Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1080: 1080: Đúng Là Bấu Víu Với Kẻ Có Thân Phận Cao
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Thiên nữ tiền bối, tôi biết rồi”, Tô Minh hít sâu một, nặng nề gật đầu.Tô Minh đang cùng thiên nữ Tạo Hóa trao đổi.Mà Ngưỡng La Thiên kẻ trên người dưới vẫn chìm trong cơn chấn động.Bao gồm cả Hương Tuyết tiên tử.Đều im lặng một hồi lâu.Trong chốc lát không thể tiêu hoá nổi sự rung động do thiên nữ Tạo Hóa đem lại!!!Sự chấn đông chư thiên vạn giới này không bất kỳ ngôn từ nào có thể hình dung được.Sau hơn mười phút.“Cô Nhan, tôi có thể ở lại Ngưỡng La Thiên nhà họ Nhan được không?” Tô Minh bước tới chỗ Nhan Sở Ngọc hỏi.“Đương… đương… đương nhiên có thể”, Nhan Sở Ngọc sững sờ, Tô Minh cùng cô ta nói chuyện khiến cô ta căng thẳng cùng sợ hãi đến đẩu óc trống rỗng.Tô Minh quyết định ở lại nhà họ Nhan.Anh muốn tiếp tục củng cô thực lực.Đồng thời thu xếp lại chiến lợi phẩm.Trong nhẫn không gian thu được từ trên người mấy người cầu Tịch, Tử Hoàn, Thất Điện Tử đều có tài nguyên võ đạo chất thành núi.Một ngày nối tiếp một ngày trôi qua.Trong khoảng thời gian này, Tô Minh cũng dành chút thời gian để chỉ dẫn cho Nhan Sở Ngọc.Thiên phú vốn có của Nhan Sở Ngọc không tồi, dưới sự hướng dẫn của Tô Minh mà tiến bộ vùn vụt, thiên nữ Tạo Hóa lại thông qua Tô Minh truyền lại cho cô ta vài bộ võ kỹ, thần thông khủng bố, có thể dự đoán được, chằng bao lâu nữa Ngưỡng La Thiên nhà họ Nhan sẽ quật khởi trở lại.Bản thân Nhan Sở Ngọc cũng rất thông minh, nhân khoảng thời gian Tô Minh ở lại nhà họ Nhan này, dựa vào uy thế của anh mà xử lý toàn bộ những kẻ lòng lâng dạ thú thuộc mạch của đại trưởng lão kia.Biểu hiện tương đối quyết đoán.Khiến Tô Minh cùng thiên nữ Tạo Hóa khá tán thưởng.Một ngày này.“Bà tới đây làm gì?” Tô Minh mở cửa lầu gác thì thấy Tống Quỳnh đang cung kính đứng chờ ở trước cửa bèn hỏi.“Cậu Tô, tôi nhận được một tin tức, cảm thấy tin tức này có thể có ích với cậu nên tới đây”, Tống Quỳnh kính cẩn đáp.“Nói”.“Phượng Nguyên, thánh nữ đương nhiệm của tộc Phượng Hoàng vào ba ngày sau sẽ gả cho Côn Thương, con trai cả của tộc Côn Hỗn Độn, một trong bốn thần tộc đại hoang trong liên minh Hoang Thần”, Tông Quỳnh thận trọng nói.“Phượng Nguyên?”, một tia tàn nhẫn lóe lên trong mắt Tô Minh.Anh hiểu được một vài việc về người phụ nữ này thông qua tên Tư Sùng Tuấn kia.Ví dụ, cô ta từ đầu tới cuối đều gây khó dễ cho Mộ Cẩn.Ví dụ như cô ta cũng là người đề xuất hủy bỏ mệnh bài của Mộ cẩn dẫn tới việc cô bị học viện Tiên Lạc truy sát đồng thời thân mang trọng thương, chính người phụ nữ này đề nghị tộc Phượng Hoàng hợp tác với học viện Tiên Lạc, cung cấp thông tin vị trí của Mộ cẩn….Có thể nói cô ta là kẻ mà Tô Minh muốn gi3t ch3t nhất dưới đáy lòng, hơn nữa, còn muốn áp dụng những thủ đoạn hành hạ tàn ác nhất, chính là vị thánh nữ hiện tại của tộc Phượng Hoàng, Phượng Nguyên.‘Trèo lên cành cao rồi?”, Tô Minh cười lạnh.Đúng là bấu víu với kẻ có thân phận cao.
“Thiên nữ tiền bối, tôi biết rồi”, Tô Minh hít sâu một, nặng nề gật đầu.
Tô Minh đang cùng thiên nữ Tạo Hóa trao đổi.
Mà Ngưỡng La Thiên kẻ trên người dưới vẫn chìm trong cơn chấn động.
Bao gồm cả Hương Tuyết tiên tử.
Đều im lặng một hồi lâu.
Trong chốc lát không thể tiêu hoá nổi sự rung động do thiên nữ Tạo Hóa đem lại!!!
Sự chấn đông chư thiên vạn giới này không bất kỳ ngôn từ nào có thể hình dung được.
Sau hơn mười phút.
“Cô Nhan, tôi có thể ở lại Ngưỡng La Thiên nhà họ Nhan được không?” Tô Minh bước tới chỗ Nhan Sở Ngọc hỏi.
“Đương… đương… đương nhiên có thể”, Nhan Sở Ngọc sững sờ, Tô Minh cùng cô ta nói chuyện khiến cô ta căng thẳng cùng sợ hãi đến đẩu óc trống rỗng.
Tô Minh quyết định ở lại nhà họ Nhan.
Anh muốn tiếp tục củng cô thực lực.
Đồng thời thu xếp lại chiến lợi phẩm.
Trong nhẫn không gian thu được từ trên người mấy người cầu Tịch, Tử Hoàn, Thất Điện Tử đều có tài nguyên võ đạo chất thành núi.
Một ngày nối tiếp một ngày trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, Tô Minh cũng dành chút thời gian để chỉ dẫn cho Nhan Sở Ngọc.
Thiên phú vốn có của Nhan Sở Ngọc không tồi, dưới sự hướng dẫn của Tô Minh mà tiến bộ vùn vụt, thiên nữ Tạo Hóa lại thông qua Tô Minh truyền lại cho cô ta vài bộ võ kỹ, thần thông khủng bố, có thể dự đoán được, chằng bao lâu nữa Ngưỡng La Thiên nhà họ Nhan sẽ quật khởi trở lại.
Bản thân Nhan Sở Ngọc cũng rất thông minh, nhân khoảng thời gian Tô Minh ở lại nhà họ Nhan này, dựa vào uy thế của anh mà xử lý toàn bộ những kẻ lòng lâng dạ thú thuộc mạch của đại trưởng lão kia.
Biểu hiện tương đối quyết đoán.
Khiến Tô Minh cùng thiên nữ Tạo Hóa khá tán thưởng.
Một ngày này.
“Bà tới đây làm gì?” Tô Minh mở cửa lầu gác thì thấy Tống Quỳnh đang cung kính đứng chờ ở trước cửa bèn hỏi.
“Cậu Tô, tôi nhận được một tin tức, cảm thấy tin tức này có thể có ích với cậu nên tới đây”, Tống Quỳnh kính cẩn đáp.
“Nói”.
“Phượng Nguyên, thánh nữ đương nhiệm của tộc Phượng Hoàng vào ba ngày sau sẽ gả cho Côn Thương, con trai cả của tộc Côn Hỗn Độn, một trong bốn thần tộc đại hoang trong liên minh Hoang Thần”, Tông Quỳnh thận trọng nói.
“Phượng Nguyên?”, một tia tàn nhẫn lóe lên trong mắt Tô Minh.
Anh hiểu được một vài việc về người phụ nữ này thông qua tên Tư Sùng Tuấn kia.
Ví dụ, cô ta từ đầu tới cuối đều gây khó dễ cho Mộ Cẩn.
Ví dụ như cô ta cũng là người đề xuất hủy bỏ mệnh bài của Mộ cẩn dẫn tới việc cô bị học viện Tiên Lạc truy sát đồng thời thân mang trọng thương, chính người phụ nữ này đề nghị tộc Phượng Hoàng hợp tác với học viện Tiên Lạc, cung cấp thông tin vị trí của Mộ cẩn….
Có thể nói cô ta là kẻ mà Tô Minh muốn gi3t ch3t nhất dưới đáy lòng, hơn nữa, còn muốn áp dụng những thủ đoạn hành hạ tàn ác nhất, chính là vị thánh nữ hiện tại của tộc Phượng Hoàng, Phượng Nguyên.
‘Trèo lên cành cao rồi?”, Tô Minh cười lạnh.
Đúng là bấu víu với kẻ có thân phận cao.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Thiên nữ tiền bối, tôi biết rồi”, Tô Minh hít sâu một, nặng nề gật đầu.Tô Minh đang cùng thiên nữ Tạo Hóa trao đổi.Mà Ngưỡng La Thiên kẻ trên người dưới vẫn chìm trong cơn chấn động.Bao gồm cả Hương Tuyết tiên tử.Đều im lặng một hồi lâu.Trong chốc lát không thể tiêu hoá nổi sự rung động do thiên nữ Tạo Hóa đem lại!!!Sự chấn đông chư thiên vạn giới này không bất kỳ ngôn từ nào có thể hình dung được.Sau hơn mười phút.“Cô Nhan, tôi có thể ở lại Ngưỡng La Thiên nhà họ Nhan được không?” Tô Minh bước tới chỗ Nhan Sở Ngọc hỏi.“Đương… đương… đương nhiên có thể”, Nhan Sở Ngọc sững sờ, Tô Minh cùng cô ta nói chuyện khiến cô ta căng thẳng cùng sợ hãi đến đẩu óc trống rỗng.Tô Minh quyết định ở lại nhà họ Nhan.Anh muốn tiếp tục củng cô thực lực.Đồng thời thu xếp lại chiến lợi phẩm.Trong nhẫn không gian thu được từ trên người mấy người cầu Tịch, Tử Hoàn, Thất Điện Tử đều có tài nguyên võ đạo chất thành núi.Một ngày nối tiếp một ngày trôi qua.Trong khoảng thời gian này, Tô Minh cũng dành chút thời gian để chỉ dẫn cho Nhan Sở Ngọc.Thiên phú vốn có của Nhan Sở Ngọc không tồi, dưới sự hướng dẫn của Tô Minh mà tiến bộ vùn vụt, thiên nữ Tạo Hóa lại thông qua Tô Minh truyền lại cho cô ta vài bộ võ kỹ, thần thông khủng bố, có thể dự đoán được, chằng bao lâu nữa Ngưỡng La Thiên nhà họ Nhan sẽ quật khởi trở lại.Bản thân Nhan Sở Ngọc cũng rất thông minh, nhân khoảng thời gian Tô Minh ở lại nhà họ Nhan này, dựa vào uy thế của anh mà xử lý toàn bộ những kẻ lòng lâng dạ thú thuộc mạch của đại trưởng lão kia.Biểu hiện tương đối quyết đoán.Khiến Tô Minh cùng thiên nữ Tạo Hóa khá tán thưởng.Một ngày này.“Bà tới đây làm gì?” Tô Minh mở cửa lầu gác thì thấy Tống Quỳnh đang cung kính đứng chờ ở trước cửa bèn hỏi.“Cậu Tô, tôi nhận được một tin tức, cảm thấy tin tức này có thể có ích với cậu nên tới đây”, Tống Quỳnh kính cẩn đáp.“Nói”.“Phượng Nguyên, thánh nữ đương nhiệm của tộc Phượng Hoàng vào ba ngày sau sẽ gả cho Côn Thương, con trai cả của tộc Côn Hỗn Độn, một trong bốn thần tộc đại hoang trong liên minh Hoang Thần”, Tông Quỳnh thận trọng nói.“Phượng Nguyên?”, một tia tàn nhẫn lóe lên trong mắt Tô Minh.Anh hiểu được một vài việc về người phụ nữ này thông qua tên Tư Sùng Tuấn kia.Ví dụ, cô ta từ đầu tới cuối đều gây khó dễ cho Mộ Cẩn.Ví dụ như cô ta cũng là người đề xuất hủy bỏ mệnh bài của Mộ cẩn dẫn tới việc cô bị học viện Tiên Lạc truy sát đồng thời thân mang trọng thương, chính người phụ nữ này đề nghị tộc Phượng Hoàng hợp tác với học viện Tiên Lạc, cung cấp thông tin vị trí của Mộ cẩn….Có thể nói cô ta là kẻ mà Tô Minh muốn gi3t ch3t nhất dưới đáy lòng, hơn nữa, còn muốn áp dụng những thủ đoạn hành hạ tàn ác nhất, chính là vị thánh nữ hiện tại của tộc Phượng Hoàng, Phượng Nguyên.‘Trèo lên cành cao rồi?”, Tô Minh cười lạnh.Đúng là bấu víu với kẻ có thân phận cao.