Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 949: 949: Mục Đích Của Tư Nam Quân

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng thương chủ và Lâu Sở lại rất thân thiết.Có thể xem như vô cùng mặn nồng.Nếu Lâu Sở thừa kế vị trí thiếu tộc trưởng, fôi dẫn theo lão quái vật trở lại, rất khả năng Tư Sùng Tuấn sẽ tay không mà về.“Thương chủ, Lâu sở…”, bà lão vừa định nói gì.Bỗng.“Đế sau đi, Lâu sở tìm tôi rồi”, Tư Nam Quân mở miệng nói, lắc mình một cái đi ra sau.Bốn người bèn chờ tại chỗ.Một lúc lâu sau, Tư Nam Quân mới trở về.Sắc mặt bà ta cũng không còn tái nhợt như trước, mà trở nên phấn khởi hồng hào.Trong mắt đong đầy nước mắt, nhưng lại là nước mắt hạnh phúc và kích động.“Thương chủ, có tin tốt hả?”, bà lão vội hỏi, trông khá sốt ruột.“Anh Sở cũng không có gạt tôi! Anh ấy sắp về rồi, trong vòng 3 ngày nữa, chắc chắn sẽ về đến đây!”, Tư Nam Quân nghiêm túc nói: “Anh sở đã thành công trở thành thiếu tộc trưởng nhà họ Lâu ở Đại Thịnh Thiên.Không những thế, anh ấy còn đột phá đến cảnh giới Bất Tử! Trở thành cao thủ Bất Tử chân chính!”Bốn người bà lão còn chưa kịp phản ứng, Tư Nam Quân đã nói tiếp: “Vì anh sở đã trở thành thiếu tộc trưởng nhà họ Lâu, nên lần này không chỉ trở về một mình, mà còn dẫn theo hai người bảo vệ nữa.Mà hai người kia đều là cao thủ Bất Tử tầng ba!”Đám bà lão đều hít ngược một hơi, hết sức kích động.Mặt mày đỏ gay.“Thương chủ, suy cho cùng, bà mới là đúng! Lựa chọn của bà là chính xác!”, bà lão bỗng nhiên quỳ xuống nói.Hồi đó, khi Tư Nam Quân dứt khoát vứt bỏ Ninh Triều Thiên, quay đầu nhào vào vòng tay Lâu sở, bà lão đã phản đối.Bởi vì làm vậy thật là…Ninh Triều Thiên vẫn luôn đối xử rất tốt với Tư Nam Quân, thậm chí còn cứu bà ta nhiềulần, bồng dưng đá người ta vậy thì tàn nhẫn và tuyệt tình quá.Nhưng lúc đó Tư Nam Quân lại vò cùng dứt khoát.Bà lão có khuyên cũng chẳng ích gì.Sau đó, Tư Nam Quân lại vì khiến Lâu sở yên tâm mà cử người đuổi giết Ninh Triều Thiên, muốn tự mình tra tấn rồi giết ông ấy.Quả thật là hết sức vỏ tình và khốn nạn.Hồi đó, bà lão cũng từng cãi nhau ầm ĩ với Tư Nam Quân mộttrận, suýt nữa vì chuyện đó mà bỏ đi.Cuối cùng, bà lão vẫn nhớ tình cũ, ở lại bên cạnh Tư Nam Quân.Ai ngờ…Sau bao nhiêu năm, sự thật lại chứng minh cách làm của Tư Nam Quân là đúng!Chuyện hồi đó có vò tình hay tàn nhẫn đến mấy, cuối cùng lại là Tư Nam Quân biết nhìn người, Lâu sở đã vượt trên cả sức tưởng tượng của mọi người.“Vò Hoa, đúng vậy, tôi là đúng”, Tư Nam Quân vui vẻ, kiêu ngạo cười.Vô Hoa là tên của bà lão kia.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng thương chủ và Lâu Sở lại rất thân thiết.Có thể xem như vô cùng mặn nồng.Nếu Lâu Sở thừa kế vị trí thiếu tộc trưởng, fôi dẫn theo lão quái vật trở lại, rất khả năng Tư Sùng Tuấn sẽ tay không mà về.“Thương chủ, Lâu sở…”, bà lão vừa định nói gì.Bỗng.“Đế sau đi, Lâu sở tìm tôi rồi”, Tư Nam Quân mở miệng nói, lắc mình một cái đi ra sau.Bốn người bèn chờ tại chỗ.Một lúc lâu sau, Tư Nam Quân mới trở về.Sắc mặt bà ta cũng không còn tái nhợt như trước, mà trở nên phấn khởi hồng hào.Trong mắt đong đầy nước mắt, nhưng lại là nước mắt hạnh phúc và kích động.“Thương chủ, có tin tốt hả?”, bà lão vội hỏi, trông khá sốt ruột.“Anh Sở cũng không có gạt tôi! Anh ấy sắp về rồi, trong vòng 3 ngày nữa, chắc chắn sẽ về đến đây!”, Tư Nam Quân nghiêm túc nói: “Anh sở đã thành công trở thành thiếu tộc trưởng nhà họ Lâu ở Đại Thịnh Thiên.Không những thế, anh ấy còn đột phá đến cảnh giới Bất Tử! Trở thành cao thủ Bất Tử chân chính!”Bốn người bà lão còn chưa kịp phản ứng, Tư Nam Quân đã nói tiếp: “Vì anh sở đã trở thành thiếu tộc trưởng nhà họ Lâu, nên lần này không chỉ trở về một mình, mà còn dẫn theo hai người bảo vệ nữa.Mà hai người kia đều là cao thủ Bất Tử tầng ba!”Đám bà lão đều hít ngược một hơi, hết sức kích động.Mặt mày đỏ gay.“Thương chủ, suy cho cùng, bà mới là đúng! Lựa chọn của bà là chính xác!”, bà lão bỗng nhiên quỳ xuống nói.Hồi đó, khi Tư Nam Quân dứt khoát vứt bỏ Ninh Triều Thiên, quay đầu nhào vào vòng tay Lâu sở, bà lão đã phản đối.Bởi vì làm vậy thật là…Ninh Triều Thiên vẫn luôn đối xử rất tốt với Tư Nam Quân, thậm chí còn cứu bà ta nhiềulần, bồng dưng đá người ta vậy thì tàn nhẫn và tuyệt tình quá.Nhưng lúc đó Tư Nam Quân lại vò cùng dứt khoát.Bà lão có khuyên cũng chẳng ích gì.Sau đó, Tư Nam Quân lại vì khiến Lâu sở yên tâm mà cử người đuổi giết Ninh Triều Thiên, muốn tự mình tra tấn rồi giết ông ấy.Quả thật là hết sức vỏ tình và khốn nạn.Hồi đó, bà lão cũng từng cãi nhau ầm ĩ với Tư Nam Quân mộttrận, suýt nữa vì chuyện đó mà bỏ đi.Cuối cùng, bà lão vẫn nhớ tình cũ, ở lại bên cạnh Tư Nam Quân.Ai ngờ…Sau bao nhiêu năm, sự thật lại chứng minh cách làm của Tư Nam Quân là đúng!Chuyện hồi đó có vò tình hay tàn nhẫn đến mấy, cuối cùng lại là Tư Nam Quân biết nhìn người, Lâu sở đã vượt trên cả sức tưởng tượng của mọi người.“Vò Hoa, đúng vậy, tôi là đúng”, Tư Nam Quân vui vẻ, kiêu ngạo cười.Vô Hoa là tên của bà lão kia.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng thương chủ và Lâu Sở lại rất thân thiết.Có thể xem như vô cùng mặn nồng.Nếu Lâu Sở thừa kế vị trí thiếu tộc trưởng, fôi dẫn theo lão quái vật trở lại, rất khả năng Tư Sùng Tuấn sẽ tay không mà về.“Thương chủ, Lâu sở…”, bà lão vừa định nói gì.Bỗng.“Đế sau đi, Lâu sở tìm tôi rồi”, Tư Nam Quân mở miệng nói, lắc mình một cái đi ra sau.Bốn người bèn chờ tại chỗ.Một lúc lâu sau, Tư Nam Quân mới trở về.Sắc mặt bà ta cũng không còn tái nhợt như trước, mà trở nên phấn khởi hồng hào.Trong mắt đong đầy nước mắt, nhưng lại là nước mắt hạnh phúc và kích động.“Thương chủ, có tin tốt hả?”, bà lão vội hỏi, trông khá sốt ruột.“Anh Sở cũng không có gạt tôi! Anh ấy sắp về rồi, trong vòng 3 ngày nữa, chắc chắn sẽ về đến đây!”, Tư Nam Quân nghiêm túc nói: “Anh sở đã thành công trở thành thiếu tộc trưởng nhà họ Lâu ở Đại Thịnh Thiên.Không những thế, anh ấy còn đột phá đến cảnh giới Bất Tử! Trở thành cao thủ Bất Tử chân chính!”Bốn người bà lão còn chưa kịp phản ứng, Tư Nam Quân đã nói tiếp: “Vì anh sở đã trở thành thiếu tộc trưởng nhà họ Lâu, nên lần này không chỉ trở về một mình, mà còn dẫn theo hai người bảo vệ nữa.Mà hai người kia đều là cao thủ Bất Tử tầng ba!”Đám bà lão đều hít ngược một hơi, hết sức kích động.Mặt mày đỏ gay.“Thương chủ, suy cho cùng, bà mới là đúng! Lựa chọn của bà là chính xác!”, bà lão bỗng nhiên quỳ xuống nói.Hồi đó, khi Tư Nam Quân dứt khoát vứt bỏ Ninh Triều Thiên, quay đầu nhào vào vòng tay Lâu sở, bà lão đã phản đối.Bởi vì làm vậy thật là…Ninh Triều Thiên vẫn luôn đối xử rất tốt với Tư Nam Quân, thậm chí còn cứu bà ta nhiềulần, bồng dưng đá người ta vậy thì tàn nhẫn và tuyệt tình quá.Nhưng lúc đó Tư Nam Quân lại vò cùng dứt khoát.Bà lão có khuyên cũng chẳng ích gì.Sau đó, Tư Nam Quân lại vì khiến Lâu sở yên tâm mà cử người đuổi giết Ninh Triều Thiên, muốn tự mình tra tấn rồi giết ông ấy.Quả thật là hết sức vỏ tình và khốn nạn.Hồi đó, bà lão cũng từng cãi nhau ầm ĩ với Tư Nam Quân mộttrận, suýt nữa vì chuyện đó mà bỏ đi.Cuối cùng, bà lão vẫn nhớ tình cũ, ở lại bên cạnh Tư Nam Quân.Ai ngờ…Sau bao nhiêu năm, sự thật lại chứng minh cách làm của Tư Nam Quân là đúng!Chuyện hồi đó có vò tình hay tàn nhẫn đến mấy, cuối cùng lại là Tư Nam Quân biết nhìn người, Lâu sở đã vượt trên cả sức tưởng tượng của mọi người.“Vò Hoa, đúng vậy, tôi là đúng”, Tư Nam Quân vui vẻ, kiêu ngạo cười.Vô Hoa là tên của bà lão kia.

Chương 949: 949: Mục Đích Của Tư Nam Quân