Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1024: 1024: Mùi Chết Chóc Đã Đến Rất Gần

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khí tức như quả bom nổ tung.Đê huyết cũng chia làm mạnh yếu.Bởi vì có một số người chỉ kích hoạt một chút Đê huyết, ví dụ như Tiêu Nguyệt.Cũng có một số người gần như dung hòa toàn bộ Đê huyết, ví dụ như Chu Huyền hiện giờ.Đoàng!Khí tức của Đế huyết thần uy dường nhưgỢn sóng của cơn sóng thần siêu cấp, hình thành những gỢn sóng bổ nhào về phía trước.Viên Châm đứng ở bên trên lại một lần nữa làm cố định đại trận Tiên Lạc để đề phòng đại trận bị phá vỡ.Như vậy thì cả học viện Tiên Lạc và thành Tiên Lạc sẽ đều hóa thành hư vô.Đồng thời, sắc mặt của Viên Châm cũng run rẩy.Ban nãy Tô Minh và Chu Huyền chạmmặt, Tô Minh đã thắng, thậm chí Chu Huyền còn bị thương.Quá kinh hãi.Viên Châm vô cùng chấn động, lúc này máu tươi chảy ngược, có lẽ bị hù dọa chết khiếp.Cũng may Chu Huyền vẫn còn nhiều chiêu bài khác nhau.vẫn may, vẫn may…Lúc này Viên Châm đã dấy lên sát ý cực độ với Tô Minh.Sức mạnh và sự yêu nghiệt của Tô Minh dường như nằm ngoài dự đoán của ông ta.Chỉ nói riêng chiêu ban nãy đủ thấy sức chiến đấu thực tê của Tô Minh đã đạt đến cảnh giới bán bộ Văn Đạo rồi.Còn Tô Minh chỉ ở cảnh giới Bất Tử tầng thứ 5, điều đó có nghĩa là vượt bao nhiêu cấp?Hơn nữa, năm nay Tô Minh mới 20 tuổi!“Cũng may có Huyền Nhi! Thằng nhóc kia! Bất luận mày yêu nghiệt thế nào thì hôm nay cũng phải chết, rồi tất cả cũng qua thôi”, Viên Châm thầm nghĩ, ánh mắtkhẽ động, nhìn chằm chằm vào trận chiến.Cùng với việc Đế huyết thần uy được giải phóng thì cả không gian dường như do Chu Huyền làm chủ.Tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.Kiếm quang đó xuất hiện không ngớt, cứ bổ nhào tới bao vây lấy Chu Huyền nhưng lúc này cũng dừng lại vì có sự xuất hiện của Đế huyết thần uy.Thấy vậy, Chu Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Nhưng đúng lúc này…“Huyết mạch đùa à? Huyết mạch của anh yếu quá đấy”, Tô Minh đột nhiên hét lên, sau đó khí tức toát ra.Khí tức bao trùm lên khắp đất trời nhưng không bằng huyết mạch đế huyết của Chu Huyền.Nhưng…Sức ngưng tụ vô cùng lớn, vô cùng lạnh lùng và vô cùng sắc bén.Khí tức của kho tàng huyết mạch màTô Minh dùng chưa đợi mọi người phản ứng lại thì…Cheng!Lúc này khí tức của Tô Minh đã dễ dàng phá vỡ khí tức Đê huyết của Chu Huyền..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khí tức như quả bom nổ tung.Đê huyết cũng chia làm mạnh yếu.Bởi vì có một số người chỉ kích hoạt một chút Đê huyết, ví dụ như Tiêu Nguyệt.Cũng có một số người gần như dung hòa toàn bộ Đê huyết, ví dụ như Chu Huyền hiện giờ.Đoàng!Khí tức của Đế huyết thần uy dường nhưgỢn sóng của cơn sóng thần siêu cấp, hình thành những gỢn sóng bổ nhào về phía trước.Viên Châm đứng ở bên trên lại một lần nữa làm cố định đại trận Tiên Lạc để đề phòng đại trận bị phá vỡ.Như vậy thì cả học viện Tiên Lạc và thành Tiên Lạc sẽ đều hóa thành hư vô.Đồng thời, sắc mặt của Viên Châm cũng run rẩy.Ban nãy Tô Minh và Chu Huyền chạmmặt, Tô Minh đã thắng, thậm chí Chu Huyền còn bị thương.Quá kinh hãi.Viên Châm vô cùng chấn động, lúc này máu tươi chảy ngược, có lẽ bị hù dọa chết khiếp.Cũng may Chu Huyền vẫn còn nhiều chiêu bài khác nhau.vẫn may, vẫn may…Lúc này Viên Châm đã dấy lên sát ý cực độ với Tô Minh.Sức mạnh và sự yêu nghiệt của Tô Minh dường như nằm ngoài dự đoán của ông ta.Chỉ nói riêng chiêu ban nãy đủ thấy sức chiến đấu thực tê của Tô Minh đã đạt đến cảnh giới bán bộ Văn Đạo rồi.Còn Tô Minh chỉ ở cảnh giới Bất Tử tầng thứ 5, điều đó có nghĩa là vượt bao nhiêu cấp?Hơn nữa, năm nay Tô Minh mới 20 tuổi!“Cũng may có Huyền Nhi! Thằng nhóc kia! Bất luận mày yêu nghiệt thế nào thì hôm nay cũng phải chết, rồi tất cả cũng qua thôi”, Viên Châm thầm nghĩ, ánh mắtkhẽ động, nhìn chằm chằm vào trận chiến.Cùng với việc Đế huyết thần uy được giải phóng thì cả không gian dường như do Chu Huyền làm chủ.Tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.Kiếm quang đó xuất hiện không ngớt, cứ bổ nhào tới bao vây lấy Chu Huyền nhưng lúc này cũng dừng lại vì có sự xuất hiện của Đế huyết thần uy.Thấy vậy, Chu Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Nhưng đúng lúc này…“Huyết mạch đùa à? Huyết mạch của anh yếu quá đấy”, Tô Minh đột nhiên hét lên, sau đó khí tức toát ra.Khí tức bao trùm lên khắp đất trời nhưng không bằng huyết mạch đế huyết của Chu Huyền.Nhưng…Sức ngưng tụ vô cùng lớn, vô cùng lạnh lùng và vô cùng sắc bén.Khí tức của kho tàng huyết mạch màTô Minh dùng chưa đợi mọi người phản ứng lại thì…Cheng!Lúc này khí tức của Tô Minh đã dễ dàng phá vỡ khí tức Đê huyết của Chu Huyền..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khí tức như quả bom nổ tung.Đê huyết cũng chia làm mạnh yếu.Bởi vì có một số người chỉ kích hoạt một chút Đê huyết, ví dụ như Tiêu Nguyệt.Cũng có một số người gần như dung hòa toàn bộ Đê huyết, ví dụ như Chu Huyền hiện giờ.Đoàng!Khí tức của Đế huyết thần uy dường nhưgỢn sóng của cơn sóng thần siêu cấp, hình thành những gỢn sóng bổ nhào về phía trước.Viên Châm đứng ở bên trên lại một lần nữa làm cố định đại trận Tiên Lạc để đề phòng đại trận bị phá vỡ.Như vậy thì cả học viện Tiên Lạc và thành Tiên Lạc sẽ đều hóa thành hư vô.Đồng thời, sắc mặt của Viên Châm cũng run rẩy.Ban nãy Tô Minh và Chu Huyền chạmmặt, Tô Minh đã thắng, thậm chí Chu Huyền còn bị thương.Quá kinh hãi.Viên Châm vô cùng chấn động, lúc này máu tươi chảy ngược, có lẽ bị hù dọa chết khiếp.Cũng may Chu Huyền vẫn còn nhiều chiêu bài khác nhau.vẫn may, vẫn may…Lúc này Viên Châm đã dấy lên sát ý cực độ với Tô Minh.Sức mạnh và sự yêu nghiệt của Tô Minh dường như nằm ngoài dự đoán của ông ta.Chỉ nói riêng chiêu ban nãy đủ thấy sức chiến đấu thực tê của Tô Minh đã đạt đến cảnh giới bán bộ Văn Đạo rồi.Còn Tô Minh chỉ ở cảnh giới Bất Tử tầng thứ 5, điều đó có nghĩa là vượt bao nhiêu cấp?Hơn nữa, năm nay Tô Minh mới 20 tuổi!“Cũng may có Huyền Nhi! Thằng nhóc kia! Bất luận mày yêu nghiệt thế nào thì hôm nay cũng phải chết, rồi tất cả cũng qua thôi”, Viên Châm thầm nghĩ, ánh mắtkhẽ động, nhìn chằm chằm vào trận chiến.Cùng với việc Đế huyết thần uy được giải phóng thì cả không gian dường như do Chu Huyền làm chủ.Tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.Kiếm quang đó xuất hiện không ngớt, cứ bổ nhào tới bao vây lấy Chu Huyền nhưng lúc này cũng dừng lại vì có sự xuất hiện của Đế huyết thần uy.Thấy vậy, Chu Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.Nhưng đúng lúc này…“Huyết mạch đùa à? Huyết mạch của anh yếu quá đấy”, Tô Minh đột nhiên hét lên, sau đó khí tức toát ra.Khí tức bao trùm lên khắp đất trời nhưng không bằng huyết mạch đế huyết của Chu Huyền.Nhưng…Sức ngưng tụ vô cùng lớn, vô cùng lạnh lùng và vô cùng sắc bén.Khí tức của kho tàng huyết mạch màTô Minh dùng chưa đợi mọi người phản ứng lại thì…Cheng!Lúc này khí tức của Tô Minh đã dễ dàng phá vỡ khí tức Đê huyết của Chu Huyền..

Chương 1024: 1024: Mùi Chết Chóc Đã Đến Rất Gần