cao lẫn toàn bộ học sinh của học viện Linh Võ lập tức đều nhìn sang Tống Kình Thương.
Lâm Chân Võ cũng nheo hai mắt, ánh mắt sâu thẳm vò cùng lạnh lẽo và đầy sát ý.
Đương nhiên, khả năng khống chế của Lâm Chân Võ rất tốt, ông ta không để lộ ra cảm xúc.
“Ồ? Gồm những người nào?”, trong tàu con thoi tác chiến, cò gái tò mò hỏi.
“Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, CỔ Kim, Lâm Thanh Loan!”, Tống Kình Thương tuyệt đối là kẻ tàn nhẫn, bốn cô gái mà hắn ta không bỏ sót một người, ngay cả Lâm Thanh Loan là con gái của viện trưởng học viện Linh Võ cũng bị nói ra.
Nói xong, Tống Kình Thương lập tức quỳ xuống: “Thần tiên
cao quý, bốn cò gái này bất kế là ngoại hình hay thiên phú võ đạo, cũng đều là giai nhân bậc nhất trong lịch sử của học viện Linh Võ ta, vô cùng ưu tú, nếu thần tiên muốn ban tặng cơ duyên cho những nữ sinh học viện Linh Võ thì bọn họ là ứng cử viên sáng giá nhất!”
Không khí xung quanh lạnh băng lại càng yên tĩnh, càng kỳ dị hơn.
Lúc này nhóm người Ngư Dung Băng tụ lại với nhau, đứng bên trong đám học sinh của học viện Linh Võ, vị trí ở phía sau, cũng rất dê ẩn nấp… Lúc này, đôi mắt của bọn họ trong sáng, đủ
thấy tâm tình vẫn tốt nhưng sát ý cũng đang trào dâng.
Đáng chết! Tống Kình Thương này, đáng chết!
“Vậy sao? Cô đây lại rất hiếu kỳ đấy!”.
Thoáng chốc, tàu con
thoi tác chiến chợt mở ra, một bóng dáng chậm rãi bước đến.
Là một cô gái trẻ tuổi!
Thiếu nữ mặc váy dài xanh tím, vóc dáng cao gầy, giữa hàng mày có sự quyến rũ trời sinh, làn da trắng mịn, gương mặt trái xoan thản nhiên tươi cười, tóc búi cao, dùng trâm ngọc cố định, khí chất phong tình vạn chủng, giống như một đoá hồng gai chói mắt.
Gương mặt ung dung cùng với khí chất mạnh mẽ khiến người ta vừa nhìn là khắc sâu ấn tượng khó quên, nhất là nốt ruồi bên dưới lông mày, không những không phá huỷ vẻ đẹp của khuôn mặt mà ngược
lại, còn khiến người ta có cảm giác như giọt lệ như mưa lành lạnh nhẹ nhàng.
Nhìn chung, vẻ đẹp của cò gái này có rất nhiều cấp bậc, khiến người ta không nhịn được lại muốn thưởng thức nhiều hơn.
Chỉ nhìn về vẻ ngoài mà nói, thực tế thì cò gái này kém hơn Ngư Dung Băng một chút, nhiều nhất cũng tương đương với Lâm Thanh Loan, Cổ Kim và Hứa Như Ý, nhưng cộng thêm khí chất thì lại tạo cảm giác hút mắt hơn cả Ngư Dung Băng.
Quan trọng hơn là, cò gái này, lại…Lại là cảnh giới bán bộ
Bất Tử!
Hơn nữa cô gái này còn chưa đến một nghìn tuổi.
Còn quá trẻ mà cô ta đã đạt cảnh giới đáng sợ như vậy.
Từ trên xuống dưới học viện Linh Võ, có rất nhiều người cũng đã mạnh dạn phỏng đoán và đánh giá.
Nhưng lúc này, khi họ thật sự cảm nhận được cảnh giới bán bộ Bất Tử của cô gái thì cũng bị dọa sợ đến mức máu trong người chảy ngược.
Đây chính là yêu nghiệt trẻ tuổi của thế giới Đại Thiên sao? Quá thật mạnh đến kinh người.
đúng là khiến người ta thật tuyệt vọng!
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Lòng dạ lang sói đã thấy rõ ràng.Ánh mắt của mấy quản lý cấp cao lẫn toàn bộ học sinh của học viện Linh Võ lập tức đều nhìn sang Tống Kình Thương.Lâm Chân Võ cũng nheo hai mắt, ánh mắt sâu thẳm vò cùng lạnh lẽo và đầy sát ý.Đương nhiên, khả năng khống chế của Lâm Chân Võ rất tốt, ông ta không để lộ ra cảm xúc.“Ồ? Gồm những người nào?”, trong tàu con thoi tác chiến, cò gái tò mò hỏi.“Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, CỔ Kim, Lâm Thanh Loan!”, Tống Kình Thương tuyệt đối là kẻ tàn nhẫn, bốn cô gái mà hắn ta không bỏ sót một người, ngay cả Lâm Thanh Loan là con gái của viện trưởng học viện Linh Võ cũng bị nói ra.Nói xong, Tống Kình Thương lập tức quỳ xuống: “Thần tiêncao quý, bốn cò gái này bất kế là ngoại hình hay thiên phú võ đạo, cũng đều là giai nhân bậc nhất trong lịch sử của học viện Linh Võ ta, vô cùng ưu tú, nếu thần tiên muốn ban tặng cơ duyên cho những nữ sinh học viện Linh Võ thì bọn họ là ứng cử viên sáng giá nhất!”Không khí xung quanh lạnh băng lại càng yên tĩnh, càng kỳ dị hơn.Lúc này nhóm người Ngư Dung Băng tụ lại với nhau, đứng bên trong đám học sinh của học viện Linh Võ, vị trí ở phía sau, cũng rất dê ẩn nấp… Lúc này, đôi mắt của bọn họ trong sáng, đủthấy tâm tình vẫn tốt nhưng sát ý cũng đang trào dâng.Đáng chết! Tống Kình Thương này, đáng chết!“Vậy sao? Cô đây lại rất hiếu kỳ đấy!”.Thoáng chốc, tàu conthoi tác chiến chợt mở ra, một bóng dáng chậm rãi bước đến.Là một cô gái trẻ tuổi!Thiếu nữ mặc váy dài xanh tím, vóc dáng cao gầy, giữa hàng mày có sự quyến rũ trời sinh, làn da trắng mịn, gương mặt trái xoan thản nhiên tươi cười, tóc búi cao, dùng trâm ngọc cố định, khí chất phong tình vạn chủng, giống như một đoá hồng gai chói mắt.Gương mặt ung dung cùng với khí chất mạnh mẽ khiến người ta vừa nhìn là khắc sâu ấn tượng khó quên, nhất là nốt ruồi bên dưới lông mày, không những không phá huỷ vẻ đẹp của khuôn mặt mà ngượclại, còn khiến người ta có cảm giác như giọt lệ như mưa lành lạnh nhẹ nhàng.Nhìn chung, vẻ đẹp của cò gái này có rất nhiều cấp bậc, khiến người ta không nhịn được lại muốn thưởng thức nhiều hơn.Chỉ nhìn về vẻ ngoài mà nói, thực tế thì cò gái này kém hơn Ngư Dung Băng một chút, nhiều nhất cũng tương đương với Lâm Thanh Loan, Cổ Kim và Hứa Như Ý, nhưng cộng thêm khí chất thì lại tạo cảm giác hút mắt hơn cả Ngư Dung Băng.Quan trọng hơn là, cò gái này, lại…Lại là cảnh giới bán bộBất Tử!Hơn nữa cô gái này còn chưa đến một nghìn tuổi.Còn quá trẻ mà cô ta đã đạt cảnh giới đáng sợ như vậy.Từ trên xuống dưới học viện Linh Võ, có rất nhiều người cũng đã mạnh dạn phỏng đoán và đánh giá.Nhưng lúc này, khi họ thật sự cảm nhận được cảnh giới bán bộ Bất Tử của cô gái thì cũng bị dọa sợ đến mức máu trong người chảy ngược.Đây chính là yêu nghiệt trẻ tuổi của thế giới Đại Thiên sao? Quá thật mạnh đến kinh người.đúng là khiến người ta thật tuyệt vọng!