Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1061: 1061: Tất Cả Rung Động

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cùng lúc đó.Vì ánh sáng tím dày đặc, hoang cổ ngút trời, đạo vận dập dờn, quy luật tuôn chảy…Những cường giả của những tầng võ khác đang ở gần Ngưỡng La Thiên đều mờ ảo cảm nhận được.Hai ngày sau.“Ha ha ha… bổn tọa không đến muộn!”Một người thanh niên với vóc dáng cao lớn, đầu đội vương viện, lưng đeo cây gậy khổng lồ bỗng nhiên hạ xuống, miệng cười ha hả, toàn thân hắn nóng bỏng, vô cùng bá đạo, hai mắt hắn một tím một đỏ, như chứa đựng cả nhật nguyệt.Người đó đi tới sân võ đạo Tạo Hóa, nhìn sâu vào tấm bia đá màu với sắc tímmù mịt kia, trong đôi mắt tràn ngập độc đoán và tham lam.Cảnh giới của người này không thấp, là Thiên Diễn tầng tám.Cực kì mạnh.Đương nhiên, tuổi của hắn cũng không quá trẻ, đã 300.000 tuổi.Hắn gần tấm bia đá màu tím, khoanh chân ngồi xuống, lẩm bẩm: “Còn kém mấy ngày mới chín muồi, trước tiên chờ đã”.Chẳng mấy chốc, có người nhận ra chàng trai trẻ này.“Triệu Diễm tiểu Hỏa Hoàng”.Ngay lập tức có rất nhiều người đều giật mắt.Rõ ràng họ đều đã từng nghe qua cái tên tiểu Hỏa Hoàng Triệu Diễm này.“Nghe nói, người này mang trong mình hai loại thần hỏa, hơn nữa còn giành được toàn bộ di sản của một vị bán bộ Đại Đê thuộc hỏa tộc từng tung hoành ngang dọc thời cổ đại, người nàytính tình độc đoán, là một trong số ít những người dám tự tay gi3t ch3t học viên của bốn học viện lớn, cho đến giờ hắn vẫn treo trên bảng nhiệm vụ của lầu nhiệm vụ tại học viện Thiên Uyên”, Diêu Kinh Hồng đè thấp giọng nói, trong giọng nói đều là sự trịnh trọng cùng kinh hãi.Mấy người Hương Tuyết tiên tử cũng nhìn Triệu Diễm một cái thật sâu.Thời gian dần trôi.Ngày thứ ba.“Xùy…”Một cỗ xe hạ xuống.Cỗ xe được kéo bởi sáu con Tử Huyết Ma Hổ thuần chủng…Từ trong xe bước xuống một người đàn ông anh tuấn.Trên đỉnh đầu của người đàn ông vờn quanh những phù văn biến ảo kỳ lạ, xem ra dường như là một đạo tự.“Tử Hoàn, tam hoàng tử của Tử Huyết Ma Hổ Hoàng, một trong bốnchủng tộc lớn của liên minh Hoang Thần, là hậu duệ có huyết mạch thuần khiết nhất của tộc Tử Huyết Ma Hổ trong hàng trăm triệu năm nay.Có tin đồn rằng hắn là chuyển thế của một vị Đại Đê của Tử Huyết Ma Hổ đến từ thời cổ đại”, đôi mắt đẹp của Hương Tuyết tiên tử ánh lên sự kiêng dè.Hàng trăm triệu con mắt đổ dồn về phía Tử Hoàn, lại thấy hắn là sự tồn tại thuộc cấp bán bộ Văn Đạo.Mà hắn cũng miễn cường có thể được coi là thế hệ trẻ.Thế hệ thanh niên với cảnh giới bán bộ Văn Đạo.Là một điều điên rồ nhường nào?!!!Đây quả là một yêu nghiệt đỉnh cấp trong đỉnh cấp của toàn bộ thê giới Đại Thiên, chỉ là ngày thường không xuất thế mà thôi.Tử Hoàn sải bước.Đột nhiên, khí tức khí huyết khủng bố chấn động…Không ít tu giả võ đạo có thực lực hơi yếu kém tựa gần đó đều trực tiếp nôn ra máu lùi lại.Tử Hoàn đi tới trước tấm bia đá màu tím, liếc mắt nhìn Tô Minh và Triệu Diễm một cách thích thú, tùy ý khịt mũi một tiếng, sau đó cũng thu chân ngồi xuống.

Cùng lúc đó.

Vì ánh sáng tím dày đặc, hoang cổ ngút trời, đạo vận dập dờn, quy luật tuôn chảy…

Những cường giả của những tầng võ khác đang ở gần Ngưỡng La Thiên đều mờ ảo cảm nhận được.

Hai ngày sau.

“Ha ha ha… bổn tọa không đến muộn!”

Một người thanh niên với vóc dáng cao lớn, đầu đội vương viện, lưng đeo cây gậy khổng lồ bỗng nhiên hạ xuống, miệng cười ha hả, toàn thân hắn nóng bỏng, vô cùng bá đạo, hai mắt hắn một tím một đỏ, như chứa đựng cả nhật nguyệt.

Người đó đi tới sân võ đạo Tạo Hóa, nhìn sâu vào tấm bia đá màu với sắc tím

mù mịt kia, trong đôi mắt tràn ngập độc đoán và tham lam.

Cảnh giới của người này không thấp, là Thiên Diễn tầng tám.

Cực kì mạnh.

Đương nhiên, tuổi của hắn cũng không quá trẻ, đã 300.

000 tuổi.

Hắn gần tấm bia đá màu tím, khoanh chân ngồi xuống, lẩm bẩm: “Còn kém mấy ngày mới chín muồi, trước tiên chờ đã”.

Chẳng mấy chốc, có người nhận ra chàng trai trẻ này.

“Triệu Diễm tiểu Hỏa Hoàng”.

Ngay lập tức có rất nhiều người đều giật mắt.

Rõ ràng họ đều đã từng nghe qua cái tên tiểu Hỏa Hoàng Triệu Diễm này.

“Nghe nói, người này mang trong mình hai loại thần hỏa, hơn nữa còn giành được toàn bộ di sản của một vị bán bộ Đại Đê thuộc hỏa tộc từng tung hoành ngang dọc thời cổ đại, người này

tính tình độc đoán, là một trong số ít những người dám tự tay gi3t ch3t học viên của bốn học viện lớn, cho đến giờ hắn vẫn treo trên bảng nhiệm vụ của lầu nhiệm vụ tại học viện Thiên Uyên”, Diêu Kinh Hồng đè thấp giọng nói, trong giọng nói đều là sự trịnh trọng cùng kinh hãi.

Mấy người Hương Tuyết tiên tử cũng nhìn Triệu Diễm một cái thật sâu.

Thời gian dần trôi.

Ngày thứ ba.

“Xùy…”

Một cỗ xe hạ xuống.

Cỗ xe được kéo bởi sáu con Tử Huyết Ma Hổ thuần chủng…

Từ trong xe bước xuống một người đàn ông anh tuấn.

Trên đỉnh đầu của người đàn ông vờn quanh những phù văn biến ảo kỳ lạ, xem ra dường như là một đạo tự.

“Tử Hoàn, tam hoàng tử của Tử Huyết Ma Hổ Hoàng, một trong bốn

chủng tộc lớn của liên minh Hoang Thần, là hậu duệ có huyết mạch thuần khiết nhất của tộc Tử Huyết Ma Hổ trong hàng trăm triệu năm nay.

Có tin đồn rằng hắn là chuyển thế của một vị Đại Đê của Tử Huyết Ma Hổ đến từ thời cổ đại”, đôi mắt đẹp của Hương Tuyết tiên tử ánh lên sự kiêng dè.

Hàng trăm triệu con mắt đổ dồn về phía Tử Hoàn, lại thấy hắn là sự tồn tại thuộc cấp bán bộ Văn Đạo.

Mà hắn cũng miễn cường có thể được coi là thế hệ trẻ.

Thế hệ thanh niên với cảnh giới bán bộ Văn Đạo.

Là một điều điên rồ nhường nào?!!!

Đây quả là một yêu nghiệt đỉnh cấp trong đỉnh cấp của toàn bộ thê giới Đại Thiên, chỉ là ngày thường không xuất thế mà thôi.

Tử Hoàn sải bước.

Đột nhiên, khí tức khí huyết khủng bố chấn động…

Không ít tu giả võ đạo có thực lực hơi yếu kém tựa gần đó đều trực tiếp nôn ra máu lùi lại.

Tử Hoàn đi tới trước tấm bia đá màu tím, liếc mắt nhìn Tô Minh và Triệu Diễm một cách thích thú, tùy ý khịt mũi một tiếng, sau đó cũng thu chân ngồi xuống.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Cùng lúc đó.Vì ánh sáng tím dày đặc, hoang cổ ngút trời, đạo vận dập dờn, quy luật tuôn chảy…Những cường giả của những tầng võ khác đang ở gần Ngưỡng La Thiên đều mờ ảo cảm nhận được.Hai ngày sau.“Ha ha ha… bổn tọa không đến muộn!”Một người thanh niên với vóc dáng cao lớn, đầu đội vương viện, lưng đeo cây gậy khổng lồ bỗng nhiên hạ xuống, miệng cười ha hả, toàn thân hắn nóng bỏng, vô cùng bá đạo, hai mắt hắn một tím một đỏ, như chứa đựng cả nhật nguyệt.Người đó đi tới sân võ đạo Tạo Hóa, nhìn sâu vào tấm bia đá màu với sắc tímmù mịt kia, trong đôi mắt tràn ngập độc đoán và tham lam.Cảnh giới của người này không thấp, là Thiên Diễn tầng tám.Cực kì mạnh.Đương nhiên, tuổi của hắn cũng không quá trẻ, đã 300.000 tuổi.Hắn gần tấm bia đá màu tím, khoanh chân ngồi xuống, lẩm bẩm: “Còn kém mấy ngày mới chín muồi, trước tiên chờ đã”.Chẳng mấy chốc, có người nhận ra chàng trai trẻ này.“Triệu Diễm tiểu Hỏa Hoàng”.Ngay lập tức có rất nhiều người đều giật mắt.Rõ ràng họ đều đã từng nghe qua cái tên tiểu Hỏa Hoàng Triệu Diễm này.“Nghe nói, người này mang trong mình hai loại thần hỏa, hơn nữa còn giành được toàn bộ di sản của một vị bán bộ Đại Đê thuộc hỏa tộc từng tung hoành ngang dọc thời cổ đại, người nàytính tình độc đoán, là một trong số ít những người dám tự tay gi3t ch3t học viên của bốn học viện lớn, cho đến giờ hắn vẫn treo trên bảng nhiệm vụ của lầu nhiệm vụ tại học viện Thiên Uyên”, Diêu Kinh Hồng đè thấp giọng nói, trong giọng nói đều là sự trịnh trọng cùng kinh hãi.Mấy người Hương Tuyết tiên tử cũng nhìn Triệu Diễm một cái thật sâu.Thời gian dần trôi.Ngày thứ ba.“Xùy…”Một cỗ xe hạ xuống.Cỗ xe được kéo bởi sáu con Tử Huyết Ma Hổ thuần chủng…Từ trong xe bước xuống một người đàn ông anh tuấn.Trên đỉnh đầu của người đàn ông vờn quanh những phù văn biến ảo kỳ lạ, xem ra dường như là một đạo tự.“Tử Hoàn, tam hoàng tử của Tử Huyết Ma Hổ Hoàng, một trong bốnchủng tộc lớn của liên minh Hoang Thần, là hậu duệ có huyết mạch thuần khiết nhất của tộc Tử Huyết Ma Hổ trong hàng trăm triệu năm nay.Có tin đồn rằng hắn là chuyển thế của một vị Đại Đê của Tử Huyết Ma Hổ đến từ thời cổ đại”, đôi mắt đẹp của Hương Tuyết tiên tử ánh lên sự kiêng dè.Hàng trăm triệu con mắt đổ dồn về phía Tử Hoàn, lại thấy hắn là sự tồn tại thuộc cấp bán bộ Văn Đạo.Mà hắn cũng miễn cường có thể được coi là thế hệ trẻ.Thế hệ thanh niên với cảnh giới bán bộ Văn Đạo.Là một điều điên rồ nhường nào?!!!Đây quả là một yêu nghiệt đỉnh cấp trong đỉnh cấp của toàn bộ thê giới Đại Thiên, chỉ là ngày thường không xuất thế mà thôi.Tử Hoàn sải bước.Đột nhiên, khí tức khí huyết khủng bố chấn động…Không ít tu giả võ đạo có thực lực hơi yếu kém tựa gần đó đều trực tiếp nôn ra máu lùi lại.Tử Hoàn đi tới trước tấm bia đá màu tím, liếc mắt nhìn Tô Minh và Triệu Diễm một cách thích thú, tùy ý khịt mũi một tiếng, sau đó cũng thu chân ngồi xuống.

Chương 1061: 1061: Tất Cả Rung Động