Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1067: Chương 1067

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Quyền ấn của Tò Minh tan biến.Mà bà lão kia không có ý định buông tha, sau khi đánh nát một quyền kia của Tô Minh, lại biến chưởng thành quyền, một quyền đó hướng thẳng tới ngực Tô Minh.Một quyền không tiếng động, một quyền tiêu điều, nhưng lại như mang theo tiếng khóc thương thảm thiết khiến cho kẻ khác hít thở không thông.Quy luật hắc ám nồng đậm trên quyền ấn trở nên rõ ràng, không nhìn khoảng cách không gian, trực tiếp chạm đến ngực Tô Minh.Chớp măt, bia Huyền Diệubao phủ cả người Tô Minh, thoái mái ngăn chặn một quyền kia của bà lão.Mà giây phút này.ở chân trời.Mây mù kéo đến, sấm chớp đùng đùng, uy áp bao phủ!Cả Ngưỡng La Thiên đều run rẩy.Giữa không trung xuất hiện một cửa động tối om, không ngừng cuộn trào.Trong nháy mắt.Đã mở ra một vòng thật lớn giữa bầu trời.Kẻ xuất hiện là một người đàn ông trung niên, trong mắt tràn ngập oán độc.Khuôn mặt giống Triệu Diêm đến ba phần.“Nhãi con, mày dám giết con trai tao, mày…”Người đàn ông trung niên kia chính là bố của Triệu Diễm.Danh xưng Hỏa Hoàng Triệu Cang.Đây chính là một trongnhững lão quái vật đi được xa nhất trong con đường tu luyện hỏa ở đại thế giới.Một trong những cường giả có thực lực cao nhất.Triệu Diễm chết, thân làm bố, Triệu Cang có thế biết được trong nháy mắt.Nổi giận!Đối với Triệu Diễm, ông ta đặt rất nhiều kỳ vọng, làm sao nghĩ đến…Triệu Diễm đột nhiên chết, ngay cả thần hồn cũng không còn.Nếu như không phải vì chân thân cách quá xa, hắn ta nhất định sẽ hạ xuống, tiêu diệt Tô Minh.“Triệu Cang, giết thì giết đi, mày có thể làm gì chứ? Nếu như muốn báo thù, hạ chân thân xuống đi, Tò Minh tao không từ ai bao giờ.Giờ thì cút đi cho ông!”, Tò Minh còn không ngẩng đầu lên, chỉ có Long Ngục kiếm trong tay anh không hề do dự đâm lên bầu trời.Một kiếm này.Rất mạnh.Dốc hết toàn lực vào kiếm.“Kiếm Nhị Thập Tam Đại Nhật Phong Bạo”, “Cửu Kiếm Kinh Tiên”, “Thập Kiếm Vĩnh Hằng”, “Sinh Tử Chớp Ảnh”, phối hợp với Sinh Tử Nhị Khí, sức mạnh tụ lại, kiếm ý, quy luật không gian, vv.Với thân người.Một kiếm gầm thét, giống như kiếm thần chi kiếm.Một kiếm xông tới.Tứ thần tương tùy.

Quyền ấn của Tò Minh tan biến.

Mà bà lão kia không có ý định buông tha, sau khi đánh nát một quyền kia của Tô Minh, lại biến chưởng thành quyền, một quyền đó hướng thẳng tới ngực Tô Minh.

Một quyền không tiếng động, một quyền tiêu điều, nhưng lại như mang theo tiếng khóc thương thảm thiết khiến cho kẻ khác hít thở không thông.

Quy luật hắc ám nồng đậm trên quyền ấn trở nên rõ ràng, không nhìn khoảng cách không gian, trực tiếp chạm đến ngực Tô Minh.

Chớp măt, bia Huyền Diệu

bao phủ cả người Tô Minh, thoái mái ngăn chặn một quyền kia của bà lão.

Mà giây phút này.

ở chân trời.

Mây mù kéo đến, sấm chớp đùng đùng, uy áp bao phủ!

Cả Ngưỡng La Thiên đều run rẩy.

Giữa không trung xuất hiện một cửa động tối om, không ngừng cuộn trào.

Trong nháy mắt.

Đã mở ra một vòng thật lớn giữa bầu trời.

Kẻ xuất hiện là một người đàn ông trung niên, trong mắt tràn ngập oán độc.

Khuôn mặt giống Triệu Diêm đến ba phần.

“Nhãi con, mày dám giết con trai tao, mày…”

Người đàn ông trung niên kia chính là bố của Triệu Diễm.

Danh xưng Hỏa Hoàng Triệu Cang.

Đây chính là một trong

những lão quái vật đi được xa nhất trong con đường tu luyện hỏa ở đại thế giới.

Một trong những cường giả có thực lực cao nhất.

Triệu Diễm chết, thân làm bố, Triệu Cang có thế biết được trong nháy mắt.

Nổi giận!

Đối với Triệu Diễm, ông ta đặt rất nhiều kỳ vọng, làm sao nghĩ đến…

Triệu Diễm đột nhiên chết, ngay cả thần hồn cũng không còn.

Nếu như không phải vì chân thân cách quá xa, hắn ta nhất định sẽ hạ xuống, tiêu diệt Tô Minh.

“Triệu Cang, giết thì giết đi, mày có thể làm gì chứ? Nếu như muốn báo thù, hạ chân thân xuống đi, Tò Minh tao không từ ai bao giờ.

Giờ thì cút đi cho ông!”, Tò Minh còn không ngẩng đầu lên, chỉ có Long Ngục kiếm trong tay anh không hề do dự đâm lên bầu trời.

Một kiếm này.

Rất mạnh.

Dốc hết toàn lực vào kiếm.

“Kiếm Nhị Thập Tam Đại Nhật Phong Bạo”, “Cửu Kiếm Kinh Tiên”, “Thập Kiếm Vĩnh Hằng”, “Sinh Tử Chớp Ảnh”, phối hợp với Sinh Tử Nhị Khí, sức mạnh tụ lại, kiếm ý, quy luật không gian, vv.

Với thân người.

Một kiếm gầm thét, giống như kiếm thần chi kiếm.

Một kiếm xông tới.

Tứ thần tương tùy.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Quyền ấn của Tò Minh tan biến.Mà bà lão kia không có ý định buông tha, sau khi đánh nát một quyền kia của Tô Minh, lại biến chưởng thành quyền, một quyền đó hướng thẳng tới ngực Tô Minh.Một quyền không tiếng động, một quyền tiêu điều, nhưng lại như mang theo tiếng khóc thương thảm thiết khiến cho kẻ khác hít thở không thông.Quy luật hắc ám nồng đậm trên quyền ấn trở nên rõ ràng, không nhìn khoảng cách không gian, trực tiếp chạm đến ngực Tô Minh.Chớp măt, bia Huyền Diệubao phủ cả người Tô Minh, thoái mái ngăn chặn một quyền kia của bà lão.Mà giây phút này.ở chân trời.Mây mù kéo đến, sấm chớp đùng đùng, uy áp bao phủ!Cả Ngưỡng La Thiên đều run rẩy.Giữa không trung xuất hiện một cửa động tối om, không ngừng cuộn trào.Trong nháy mắt.Đã mở ra một vòng thật lớn giữa bầu trời.Kẻ xuất hiện là một người đàn ông trung niên, trong mắt tràn ngập oán độc.Khuôn mặt giống Triệu Diêm đến ba phần.“Nhãi con, mày dám giết con trai tao, mày…”Người đàn ông trung niên kia chính là bố của Triệu Diễm.Danh xưng Hỏa Hoàng Triệu Cang.Đây chính là một trongnhững lão quái vật đi được xa nhất trong con đường tu luyện hỏa ở đại thế giới.Một trong những cường giả có thực lực cao nhất.Triệu Diễm chết, thân làm bố, Triệu Cang có thế biết được trong nháy mắt.Nổi giận!Đối với Triệu Diễm, ông ta đặt rất nhiều kỳ vọng, làm sao nghĩ đến…Triệu Diễm đột nhiên chết, ngay cả thần hồn cũng không còn.Nếu như không phải vì chân thân cách quá xa, hắn ta nhất định sẽ hạ xuống, tiêu diệt Tô Minh.“Triệu Cang, giết thì giết đi, mày có thể làm gì chứ? Nếu như muốn báo thù, hạ chân thân xuống đi, Tò Minh tao không từ ai bao giờ.Giờ thì cút đi cho ông!”, Tò Minh còn không ngẩng đầu lên, chỉ có Long Ngục kiếm trong tay anh không hề do dự đâm lên bầu trời.Một kiếm này.Rất mạnh.Dốc hết toàn lực vào kiếm.“Kiếm Nhị Thập Tam Đại Nhật Phong Bạo”, “Cửu Kiếm Kinh Tiên”, “Thập Kiếm Vĩnh Hằng”, “Sinh Tử Chớp Ảnh”, phối hợp với Sinh Tử Nhị Khí, sức mạnh tụ lại, kiếm ý, quy luật không gian, vv.Với thân người.Một kiếm gầm thét, giống như kiếm thần chi kiếm.Một kiếm xông tới.Tứ thần tương tùy.

Chương 1067: Chương 1067