Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1011: 1011: Chuẩn Bị Dẫn Đầu Tấn Công
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Gã vừa quát xong.Một thanh đao như được mời ra từ trong năm tháng thái cố.Lưỡi đao đen sì.Mang theo khí tức thái cổ VÔ tận.Nương theo đó là đao ý mạnh mẽ đạt đến cảnh giới bán bộ Thăng Hoa.Lưỡi đao bổ xuống, dần phóng to, trong phút chốc, bầu trời cũng bắt đầu ngả tối, hưkhông và không gian liên tục sụp đổ.Sức mạnh đáng sợ và bá đạo ngưng kết rồi lại ngưng kết.Cực kỳ mạnh mẽ.Chiêu “Đại hoang trảm vân đao” này là một trong những võ kỹ đỉnh cấp của học viện Tiên Lạc, cũng rất nổi tiếng.Mặc dù không sánh bằng “Tiên Lạc Kiếm”, nhưng cũng là của quý trong mắt đao tu.Đương nhiên không dễ tu luyện, trước hết cần phải gom đủ khí tức thái cổ.Trong thời đại này, khí tức thái cổ chẳng dễ tìm chút nào.Ngay cả khi tìm được cũng không dễ hấp thu như vậy.Cao Lâm, giấu bài kỹ thật!Ngay cả Triệu Phong Niên cũng khẽ nhíu mày.Thế nhưng.Ngay tại lúc mọi người đều câm thấy Hách Liên Tô rơi vào nguy hiểm.Hách Liên Tô lại mặt không đối sắc.Chỉ là đôi con ngươi trong veo lanh lợi kia bỗng nhiên nhướng lên.Con ngươi xoay tròn lưu chuyển sắc tím.Như thể có một vực thẳm dâng lên từ trong đôi mắt ấy.Tiếp đó…Một luồng khí tức màu tím giống như sương khói tràn ngập trong đôi mắt một cách quỷ dị.Sau đó.Khí tức màu tím gợn sóng…Trước khi hàng trăm triệu người có mặt kịp phản ứng lại, cùng với khí tức màu tím bập bềnh, trọng lực trên đài chiến đấu bắt đầu dao động run rẩy!!!Sau đỏ trường hấp dẫn vỡ rathành nhiều mảnh.Không chỉ như vậy, khí tức của Hách Liên Tô cũng điên cuồng tăng vọt.Đặc biệt là đôi mắt, luân hồi VÔ tận, sâu hút như vực thẳm, ánh mắt quét tới đâu, dường như có thế nhìn thấu mọi thăng trầm của thế gian, luân hồi vạn vật… đến đó.Cô ta đột nhiên giương mắt, trong thoáng chốc khóa chặt ánh kiếm ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia.Trong nháy mắt tốc độ của đường đao liền giảm xuống.Nó giống như bị kéo vào đầm lầy.Hách Liên Tô vậy… vậy… vậy mà dễ dàng tiếp lấy?!!!Trời ạ.Hiện trường chết lặng.Kinh ngạc đến ngẩn người.Họ đều là lần đầu tiên được chứng kiến Hách Liên Tô sử dụng ‘luân hồi thần đồng’, quả thực quá chấn động.Hơi thở của Diêu Cương như ngưng trụ, lửa giận cùng sự bất mãn trong lòng cũng tiêu tan.Hắn cuối cùng cũng hiểu được tại sao viện trưởng lại muốn Hách Liên Tô trấn áp trận thứ hai, mà bản thân sẽ tham gia trận thứ ba.Hách Liên Tô quá mạnh.Đặc biệt là một chiêu ‘luân hồi thần đồng’ kia, quá mạnh mẽ.Một giây tiếp theo.“Rắc rắc rắc…”, đường đao của ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia hoàn toàn vỡ nát.Nhưng Cao Lâm chưa thua cuộc.Hắn vẫn còn những tuyệt chiêu còn mạnh hơn.Nhưng sự xem trọng dành cho Hách Liên Tô cũng đã đạt đến mức vô cùng nghiêm trọng.Hách Liên Tô cũng gần như vậy, thật ra vừa rồi trông cô ta có vẻ ung dung, nhưng để thi triển được ‘luân hồi thần đồng’ cũng không dễ dàng như vậy.Khẽ hít một hơi thật sâu, Hách Liên Tô chuẩn bị dẫn đầu tấn công.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Gã vừa quát xong.Một thanh đao như được mời ra từ trong năm tháng thái cố.Lưỡi đao đen sì.Mang theo khí tức thái cổ VÔ tận.Nương theo đó là đao ý mạnh mẽ đạt đến cảnh giới bán bộ Thăng Hoa.Lưỡi đao bổ xuống, dần phóng to, trong phút chốc, bầu trời cũng bắt đầu ngả tối, hưkhông và không gian liên tục sụp đổ.Sức mạnh đáng sợ và bá đạo ngưng kết rồi lại ngưng kết.Cực kỳ mạnh mẽ.Chiêu “Đại hoang trảm vân đao” này là một trong những võ kỹ đỉnh cấp của học viện Tiên Lạc, cũng rất nổi tiếng.Mặc dù không sánh bằng “Tiên Lạc Kiếm”, nhưng cũng là của quý trong mắt đao tu.Đương nhiên không dễ tu luyện, trước hết cần phải gom đủ khí tức thái cổ.Trong thời đại này, khí tức thái cổ chẳng dễ tìm chút nào.Ngay cả khi tìm được cũng không dễ hấp thu như vậy.Cao Lâm, giấu bài kỹ thật!Ngay cả Triệu Phong Niên cũng khẽ nhíu mày.Thế nhưng.Ngay tại lúc mọi người đều câm thấy Hách Liên Tô rơi vào nguy hiểm.Hách Liên Tô lại mặt không đối sắc.Chỉ là đôi con ngươi trong veo lanh lợi kia bỗng nhiên nhướng lên.Con ngươi xoay tròn lưu chuyển sắc tím.Như thể có một vực thẳm dâng lên từ trong đôi mắt ấy.Tiếp đó…Một luồng khí tức màu tím giống như sương khói tràn ngập trong đôi mắt một cách quỷ dị.Sau đó.Khí tức màu tím gợn sóng…Trước khi hàng trăm triệu người có mặt kịp phản ứng lại, cùng với khí tức màu tím bập bềnh, trọng lực trên đài chiến đấu bắt đầu dao động run rẩy!!!Sau đỏ trường hấp dẫn vỡ rathành nhiều mảnh.Không chỉ như vậy, khí tức của Hách Liên Tô cũng điên cuồng tăng vọt.Đặc biệt là đôi mắt, luân hồi VÔ tận, sâu hút như vực thẳm, ánh mắt quét tới đâu, dường như có thế nhìn thấu mọi thăng trầm của thế gian, luân hồi vạn vật… đến đó.Cô ta đột nhiên giương mắt, trong thoáng chốc khóa chặt ánh kiếm ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia.Trong nháy mắt tốc độ của đường đao liền giảm xuống.Nó giống như bị kéo vào đầm lầy.Hách Liên Tô vậy… vậy… vậy mà dễ dàng tiếp lấy?!!!Trời ạ.Hiện trường chết lặng.Kinh ngạc đến ngẩn người.Họ đều là lần đầu tiên được chứng kiến Hách Liên Tô sử dụng ‘luân hồi thần đồng’, quả thực quá chấn động.Hơi thở của Diêu Cương như ngưng trụ, lửa giận cùng sự bất mãn trong lòng cũng tiêu tan.Hắn cuối cùng cũng hiểu được tại sao viện trưởng lại muốn Hách Liên Tô trấn áp trận thứ hai, mà bản thân sẽ tham gia trận thứ ba.Hách Liên Tô quá mạnh.Đặc biệt là một chiêu ‘luân hồi thần đồng’ kia, quá mạnh mẽ.Một giây tiếp theo.“Rắc rắc rắc…”, đường đao của ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia hoàn toàn vỡ nát.Nhưng Cao Lâm chưa thua cuộc.Hắn vẫn còn những tuyệt chiêu còn mạnh hơn.Nhưng sự xem trọng dành cho Hách Liên Tô cũng đã đạt đến mức vô cùng nghiêm trọng.Hách Liên Tô cũng gần như vậy, thật ra vừa rồi trông cô ta có vẻ ung dung, nhưng để thi triển được ‘luân hồi thần đồng’ cũng không dễ dàng như vậy.Khẽ hít một hơi thật sâu, Hách Liên Tô chuẩn bị dẫn đầu tấn công.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Gã vừa quát xong.Một thanh đao như được mời ra từ trong năm tháng thái cố.Lưỡi đao đen sì.Mang theo khí tức thái cổ VÔ tận.Nương theo đó là đao ý mạnh mẽ đạt đến cảnh giới bán bộ Thăng Hoa.Lưỡi đao bổ xuống, dần phóng to, trong phút chốc, bầu trời cũng bắt đầu ngả tối, hưkhông và không gian liên tục sụp đổ.Sức mạnh đáng sợ và bá đạo ngưng kết rồi lại ngưng kết.Cực kỳ mạnh mẽ.Chiêu “Đại hoang trảm vân đao” này là một trong những võ kỹ đỉnh cấp của học viện Tiên Lạc, cũng rất nổi tiếng.Mặc dù không sánh bằng “Tiên Lạc Kiếm”, nhưng cũng là của quý trong mắt đao tu.Đương nhiên không dễ tu luyện, trước hết cần phải gom đủ khí tức thái cổ.Trong thời đại này, khí tức thái cổ chẳng dễ tìm chút nào.Ngay cả khi tìm được cũng không dễ hấp thu như vậy.Cao Lâm, giấu bài kỹ thật!Ngay cả Triệu Phong Niên cũng khẽ nhíu mày.Thế nhưng.Ngay tại lúc mọi người đều câm thấy Hách Liên Tô rơi vào nguy hiểm.Hách Liên Tô lại mặt không đối sắc.Chỉ là đôi con ngươi trong veo lanh lợi kia bỗng nhiên nhướng lên.Con ngươi xoay tròn lưu chuyển sắc tím.Như thể có một vực thẳm dâng lên từ trong đôi mắt ấy.Tiếp đó…Một luồng khí tức màu tím giống như sương khói tràn ngập trong đôi mắt một cách quỷ dị.Sau đó.Khí tức màu tím gợn sóng…Trước khi hàng trăm triệu người có mặt kịp phản ứng lại, cùng với khí tức màu tím bập bềnh, trọng lực trên đài chiến đấu bắt đầu dao động run rẩy!!!Sau đỏ trường hấp dẫn vỡ rathành nhiều mảnh.Không chỉ như vậy, khí tức của Hách Liên Tô cũng điên cuồng tăng vọt.Đặc biệt là đôi mắt, luân hồi VÔ tận, sâu hút như vực thẳm, ánh mắt quét tới đâu, dường như có thế nhìn thấu mọi thăng trầm của thế gian, luân hồi vạn vật… đến đó.Cô ta đột nhiên giương mắt, trong thoáng chốc khóa chặt ánh kiếm ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia.Trong nháy mắt tốc độ của đường đao liền giảm xuống.Nó giống như bị kéo vào đầm lầy.Hách Liên Tô vậy… vậy… vậy mà dễ dàng tiếp lấy?!!!Trời ạ.Hiện trường chết lặng.Kinh ngạc đến ngẩn người.Họ đều là lần đầu tiên được chứng kiến Hách Liên Tô sử dụng ‘luân hồi thần đồng’, quả thực quá chấn động.Hơi thở của Diêu Cương như ngưng trụ, lửa giận cùng sự bất mãn trong lòng cũng tiêu tan.Hắn cuối cùng cũng hiểu được tại sao viện trưởng lại muốn Hách Liên Tô trấn áp trận thứ hai, mà bản thân sẽ tham gia trận thứ ba.Hách Liên Tô quá mạnh.Đặc biệt là một chiêu ‘luân hồi thần đồng’ kia, quá mạnh mẽ.Một giây tiếp theo.“Rắc rắc rắc…”, đường đao của ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia hoàn toàn vỡ nát.Nhưng Cao Lâm chưa thua cuộc.Hắn vẫn còn những tuyệt chiêu còn mạnh hơn.Nhưng sự xem trọng dành cho Hách Liên Tô cũng đã đạt đến mức vô cùng nghiêm trọng.Hách Liên Tô cũng gần như vậy, thật ra vừa rồi trông cô ta có vẻ ung dung, nhưng để thi triển được ‘luân hồi thần đồng’ cũng không dễ dàng như vậy.Khẽ hít một hơi thật sâu, Hách Liên Tô chuẩn bị dẫn đầu tấn công.