Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1094: 1094: Hắn Đã Rung Động Trước Đạm Đài Vô Tình

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Côn Thương còn biết kiềm chế, nhưng Phượng Nguyên lại không thèm che giấu sự phấn khích và tàn nhẫn của mình.Thậm chí Phượng Nguyên còn mở miệng trào phúng: “Anh Thương, anh cũng đừng làm người ta khó xử chứ? SỢ là người ta không dám đi lên sân thủy tinh đâu.Người phụ nữmình âu yếm cũng đã chết, một mình côi cút.Anh ta lại đến từ một nơi đê tiện như trần thế, cũng chẳng có cô gái Ưu tú nào nhìn trúng anh ta đâu.Để anh ta nhìn chúng ta kết hôn là đang xát muối vào tim đấy”.Cái gọi là “người phụ nữ mình âu yếm cũng đã chết rồi” của cô ta chính là đang nói đến Diệp Mộ cẩn đã chết.Cô ta cho rằng Diệp Mộ cẩn đã chết.Phượng Nguyên cà khịa không kiêng nể gì! Nhưng mà giọng nói châm biếm của cô ta vừa mới dứt… ai cũng không ngờ chính là.“Không có cô gái ưu tú nào nhìn trúng anh ấy ư?”, Đạm Đài Vô Tình thế mà lại mở miệng.Không ngờ cô ta lại mở miệng!Ai ai cũng chấn động.“Không biết Đạm Đài Vô Tình tôi có được xem là một cô gái như trongmiệng cô dâu mới đây không nhỉ? Nếu Tô Minh bằng lòng thì bây giờ tôi có thể gả cho anh ấy ngay lập tức”, Đạm Đài Vô Tình nói như thật, không hề có chút đùa giỡn hay trêu chọc nào.Phút chốc, mọi tiếng động biến mất.Mà sắc mặt Phượng Nguyên lại trở nên trắng bệch.“Tần LƯU Ly tôi cũng muốn gà cho Tô Minh nè.Muốn ngay lập tức lập gia đình luôn ấy! Cô dâu mới, Tần LƯU Ly tôi có thể xem như một cô gái Ưu tú như trong miệng cô không vậy?”, tiện đà, trong rung động và yên tĩnh vô tận, Tần LƯU Ly cũng mở miệng, khinh bỉ liếc nhìn Phượng Nguyên với ánh mắt như đang nhìn rác rưởi.Vẻ mặt Phượng Nguyên trở nên cực kỳ khó coi, thậm chí còn hơi vặn vẹo.Cơn giận xông thẳng lên đầu khiến đôi mắt xinh đẹp của cô ta hơi đỏ lên.Cô ta không dám có chút oán độc gì với Tần LƯU Ly và Đạm Đài Vô Tình.Cho nên đều trút hết lên người Tô Minh, hận không thể uống máu, ăn thịt anh.Giờ phút này, không khí tại hiện trường rất quỷ dị.Trước không nói Tần LƯU Ly và Tô Minh có quan hệ từ bao giờ.Chỉ nói đến Đạm Đài Vô Tình thôi.Cô ta thế mà lại trực tiếp làm Phượng Nguyên bẽ mặt vì Tô Minh.Cũng chẳng khác gì làm Côn Thương và cả tộc Côn Hỗn Độn, thậm chí là cả liên minh Hoang Thần bẽ mặt.Quả thật không thể tưởng tượng nổi!Hắn đã rung động trước Đạm Đài Vô Tình.Thậm chí còn có cảm thấy rằng cũng chỉ có mình mới xứng đôi với Đạm Đài Vô Tình, không ngờ…“Lão tổ, Thất công chúa này có phải sẽ…”, tộc trưởng Côn Vô Vi của tộc Côn Hỗn Độn ngồi bên cạnh ông lão Côn u không khỏi lo lắng nhỏ giọng hỏi.ông ta lo rằng Đạm Đài Vô Tình sẽ vả mặt tộc Côn Hỗn Độn vì Tô Minh, không chừng còn sẽ làm rối loạn kế hoạch diệt trừ Tô Minh lúc sau cũng nên! Nếu thật sự là như thế thì sẽ rất phiền toái.“Sẽ không”, nhưng mà không đợi Côn Vô Vi nói xong, ông lão Côn u đã nhàn nhạt ngắt lời: “Cho dù cô ta nhúng tay vào cũng sẽ không thể thay đổi được kết cục đâu.Đại đạo đang nhìn thì không ai có thể thoát được khỏi tính toán của Đại đạo”.Côn Vô Vi thở phào nhẹ nhõ một hơi..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Côn Thương còn biết kiềm chế, nhưng Phượng Nguyên lại không thèm che giấu sự phấn khích và tàn nhẫn của mình.

Thậm chí Phượng Nguyên còn mở miệng trào phúng: “Anh Thương, anh cũng đừng làm người ta khó xử chứ? SỢ là người ta không dám đi lên sân thủy tinh đâu.

Người phụ nữ

mình âu yếm cũng đã chết, một mình côi cút.

Anh ta lại đến từ một nơi đê tiện như trần thế, cũng chẳng có cô gái Ưu tú nào nhìn trúng anh ta đâu.

Để anh ta nhìn chúng ta kết hôn là đang xát muối vào tim đấy”.

Cái gọi là “người phụ nữ mình âu yếm cũng đã chết rồi” của cô ta chính là đang nói đến Diệp Mộ cẩn đã chết.

Cô ta cho rằng Diệp Mộ cẩn đã chết.

Phượng Nguyên cà khịa không kiêng nể gì! Nhưng mà giọng nói châm biếm của cô ta vừa mới dứt… ai cũng không ngờ chính là.

“Không có cô gái ưu tú nào nhìn trúng anh ấy ư?”, Đạm Đài Vô Tình thế mà lại mở miệng.

Không ngờ cô ta lại mở miệng!

Ai ai cũng chấn động.

“Không biết Đạm Đài Vô Tình tôi có được xem là một cô gái như trong

miệng cô dâu mới đây không nhỉ? Nếu Tô Minh bằng lòng thì bây giờ tôi có thể gả cho anh ấy ngay lập tức”, Đạm Đài Vô Tình nói như thật, không hề có chút đùa giỡn hay trêu chọc nào.

Phút chốc, mọi tiếng động biến mất.

Mà sắc mặt Phượng Nguyên lại trở nên trắng bệch.

“Tần LƯU Ly tôi cũng muốn gà cho Tô Minh nè.

Muốn ngay lập tức lập gia đình luôn ấy! Cô dâu mới, Tần LƯU Ly tôi có thể xem như một cô gái Ưu tú như trong miệng cô không vậy?”, tiện đà, trong rung động và yên tĩnh vô tận, Tần LƯU Ly cũng mở miệng, khinh bỉ liếc nhìn Phượng Nguyên với ánh mắt như đang nhìn rác rưởi.

Vẻ mặt Phượng Nguyên trở nên cực kỳ khó coi, thậm chí còn hơi vặn vẹo.

Cơn giận xông thẳng lên đầu khiến đôi mắt xinh đẹp của cô ta hơi đỏ lên.

Cô ta không dám có chút oán độc gì với Tần LƯU Ly và Đạm Đài Vô Tình.

Cho nên đều trút hết lên người Tô Minh, hận không thể uống máu, ăn thịt anh.

Giờ phút này, không khí tại hiện trường rất quỷ dị.

Trước không nói Tần LƯU Ly và Tô Minh có quan hệ từ bao giờ.

Chỉ nói đến Đạm Đài Vô Tình thôi.

Cô ta thế mà lại trực tiếp làm Phượng Nguyên bẽ mặt vì Tô Minh.

Cũng chẳng khác gì làm Côn Thương và cả tộc Côn Hỗn Độn, thậm chí là cả liên minh Hoang Thần bẽ mặt.

Quả thật không thể tưởng tượng nổi!

Image removed.

Hắn đã rung động trước Đạm Đài Vô Tình.

Thậm chí còn có cảm thấy rằng cũng chỉ có mình mới xứng đôi với Đạm Đài Vô Tình, không ngờ…

“Lão tổ, Thất công chúa này có phải sẽ…”, tộc trưởng Côn Vô Vi của tộc Côn Hỗn Độn ngồi bên cạnh ông lão Côn u không khỏi lo lắng nhỏ giọng hỏi.

ông ta lo rằng Đạm Đài Vô Tình sẽ vả mặt tộc Côn Hỗn Độn vì Tô Minh, không chừng còn sẽ làm rối loạn kế hoạch diệt trừ Tô Minh lúc sau cũng nên! Nếu thật sự là như thế thì sẽ rất phiền toái.

“Sẽ không”, nhưng mà không đợi Côn Vô Vi nói xong, ông lão Côn u đã nhàn nhạt ngắt lời: “Cho dù cô ta nhúng tay vào cũng sẽ không thể thay đổi được kết cục đâu.

Đại đạo đang nhìn thì không ai có thể thoát được khỏi tính toán của Đại đạo”.

Côn Vô Vi thở phào nhẹ nhõ một hơi..

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Côn Thương còn biết kiềm chế, nhưng Phượng Nguyên lại không thèm che giấu sự phấn khích và tàn nhẫn của mình.Thậm chí Phượng Nguyên còn mở miệng trào phúng: “Anh Thương, anh cũng đừng làm người ta khó xử chứ? SỢ là người ta không dám đi lên sân thủy tinh đâu.Người phụ nữmình âu yếm cũng đã chết, một mình côi cút.Anh ta lại đến từ một nơi đê tiện như trần thế, cũng chẳng có cô gái Ưu tú nào nhìn trúng anh ta đâu.Để anh ta nhìn chúng ta kết hôn là đang xát muối vào tim đấy”.Cái gọi là “người phụ nữ mình âu yếm cũng đã chết rồi” của cô ta chính là đang nói đến Diệp Mộ cẩn đã chết.Cô ta cho rằng Diệp Mộ cẩn đã chết.Phượng Nguyên cà khịa không kiêng nể gì! Nhưng mà giọng nói châm biếm của cô ta vừa mới dứt… ai cũng không ngờ chính là.“Không có cô gái ưu tú nào nhìn trúng anh ấy ư?”, Đạm Đài Vô Tình thế mà lại mở miệng.Không ngờ cô ta lại mở miệng!Ai ai cũng chấn động.“Không biết Đạm Đài Vô Tình tôi có được xem là một cô gái như trongmiệng cô dâu mới đây không nhỉ? Nếu Tô Minh bằng lòng thì bây giờ tôi có thể gả cho anh ấy ngay lập tức”, Đạm Đài Vô Tình nói như thật, không hề có chút đùa giỡn hay trêu chọc nào.Phút chốc, mọi tiếng động biến mất.Mà sắc mặt Phượng Nguyên lại trở nên trắng bệch.“Tần LƯU Ly tôi cũng muốn gà cho Tô Minh nè.Muốn ngay lập tức lập gia đình luôn ấy! Cô dâu mới, Tần LƯU Ly tôi có thể xem như một cô gái Ưu tú như trong miệng cô không vậy?”, tiện đà, trong rung động và yên tĩnh vô tận, Tần LƯU Ly cũng mở miệng, khinh bỉ liếc nhìn Phượng Nguyên với ánh mắt như đang nhìn rác rưởi.Vẻ mặt Phượng Nguyên trở nên cực kỳ khó coi, thậm chí còn hơi vặn vẹo.Cơn giận xông thẳng lên đầu khiến đôi mắt xinh đẹp của cô ta hơi đỏ lên.Cô ta không dám có chút oán độc gì với Tần LƯU Ly và Đạm Đài Vô Tình.Cho nên đều trút hết lên người Tô Minh, hận không thể uống máu, ăn thịt anh.Giờ phút này, không khí tại hiện trường rất quỷ dị.Trước không nói Tần LƯU Ly và Tô Minh có quan hệ từ bao giờ.Chỉ nói đến Đạm Đài Vô Tình thôi.Cô ta thế mà lại trực tiếp làm Phượng Nguyên bẽ mặt vì Tô Minh.Cũng chẳng khác gì làm Côn Thương và cả tộc Côn Hỗn Độn, thậm chí là cả liên minh Hoang Thần bẽ mặt.Quả thật không thể tưởng tượng nổi!Hắn đã rung động trước Đạm Đài Vô Tình.Thậm chí còn có cảm thấy rằng cũng chỉ có mình mới xứng đôi với Đạm Đài Vô Tình, không ngờ…“Lão tổ, Thất công chúa này có phải sẽ…”, tộc trưởng Côn Vô Vi của tộc Côn Hỗn Độn ngồi bên cạnh ông lão Côn u không khỏi lo lắng nhỏ giọng hỏi.ông ta lo rằng Đạm Đài Vô Tình sẽ vả mặt tộc Côn Hỗn Độn vì Tô Minh, không chừng còn sẽ làm rối loạn kế hoạch diệt trừ Tô Minh lúc sau cũng nên! Nếu thật sự là như thế thì sẽ rất phiền toái.“Sẽ không”, nhưng mà không đợi Côn Vô Vi nói xong, ông lão Côn u đã nhàn nhạt ngắt lời: “Cho dù cô ta nhúng tay vào cũng sẽ không thể thay đổi được kết cục đâu.Đại đạo đang nhìn thì không ai có thể thoát được khỏi tính toán của Đại đạo”.Côn Vô Vi thở phào nhẹ nhõ một hơi..

Chương 1094: 1094: Hắn Đã Rung Động Trước Đạm Đài Vô Tình