Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1077: 1077: Luyện Chế Bằng Vô Số Sức Mạnh Linh Hồn

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tô Minh đột nhiên mở mắt.Toàn thân anh chợt dâng lên một quầng sáng mang sắc đỏ đen, xẹt qua rồi trong nháy mắt biến mất.Nhưng chỉ thoáng chốc đó cũng đã đủ đốt cháy không gian xung quanh.Những không gian xung quanh dường như trở thành nơi dễ bắt lửa nhất trên thế gian, hơn nữa, trong tích tắc, nhiệt độ xung quanhcũng tăng lên vài trăm độ.Thật là điên rồ.Càng đáng sợ hơn là, trong Thái u Đạo Hỏa này vậy mà còn hàm chứa một loại hỏa độc.Một loại hỏa độc không đơn giản.Hỏa độc có thể xâm nhập vào thông qua các chất môi giới như không khí, không gian, cơ thể, thần hồn…“Vừa mới có được Thái u Đạo Hỏa nên vẫn chưa thể khai thác hết được”, Tô Minh ngó bàn tay mình, chợt nghĩ, trên tay liền hiện lên một ngọn lửa kỳ bí đỏ đen, khá là mong đợi lẩm bẩm.Hơn nữa, có lẽ ngày sau sẽ phải chú trọng thu gom những ngọn lửa đỉnh cấp, dù gì thì Thái u Đạo Hỏa cũng giống như bia Huyền Diệu, có thể thăng cấp.Đúng lúc này.Bỗng nhiên, toàn bộ không khí ở Ngưỡng La Thiên chợt bị hút đi!Như biển thành môi trườngchân không.Hàng tỷ con người nơi đây không hiểu sao bỗng thấy khó thở.Sau đó, một cái bóng đen thui như một đám sương đen nhúc nhích rồi ngưng tụ thành một bóng người.Người đó chính là cầu Tịch -Tam phó điện chủ của điện Hoàng Tuyền!Không ngờ ông ta lại đến.Dưới hàng trăm ngàn đôi mắt, Tam phó điện chủ bước từng bước một về phía Tô Minh, toàn bộ Ngưỡng La Thiên như xuất hiện vô số cái khe sâu hoắm đến tận tâm hành tinh, có thể chia năm xẻ bảy bất cứ lúc nào.Cả Ngưỡng La Thiên run rẩy sợ hãi như muốn nổ tung.Song, khi Tam phó điện chủ đi tới, ông ta như gánh trên mình hốđen vũ trụ, cây gậy trong tay trái như tái hiện hàng ngàn vì sao, tay phải chơi đùa quy luật Tử Vong.Trông cực kỳ, cực kỳ khủng bố.Vào giờ phút này, đã có hơn nửa hàng tỷ con người có mặt ở đây quỳ rạp xuống đất.“Còn mạnh hơn lão già Viên Châm kia nữa”, Tô Minh im lặng, nhìn chằm chằm vào cầu Tịch, thầm đoán.Khá là chấn động.Dù sao, Tam phó điện chủ cùng lắm chỉ đứng hàng thứ tư ở điện Hoàng Tuyền, bên trên còn có Đại phó, Nhị phó và điện chủ.Nhưng Viên Châm lại là người mạnh nhất ở học viện Tiên Lạc.Thế lực bán bộ siêu nhiên quả thật khá chênh lệch với siêu nhiên chân chính.“Đằng sau người này còn có một cái bóng, thú vị đấy chứ, luyện bóng của mình thành phân thân.Đây là một thủ đoạn khá kỳ lạ, dù là bổn thiên nữ cũng lần đầu thấy”, Thiên nữ Tạo Hóa nói.Tô Minh vô thức ngó sang bên cạnh Cầu Tịch, muốn tìm cái bóng của ông ta nhưng không thấy.“Thiên nữ tiền bối, cầu Tịch kia giao cho cô nhé”, Tô Minh nói, bởi vì anh đoán được dù mình có sử dụng một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy thì cũng chỉ ngăn được phân thân của cầu Tịch, chứ không thể làm gì được cái bóng của ông ta.Mà mình thì lại chẳng phải đối thủ của cái bóng ông ta.Đến lúc ấy, còn phải nhờ Thiên nữ tiền bối ra tay, phí mất một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy.Thế thì để Thiên nữ tiền bối ra tay luôn cho rồi.“Đương nhiên, hơn nữa, bổn Thiên nữ còn được ăn no nê”, Thiên nữ Tạo Hóa hơi phấn khích nói.“Thần hồn của cầu Tịch mạnh lắm hả? Đủ để cô ăn no luôn?”, Tô Minh kinh ngạc, vì trước kia, chỉ cần không phải thể thần hồn tinh khiết thì dù có là thần hồn của một tu giả võ đạo cực mạnh, Thiên nữ Tạo Hóa cũng chẳng hứng thú với lý do là không đủ nhét kẽ răng, còn rắc rối.“Không, thần hồn trong Thức Hải của tên Tam phó điện chủ này cũng không mạnh, bổn Thiên nữ không có hứng thú với nó.Nhưng cái bóng của ông ta lại luyện chế bằng vô số sức mạnh linh hồn”.“Ra là vậy”, Tô Minh gật đầu.

Tô Minh đột nhiên mở mắt.

Toàn thân anh chợt dâng lên một quầng sáng mang sắc đỏ đen, xẹt qua rồi trong nháy mắt biến mất.

Nhưng chỉ thoáng chốc đó cũng đã đủ đốt cháy không gian xung quanh.

Những không gian xung quanh dường như trở thành nơi dễ bắt lửa nhất trên thế gian, hơn nữa, trong tích tắc, nhiệt độ xung quanh

cũng tăng lên vài trăm độ.

Thật là điên rồ.

Càng đáng sợ hơn là, trong Thái u Đạo Hỏa này vậy mà còn hàm chứa một loại hỏa độc.

Một loại hỏa độc không đơn giản.

Hỏa độc có thể xâm nhập vào thông qua các chất môi giới như không khí, không gian, cơ thể, thần hồn…

“Vừa mới có được Thái u Đạo Hỏa nên vẫn chưa thể khai thác hết được”, Tô Minh ngó bàn tay mình, chợt nghĩ, trên tay liền hiện lên một ngọn lửa kỳ bí đỏ đen, khá là mong đợi lẩm bẩm.

Hơn nữa, có lẽ ngày sau sẽ phải chú trọng thu gom những ngọn lửa đỉnh cấp, dù gì thì Thái u Đạo Hỏa cũng giống như bia Huyền Diệu, có thể thăng cấp.

Đúng lúc này.

Bỗng nhiên, toàn bộ không khí ở Ngưỡng La Thiên chợt bị hút đi!

Như biển thành môi trường

chân không.

Hàng tỷ con người nơi đây không hiểu sao bỗng thấy khó thở.

Sau đó, một cái bóng đen thui như một đám sương đen nhúc nhích rồi ngưng tụ thành một bóng người.

Người đó chính là cầu Tịch -Tam phó điện chủ của điện Hoàng Tuyền!

Không ngờ ông ta lại đến.

Dưới hàng trăm ngàn đôi mắt, Tam phó điện chủ bước từng bước một về phía Tô Minh, toàn bộ Ngưỡng La Thiên như xuất hiện vô số cái khe sâu hoắm đến tận tâm hành tinh, có thể chia năm xẻ bảy bất cứ lúc nào.

Cả Ngưỡng La Thiên run rẩy sợ hãi như muốn nổ tung.

Song, khi Tam phó điện chủ đi tới, ông ta như gánh trên mình hố

đen vũ trụ, cây gậy trong tay trái như tái hiện hàng ngàn vì sao, tay phải chơi đùa quy luật Tử Vong.

Trông cực kỳ, cực kỳ khủng bố.

Vào giờ phút này, đã có hơn nửa hàng tỷ con người có mặt ở đây quỳ rạp xuống đất.

“Còn mạnh hơn lão già Viên Châm kia nữa”, Tô Minh im lặng, nhìn chằm chằm vào cầu Tịch, thầm đoán.

Khá là chấn động.

Dù sao, Tam phó điện chủ cùng lắm chỉ đứng hàng thứ tư ở điện Hoàng Tuyền, bên trên còn có Đại phó, Nhị phó và điện chủ.

Nhưng Viên Châm lại là người mạnh nhất ở học viện Tiên Lạc.

Thế lực bán bộ siêu nhiên quả thật khá chênh lệch với siêu nhiên chân chính.

“Đằng sau người này còn có một cái bóng, thú vị đấy chứ, luyện bóng của mình thành phân thân.

Đây là một thủ đoạn khá kỳ lạ, dù là bổn thiên nữ cũng lần đầu thấy”, Thiên nữ Tạo Hóa nói.

Tô Minh vô thức ngó sang bên cạnh Cầu Tịch, muốn tìm cái bóng của ông ta nhưng không thấy.

“Thiên nữ tiền bối, cầu Tịch kia giao cho cô nhé”, Tô Minh nói, bởi vì anh đoán được dù mình có sử dụng một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy thì cũng chỉ ngăn được phân thân của cầu Tịch, chứ không thể làm gì được cái bóng của ông ta.

Mà mình thì lại chẳng phải đối thủ của cái bóng ông ta.

Đến lúc ấy, còn phải nhờ Thiên nữ tiền bối ra tay, phí mất một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy.

Thế thì để Thiên nữ tiền bối ra tay luôn cho rồi.

“Đương nhiên, hơn nữa, bổn Thiên nữ còn được ăn no nê”, Thiên nữ Tạo Hóa hơi phấn khích nói.

“Thần hồn của cầu Tịch mạnh lắm hả? Đủ để cô ăn no luôn?”, Tô Minh kinh ngạc, vì trước kia, chỉ cần không phải thể thần hồn tinh khiết thì dù có là thần hồn của một tu giả võ đạo cực mạnh, Thiên nữ Tạo Hóa cũng chẳng hứng thú với lý do là không đủ nhét kẽ răng, còn rắc rối.

“Không, thần hồn trong Thức Hải của tên Tam phó điện chủ này cũng không mạnh, bổn Thiên nữ không có hứng thú với nó.

Nhưng cái bóng của ông ta lại luyện chế bằng vô số sức mạnh linh hồn”.

“Ra là vậy”, Tô Minh gật đầu.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tô Minh đột nhiên mở mắt.Toàn thân anh chợt dâng lên một quầng sáng mang sắc đỏ đen, xẹt qua rồi trong nháy mắt biến mất.Nhưng chỉ thoáng chốc đó cũng đã đủ đốt cháy không gian xung quanh.Những không gian xung quanh dường như trở thành nơi dễ bắt lửa nhất trên thế gian, hơn nữa, trong tích tắc, nhiệt độ xung quanhcũng tăng lên vài trăm độ.Thật là điên rồ.Càng đáng sợ hơn là, trong Thái u Đạo Hỏa này vậy mà còn hàm chứa một loại hỏa độc.Một loại hỏa độc không đơn giản.Hỏa độc có thể xâm nhập vào thông qua các chất môi giới như không khí, không gian, cơ thể, thần hồn…“Vừa mới có được Thái u Đạo Hỏa nên vẫn chưa thể khai thác hết được”, Tô Minh ngó bàn tay mình, chợt nghĩ, trên tay liền hiện lên một ngọn lửa kỳ bí đỏ đen, khá là mong đợi lẩm bẩm.Hơn nữa, có lẽ ngày sau sẽ phải chú trọng thu gom những ngọn lửa đỉnh cấp, dù gì thì Thái u Đạo Hỏa cũng giống như bia Huyền Diệu, có thể thăng cấp.Đúng lúc này.Bỗng nhiên, toàn bộ không khí ở Ngưỡng La Thiên chợt bị hút đi!Như biển thành môi trườngchân không.Hàng tỷ con người nơi đây không hiểu sao bỗng thấy khó thở.Sau đó, một cái bóng đen thui như một đám sương đen nhúc nhích rồi ngưng tụ thành một bóng người.Người đó chính là cầu Tịch -Tam phó điện chủ của điện Hoàng Tuyền!Không ngờ ông ta lại đến.Dưới hàng trăm ngàn đôi mắt, Tam phó điện chủ bước từng bước một về phía Tô Minh, toàn bộ Ngưỡng La Thiên như xuất hiện vô số cái khe sâu hoắm đến tận tâm hành tinh, có thể chia năm xẻ bảy bất cứ lúc nào.Cả Ngưỡng La Thiên run rẩy sợ hãi như muốn nổ tung.Song, khi Tam phó điện chủ đi tới, ông ta như gánh trên mình hốđen vũ trụ, cây gậy trong tay trái như tái hiện hàng ngàn vì sao, tay phải chơi đùa quy luật Tử Vong.Trông cực kỳ, cực kỳ khủng bố.Vào giờ phút này, đã có hơn nửa hàng tỷ con người có mặt ở đây quỳ rạp xuống đất.“Còn mạnh hơn lão già Viên Châm kia nữa”, Tô Minh im lặng, nhìn chằm chằm vào cầu Tịch, thầm đoán.Khá là chấn động.Dù sao, Tam phó điện chủ cùng lắm chỉ đứng hàng thứ tư ở điện Hoàng Tuyền, bên trên còn có Đại phó, Nhị phó và điện chủ.Nhưng Viên Châm lại là người mạnh nhất ở học viện Tiên Lạc.Thế lực bán bộ siêu nhiên quả thật khá chênh lệch với siêu nhiên chân chính.“Đằng sau người này còn có một cái bóng, thú vị đấy chứ, luyện bóng của mình thành phân thân.Đây là một thủ đoạn khá kỳ lạ, dù là bổn thiên nữ cũng lần đầu thấy”, Thiên nữ Tạo Hóa nói.Tô Minh vô thức ngó sang bên cạnh Cầu Tịch, muốn tìm cái bóng của ông ta nhưng không thấy.“Thiên nữ tiền bối, cầu Tịch kia giao cho cô nhé”, Tô Minh nói, bởi vì anh đoán được dù mình có sử dụng một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy thì cũng chỉ ngăn được phân thân của cầu Tịch, chứ không thể làm gì được cái bóng của ông ta.Mà mình thì lại chẳng phải đối thủ của cái bóng ông ta.Đến lúc ấy, còn phải nhờ Thiên nữ tiền bối ra tay, phí mất một luồng thần hồn của Hỗn Độn Long Quy.Thế thì để Thiên nữ tiền bối ra tay luôn cho rồi.“Đương nhiên, hơn nữa, bổn Thiên nữ còn được ăn no nê”, Thiên nữ Tạo Hóa hơi phấn khích nói.“Thần hồn của cầu Tịch mạnh lắm hả? Đủ để cô ăn no luôn?”, Tô Minh kinh ngạc, vì trước kia, chỉ cần không phải thể thần hồn tinh khiết thì dù có là thần hồn của một tu giả võ đạo cực mạnh, Thiên nữ Tạo Hóa cũng chẳng hứng thú với lý do là không đủ nhét kẽ răng, còn rắc rối.“Không, thần hồn trong Thức Hải của tên Tam phó điện chủ này cũng không mạnh, bổn Thiên nữ không có hứng thú với nó.Nhưng cái bóng của ông ta lại luyện chế bằng vô số sức mạnh linh hồn”.“Ra là vậy”, Tô Minh gật đầu.

Chương 1077: 1077: Luyện Chế Bằng Vô Số Sức Mạnh Linh Hồn