Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 1084: 1084: Bản Mạng
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Nhóc con, tuyệt thế yêu nghiệt hiếm thấy trong hàng tỷ người như cậu ta, con mà muốn… khó lắm!”, Nhan Thiên Dịch không biết từ đâu chui ra, đã đứng ở bên cạnh cò con gái, thở dài nói.“Đúng là rất khó, nhưng con sẽ không bỏ cuộc!”, Nhan sở Ngọc siết chặt nắm tay mình, quay người đi về phía căn gác, cò ta muốn tiếp tục tu luyện, tranh thủ từng giây từng phút, không thể lãng phí, cô tin rằng, mọi nỗ lực sẽ được đền đáp.Lúc này.Tò Minh tựa như một luồng ánh sáng, dập dờn giữa hư không.Tò Minh đã đạt đỉnh phong của cảnh giới Bất Tử tầng chín rồi!Trong ba ngày qua, anh đã hấp thụ một ít hỏa tinh một lần nữa, cảnh giới đã tăng lên một chút, hiện giờ, sức mạnh thân xác thuần túy đang ở dừng ở tám trăm triệu cân.Trong ba ngày này, ngoài việc cảnh giới võ đạo tiến bộ, anh còn có được một thu hoạchrất lớn, đó chính là quy luật không gian!Quy luật không gian lại có sự thăng cấp bản chất một lần nữa, điều này vần phải cảm ơn mấy tấm bia đá Đại Đạo và thời gian Hỗn Độn ở trong kho báu vật Tiên Lạc của học viện Tiên Lạc.Vừa hay có liên quan đến quy luật không gian, kinh hỉ dị thường.“Thiên Nữ tiền bối, nếu như quy luật cũng có thế phân chia cảnh giới, thì đại khái sẽ phân chia thế nào?”, Tò Minh hỏi.“Có rất nhiều loại phân chia quy luật, bổn thiên nữ nhớ trước kia cũng đã đề cập đến một số quy luật phân chia cảnh giới với anh, nhưng có thể khá phức tạp, chắc hẳn anh vẫn cảm thấy mờ mịt.Bây giờ, bổn thiên nữ nói với anh một loại phương thức phân chia quy luật cảnh giới vò cùng đơn giản, chính là từ cấp một đến cấp chín”.“Cụ thể là sao?”“Quy luật cấp một là Nhập mòn.Quy luật cấp hai chính là có thể đạt tới sơ bộ quy luật dung hợp.Quy luật cấp ba có thế lợi dụng quy luật tái diên quy luật chi đạo trong phạm vi nhỏ,đấy ngược Hỗn Độn.Còn quy luật cấp bốn, quy luật không gian của anh giờ chắc đã đạt đến trình độ bậc bốn, đủ để khai phát ra quy luật thần thông!”“Quy luật thần thông?”, Tô Minh có chút mơ hồ, nhưng, dường như lại nắm bắt được một vài điểm trọng yếu.“Đúng vậy, chính là quy luật thần thông, lấy quy luật làm đạo cơ, khai phát ra thần thông tức là quy luật thần thòng.Điếm đáng sợ của quy luật thần thông nằm ở chỗ, nếu đối phương vừa hay dốt đặc cán mai, không biết tí gì về phương diện này của quy luật thì uy lực bạo phát ra bởiquy luật thần thông hiển nhiên sẽ lớn hơn so với những gì anh tưởng tượng”.“Quy luật thần thông phải do chính bản thân tôi tự khai phát ra sao?”“Phải, bởi vì quy luật là tự anh lĩnh ngộ, tự mình khai phát nên mới là phù hợp nhất, quy luật thần thông của người khác, cũng không thích hợp với anh!”“Đã hiểu!”, Tô Minh gật đầu, không khỏi giơ tay lên, tạo thành mấy đường sóng quy luật không gian.Một làn sóng của quy luậtkhông gian hiện ra và bao phủ.Một hồi hiện ra dấu hiệu của sự phù hợp.Một hồi tích trữ uy thế chồng chất bùng nổ.Thuận buồm xuôi gió!Quy luật không gian hiện giờ có vẻ đã “ăn ý” với anh hơn trước kia.Tô Minh đã cảm giác được bản thân và quy luật không gian hòa hợp, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, loại cảm giác đó rất kỳ diệu.“Nhóc Tô, anh phải dùng tâm của mình để mở rộng quy luật thần thòng, Nếu quy luật thần thông mà anh khai phá đủ lớn mạnh thì sẽ mang đến cho anh sự bất ngờ lớn.Trong khoảng thời gian tới, trọng điểm tu luyện của anh chính là quy luật thần thông”, thiên nữ Tạo Hóa lại nói.Sau khi đã xác định rõ không thể tùy tiện ra tay, lúc này cô ta càng thêm chú trọng vào việc chỉ dạy võ đạo cho Tò Minh..
“Nhóc con, tuyệt thế yêu nghiệt hiếm thấy trong hàng tỷ người như cậu ta, con mà muốn… khó lắm!”, Nhan Thiên Dịch không biết từ đâu chui ra, đã đứng ở bên cạnh cò con gái, thở dài nói.
“Đúng là rất khó, nhưng con sẽ không bỏ cuộc!”, Nhan sở Ngọc siết chặt nắm tay mình, quay người đi về phía căn gác, cò ta muốn tiếp tục tu luyện, tranh thủ từng giây từng phút, không thể lãng phí, cô tin rằng, mọi nỗ lực sẽ được đền đáp.
Lúc này.
Tò Minh tựa như một luồng ánh sáng, dập dờn giữa hư không.
Tò Minh đã đạt đỉnh phong của cảnh giới Bất Tử tầng chín rồi!
Trong ba ngày qua, anh đã hấp thụ một ít hỏa tinh một lần nữa, cảnh giới đã tăng lên một chút, hiện giờ, sức mạnh thân xác thuần túy đang ở dừng ở tám trăm triệu cân.
Trong ba ngày này, ngoài việc cảnh giới võ đạo tiến bộ, anh còn có được một thu hoạch
rất lớn, đó chính là quy luật không gian!
Quy luật không gian lại có sự thăng cấp bản chất một lần nữa, điều này vần phải cảm ơn mấy tấm bia đá Đại Đạo và thời gian Hỗn Độn ở trong kho báu vật Tiên Lạc của học viện Tiên Lạc.
Vừa hay có liên quan đến quy luật không gian, kinh hỉ dị thường.
“Thiên Nữ tiền bối, nếu như quy luật cũng có thế phân chia cảnh giới, thì đại khái sẽ phân chia thế nào?”, Tò Minh hỏi.
“Có rất nhiều loại phân chia quy luật, bổn thiên nữ nhớ trước kia cũng đã đề cập đến một số quy luật phân chia cảnh giới với anh, nhưng có thể khá phức tạp, chắc hẳn anh vẫn cảm thấy mờ mịt.
Bây giờ, bổn thiên nữ nói với anh một loại phương thức phân chia quy luật cảnh giới vò cùng đơn giản, chính là từ cấp một đến cấp chín”.
“Cụ thể là sao?”
“Quy luật cấp một là Nhập mòn.
Quy luật cấp hai chính là có thể đạt tới sơ bộ quy luật dung hợp.
Quy luật cấp ba có thế lợi dụng quy luật tái diên quy luật chi đạo trong phạm vi nhỏ,
đấy ngược Hỗn Độn.
Còn quy luật cấp bốn, quy luật không gian của anh giờ chắc đã đạt đến trình độ bậc bốn, đủ để khai phát ra quy luật thần thông!”
“Quy luật thần thông?”, Tô Minh có chút mơ hồ, nhưng, dường như lại nắm bắt được một vài điểm trọng yếu.
“Đúng vậy, chính là quy luật thần thông, lấy quy luật làm đạo cơ, khai phát ra thần thông tức là quy luật thần thòng.
Điếm đáng sợ của quy luật thần thông nằm ở chỗ, nếu đối phương vừa hay dốt đặc cán mai, không biết tí gì về phương diện này của quy luật thì uy lực bạo phát ra bởi
quy luật thần thông hiển nhiên sẽ lớn hơn so với những gì anh tưởng tượng”.
“Quy luật thần thông phải do chính bản thân tôi tự khai phát ra sao?”
“Phải, bởi vì quy luật là tự anh lĩnh ngộ, tự mình khai phát nên mới là phù hợp nhất, quy luật thần thông của người khác, cũng không thích hợp với anh!”
“Đã hiểu!”, Tô Minh gật đầu, không khỏi giơ tay lên, tạo thành mấy đường sóng quy luật không gian.
Một làn sóng của quy luật
không gian hiện ra và bao phủ.
Một hồi hiện ra dấu hiệu của sự phù hợp.
Một hồi tích trữ uy thế chồng chất bùng nổ.
Thuận buồm xuôi gió!
Quy luật không gian hiện giờ có vẻ đã “ăn ý” với anh hơn trước kia.
Tô Minh đã cảm giác được bản thân và quy luật không gian hòa hợp, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, loại cảm giác đó rất kỳ diệu.
“Nhóc Tô, anh phải dùng tâm của mình để mở rộng quy luật thần thòng, Nếu quy luật thần thông mà anh khai phá đủ lớn mạnh thì sẽ mang đến cho anh sự bất ngờ lớn.
Trong khoảng thời gian tới, trọng điểm tu luyện của anh chính là quy luật thần thông”, thiên nữ Tạo Hóa lại nói.
Sau khi đã xác định rõ không thể tùy tiện ra tay, lúc này cô ta càng thêm chú trọng vào việc chỉ dạy võ đạo cho Tò Minh..
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… “Nhóc con, tuyệt thế yêu nghiệt hiếm thấy trong hàng tỷ người như cậu ta, con mà muốn… khó lắm!”, Nhan Thiên Dịch không biết từ đâu chui ra, đã đứng ở bên cạnh cò con gái, thở dài nói.“Đúng là rất khó, nhưng con sẽ không bỏ cuộc!”, Nhan sở Ngọc siết chặt nắm tay mình, quay người đi về phía căn gác, cò ta muốn tiếp tục tu luyện, tranh thủ từng giây từng phút, không thể lãng phí, cô tin rằng, mọi nỗ lực sẽ được đền đáp.Lúc này.Tò Minh tựa như một luồng ánh sáng, dập dờn giữa hư không.Tò Minh đã đạt đỉnh phong của cảnh giới Bất Tử tầng chín rồi!Trong ba ngày qua, anh đã hấp thụ một ít hỏa tinh một lần nữa, cảnh giới đã tăng lên một chút, hiện giờ, sức mạnh thân xác thuần túy đang ở dừng ở tám trăm triệu cân.Trong ba ngày này, ngoài việc cảnh giới võ đạo tiến bộ, anh còn có được một thu hoạchrất lớn, đó chính là quy luật không gian!Quy luật không gian lại có sự thăng cấp bản chất một lần nữa, điều này vần phải cảm ơn mấy tấm bia đá Đại Đạo và thời gian Hỗn Độn ở trong kho báu vật Tiên Lạc của học viện Tiên Lạc.Vừa hay có liên quan đến quy luật không gian, kinh hỉ dị thường.“Thiên Nữ tiền bối, nếu như quy luật cũng có thế phân chia cảnh giới, thì đại khái sẽ phân chia thế nào?”, Tò Minh hỏi.“Có rất nhiều loại phân chia quy luật, bổn thiên nữ nhớ trước kia cũng đã đề cập đến một số quy luật phân chia cảnh giới với anh, nhưng có thể khá phức tạp, chắc hẳn anh vẫn cảm thấy mờ mịt.Bây giờ, bổn thiên nữ nói với anh một loại phương thức phân chia quy luật cảnh giới vò cùng đơn giản, chính là từ cấp một đến cấp chín”.“Cụ thể là sao?”“Quy luật cấp một là Nhập mòn.Quy luật cấp hai chính là có thể đạt tới sơ bộ quy luật dung hợp.Quy luật cấp ba có thế lợi dụng quy luật tái diên quy luật chi đạo trong phạm vi nhỏ,đấy ngược Hỗn Độn.Còn quy luật cấp bốn, quy luật không gian của anh giờ chắc đã đạt đến trình độ bậc bốn, đủ để khai phát ra quy luật thần thông!”“Quy luật thần thông?”, Tô Minh có chút mơ hồ, nhưng, dường như lại nắm bắt được một vài điểm trọng yếu.“Đúng vậy, chính là quy luật thần thông, lấy quy luật làm đạo cơ, khai phát ra thần thông tức là quy luật thần thòng.Điếm đáng sợ của quy luật thần thông nằm ở chỗ, nếu đối phương vừa hay dốt đặc cán mai, không biết tí gì về phương diện này của quy luật thì uy lực bạo phát ra bởiquy luật thần thông hiển nhiên sẽ lớn hơn so với những gì anh tưởng tượng”.“Quy luật thần thông phải do chính bản thân tôi tự khai phát ra sao?”“Phải, bởi vì quy luật là tự anh lĩnh ngộ, tự mình khai phát nên mới là phù hợp nhất, quy luật thần thông của người khác, cũng không thích hợp với anh!”“Đã hiểu!”, Tô Minh gật đầu, không khỏi giơ tay lên, tạo thành mấy đường sóng quy luật không gian.Một làn sóng của quy luậtkhông gian hiện ra và bao phủ.Một hồi hiện ra dấu hiệu của sự phù hợp.Một hồi tích trữ uy thế chồng chất bùng nổ.Thuận buồm xuôi gió!Quy luật không gian hiện giờ có vẻ đã “ăn ý” với anh hơn trước kia.Tô Minh đã cảm giác được bản thân và quy luật không gian hòa hợp, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, loại cảm giác đó rất kỳ diệu.“Nhóc Tô, anh phải dùng tâm của mình để mở rộng quy luật thần thòng, Nếu quy luật thần thông mà anh khai phá đủ lớn mạnh thì sẽ mang đến cho anh sự bất ngờ lớn.Trong khoảng thời gian tới, trọng điểm tu luyện của anh chính là quy luật thần thông”, thiên nữ Tạo Hóa lại nói.Sau khi đã xác định rõ không thể tùy tiện ra tay, lúc này cô ta càng thêm chú trọng vào việc chỉ dạy võ đạo cho Tò Minh..