Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 978: 978: Thế Giới Đại Thiên

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tò Minh bước ra khỏi cửa bí cảnh.“Giải quyết rồi”, Tô Minh nói: “Tộc Quỷ Hư đã trở thành quá khứ”.“Anh Minh, anh… anh…”, Quý Thanh Hòa đi tới, nhưng cả người vẫn bối rối…“Đã lâu không gặp”, Tô Minh nhìn dáng vẻ bối rối kia của Quý Thanh Hòa thì thấy khá đáng yêu, không nhịn được mà cười rộ lên một tiếng, lại trực tiếp ôm lấy Quý Thanh Hòa.Lúc này, toàn bộ thân thể mềm mại của Quý Thanh Hòa mềm nhũn.Đầu óc cũng trống rỗng.Lại càng đáng yêu.“Ha ha ha ha…1′, Tô Minh cười ha ha, tâm trạng vô cùng tốt.Tâm thần nhộn nhạo, không hề uất ức chính mình, trực tiếp áp miệng lên Quý Thanh Hòa.Thật lâu sau.Tò Minh ôm Quý Thanh Hòa, thân hình khẽ động, lập tức biến mất.Lúc lại xuất hiện, anh đã ôm Quý Thanh Hòa về đến lầu các của mình, vào… phòng ngủ.Nhân sinh đắc ý tu tận hoan* (một câu thơ trong bài “Tương tiến tửu” của Lý Bạch).Không phải sao?Mấy tiếng sau, Quý Thanh Hòa đã từ thiếu nữ biến thành phụ nữ, biến thành người phụ nữ của Tô Minh!“Anh Minh, anh kể em nghe những chuyện xảy ra sau khi anh đi đến Thiên Đường Ngục đi”,Quý Thanh Hòa dựa vào trong ngực Tò Minh, nhẹ nhàng hỏi.“Được”.Sau đó, Tô Minh chậm rãi kể.Mà vào lúc này, toàn bộ học viện Linh Võ có rất nhiều người cảm thấy vò cùng xúc động.Có một phân học sinh vẫn còn đắm chìm trong thực lực cực kỳ mạnh mẽ của Tô Minh.Mà một phần học sinh khác thì âm thầm thở dài rơi lệ.Quý Thanh Hòa được mọi người còng nhận tuyệt mỹ, mặc dù làhọc sinh mới vào học viện không lâu nhưng đã có rất nhiều nam học sinh thầm yêu mến, lại nghĩ tới giờ phút này nữ thần của mình bị Tô Minh… thì không nhịn được mà đau lòng.Nhưng bọn họ không dám có bất kỳ ghen ghét, bất mãn nào với Tô Minh, dường như lý trí đang nói, chỉ có loại siêu cấp yêu nghiệt tuyệt đại vô song trăm triệu năm không thấy một lần như Tô Minh mới xứng với học muội Quý!Mà cảm xúc của Tiêu Nguyệt, Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, thậm chí Lâm Thanh Loan và Cổ Kim lại càng bất đồng, vui mừng cho Quý Thanh Hòa, cũng có một chút xíu hâmmộ Quý Thanh Hòa.Thế giới Đại Thiên.Giới Phượng Hoàng.Tộc Phượng Hoàng.Điện Niết Bàn.Điện Niết Bàn là đại điện cao lớn và xa hoa nhất do cả tộc Phượng Hoàng xây dựng nên, cũng là tòa đại điện duy nhất của toàn bộ tộc Phượng Hoàng được bảo tồn hoàn hảo từ thời đại hỗn độn sơ khai đến thời hiện tại, trọn vẹn gần một tỷnăm.Cũng chính vì vậy, điện Niết Bàn là đại sảnh của tộc hội tộc Phượng Hoàng.Quanh năm suốt tháng đóng cửa, có người chuyên trông coi.Chỉ có mỗi lần tộc hội mới sẽ mở ra.Hõm nay..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tò Minh bước ra khỏi cửa bí cảnh.“Giải quyết rồi”, Tô Minh nói: “Tộc Quỷ Hư đã trở thành quá khứ”.“Anh Minh, anh… anh…”, Quý Thanh Hòa đi tới, nhưng cả người vẫn bối rối…“Đã lâu không gặp”, Tô Minh nhìn dáng vẻ bối rối kia của Quý Thanh Hòa thì thấy khá đáng yêu, không nhịn được mà cười rộ lên một tiếng, lại trực tiếp ôm lấy Quý Thanh Hòa.Lúc này, toàn bộ thân thể mềm mại của Quý Thanh Hòa mềm nhũn.Đầu óc cũng trống rỗng.Lại càng đáng yêu.“Ha ha ha ha…1′, Tô Minh cười ha ha, tâm trạng vô cùng tốt.Tâm thần nhộn nhạo, không hề uất ức chính mình, trực tiếp áp miệng lên Quý Thanh Hòa.Thật lâu sau.Tò Minh ôm Quý Thanh Hòa, thân hình khẽ động, lập tức biến mất.Lúc lại xuất hiện, anh đã ôm Quý Thanh Hòa về đến lầu các của mình, vào… phòng ngủ.Nhân sinh đắc ý tu tận hoan* (một câu thơ trong bài “Tương tiến tửu” của Lý Bạch).Không phải sao?Mấy tiếng sau, Quý Thanh Hòa đã từ thiếu nữ biến thành phụ nữ, biến thành người phụ nữ của Tô Minh!“Anh Minh, anh kể em nghe những chuyện xảy ra sau khi anh đi đến Thiên Đường Ngục đi”,Quý Thanh Hòa dựa vào trong ngực Tò Minh, nhẹ nhàng hỏi.“Được”.Sau đó, Tô Minh chậm rãi kể.Mà vào lúc này, toàn bộ học viện Linh Võ có rất nhiều người cảm thấy vò cùng xúc động.Có một phân học sinh vẫn còn đắm chìm trong thực lực cực kỳ mạnh mẽ của Tô Minh.Mà một phần học sinh khác thì âm thầm thở dài rơi lệ.Quý Thanh Hòa được mọi người còng nhận tuyệt mỹ, mặc dù làhọc sinh mới vào học viện không lâu nhưng đã có rất nhiều nam học sinh thầm yêu mến, lại nghĩ tới giờ phút này nữ thần của mình bị Tô Minh… thì không nhịn được mà đau lòng.Nhưng bọn họ không dám có bất kỳ ghen ghét, bất mãn nào với Tô Minh, dường như lý trí đang nói, chỉ có loại siêu cấp yêu nghiệt tuyệt đại vô song trăm triệu năm không thấy một lần như Tô Minh mới xứng với học muội Quý!Mà cảm xúc của Tiêu Nguyệt, Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, thậm chí Lâm Thanh Loan và Cổ Kim lại càng bất đồng, vui mừng cho Quý Thanh Hòa, cũng có một chút xíu hâmmộ Quý Thanh Hòa.Thế giới Đại Thiên.Giới Phượng Hoàng.Tộc Phượng Hoàng.Điện Niết Bàn.Điện Niết Bàn là đại điện cao lớn và xa hoa nhất do cả tộc Phượng Hoàng xây dựng nên, cũng là tòa đại điện duy nhất của toàn bộ tộc Phượng Hoàng được bảo tồn hoàn hảo từ thời đại hỗn độn sơ khai đến thời hiện tại, trọn vẹn gần một tỷnăm.Cũng chính vì vậy, điện Niết Bàn là đại sảnh của tộc hội tộc Phượng Hoàng.Quanh năm suốt tháng đóng cửa, có người chuyên trông coi.Chỉ có mỗi lần tộc hội mới sẽ mở ra.Hõm nay..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tò Minh bước ra khỏi cửa bí cảnh.“Giải quyết rồi”, Tô Minh nói: “Tộc Quỷ Hư đã trở thành quá khứ”.“Anh Minh, anh… anh…”, Quý Thanh Hòa đi tới, nhưng cả người vẫn bối rối…“Đã lâu không gặp”, Tô Minh nhìn dáng vẻ bối rối kia của Quý Thanh Hòa thì thấy khá đáng yêu, không nhịn được mà cười rộ lên một tiếng, lại trực tiếp ôm lấy Quý Thanh Hòa.Lúc này, toàn bộ thân thể mềm mại của Quý Thanh Hòa mềm nhũn.Đầu óc cũng trống rỗng.Lại càng đáng yêu.“Ha ha ha ha…1′, Tô Minh cười ha ha, tâm trạng vô cùng tốt.Tâm thần nhộn nhạo, không hề uất ức chính mình, trực tiếp áp miệng lên Quý Thanh Hòa.Thật lâu sau.Tò Minh ôm Quý Thanh Hòa, thân hình khẽ động, lập tức biến mất.Lúc lại xuất hiện, anh đã ôm Quý Thanh Hòa về đến lầu các của mình, vào… phòng ngủ.Nhân sinh đắc ý tu tận hoan* (một câu thơ trong bài “Tương tiến tửu” của Lý Bạch).Không phải sao?Mấy tiếng sau, Quý Thanh Hòa đã từ thiếu nữ biến thành phụ nữ, biến thành người phụ nữ của Tô Minh!“Anh Minh, anh kể em nghe những chuyện xảy ra sau khi anh đi đến Thiên Đường Ngục đi”,Quý Thanh Hòa dựa vào trong ngực Tò Minh, nhẹ nhàng hỏi.“Được”.Sau đó, Tô Minh chậm rãi kể.Mà vào lúc này, toàn bộ học viện Linh Võ có rất nhiều người cảm thấy vò cùng xúc động.Có một phân học sinh vẫn còn đắm chìm trong thực lực cực kỳ mạnh mẽ của Tô Minh.Mà một phần học sinh khác thì âm thầm thở dài rơi lệ.Quý Thanh Hòa được mọi người còng nhận tuyệt mỹ, mặc dù làhọc sinh mới vào học viện không lâu nhưng đã có rất nhiều nam học sinh thầm yêu mến, lại nghĩ tới giờ phút này nữ thần của mình bị Tô Minh… thì không nhịn được mà đau lòng.Nhưng bọn họ không dám có bất kỳ ghen ghét, bất mãn nào với Tô Minh, dường như lý trí đang nói, chỉ có loại siêu cấp yêu nghiệt tuyệt đại vô song trăm triệu năm không thấy một lần như Tô Minh mới xứng với học muội Quý!Mà cảm xúc của Tiêu Nguyệt, Ngư Dung Băng, Hứa Như Ý, thậm chí Lâm Thanh Loan và Cổ Kim lại càng bất đồng, vui mừng cho Quý Thanh Hòa, cũng có một chút xíu hâmmộ Quý Thanh Hòa.Thế giới Đại Thiên.Giới Phượng Hoàng.Tộc Phượng Hoàng.Điện Niết Bàn.Điện Niết Bàn là đại điện cao lớn và xa hoa nhất do cả tộc Phượng Hoàng xây dựng nên, cũng là tòa đại điện duy nhất của toàn bộ tộc Phượng Hoàng được bảo tồn hoàn hảo từ thời đại hỗn độn sơ khai đến thời hiện tại, trọn vẹn gần một tỷnăm.Cũng chính vì vậy, điện Niết Bàn là đại sảnh của tộc hội tộc Phượng Hoàng.Quanh năm suốt tháng đóng cửa, có người chuyên trông coi.Chỉ có mỗi lần tộc hội mới sẽ mở ra.Hõm nay..

Chương 978: 978: Thế Giới Đại Thiên