Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 355: Trang nại nại xòe móng vuốt (5)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Tất cả đồng loạt nhìn về phía Mino. Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này lớn. Ngài Tư cao quý như vậy, sao có thể để ý đến đám lâu la các cô chứ?Hơn nữa, lúc làm việc nếu không quá bận thì mọi người sẽ tụ tập lại tâm sự, chuyện như vậy xảy ra nhiều rồi, sao các cô lại bị phạt?Bởi vì đối tượng bọn họ bàn tán và cãi vã là Trang Nại Nại!Lại nhìn hình phạt của công ty dành cho Trang Nại Nại, quả thật là nhiều hơn các cô có được không?Nghĩ vậy, tám người kia liền thấy xui xẻo!Mino thấy sắc mặt Trang Nại Nại trắng bệch thì từ tốn nói lập lờ, “Các cô không may, lần sau nhớ chú ý!”Lời này càng khiến tám người kia chắc chắn về suy đoán của bản thân, cả đám lại tỏ vẻ ghét bỏ với Trang Nại Nại rồi mới rời khỏi phòng họp.Cuối cùng, trong phòng chỉ còn lại Mino và Trang Nại Nại. Mino thu dọn đồ đạc của mình, còn Trang Nại Nại thì cúi đầu, nhếch môi nở nụ cười chế giễu.Tư Chính Đình chỉ vì trừng phạt cô cũng bỏ công thật!Anh thật sự hận cô như thế sao, gọi cô đến công ty, còn muốn nhục mạ cô?Mino nhìn cô nói, “Trang Nại Nại, về viết bản kiểm điểm đi, nếu không để Đế Hào sa thải thì cô cũng không tốt đẹp được đâu.”“Mino, cô có ý gì?”Mino mỉm cười nhìn cô, “Trang Nại Nại, thanh danh của cô trong công ty đã thối hoắc như vậy mà còn đi làm, chẳng phải là không nỡ bỏ Đế Hào sao? Không nỡ thì ngoan ngoãn viết bản kiểm điểm đi. Nếu không muốn viết thì ngày mai cô có thể không đến làm, cũng chẳng có ai quan tâm cô đâu.”Mino nói xong câu đó, trong mắt liền hiện vẻ ác độc, mối quan hệ với ngài Tư đã như vậy rồi mà vẫn còn mặt dày đến Đế Hào làm, chẳng phải là muốn tìm một cơ hội để giảng hòa với ngài Tư sao?Cô ta đúng là không vừa mắt Trang Nại Nại từ lâu. Muốn ở lại để tiện tiếp xúc với ngài Tư, vậy thì ngoan ngoãn chịu hình phạt đi!Trong suy nghĩ của Mino, Trang Nại Nại muốn lấy lòng ngài Tư thì sẽ không dám gây chuyện trong công ty. Giống như lúc trước, trưởng phòng Trương chèn ép ác liệt như vậy mà Trang Nại Nại cũng không dám ho he một tiếng.Mino nói xong liền ra khỏi phòng họp.Trang Nại Nại tức phát run, cô cũng không biết tại sao dạo này mình lại dễ xúc động như vậy, nhưng nghe Mino nói trừng phạt cô là ý của Tư Chính Đình, lửa giận liền bốc lên. Cô siết chặt tay bước nhanh ra khỏi phòng hợp, xông thẳng lên tầng cao nhất. Nhưng đi được một nửa, cô bỗng dừng bước lại.Cô cứ chạy lên tìm Tư Chính Đình như vậy thì có khác gì trước đây?Nhưng trong lòng cô thật sự nghẹn cứng, không trút ra thì không thoải mái. Vì thế cô lấy điện thoại ra tìm số của Quý Thần. Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Quý Thần chỉ nhẹ nhàng alo một tiếng, Trang Nại Nại đã điền cuồng công kích!“Quý Thần, anh nói cho Tư Chính Đình biết, đừng cho rằng anh ta là Đại Boss của tập đoàn lớn thì giỏi lắm! Đã ép bà đây đi làm rồi thì cũng đừng hòng nghĩ có thể ức hiếp tôi ở đây! Nói cho anh biết, cái bản kiểm điểm quái quỷ với chép phạt bản nội quy công ty 100 lần gì đó, một chữ tôi cũng không viết! Muốn sa thải tôi thì cứ việc!”
Tất cả đồng loạt nhìn về phía Mino. Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này lớn. Ngài Tư cao quý như vậy, sao có thể để ý đến đám lâu la các cô chứ?
Hơn nữa, lúc làm việc nếu không quá bận thì mọi người sẽ tụ tập lại tâm sự, chuyện như vậy xảy ra nhiều rồi, sao các cô lại bị phạt?
Bởi vì đối tượng bọn họ bàn tán và cãi vã là Trang Nại Nại!
Lại nhìn hình phạt của công ty dành cho Trang Nại Nại, quả thật là nhiều hơn các cô có được không?
Nghĩ vậy, tám người kia liền thấy xui xẻo!
Mino thấy sắc mặt Trang Nại Nại trắng bệch thì từ tốn nói lập lờ, “Các cô không may, lần sau nhớ chú ý!”
Lời này càng khiến tám người kia chắc chắn về suy đoán của bản thân, cả đám lại tỏ vẻ ghét bỏ với Trang Nại Nại rồi mới rời khỏi phòng họp.
Cuối cùng, trong phòng chỉ còn lại Mino và Trang Nại Nại. Mino thu dọn đồ đạc của mình, còn Trang Nại Nại thì cúi đầu, nhếch môi nở nụ cười chế giễu.
Tư Chính Đình chỉ vì trừng phạt cô cũng bỏ công thật!
Anh thật sự hận cô như thế sao, gọi cô đến công ty, còn muốn nhục mạ cô?
Mino nhìn cô nói, “Trang Nại Nại, về viết bản kiểm điểm đi, nếu không để Đế Hào sa thải thì cô cũng không tốt đẹp được đâu.”
“Mino, cô có ý gì?”
Mino mỉm cười nhìn cô, “Trang Nại Nại, thanh danh của cô trong công ty đã thối hoắc như vậy mà còn đi làm, chẳng phải là không nỡ bỏ Đế Hào sao? Không nỡ thì ngoan ngoãn viết bản kiểm điểm đi. Nếu không muốn viết thì ngày mai cô có thể không đến làm, cũng chẳng có ai quan tâm cô đâu.”
Mino nói xong câu đó, trong mắt liền hiện vẻ ác độc, mối quan hệ với ngài Tư đã như vậy rồi mà vẫn còn mặt dày đến Đế Hào làm, chẳng phải là muốn tìm một cơ hội để giảng hòa với ngài Tư sao?
Cô ta đúng là không vừa mắt Trang Nại Nại từ lâu. Muốn ở lại để tiện tiếp xúc với ngài Tư, vậy thì ngoan ngoãn chịu hình phạt đi!
Trong suy nghĩ của Mino, Trang Nại Nại muốn lấy lòng ngài Tư thì sẽ không dám gây chuyện trong công ty. Giống như lúc trước, trưởng phòng Trương chèn ép ác liệt như vậy mà Trang Nại Nại cũng không dám ho he một tiếng.
Mino nói xong liền ra khỏi phòng họp.
Trang Nại Nại tức phát run, cô cũng không biết tại sao dạo này mình lại dễ xúc động như vậy, nhưng nghe Mino nói trừng phạt cô là ý của Tư Chính Đình, lửa giận liền bốc lên. Cô siết chặt tay bước nhanh ra khỏi phòng hợp, xông thẳng lên tầng cao nhất. Nhưng đi được một nửa, cô bỗng dừng bước lại.
Cô cứ chạy lên tìm Tư Chính Đình như vậy thì có khác gì trước đây?
Nhưng trong lòng cô thật sự nghẹn cứng, không trút ra thì không thoải mái. Vì thế cô lấy điện thoại ra tìm số của Quý Thần. Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Quý Thần chỉ nhẹ nhàng alo một tiếng, Trang Nại Nại đã điền cuồng công kích!
“Quý Thần, anh nói cho Tư Chính Đình biết, đừng cho rằng anh ta là Đại Boss của tập đoàn lớn thì giỏi lắm! Đã ép bà đây đi làm rồi thì cũng đừng hòng nghĩ có thể ức hiếp tôi ở đây! Nói cho anh biết, cái bản kiểm điểm quái quỷ với chép phạt bản nội quy công ty 100 lần gì đó, một chữ tôi cũng không viết! Muốn sa thải tôi thì cứ việc!”
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Tất cả đồng loạt nhìn về phía Mino. Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này lớn. Ngài Tư cao quý như vậy, sao có thể để ý đến đám lâu la các cô chứ?Hơn nữa, lúc làm việc nếu không quá bận thì mọi người sẽ tụ tập lại tâm sự, chuyện như vậy xảy ra nhiều rồi, sao các cô lại bị phạt?Bởi vì đối tượng bọn họ bàn tán và cãi vã là Trang Nại Nại!Lại nhìn hình phạt của công ty dành cho Trang Nại Nại, quả thật là nhiều hơn các cô có được không?Nghĩ vậy, tám người kia liền thấy xui xẻo!Mino thấy sắc mặt Trang Nại Nại trắng bệch thì từ tốn nói lập lờ, “Các cô không may, lần sau nhớ chú ý!”Lời này càng khiến tám người kia chắc chắn về suy đoán của bản thân, cả đám lại tỏ vẻ ghét bỏ với Trang Nại Nại rồi mới rời khỏi phòng họp.Cuối cùng, trong phòng chỉ còn lại Mino và Trang Nại Nại. Mino thu dọn đồ đạc của mình, còn Trang Nại Nại thì cúi đầu, nhếch môi nở nụ cười chế giễu.Tư Chính Đình chỉ vì trừng phạt cô cũng bỏ công thật!Anh thật sự hận cô như thế sao, gọi cô đến công ty, còn muốn nhục mạ cô?Mino nhìn cô nói, “Trang Nại Nại, về viết bản kiểm điểm đi, nếu không để Đế Hào sa thải thì cô cũng không tốt đẹp được đâu.”“Mino, cô có ý gì?”Mino mỉm cười nhìn cô, “Trang Nại Nại, thanh danh của cô trong công ty đã thối hoắc như vậy mà còn đi làm, chẳng phải là không nỡ bỏ Đế Hào sao? Không nỡ thì ngoan ngoãn viết bản kiểm điểm đi. Nếu không muốn viết thì ngày mai cô có thể không đến làm, cũng chẳng có ai quan tâm cô đâu.”Mino nói xong câu đó, trong mắt liền hiện vẻ ác độc, mối quan hệ với ngài Tư đã như vậy rồi mà vẫn còn mặt dày đến Đế Hào làm, chẳng phải là muốn tìm một cơ hội để giảng hòa với ngài Tư sao?Cô ta đúng là không vừa mắt Trang Nại Nại từ lâu. Muốn ở lại để tiện tiếp xúc với ngài Tư, vậy thì ngoan ngoãn chịu hình phạt đi!Trong suy nghĩ của Mino, Trang Nại Nại muốn lấy lòng ngài Tư thì sẽ không dám gây chuyện trong công ty. Giống như lúc trước, trưởng phòng Trương chèn ép ác liệt như vậy mà Trang Nại Nại cũng không dám ho he một tiếng.Mino nói xong liền ra khỏi phòng họp.Trang Nại Nại tức phát run, cô cũng không biết tại sao dạo này mình lại dễ xúc động như vậy, nhưng nghe Mino nói trừng phạt cô là ý của Tư Chính Đình, lửa giận liền bốc lên. Cô siết chặt tay bước nhanh ra khỏi phòng hợp, xông thẳng lên tầng cao nhất. Nhưng đi được một nửa, cô bỗng dừng bước lại.Cô cứ chạy lên tìm Tư Chính Đình như vậy thì có khác gì trước đây?Nhưng trong lòng cô thật sự nghẹn cứng, không trút ra thì không thoải mái. Vì thế cô lấy điện thoại ra tìm số của Quý Thần. Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Quý Thần chỉ nhẹ nhàng alo một tiếng, Trang Nại Nại đã điền cuồng công kích!“Quý Thần, anh nói cho Tư Chính Đình biết, đừng cho rằng anh ta là Đại Boss của tập đoàn lớn thì giỏi lắm! Đã ép bà đây đi làm rồi thì cũng đừng hòng nghĩ có thể ức hiếp tôi ở đây! Nói cho anh biết, cái bản kiểm điểm quái quỷ với chép phạt bản nội quy công ty 100 lần gì đó, một chữ tôi cũng không viết! Muốn sa thải tôi thì cứ việc!”