Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 922: 922: Quá Nhanh! Quá Nguy Hiểm!

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sau khi dừng lại, cánh tayhắn không ngừng run rẩy, khóe miệng còn chảy máu tươi.Con ngươi của hắn co giật cực độ.Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Minh với vẻ phấn khích.Còn Hoang Thành thì suýt nữa sụp đổ…Tất cả mọi người ở tộc thú không chỉ trợn trừng mắt mà con ngươi cũng như sắp bay ra ngoài, thậm chí có nhiều người vì thay đổi cảm xúc quá mãnh liệt nên lúc này không khống chế được và đã hóa thành hình thú.Nhất thời, cả Hoang Thành vò cùng hồn loạn.“Cái gì?”, đứng ở trong Bạch Cư, nụ cười Kim cửu Thương như biến mất, đôi mắt già nua không ngừng co giật.Đúng lúc này…Kim Độc đột nhiên hét lớn: “Trời đất sụp đổ, bóng tối võ cực, đao chém vạn vật”, sau đó hắn giơ đoản đao trong tay lên, khí huyết toàn thân không ngừng gào rú.Lòng bàn tay gợn sóng đen, đoản đao trong tay run rẩy cong vẹo, khí tức toàn thân Kim Độc nhanh chóng chuyển hóa thành màu đen.Thoắt cái, cả đất trời như chìm trong bóng tối và dường như biến thành đêm đen.Trong bóng đêm, chỉ có đoản đao trong tay Kim Độc là vẫn sáng lấp lánh, dường như có nhiều con quỷ nhỏ đang nhảy múa.Không gian rộng lớn bắt đầu sụp đổ và hóa thành hố đen.Khí tức của bóng đen càng lúc càng sục sôi, dường như thần bóng đêm xuất hiện.Ngay cả các phần tử trong không khí cũng biến mất, toàn bộ không gian và thời gian dường như bị đóng băng và phong hóa.ơ bên dưới, Hoang Thành rơi vào trạng thái suy sụp và hoang tàn, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành một hạt cát trong bóng đêm.Hàng tỷ người của tộc thú bên dưới ai nấy đều thở dốc, không ai còn tư duy hay dám lên tiếng…Quá khủng khiếp!Ngay cả Kim Tố Y từ đầu đến cuối đều nhắm mắt dường như đang ngủ say nhưng lúc này cũng khẽ mở mắt ra, cảm thấy có chút hứng thú.“Quả nhiên là tu luyện thànhcòng rồi”, Kim cửu Thương vuốt chòm râu, vui mừng hài lòng gật đầu, không kìm nối nhìn về phía Tò Minh, lẩm bẩm: “Thằng nhóc! Để xem mày còn có thể tạo nên kỳ tích gì không?”“Chém!”, sau đó trong không khí yên tĩnh, mũi đao chém về phía Tò Minh như mưa sao băng.Quá nhanh! Quá nguy hiểm!Trong không gian yên tĩnh, khí tức không bị lộ ra ngoài, khí tức được thu lại cực độ.Dường như cả thế gian này chỉ còn lại đúng một kiếm mộtđao này.Không có khoảng cách về thời gian, trong lúc Tò Minh mở to mắt quan sát thì đao này đã đến trước mặt anh.Nhưng Tô Minh đột nhiên giơ tay lên và tung quyền ra.Quyền này bao gồm 250 triệu kg sức mạnh thuần túy, ngưng tụ sức mạnh và cả quy luật không gian, hơn nữa còn tống hợp cả quy luật Tử Vong và kiếm ý…Đây là lần đầu tiên Tô Minh thi triển võ kỹ dung hòa nhiều loại phức tạp như vậy.“Roẹtl”, lúc quyền đánh ra thì chỉ nghe thấy âm thanh như thần sấm sét đánh xuống.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sau khi dừng lại, cánh tayhắn không ngừng run rẩy, khóe miệng còn chảy máu tươi.Con ngươi của hắn co giật cực độ.Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Minh với vẻ phấn khích.Còn Hoang Thành thì suýt nữa sụp đổ…Tất cả mọi người ở tộc thú không chỉ trợn trừng mắt mà con ngươi cũng như sắp bay ra ngoài, thậm chí có nhiều người vì thay đổi cảm xúc quá mãnh liệt nên lúc này không khống chế được và đã hóa thành hình thú.Nhất thời, cả Hoang Thành vò cùng hồn loạn.“Cái gì?”, đứng ở trong Bạch Cư, nụ cười Kim cửu Thương như biến mất, đôi mắt già nua không ngừng co giật.Đúng lúc này…Kim Độc đột nhiên hét lớn: “Trời đất sụp đổ, bóng tối võ cực, đao chém vạn vật”, sau đó hắn giơ đoản đao trong tay lên, khí huyết toàn thân không ngừng gào rú.Lòng bàn tay gợn sóng đen, đoản đao trong tay run rẩy cong vẹo, khí tức toàn thân Kim Độc nhanh chóng chuyển hóa thành màu đen.Thoắt cái, cả đất trời như chìm trong bóng tối và dường như biến thành đêm đen.Trong bóng đêm, chỉ có đoản đao trong tay Kim Độc là vẫn sáng lấp lánh, dường như có nhiều con quỷ nhỏ đang nhảy múa.Không gian rộng lớn bắt đầu sụp đổ và hóa thành hố đen.Khí tức của bóng đen càng lúc càng sục sôi, dường như thần bóng đêm xuất hiện.Ngay cả các phần tử trong không khí cũng biến mất, toàn bộ không gian và thời gian dường như bị đóng băng và phong hóa.ơ bên dưới, Hoang Thành rơi vào trạng thái suy sụp và hoang tàn, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành một hạt cát trong bóng đêm.Hàng tỷ người của tộc thú bên dưới ai nấy đều thở dốc, không ai còn tư duy hay dám lên tiếng…Quá khủng khiếp!Ngay cả Kim Tố Y từ đầu đến cuối đều nhắm mắt dường như đang ngủ say nhưng lúc này cũng khẽ mở mắt ra, cảm thấy có chút hứng thú.“Quả nhiên là tu luyện thànhcòng rồi”, Kim cửu Thương vuốt chòm râu, vui mừng hài lòng gật đầu, không kìm nối nhìn về phía Tò Minh, lẩm bẩm: “Thằng nhóc! Để xem mày còn có thể tạo nên kỳ tích gì không?”“Chém!”, sau đó trong không khí yên tĩnh, mũi đao chém về phía Tò Minh như mưa sao băng.Quá nhanh! Quá nguy hiểm!Trong không gian yên tĩnh, khí tức không bị lộ ra ngoài, khí tức được thu lại cực độ.Dường như cả thế gian này chỉ còn lại đúng một kiếm mộtđao này.Không có khoảng cách về thời gian, trong lúc Tò Minh mở to mắt quan sát thì đao này đã đến trước mặt anh.Nhưng Tô Minh đột nhiên giơ tay lên và tung quyền ra.Quyền này bao gồm 250 triệu kg sức mạnh thuần túy, ngưng tụ sức mạnh và cả quy luật không gian, hơn nữa còn tống hợp cả quy luật Tử Vong và kiếm ý…Đây là lần đầu tiên Tô Minh thi triển võ kỹ dung hòa nhiều loại phức tạp như vậy.“Roẹtl”, lúc quyền đánh ra thì chỉ nghe thấy âm thanh như thần sấm sét đánh xuống.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Sau khi dừng lại, cánh tayhắn không ngừng run rẩy, khóe miệng còn chảy máu tươi.Con ngươi của hắn co giật cực độ.Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Minh với vẻ phấn khích.Còn Hoang Thành thì suýt nữa sụp đổ…Tất cả mọi người ở tộc thú không chỉ trợn trừng mắt mà con ngươi cũng như sắp bay ra ngoài, thậm chí có nhiều người vì thay đổi cảm xúc quá mãnh liệt nên lúc này không khống chế được và đã hóa thành hình thú.Nhất thời, cả Hoang Thành vò cùng hồn loạn.“Cái gì?”, đứng ở trong Bạch Cư, nụ cười Kim cửu Thương như biến mất, đôi mắt già nua không ngừng co giật.Đúng lúc này…Kim Độc đột nhiên hét lớn: “Trời đất sụp đổ, bóng tối võ cực, đao chém vạn vật”, sau đó hắn giơ đoản đao trong tay lên, khí huyết toàn thân không ngừng gào rú.Lòng bàn tay gợn sóng đen, đoản đao trong tay run rẩy cong vẹo, khí tức toàn thân Kim Độc nhanh chóng chuyển hóa thành màu đen.Thoắt cái, cả đất trời như chìm trong bóng tối và dường như biến thành đêm đen.Trong bóng đêm, chỉ có đoản đao trong tay Kim Độc là vẫn sáng lấp lánh, dường như có nhiều con quỷ nhỏ đang nhảy múa.Không gian rộng lớn bắt đầu sụp đổ và hóa thành hố đen.Khí tức của bóng đen càng lúc càng sục sôi, dường như thần bóng đêm xuất hiện.Ngay cả các phần tử trong không khí cũng biến mất, toàn bộ không gian và thời gian dường như bị đóng băng và phong hóa.ơ bên dưới, Hoang Thành rơi vào trạng thái suy sụp và hoang tàn, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành một hạt cát trong bóng đêm.Hàng tỷ người của tộc thú bên dưới ai nấy đều thở dốc, không ai còn tư duy hay dám lên tiếng…Quá khủng khiếp!Ngay cả Kim Tố Y từ đầu đến cuối đều nhắm mắt dường như đang ngủ say nhưng lúc này cũng khẽ mở mắt ra, cảm thấy có chút hứng thú.“Quả nhiên là tu luyện thànhcòng rồi”, Kim cửu Thương vuốt chòm râu, vui mừng hài lòng gật đầu, không kìm nối nhìn về phía Tò Minh, lẩm bẩm: “Thằng nhóc! Để xem mày còn có thể tạo nên kỳ tích gì không?”“Chém!”, sau đó trong không khí yên tĩnh, mũi đao chém về phía Tò Minh như mưa sao băng.Quá nhanh! Quá nguy hiểm!Trong không gian yên tĩnh, khí tức không bị lộ ra ngoài, khí tức được thu lại cực độ.Dường như cả thế gian này chỉ còn lại đúng một kiếm mộtđao này.Không có khoảng cách về thời gian, trong lúc Tò Minh mở to mắt quan sát thì đao này đã đến trước mặt anh.Nhưng Tô Minh đột nhiên giơ tay lên và tung quyền ra.Quyền này bao gồm 250 triệu kg sức mạnh thuần túy, ngưng tụ sức mạnh và cả quy luật không gian, hơn nữa còn tống hợp cả quy luật Tử Vong và kiếm ý…Đây là lần đầu tiên Tô Minh thi triển võ kỹ dung hòa nhiều loại phức tạp như vậy.“Roẹtl”, lúc quyền đánh ra thì chỉ nghe thấy âm thanh như thần sấm sét đánh xuống.

Chương 922: 922: Quá Nhanh! Quá Nguy Hiểm!